Chương 429
Lạc Thanh Du
11/03/2021
Lạc Thanh Du nhanh chóng được chuyển đến phòng bệnh VIP.
Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân trực ở trong phòng, đợi Lạc Thanh Du thức dậy.
Nghiêm Mặc Hàn đột nhiên nói: “Em gái tôi không có nghiện rượu. Nếu như nó uống rượu, chỉ có thể nói tâm trạng của nó vô cùng không tốt”
Chiến Hàn Quân nói: “Tôi biết:’
Nghiêm Mặc Hàn nhìn Chiến Hàn Quân, dám giận nhưng không dám nói: “Lúc em ấy chuyển hồn, tại sao không nói với anh thân thế của nó… Bởi vì anh không cho nó có được cảm giác an toàn và tin tưởng. Anh Chiến, lẽ nào anh không nên xem xét lại mình sao?”
Chiến Hàn Quân liếc anh ta một cái: “Chẳng phải tôi cũng không nói cho cô ấy những bí mật mà tôi biết sao?”
Nghiêm Mặc Hàn không nói nên lời.
“Tại sao anh không nói với cô ấy?” Nghiêm Mặc Hàn hỏi.
“Bởi vì tôi hi vọng, có một ngày cô ấy sẽ chủ động mở rộng lòng mình, chính miệng nói cho tôi biết bí mật đó”
“Có khác nhau sao?” Nghiêm Mặc Hàn ngẩn người.
“Khi cô ấy vừa trở về, bởi vì đã thay đổi hình dạng, tôi đã đối xử với cô ấy không tốt.
Đại khái chính là nguyên nhân mà cô ấy không muốn nói cho tôi biết”
Nét mặt của Chiến Hàn Quân hiện lên vẻ u sầu. “Cô ấy nhất định rất mong trong lòng tôi cô ấy là người tốt đẹp nhất. Tôi ghét Lạc Thanh Du, nên cô ấy không dám thừa nhận với tôi “Nếu như có ngày cô ấy chủ động nói với tôi, chứng tỏ cô ấy đã bắt đầu tin tưởng tôi, dựa dẫm tôi”
Niềm khao khát ngày càng lớn trong mắt Chiến Hàn Quân.
“Sao tôi lại cảm thấy mệt mỏi khi nói chuyện với mấy kẻ có IQ cao như các người chứ?” Nghiêm Mặc Hàn bực bội.
Chiến Hàn Quân chìm vào im lặng.
Nghiêm Mặc Hàn bất lực: “Được thôi, tôi chúc các người, tương ái tương sát, sống đến bạc đầu”
Cho đến rạng sáng, Lạc Thanh Du cũng không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân nhìn nhau, ánh mắt họ dường như đang âm thầm chiến đấu.
“Hai chúng ta, ai sẽ ở lại chăm sóc cô ấy?”
Nghiêm Mặc Hàn lắp bắp hỏi.
Rõ ràng là trong lòng đang muốn đuổi khéo Chiến Hàn Quân đi, nhưng nói ra lại sợ hãi như thế.
“Tôi” Chiến Hàn Quân đâu dễ chịu thua.
*Trong lòng em ấy không có ấn tượng tốt với anh, anh hà tất ở lại đây gây thêm phiền phức cho em ấy?”
Chiến Hàn Quân trừng anh ta, khí lạnh trong mắt không ngừng lan tỏa.
“Anh đừng nhìn tôi băng ánh mắt đó? Làm như tôi chia cắt uyên ương không chừng. Lời tôi nói là thật, mối quan hệ hiện giờ của anh với nó như tên kéo nỏ căng, sao không tách nhau một thời gian, đều tốt cho cả hai…”
Nghiêm Mặc Hàn không thể nói tiếp được nữa, bởi vì ánh mắt của Chiến Hàn Quân quá kinh hãi.
“Muốn chia cách chúng tôi?”
Nghiêm Mặc Hàn than khóc trong lòng, anh chia cách anh em bọn tôi được, vậy mà không cho tôi chia cách hai người được sao.
