Chương 35: Trừng phạt
Đang cập nhập
28/04/2021
Nhìn khuôn mặt dâm tiện của Đường Kiêu, tôi nắm chặt lấy chiếc áo trắng, cười khan hai tiếng.
“Không phải là ra ngoài ăn cơm sao?”
Đường Kiêu hoàn toàn không quan tâm đến lời tôi nói mà nới lỏng cà vạt, cởi nút áo rồi ép tôi vào tường.
Nghĩ đến thái độ thú tính biến thái của Đường Kiêu, tôi bất chợt sợ hãi.
Khi tôi gả cho Khương Chí Cang thì mới là lần đầu tiên, cộng thêm việc hắn ta vốn không động vào tôi nên tôi không hề có trải nghiệm vui vẻ gì, trừ lúc…
cùng với Đường Kiêu.
Một tay chống lên tường, anh ta cúi người ghé lại gần mặt tôi.
“Anh làm gì vậy?”
Tôi nắm lấy cổ áo, thật muốn tát cho mình một phát vì cái giọng đã biết mà còn hỏi.
Anh ta dùng cái tay còn lại nắm lấy cằm của tôi khiến tôi càng gần với mặt anh hơn. Ngón tay thon dài của anh có chút ấm nóng.
“Trước khi ăn cơm sẽ ăn cô trước.” Anh ta cười dâm tà một cái rồi kéo cằm tôi đến bên môi anh ta, tôi vừa phản kháng vừa bị ép hôn anh ta.
Kỹ năng hôn của anh ta thật sự quá tốt, lưỡi của anh chuyển động uyển chuyển trong miệng tôi. Anh dùng răng cắn nhẹ đôi môi của tôi khiến tôi có chút rạo rực.
“Ưm… ưm” Tôi muốn đẩy anh ra nhưng bị anh ôm càng chặt hơn, lưỡi anh như con rắn đưa sâu vào trong cổ họng tôi.
Tôi bắt đầu không kiềm nổi đáp lại nụ hôn của anh, hai tay quấn lấy cơ thể anh như dây leo và từ thế bị động dần chuyển sang thế chủ động hơn.
Tôi cạy hàm răng của anh ra công thành đoạt đất. Anh hơi bất ngờ nhưng rồi càng mạnh mẽ chiếm thế chủ động khiến tôi không có sức phản kháng, cả cơ thể tôi mền nhữn như một vũng nước.
Anh đỡ lấy cả người tôi, rời khỏi đôi môi tôi và chậm rãi hướng về phía cổ và xương quai xanh. Mỗi một nụ hôn nóng bỏng đều để lại những vết đỏ.
Đôi mắt tôi mơ màng và khuôn mặt đỏ bừng lên, đôi chân từ từ quắp lấy người anh. Anh ấm lấy cả người tôi đè xuống giường và tiếp tục hôn.
Đến khi đôi môi anh đi đến ngực tôi thì anh mới xé áo tôi và vùi cả đầu vào ngực tôi.
Sau khi bị anh kích thích thì tôi đã khống chế không nổi dục vọng của mình mà hy vọng anh sẽ tiến vào trong tôi sâu hơn.
Nhưng anh đột nhiên ngừng lại và nhìn thẳng vào đôi mắt đang nhắm hờ của tôi, anh liếm đôi môi rồi đưa ngón tay cái lên quẹt mép.
“Có phải là rất muốn không?”
Ngón tay của Đường Kiêu di chuyển nhẹ nhàng trên đùi tôi khiến tôi đỏ bừng cả tai.
Anh đột nhiên kề sát tai tôi và dùng môi mơn trớn vành tai. Sự đụng chạm nóng bỏng càng khiến tôi trầm luân hơn.
“Nói rằng cô muốn đi, tôi sẽ cho cô.” Lời dẫn dụ của anh khiến tôi mất cả lý trí mà ôm chặt lấy cổ anh.
“Đường Kiêu, tôi muốn!” Gần như không hề do dự, tôi không có chút xấu hổ, cứ thể mà khuất phục.
Anh cười đắc ý một cái rồi bế tôi đặt tới trước cửa sổ sát đất.
Tôi sợ đến hồn bay phách lạc, căn phòng nằm trên tầng cao nhất, có cả một mặt tường lắp kính trong suốt có thể nhìn thấy phía dưới, thận chí nhìn thấy cả dòng xe đang chạy, những căn phòng và tòa nhà đối diện.
“Đường Kiêu, anh điên rồi sao?”
Anh đấm vào ngực anh muốn rời khỏi nhưng bị một tay anh kẹp chặt cả hai tay, một tay kia thì điên cuồng cởi bỏ áo quần của tôi đến khi tôi không còn mảnh vải che thân nào trước mặt anh.
Anh không cho tôi phản kháng mà kéo tôi quay lưng lại với anh, cả thân trên của tôi dán vào cửa sổ với tư thế ám muội mà xấu hổ.
Tôi chẳng còn sức đâu mà phản kháng, đành để mặc anh chiếm lấy, cả người tôi mềm nhữn cả ra.
