Chương 211
Lạc Thanh Du
01/03/2021
“Lạc Thanh Du!”
Lạc Thanh Du vừa ra tới cửa đã nghe thấy giọng nói lười biếng gợi cảm của Chiến Hàn Quân vang lên: “Đã ngủ với tôi xong liền muốn chạy sao?”
Lạc Thanh Du quay đầu lại, toàn thân co rụt như một con chim cánh cụt yếu ớt, run rẩy nói: “Ngài Quân à, tôi thực sự không cố ý!”
Chiến Hàn Quân hất chăn ra, đôi chân dài miên man như ẩn như hiện đãng sau lớp áo choàng tắm mỏng manh. Anh đi tới bên cạnh Lạc Thanh Du, giơ tay đẩy lại cánh cửa đang hé mở.
Cửa liền tự động khóa lại.
Lạc Thanh Du chợt có cảm giác như mình đang ở trong hang cọp, chim bị nhốt trong lồng. Cô nghĩ đến lần đầu tiên ngủ với anh đã bị anh trả thù đến mức sống không bằng chết, chỉ e lần này cô cũng khó thoát được.
“Ngài Quân, tôi xin lỗi, thực sự xin lỗi… Tối hôm qua tôi đã uống chút rượu” Lạc Thanh Du sắp khóc đến nơi rồi.
“Lạc Thanh Du” Chiến Hàn Quân giơ tay nâng cảm của cô lên, ép cô phải nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị của mình.
“Sau này không được uống rượu nữa” Anh nghiến răng nói.
“Tại sao?” Kỳ thực Lạc Thanh Du rất muốn hỏi anh một câu, cô có uống rượu hay không thì liên quan gì tới anh?
Đôi mắt sắc bén như chim ưng của Chiến Hàn Quân quét tới mặt cô: “Bởi vì cô say rượu xong sẽ làm ra chuyện thất đức”
Lạc Thanh Du trợn mắt hoài nghi, cô thất đức chỗ nào?
Tối hôm qua cô cũng đâu có ép buộc anh!
Dứt lời, Chiến Hàn Quân sợ cô không chịu ghi nhớ, lại tàn nhãn cảnh cáo thêm một câu: “Nếu cô còn dám động vào rượu tôi sẽ khiến cô cả đời này đều không được gặp lại con trai”
Chiêu này của Chiến Hàn Quân thực sự rất ác độc. Mặc dù đã khiến cho Lạc Thanh Du càng thêm hận anh nhưng lại khiến cô phải ghi nhớ tận trong xương tủy.
“Tôi biết rồi”
Nghe cô nói vậy, Chiến Hàn Quân như trút được gánh nặng.
Anh quay người đi tới phòng thay đồ rồi không chút kiêng kị cởi áo choàng tắm ở ngay trước mặt Lạc Thanh Du. Dáng người gợi cảm mê người của anh lập tức lọt vào mắt của cô.
Lạc Thanh Du bị giật mình, lập tức giơ tay che kín hai mắt, mở cửa chạy trối chết.
Chiến Hàn Quân nghe thấy tiếng mở đóng cửa từ phía sau truyền tới, đôi môi mỏng.
quyến rũ khẽ cong lên nở nụ cười xấu xa.
Lạc Thanh Du hốt hoảng chạy thẳng về phòng mình. Đến lúc thay quần áo cô mới phát hiện ra nãy giờ mình vẫn đang mặc áo sơ mi của người đàn ông kia.
Có lẽ là vì dáng người của Chiến Hàn Quân tương đối cao nên mặc dù cô mặc áo sơ mi của anh trông rộng thùng thình nhưng lại vừa vặn dài đến trên đầu gối, chẳng khác gì một chiếc váy ngủ ngắn.
Lạc Thanh Du sợ hãi nuốt nước miếng, tối hôm qua cô không chỉ ngủ trên giường của Chiến Hàn Quân mà còn mặc áo của anh Lạc Thanh Du bất lực ngồi bệt xuống đất.
Rốt cuộc tối hôm qua cô đã làm những chuyện tày trời gì?
Ngay khi cô vừa mới thay xong quần áo thì tiếng đập cửa vang lên từng hồi.
