Chương 29: Sợi dây sinh mệnh
Jade M
14/08/2024
Thiên Thanh thất thần, mặt Hạ Ngôn Hy đã tiến đến sát gần cô, anh cúi xuống dứt khoát hôn lên môi cô. cô cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp từ nụ hôn của anh. Trái tim cô như đập loạn nhịp, hơi thở cô gần như nghẹn lại trong ngực.
Ban đầu, cô chỉ có thể đứng yên đó, không biết phải phản ứng như thế nào. Nhưng sự gần gũi của anh, cảm giác an toàn và sự dịu dàng trong nụ hôn ấy dần dần làm tan biến mọi sự bất an trong lòng cô. Thiên bắt đầu đáp lại nụ hôn một cách vụng về. Đôi tay run rẩy của cô dần đưa lên, vô thức ôm lấy cổ anh, kéo anh lại gần hơn.
Không biết là ai quấn lấy ai, cô hành động vội vàng mút mát, mơn trớn mang hơi thở của cả hai hòa lẫn vào nhau. Hạ Ngôn Hy đổi một góc độ khác khiến cho nụ hôn tiến vào sâu hơn, môi lưỡi hòa quyện.Thiên Thanh cảm thấy mọi thứ dường như đang mờ đi, chỉ còn lại cảm giác mãnh liệt từ nụ hôn của anh. Cô không thể kiểm soát được trái tim mình nữa.
Anh nhẹ nhàng đưa tay lên, khẽ vuốt ve lưng cô, như muốn an ủi, như muốn bảo vệ. Bàn tay của Hạ Ngôn Hy bắt đầu chuyển động, từ lưng cô xuống đến eo, rồi khẽ siết nhẹ, kéo cô lại gần hơn. Cảm giác gần gũi ấy khiến trái tim Thiên Thanh rung động mạnh mẽ, cô khẽ rên rỉ trong nụ hôn, như một lời thừa nhận rằng cô đang cần anh biết bao.
Thiên Thanh đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi vừa bị mình dày vò không thương tiếc, không đợi Hạ Ngôn Hy kịp phản ứng, Thiên Thanh bất ngờ đưa mấy ngón tay của mình vào trong miệng anh.
Hạ Ngôn Hy ngạc nhiên, ánh mắt anh thoáng qua chút sửng sốt. Nhưng rồi anh không phản kháng, chỉ nhìn cô chăm chú, như thể muốn khám phá ý đồ của cô. Cảm giác ngón tay cô trong miệng anh mang đến một sự kích thích nhẹ nhàng.Cô không hiểu vì sao mình lại làm vậy, có lẽ là do tác động của rượu, hoặc có lẽ là do những cảm xúc mãnh liệt mà cô không thể kiểm soát."Anh thích thế này không?" Thiên Thanh thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng nhưng không kém phần khiêu khích. (1)
Hạ Ngôn Hy không đáp, chỉ khẽ cắn nhẹ ngón tay cô, đầu lưỡi khẽ lướt qua từng khe hở như một lời trả lời không lời.
Lưng Hạ Ngôn Hy tựa sát vào tường, cô ở phía đối diện ngồi trên người anh, chỉ phút chốc liền có thể cảm nhậm được sự thay đổi rõ rệt của thứ bên dưới
Cô nhìn anh, thì thào
" Anh cứng rồi "
Âm thanh của cô khẽ rung động, như một sự xác nhận không thể phủ nhận. Những lời nói đó vang lên trong không khí, tạo ra một sự căng thẳng mỏng manh giữa hai người. Cô cắn nhẹ môi dưới, nhịp tim đập thình thịch trong lồng ngực, mỗi nhịp đập như muốn bùng nổ ra ngoài.
“Em biết anh muốn gì mà” Thiên Thanh nói tiếp, giọng nói khàn khàn, lấp lửng giữa nỗi khao khát và sự mong chờ. Cô không cần phải nói thêm, ánh mắt của cô đã truyền tải mọi cảm xúc, mọi ẩn ý mà cả hai đều hiểu.
Hạ Ngôn Hy không nói gì, chỉ gật đầu khế. Anh đưa tay lên ôm lấy eo cô, kéo cô lại gần mình. Cả hai hòa tan vào nhau trong một nụ hôn sâu, nồng cháy.