Làm gì còn thiên lý nữa?
“Anh Chiến, không phải tôi có ý chia cách các người. Chỉ là lo lắng sau khi nó tỉnh lại nhìn thấy anh sẽ lại căng thẳng… anh cũng biết, phụ nữ căng thẳng lên là kinh nguyệt không đều, chắc anh cũng không muốn em ấy “Cậu, ra ngoài” Chiến Hàn Quân uy hiếp.
Nghiêm Mặc Hàn câm như hến.
“Tôi không thể đi, tôi là anh trai nó, anh trai ruột…
“Còn chưa nhận nhau. Xem như không tính”
“Thế lát nữa tôi sẽ nhận thân với em ấy.Nói không chừng em gái tôi vui lên, căn bệnh cũng tiêu trừ”
Chiến Hàn Quân nhìn cái tên Nghiêm Mặc Hàn bướng bỉnh, ánh mắt thâm sâu khó lường.
“Hôm nay là ngày chủ tịch công ty điện tử Tân Hưng và mấy chủ tịch của tập đoàn Jimmy bàn chuyện làm ăn” Chiến Hàn Quân nói một cách có trật tự.
Anh không tin, không đuổi được cái bóng đèn này.
“Anh Chiến, anh thật sự không hiểu tôi rồi.
Trong mắt Nghiêm Mặc Hàn tôi, không có gì quan trọng bằng em gái tôi hết”
“Ồ, vậy sao?”
“Điều đó đương nhiên” Nghiêm Mặc Hàn kéo một cái ghế đẩu ngồi ở cuối giường, tựa hồ sẽ không rời đi.
Chiến Hàn Quân bình tĩnh nói: “Nếu đệ bọn họ bàn xong, công ty Mặc Đinh của các người sẽ phải đợi thêm ba năm nữa mới có cơ hội hợp tác với Tân Hưng đấy”
Nghiêm Mặc Hàn thề: “Đừng nói là ba năm, là năm năm mười năm, tôi cũng không quan tâm. Tôi phải thấy em gái tôi thức dậy, xác định nó bình an vô sự mới rời khỏi đây”
Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân trực ở trong phòng, đợi Lạc Thanh Du thức dậy.
Nghiêm Mặc Hàn đột nhiên nói: “Em gái tôi không có nghiện rượu. Nếu như nó uống rượu, chỉ có thể nói tâm trạng của nó vô cùng không tốt”
Chiến Hàn Quân nói: “Tôi biết:’
Nghiêm Mặc Hàn nhìn Chiến Hàn Quân, dám giận nhưng không dám nói: “Lúc em ấy chuyển hồn, tại sao không nói với anh thân thế của nó… Bởi vì anh không cho nó có được cảm giác an toàn và tin tưởng. Anh Chiến, lẽ nào anh không nên xem xét lại mình sao?”
Chiến Hàn Quân liếc anh ta một cái: “Chẳng phải tôi cũng không nói cho cô ấy những bí mật mà tôi biết sao?”
Nghiêm Mặc Hàn không nói nên lời.
“Tại sao anh không nói với cô ấy?” Nghiêm Mặc Hàn hỏi.
“Bởi vì tôi hi vọng, có một ngày cô ấy sẽ chủ động mở rộng lòng mình, chính miệng nói cho tôi biết bí mật đó”
“Có khác nhau sao?” Nghiêm Mặc Hàn ngẩn người.
“Khi cô ấy vừa trở về, bởi vì đã thay đổi hình dạng, tôi đã đối xử với cô ấy không tốt.
Đại khái chính là nguyên nhân mà cô ấy không muốn nói cho tôi biết”
Nét mặt của Chiến Hàn Quân hiện lên vẻ u sầu. “Cô ấy nhất định rất mong trong lòng tôi cô ấy là người tốt đẹp nhất. Tôi ghét Lạc Thanh Du, nên cô ấy không dám thừa nhận với tôi “Nếu như có ngày cô ấy chủ động nói với tôi, chứng tỏ cô ấy đã bắt đầu tin tưởng tôi, dựa dẫm tôi”
Niềm khao khát ngày càng lớn trong mắt Chiến Hàn Quân.