“Nào, hãy nhìn ra ngoài cửa sổ.” Anh ta một tay nắm lấy đầu tôi hướng thẳng về trước và ép tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tôi rõ ràng là xấu gổ muốn chết nhưng không hề phản kháng và mặc kệ anh di chuyển trên người tôi, trong lòng tôi dâng trào khoái cảm lạ thường.
Nhìn ngoài cửa sổ xe chạy không ngừng, tôi dần cam đảm lên mà hưởng thụ thân nhiệt nóng rực của Đường Kiêu.
Anh thấy tôi đón nhận sự xâm nhập của anh thì cười rồi xoay đầu tôi về phía anh và dồn dập trao những nụ hôn nồng cháy.
“Xem ra cô rất sung sướng nên đón nhận nhanh như vậy, thật khiến tôi kinh ngạc đó.” Giọng điệu của anh khiến tôi chỉ muốn đánh anh, nhưng tôi lại không chịu được sự xâm nhập mạnh mẽ của anh mà phát ra tiếng kêu rên rỉ.
“Đây là sự trừng phạt dành cho cô khi bên cạnh tôi mà dám dán mắt vào người khác” Vừa nói xong thì anh đẩy nhanh tốc tốc, càng tấn công tôi mạnh mẽ hơn khiến tôi chống đỡ không nổi, rất nhanh thì đã đạt được khoái cảm, mọi thứ trong tầm mắt dần mờ đi.
Đến khi anh gầm nhẹ một tiếng mà đưa toàn bộ dịch thể ấm nóng vào người tôi thì anh mới buông tôi ra.
Tôi như cục nước đá bị tan ra vậy, nhanh chóng nằm dưới đất và đỏ bừng cả mặt.
Đường Kiêu ôm tôi vào trong phòng tắm và giúp tôi rửa sạch vết tích lưu lại trên cơ thể tôi sau cuộc hoan ái.
“Lần sau cô còn dám không để tâm khi bên cạnh tôi không?”
Anh đánh một cái vào mông tôi khiến tôi liên tục nói không dám nữa, tôi sợ anh lại hành hạ tôi nữa.
Sau khi rửa sạch, tôi thay bộ váy mới và trang điểm lại, sẵn dùng phấn nền che đi vết tích trên cổ.
Tôi nói với anh tôi đã chuẩn bị xong, có thể đi ăn cơm rồi nhưng lại bị anh kéo vào trong lòng và nói khẽ vào tai tôi bằng một giọng ám muội.
“Lý Nhã Hàm, ăn cơm về chúng ta… tiếp tục.”
“Không phải là ra ngoài ăn cơm sao?”
Đường Kiêu hoàn toàn không quan tâm đến lời tôi nói mà nới lỏng cà vạt, cởi nút áo rồi ép tôi vào tường.
Nghĩ đến thái độ thú tính biến thái của Đường Kiêu, tôi bất chợt sợ hãi.
Khi tôi gả cho Khương Chí Cang thì mới là lần đầu tiên, cộng thêm việc hắn ta vốn không động vào tôi nên tôi không hề có trải nghiệm vui vẻ gì, trừ lúc…
cùng với Đường Kiêu.
Một tay chống lên tường, anh ta cúi người ghé lại gần mặt tôi.
“Anh làm gì vậy?”
Tôi nắm lấy cổ áo, thật muốn tát cho mình một phát vì cái giọng đã biết mà còn hỏi.
Anh ta dùng cái tay còn lại nắm lấy cằm của tôi khiến tôi càng gần với mặt anh hơn. Ngón tay thon dài của anh có chút ấm nóng.
“Trước khi ăn cơm sẽ ăn cô trước.” Anh ta cười dâm tà một cái rồi kéo cằm tôi đến bên môi anh ta, tôi vừa phản kháng vừa bị ép hôn anh ta.
Kỹ năng hôn của anh ta thật sự quá tốt, lưỡi của anh chuyển động uyển chuyển trong miệng tôi. Anh dùng răng cắn nhẹ đôi môi của tôi khiến tôi có chút rạo rực.
“Ưm… ưm” Tôi muốn đẩy anh ra nhưng bị anh ôm càng chặt hơn, lưỡi anh như con rắn đưa sâu vào trong cổ họng tôi.
Tôi bắt đầu không kiềm nổi đáp lại nụ hôn của anh, hai tay quấn lấy cơ thể anh như dây leo và từ thế bị động dần chuyển sang thế chủ động hơn.
Tôi cạy hàm răng của anh ra công thành đoạt đất. Anh hơi bất ngờ nhưng rồi càng mạnh mẽ chiếm thế chủ động khiến tôi không có sức phản kháng, cả cơ thể tôi mền nhữn như một vũng nước.
Anh đỡ lấy cả người tôi, rời khỏi đôi môi tôi và chậm rãi hướng về phía cổ và xương quai xanh. Mỗi một nụ hôn nóng bỏng đều để lại những vết đỏ.