Áo sơ mi của Hạ Ngôn Hy dần tuột khỏi vai, lộ ra cơ thể săn chắc. Thiên Thanh đưa tay vuốt ve lồng ngực anh, cảm nhận từng đường nét cơ bắp, từng sự căng cứng của cơ thể. Sự tiếp xúc này không chỉ đơn thuần là về thể xác mà còn là một cách thể hiện sự kết nối sâu sắc, một cách để xóa bỏ mọi ranh giới và cảm xúc chưa được thổ lộ. Cô không thể phủ nhận sự hấp dẫn của anh.Thiên Thanh khám phá cơ thể anh bằng những cái chạm nhẹ nhàng, tay cô bắt đầu trượt xuống, chạm vào khóa quần tây của anh, ngón tay cô trượt nhẹ trên bề mặt lạnh lẽo của kim loại, sau đó đưa tay kéo khóa quần của anh xuống. Lộ ra quần lót màu trắng bên trong. Thiên Thanh luồn tay khẽ chạm vào đó, cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ cơ thể anh. Hạ Ngôn Hy rên rỉ một tiếng nhỏ, đôi mắt nhắm chặt.
Mùi hương nam tính phảng phất trong không khí, khiến Thiên Thanh không thể rời mắt khỏi anh.Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể anh qua những cử động nhẹ nhàng của ngón tay. Đôi tay cô trượt xuống và nắm lấy viền quần lót của anh, từng chút một kéo nó xuống để khám phá thêm. Khi tay cô tiếp xúc với làn da ấm áp của anh, cô cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn, như thể sự gần gũi này đang làm tan chảy mọi sự kìm nén trong cô.
Thiên Thanh ngắm nhìn cơ thể anh với sự mê mẩn. Cô từ từ kéo quần lót của anh xuống hơn nữa, cảm nhận được sự phản ứng của anh qua từng động tác của mình. Hạ Ngôn Hy cũng dần mất kiểm soát, anh luồn tay vào trong áo ngủ của cô cẩn thận cởi từng mắc áo lót lại ném nó sang một bên. Bàn tay nóng ấm của anh khẽ chạm vào phía trước ngực, chậm rãi mân mê.
Thiên Thanh ngã người ra phía sau, Hạ Ngôn Hy dùng tay làm đệm đỡ phía sau lưng cô, anh đặt môi hôn lên từ cổ chậm chậm di chuyển xuống phía dưới, áo thun ướt đẫm bám sát vào cơ thể cô, làm cho những đường nét cơ thể càng thêm rõ ràng. Đầu lưỡi của anh tiếp tục lướt qua lớp vải, chạm vào làn da ấm nóng bên dưới. Đôi chân siết quanh eo anh vô thức thắt chặt đến cực độ khiến cho sự tiếp xúc giữa hai cơ thể càng thêm chặt chẽ. Thiên Thanh thở dốc, ho khan mấy tiếng.
Chỉ chốc lát sau quần áo trên cơ thể cả hai đều bị trút xuống, Thiên Thanh nằm trên giường ngửa cổ, mái tóc thả dài trên nền drap trắng, đèn chùm phía trên cứ không ngừng đung đưa, mọi thứ đều quay cuồng.
Tim của cô vậy mà đã moi ra cho anh rồiCuối cùng động tĩnh trong phòng cũng dừng lại, Hạ Ngôn Hy trượt xuống khỏi thân thể cô, giọng nói lẫn cơ thể Thiên Thanh đều không ngừng run rẩy.
Cô nhìn anh không chớp mắt, Ngôn Hy cúi người hôn lên trán, lên môi cô.
Thật lâu sau anh mới đứng dậy rời khỏi giường, cô có chút bàng hoàng nhưng thật nhanh sau đó Hạ Ngôn Hy lại xuất hiện với hộp y tế trên tay. Anh dịu dàng giúp cô sát trùng vết thương ở lòng bàn chân, cẩn thận băng bó, vết cắt này rõ ràng là cắt vào lòng anh.
Hạ Ngôn Hy lại nằm xuống giường ôm lấy cô vào lòng, cơn buồn ngủ ập đến Thiên Thanh từ từ nhắm mắt. Trong đầu nhớ lại chuyện hưởng thut ban nãy, như sống như chết.