Lạc Thanh Du nơm nớp lo sợ mở cửa, trông thấy Chiến Hàn Quân cầm một chiếc áo bra ném vào mặt cô: “Lạc Thanh Du, cái này là của cô hả?
Lạc Thanh Du ngượng chín mặt chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Chiến Hàn Quân nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ bừng như cà chua vì xấu hổ của cô, cảm thấy rất buồn cười.
“Cô muốn lên giường của tôi đến vậy sao?” Anh trêu chọc nói.
Lạc Thanh Du vội vàng lắc đầu nguầy nguậy: “Ngài Quân, tối hôm qua tôi thực sự đã uống say, không còn nhớ cái gì cả. Không phải tôi cố ý đâu..”
Cô chột dạ cũng không phải không có lý do. Bởi vì cô tự biết bản thân mình không có sức chống cự với sự hấp dẫn của Chiến Hàn Quân.
Khi còn tỉnh táo Lạc Thanh Du có thể khống chế lời nói của mình, thế nhưng sau khi say rượu rất có thể cô đã bị lộ nguyên hình.
Chiến Hàn Quân nhìn chằm chằm Lạc Thanh Du hỏi: “Nếu đã không biết uống rượu, tại sao tối hôm qua còn uống nhiều như vậy?”
Lạc Thanh Du giật mình ngước mắt lên nhìn anh. Bởi vì cô yêu anh, muốn đỡ rượu cho anh, muốn giữ gìn sức khỏe cho anh.
Chiến Hàn Quân thấy rõ trong mắt cô có.
một tầng hơi nước nhưng cô đã lập tức chuyển động con ngươi khéo léo xua tan tầng hơi nước kia Lạc Thanh Du là một người rất giỏi khống chế cảm xúc của chính mình.
Chiến Hàn Quân sững sờ chăm chú nhìn Anh không muốn tra hỏi cô tàn nhãn như: vậy, quyết định quay lưng rời đi.
Lạc Thanh Du khế thở phào một hơi.
Ở dưới tầng, ba đứa trẻ đang ngồi trên sofa thành một hàng chăm chú xem tivi. Trên tivi đang chiếu một chương trình về ẩm thực.
Lạc Thanh Du vừa ra tới cửa đã nghe thấy giọng nói lười biếng gợi cảm của Chiến Hàn Quân vang lên: “Đã ngủ với tôi xong liền muốn chạy sao?”
Lạc Thanh Du quay đầu lại, toàn thân co rụt như một con chim cánh cụt yếu ớt, run rẩy nói: “Ngài Quân à, tôi thực sự không cố ý!”
Chiến Hàn Quân hất chăn ra, đôi chân dài miên man như ẩn như hiện đãng sau lớp áo choàng tắm mỏng manh. Anh đi tới bên cạnh Lạc Thanh Du, giơ tay đẩy lại cánh cửa đang hé mở.
Cửa liền tự động khóa lại.
Lạc Thanh Du chợt có cảm giác như mình đang ở trong hang cọp, chim bị nhốt trong lồng. Cô nghĩ đến lần đầu tiên ngủ với anh đã bị anh trả thù đến mức sống không bằng chết, chỉ e lần này cô cũng khó thoát được.
“Ngài Quân, tôi xin lỗi, thực sự xin lỗi… Tối hôm qua tôi đã uống chút rượu” Lạc Thanh Du sắp khóc đến nơi rồi.
“Lạc Thanh Du” Chiến Hàn Quân giơ tay nâng cảm của cô lên, ép cô phải nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị của mình.
“Sau này không được uống rượu nữa” Anh nghiến răng nói.
“Tại sao?” Kỳ thực Lạc Thanh Du rất muốn hỏi anh một câu, cô có uống rượu hay không thì liên quan gì tới anh?
Đôi mắt sắc bén như chim ưng của Chiến Hàn Quân quét tới mặt cô: “Bởi vì cô say rượu xong sẽ làm ra chuyện thất đức”
Lạc Thanh Du trợn mắt hoài nghi, cô thất đức chỗ nào?
Tối hôm qua cô cũng đâu có ép buộc anh!