“Sao tôi lại cảm thấy mệt mỏi khi nói chuyện với mấy kẻ có IQ cao như các người chứ?” Nghiêm Mặc Hàn bực bội.
Chiến Hàn Quân chìm vào im lặng.
Nghiêm Mặc Hàn bất lực: “Được thôi, tôi chúc các người, tương ái tương sát, sống đến bạc đầu”
Cho đến rạng sáng, Lạc Thanh Du cũng không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân nhìn nhau, ánh mắt họ dường như đang âm thầm chiến đấu.
“Hai chúng ta, ai sẽ ở lại chăm sóc cô ấy?”
Nghiêm Mặc Hàn lắp bắp hỏi.
Rõ ràng là trong lòng đang muốn đuổi khéo Chiến Hàn Quân đi, nhưng nói ra lại sợ hãi như thế.
“Tôi” Chiến Hàn Quân đâu dễ chịu thua.
*Trong lòng em ấy không có ấn tượng tốt với anh, anh hà tất ở lại đây gây thêm phiền phức cho em ấy?”
Chiến Hàn Quân trừng anh ta, khí lạnh trong mắt không ngừng lan tỏa.
“Anh đừng nhìn tôi băng ánh mắt đó? Làm như tôi chia cắt uyên ương không chừng. Lời tôi nói là thật, mối quan hệ hiện giờ của anh với nó như tên kéo nỏ căng, sao không tách nhau một thời gian, đều tốt cho cả hai…”
Nghiêm Mặc Hàn không thể nói tiếp được nữa, bởi vì ánh mắt của Chiến Hàn Quân quá kinh hãi.
“Muốn chia cách chúng tôi?”
Nghiêm Mặc Hàn than khóc trong lòng, anh chia cách anh em bọn tôi được, vậy mà không cho tôi chia cách hai người được sao.
Làm gì còn thiên lý nữa?
“Anh Chiến, không phải tôi có ý chia cách các người. Chỉ là lo lắng sau khi nó tỉnh lại nhìn thấy anh sẽ lại căng thẳng… anh cũng biết, phụ nữ căng thẳng lên là kinh nguyệt không đều, chắc anh cũng không muốn em ấy “Cậu, ra ngoài” Chiến Hàn Quân uy hiếp.
Nghiêm Mặc Hàn câm như hến.
“Tôi không thể đi, tôi là anh trai nó, anh trai ruột…
“Còn chưa nhận nhau. Xem như không tính”
“Thế lát nữa tôi sẽ nhận thân với em ấy.Nói không chừng em gái tôi vui lên, căn bệnh cũng tiêu trừ”
Chiến Hàn Quân nhìn cái tên Nghiêm Mặc Hàn bướng bỉnh, ánh mắt thâm sâu khó lường.
“Hôm nay là ngày chủ tịch công ty điện tử Tân Hưng và mấy chủ tịch của tập đoàn Jimmy bàn chuyện làm ăn” Chiến Hàn Quân nói một cách có trật tự.
Anh không tin, không đuổi được cái bóng đèn này.
“Anh Chiến, anh thật sự không hiểu tôi rồi.
Trong mắt Nghiêm Mặc Hàn tôi, không có gì quan trọng bằng em gái tôi hết”
“Ồ, vậy sao?”
“Điều đó đương nhiên” Nghiêm Mặc Hàn kéo một cái ghế đẩu ngồi ở cuối giường, tựa hồ sẽ không rời đi.
Chiến Hàn Quân bình tĩnh nói: “Nếu đệ bọn họ bàn xong, công ty Mặc Đinh của các người sẽ phải đợi thêm ba năm nữa mới có cơ hội hợp tác với Tân Hưng đấy”
Nghiêm Mặc Hàn thề: “Đừng nói là ba năm, là năm năm mười năm, tôi cũng không quan tâm. Tôi phải thấy em gái tôi thức dậy, xác định nó bình an vô sự mới rời khỏi đây”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.