Là cô cố tình bức ép anh đưa ra lựa chọn, gia tộc hoặc là cô. Hạ Ngôn Hy đã có quyết định của mình rồi, Thiên Thanh là sợi dây sinh mệnh mà anh sẽ không bao giờ buông bỏ, tuyệt đối phải giữ lại cô bên mình, chết cũng không được buông tay.
Ban đầu, cô chỉ có thể đứng yên đó, không biết phải phản ứng như thế nào. Nhưng sự gần gũi của anh, cảm giác an toàn và sự dịu dàng trong nụ hôn ấy dần dần làm tan biến mọi sự bất an trong lòng cô. Thiên bắt đầu đáp lại nụ hôn một cách vụng về. Đôi tay run rẩy của cô dần đưa lên, vô thức ôm lấy cổ anh, kéo anh lại gần hơn.
Không biết là ai quấn lấy ai, cô hành động vội vàng mút mát, mơn trớn mang hơi thở của cả hai hòa lẫn vào nhau. Hạ Ngôn Hy đổi một góc độ khác khiến cho nụ hôn tiến vào sâu hơn, môi lưỡi hòa quyện.Thiên Thanh cảm thấy mọi thứ dường như đang mờ đi, chỉ còn lại cảm giác mãnh liệt từ nụ hôn của anh. Cô không thể kiểm soát được trái tim mình nữa.
Anh nhẹ nhàng đưa tay lên, khẽ vuốt ve lưng cô, như muốn an ủi, như muốn bảo vệ. Bàn tay của Hạ Ngôn Hy bắt đầu chuyển động, từ lưng cô xuống đến eo, rồi khẽ siết nhẹ, kéo cô lại gần hơn. Cảm giác gần gũi ấy khiến trái tim Thiên Thanh rung động mạnh mẽ, cô khẽ rên rỉ trong nụ hôn, như một lời thừa nhận rằng cô đang cần anh biết bao.
Thiên Thanh đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi vừa bị mình dày vò không thương tiếc, không đợi Hạ Ngôn Hy kịp phản ứng, Thiên Thanh bất ngờ đưa mấy ngón tay của mình vào trong miệng anh.
Hạ Ngôn Hy ngạc nhiên, ánh mắt anh thoáng qua chút sửng sốt. Nhưng rồi anh không phản kháng, chỉ nhìn cô chăm chú, như thể muốn khám phá ý đồ của cô. Cảm giác ngón tay cô trong miệng anh mang đến một sự kích thích nhẹ nhàng.Cô không hiểu vì sao mình lại làm vậy, có lẽ là do tác động của rượu, hoặc có lẽ là do những cảm xúc mãnh liệt mà cô không thể kiểm soát."Anh thích thế này không?" Thiên Thanh thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng nhưng không kém phần khiêu khích. (1)
Hạ Ngôn Hy không đáp, chỉ khẽ cắn nhẹ ngón tay cô, đầu lưỡi khẽ lướt qua từng khe hở như một lời trả lời không lời.
Lưng Hạ Ngôn Hy tựa sát vào tường, cô ở phía đối diện ngồi trên người anh, chỉ phút chốc liền có thể cảm nhậm được sự thay đổi rõ rệt của thứ bên dưới
Cô nhìn anh, thì thào
" Anh cứng rồi "
Âm thanh của cô khẽ rung động, như một sự xác nhận không thể phủ nhận. Những lời nói đó vang lên trong không khí, tạo ra một sự căng thẳng mỏng manh giữa hai người. Cô cắn nhẹ môi dưới, nhịp tim đập thình thịch trong lồng ngực, mỗi nhịp đập như muốn bùng nổ ra ngoài.
“Em biết anh muốn gì mà” Thiên Thanh nói tiếp, giọng nói khàn khàn, lấp lửng giữa nỗi khao khát và sự mong chờ. Cô không cần phải nói thêm, ánh mắt của cô đã truyền tải mọi cảm xúc, mọi ẩn ý mà cả hai đều hiểu.
Hạ Ngôn Hy không nói gì, chỉ gật đầu khế. Anh đưa tay lên ôm lấy eo cô, kéo cô lại gần mình. Cả hai hòa tan vào nhau trong một nụ hôn sâu, nồng cháy.