Dứt lời, Chiến Hàn Quân sợ cô không chịu ghi nhớ, lại tàn nhãn cảnh cáo thêm một câu: “Nếu cô còn dám động vào rượu tôi sẽ khiến cô cả đời này đều không được gặp lại con trai”
Chiêu này của Chiến Hàn Quân thực sự rất ác độc. Mặc dù đã khiến cho Lạc Thanh Du càng thêm hận anh nhưng lại khiến cô phải ghi nhớ tận trong xương tủy.
“Tôi biết rồi”
Nghe cô nói vậy, Chiến Hàn Quân như trút được gánh nặng.
Anh quay người đi tới phòng thay đồ rồi không chút kiêng kị cởi áo choàng tắm ở ngay trước mặt Lạc Thanh Du. Dáng người gợi cảm mê người của anh lập tức lọt vào mắt của cô.
Lạc Thanh Du bị giật mình, lập tức giơ tay che kín hai mắt, mở cửa chạy trối chết.
Chiến Hàn Quân nghe thấy tiếng mở đóng cửa từ phía sau truyền tới, đôi môi mỏng.
quyến rũ khẽ cong lên nở nụ cười xấu xa.
Lạc Thanh Du hốt hoảng chạy thẳng về phòng mình. Đến lúc thay quần áo cô mới phát hiện ra nãy giờ mình vẫn đang mặc áo sơ mi của người đàn ông kia.
Có lẽ là vì dáng người của Chiến Hàn Quân tương đối cao nên mặc dù cô mặc áo sơ mi của anh trông rộng thùng thình nhưng lại vừa vặn dài đến trên đầu gối, chẳng khác gì một chiếc váy ngủ ngắn.
Lạc Thanh Du sợ hãi nuốt nước miếng, tối hôm qua cô không chỉ ngủ trên giường của Chiến Hàn Quân mà còn mặc áo của anh Lạc Thanh Du bất lực ngồi bệt xuống đất.
Rốt cuộc tối hôm qua cô đã làm những chuyện tày trời gì?
Ngay khi cô vừa mới thay xong quần áo thì tiếng đập cửa vang lên từng hồi.
Lạc Thanh Du nơm nớp lo sợ mở cửa, trông thấy Chiến Hàn Quân cầm một chiếc áo bra ném vào mặt cô: “Lạc Thanh Du, cái này là của cô hả?
Lạc Thanh Du ngượng chín mặt chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Chiến Hàn Quân nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ bừng như cà chua vì xấu hổ của cô, cảm thấy rất buồn cười.
“Cô muốn lên giường của tôi đến vậy sao?” Anh trêu chọc nói.
Lạc Thanh Du vội vàng lắc đầu nguầy nguậy: “Ngài Quân, tối hôm qua tôi thực sự đã uống say, không còn nhớ cái gì cả. Không phải tôi cố ý đâu..”
Cô chột dạ cũng không phải không có lý do. Bởi vì cô tự biết bản thân mình không có sức chống cự với sự hấp dẫn của Chiến Hàn Quân.
Khi còn tỉnh táo Lạc Thanh Du có thể khống chế lời nói của mình, thế nhưng sau khi say rượu rất có thể cô đã bị lộ nguyên hình.
Chiến Hàn Quân nhìn chằm chằm Lạc Thanh Du hỏi: “Nếu đã không biết uống rượu, tại sao tối hôm qua còn uống nhiều như vậy?”
Lạc Thanh Du giật mình ngước mắt lên nhìn anh. Bởi vì cô yêu anh, muốn đỡ rượu cho anh, muốn giữ gìn sức khỏe cho anh.
Chiến Hàn Quân thấy rõ trong mắt cô có.
một tầng hơi nước nhưng cô đã lập tức chuyển động con ngươi khéo léo xua tan tầng hơi nước kia Lạc Thanh Du là một người rất giỏi khống chế cảm xúc của chính mình.
Chiến Hàn Quân sững sờ chăm chú nhìn Anh không muốn tra hỏi cô tàn nhãn như: vậy, quyết định quay lưng rời đi.
Lạc Thanh Du khế thở phào một hơi.
Ở dưới tầng, ba đứa trẻ đang ngồi trên sofa thành một hàng chăm chú xem tivi. Trên tivi đang chiếu một chương trình về ẩm thực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.