Đôi mắt tôi mơ màng và khuôn mặt đỏ bừng lên, đôi chân từ từ quắp lấy người anh. Anh ấm lấy cả người tôi đè xuống giường và tiếp tục hôn.
Đến khi đôi môi anh đi đến ngực tôi thì anh mới xé áo tôi và vùi cả đầu vào ngực tôi.
Sau khi bị anh kích thích thì tôi đã khống chế không nổi dục vọng của mình mà hy vọng anh sẽ tiến vào trong tôi sâu hơn.
Nhưng anh đột nhiên ngừng lại và nhìn thẳng vào đôi mắt đang nhắm hờ của tôi, anh liếm đôi môi rồi đưa ngón tay cái lên quẹt mép.
“Có phải là rất muốn không?”
Ngón tay của Đường Kiêu di chuyển nhẹ nhàng trên đùi tôi khiến tôi đỏ bừng cả tai.
Anh đột nhiên kề sát tai tôi và dùng môi mơn trớn vành tai. Sự đụng chạm nóng bỏng càng khiến tôi trầm luân hơn.
“Nói rằng cô muốn đi, tôi sẽ cho cô.” Lời dẫn dụ của anh khiến tôi mất cả lý trí mà ôm chặt lấy cổ anh.
“Đường Kiêu, tôi muốn!” Gần như không hề do dự, tôi không có chút xấu hổ, cứ thể mà khuất phục.
Anh cười đắc ý một cái rồi bế tôi đặt tới trước cửa sổ sát đất.
Tôi sợ đến hồn bay phách lạc, căn phòng nằm trên tầng cao nhất, có cả một mặt tường lắp kính trong suốt có thể nhìn thấy phía dưới, thận chí nhìn thấy cả dòng xe đang chạy, những căn phòng và tòa nhà đối diện.
“Đường Kiêu, anh điên rồi sao?”
Anh đấm vào ngực anh muốn rời khỏi nhưng bị một tay anh kẹp chặt cả hai tay, một tay kia thì điên cuồng cởi bỏ áo quần của tôi đến khi tôi không còn mảnh vải che thân nào trước mặt anh.
Anh không cho tôi phản kháng mà kéo tôi quay lưng lại với anh, cả thân trên của tôi dán vào cửa sổ với tư thế ám muội mà xấu hổ.
Tôi chẳng còn sức đâu mà phản kháng, đành để mặc anh chiếm lấy, cả người tôi mềm nhữn cả ra.
“Nào, hãy nhìn ra ngoài cửa sổ.” Anh ta một tay nắm lấy đầu tôi hướng thẳng về trước và ép tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tôi rõ ràng là xấu gổ muốn chết nhưng không hề phản kháng và mặc kệ anh di chuyển trên người tôi, trong lòng tôi dâng trào khoái cảm lạ thường.
Nhìn ngoài cửa sổ xe chạy không ngừng, tôi dần cam đảm lên mà hưởng thụ thân nhiệt nóng rực của Đường Kiêu.
Anh thấy tôi đón nhận sự xâm nhập của anh thì cười rồi xoay đầu tôi về phía anh và dồn dập trao những nụ hôn nồng cháy.
“Xem ra cô rất sung sướng nên đón nhận nhanh như vậy, thật khiến tôi kinh ngạc đó.” Giọng điệu của anh khiến tôi chỉ muốn đánh anh, nhưng tôi lại không chịu được sự xâm nhập mạnh mẽ của anh mà phát ra tiếng kêu rên rỉ.
“Đây là sự trừng phạt dành cho cô khi bên cạnh tôi mà dám dán mắt vào người khác” Vừa nói xong thì anh đẩy nhanh tốc tốc, càng tấn công tôi mạnh mẽ hơn khiến tôi chống đỡ không nổi, rất nhanh thì đã đạt được khoái cảm, mọi thứ trong tầm mắt dần mờ đi.
Đến khi anh gầm nhẹ một tiếng mà đưa toàn bộ dịch thể ấm nóng vào người tôi thì anh mới buông tôi ra.
Tôi như cục nước đá bị tan ra vậy, nhanh chóng nằm dưới đất và đỏ bừng cả mặt.
Đường Kiêu ôm tôi vào trong phòng tắm và giúp tôi rửa sạch vết tích lưu lại trên cơ thể tôi sau cuộc hoan ái.
“Lần sau cô còn dám không để tâm khi bên cạnh tôi không?”
Anh đánh một cái vào mông tôi khiến tôi liên tục nói không dám nữa, tôi sợ anh lại hành hạ tôi nữa.
Sau khi rửa sạch, tôi thay bộ váy mới và trang điểm lại, sẵn dùng phấn nền che đi vết tích trên cổ.
Tôi nói với anh tôi đã chuẩn bị xong, có thể đi ăn cơm rồi nhưng lại bị anh kéo vào trong lòng và nói khẽ vào tai tôi bằng một giọng ám muội.
“Lý Nhã Hàm, ăn cơm về chúng ta… tiếp tục.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.