Áo sơ mi của Hạ Ngôn Hy dần tuột khỏi vai, lộ ra cơ thể săn chắc. Thiên Thanh đưa tay vuốt ve lồng ngực anh, cảm nhận từng đường nét cơ bắp, từng sự căng cứng của cơ thể. Sự tiếp xúc này không chỉ đơn thuần là về thể xác mà còn là một cách thể hiện sự kết nối sâu sắc, một cách để xóa bỏ mọi ranh giới và cảm xúc chưa được thổ lộ. Cô không thể phủ nhận sự hấp dẫn của anh.Thiên Thanh khám phá cơ thể anh bằng những cái chạm nhẹ nhàng, tay cô bắt đầu trượt xuống, chạm vào khóa quần tây của anh, ngón tay cô trượt nhẹ trên bề mặt lạnh lẽo của kim loại, sau đó đưa tay kéo khóa quần của anh xuống. Lộ ra quần lót màu trắng bên trong. Thiên Thanh luồn tay khẽ chạm vào đó, cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ cơ thể anh. Hạ Ngôn Hy rên rỉ một tiếng nhỏ, đôi mắt nhắm chặt.
Mùi hương nam tính phảng phất trong không khí, khiến Thiên Thanh không thể rời mắt khỏi anh.Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể anh qua những cử động nhẹ nhàng của ngón tay. Đôi tay cô trượt xuống và nắm lấy viền quần lót của anh, từng chút một kéo nó xuống để khám phá thêm. Khi tay cô tiếp xúc với làn da ấm áp của anh, cô cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn, như thể sự gần gũi này đang làm tan chảy mọi sự kìm nén trong cô.
Thiên Thanh ngắm nhìn cơ thể anh với sự mê mẩn. Cô từ từ kéo quần lót của anh xuống hơn nữa, cảm nhận được sự phản ứng của anh qua từng động tác của mình. Hạ Ngôn Hy cũng dần mất kiểm soát, anh luồn tay vào trong áo ngủ của cô cẩn thận cởi từng mắc áo lót lại ném nó sang một bên. Bàn tay nóng ấm của anh khẽ chạm vào phía trước ngực, chậm rãi mân mê.
Thiên Thanh ngã người ra phía sau, Hạ Ngôn Hy dùng tay làm đệm đỡ phía sau lưng cô, anh đặt môi hôn lên từ cổ chậm chậm di chuyển xuống phía dưới, áo thun ướt đẫm bám sát vào cơ thể cô, làm cho những đường nét cơ thể càng thêm rõ ràng. Đầu lưỡi của anh tiếp tục lướt qua lớp vải, chạm vào làn da ấm nóng bên dưới. Đôi chân siết quanh eo anh vô thức thắt chặt đến cực độ khiến cho sự tiếp xúc giữa hai cơ thể càng thêm chặt chẽ. Thiên Thanh thở dốc, ho khan mấy tiếng.
Chỉ chốc lát sau quần áo trên cơ thể cả hai đều bị trút xuống, Thiên Thanh nằm trên giường ngửa cổ, mái tóc thả dài trên nền drap trắng, đèn chùm phía trên cứ không ngừng đung đưa, mọi thứ đều quay cuồng.
Tim của cô vậy mà đã moi ra cho anh rồiCuối cùng động tĩnh trong phòng cũng dừng lại, Hạ Ngôn Hy trượt xuống khỏi thân thể cô, giọng nói lẫn cơ thể Thiên Thanh đều không ngừng run rẩy.
Cô nhìn anh không chớp mắt, Ngôn Hy cúi người hôn lên trán, lên môi cô.
Thật lâu sau anh mới đứng dậy rời khỏi giường, cô có chút bàng hoàng nhưng thật nhanh sau đó Hạ Ngôn Hy lại xuất hiện với hộp y tế trên tay. Anh dịu dàng giúp cô sát trùng vết thương ở lòng bàn chân, cẩn thận băng bó, vết cắt này rõ ràng là cắt vào lòng anh.
Hạ Ngôn Hy lại nằm xuống giường ôm lấy cô vào lòng, cơn buồn ngủ ập đến Thiên Thanh từ từ nhắm mắt. Trong đầu nhớ lại chuyện hưởng thut ban nãy, như sống như chết.
Là cô cố tình bức ép anh đưa ra lựa chọn, gia tộc hoặc là cô. Hạ Ngôn Hy đã có quyết định của mình rồi, Thiên Thanh là sợi dây sinh mệnh mà anh sẽ không bao giờ buông bỏ, tuyệt đối phải giữ lại cô bên mình, chết cũng không được buông tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.