Chương 558
Lạc Thanh Du
18/03/2021
Chiến Hàn Quân đã mời bác sĩ giỏi nhất của Á Châu về để điều trị bệnh cho mẹ mình, đồng thời cũng rủ lòng từ bi mà điều dưỡng cơ thể cho Chiến Bá Minh Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Chiến Bá Minh, mẹ của Chiến Hàn Quân đã hồi phục rất tốt. Trọng lượng cũng nhanh chóng tăng từ hai mươi cân ban đầu lên thành ba mươi tám cân.
Trông bà càng thêm khỏe mạnh hơn, ngày càng bộc lộ được nét đẹp quyến rũ độc đáo của mình.
Mà Chiến Bá Minh đã hồi phục không khác gì người bình thường.
Trong vườn Hương Đỉnh tràn đầy sức sống, khiến mấy người chủ của khu vườn khác bắt đầu sinh ra sự bất an rất lớn.
Chiến Bá Kiên, Chiến Đình Lê và Chiến Đình Vũ đang ngồi trên xe lăn, ba anh em cùng nhau đi tìm ông cụ.
Chiến Bá Kiên bày tỏ sự lo lãng của mình: “Bố, Hàn Quân và Chiến Bá Minh ở gần với nhau lâu như vậy, con lo lắng rằng hai người họ sẽ chung tay lại đối phó với chúng ta. Dù sao thì bọn họ có khả năng…”
Khi Chiến Bá Kiên nói đến đây thì ông cụ liếc nhìn ông ta bằng ánh mắt sắc bén. Chiến Bá Kiên không nói gì nữa, có vẻ như ông cụ cũng định giấu kín câu chuyện.
“Chiến Bá Minh và Dư Thiên An, chỉ cần họ ngoan ngoãn ở trong biệt thự Ngọc Bích và không gây rắc rối thì chúng ta cũng không cần phải lo lắng về bọn họ.” Ông cụ nói.
“Bố, thân thể của Bá Minh đang hồi phục rất tốt. Nếu như thân thể của Dư Thiên An cũng khá lên, với tính cách kiêu ngạo của Chiến Bá Minh, chắc chắn ông ta sẽ không chịu sự khống chế của chúng ta. Nếu ông ta đưa Dư Thiên An trốn khỏi biệt thự Ngọc Bích, vậy thì nhà họ Chiến của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!”
Chiến Đình Lê nói với vẻ sốt ruột Bàn tay đang nắm tay vịn ghế của ông cụ dùng sức xiết thật chặt: “Nó cũng là con trai của nhà họ Chiến”
“Nhưng ông ta chỉ có thù với nhà họ Chiến mà thôi!” Chiến Bá Kiên nói.
Ngay sau khi ông ta nói ra những lời này, tất cả mọi người trong phòng đều im lặng.
Một lúc lâu sau Chiến Đình Vũ mới nói: “Anh cả, anh hai, hai người lo lắng quá rồi chẳng phải chúng ta còn có con át chủ bài là Hàn Quân sao? Tình cảm của Hàn Quân đối với bố nó cũng không hề thắm thiết như bình thường”
Đây có lẽ là con át chủ bài duy nhất mà họ có thể dựa vào!
Hôm nay, Chiến Hàn Quân trở lại vườn Hương Đỉnh lần đầu tiên, anh ăn cơm trưa cùng với mẹ mình và Chiến Bá Minh.
Dư Thiên An vui mừng đến nỗi liên tục gắp thức ăn cho Chiến Hàn Quân: “Con trai à, con gầy quá, ăn thịt đi. Đây là món thịt kho tàu mà con thích nhất”
Chiến Hàn Quân gật đầu, buồn bực cúi đầu ăn cơm.
Trong nửa năm qua anh rất nhớ Linh Trang, cũng gặp rắc rối bởi cơ thể của mình.
Cuộc sống hàng ngày khó có được sự yên bình, quả thực gầy không ít Chỉ có điều, mẹ anh vừa liếc mắt đã có thể nhìn thấy sự thay đổi của anh, khiến trong lòng Chiến Hàn Quân cảm thấy ấm áp.
Chiến Bá Minh rất không tự nhiên mà xụ mặt, giống như đang ghen tị với con: “Thiên An. Anh cũng thích ăn thịt”
Dư Thiên An đang định gắp miếng thịt cho Chiến Hàn Quân thì lại chuyển hướng đặt vào trong bát của Chiến Bá Minh. Còn cười nhạo ông: “Anh ghen tị với thăng bé làm gì?”
Chiến Hàn Quân bị bọn họ đút đầy một mồm thức ăn cho chó, trong lòng buồn bực không tả nổi Sau khi ăn trưa xong, mẹ lên lầu nghỉ trưa.
Chiến Bá Minh ngồi trên ghế sô pha quan sát Chiến Hàn Quân “Nhìn tôi như vậy làm gì?” Chiến Hàn Quân nhíu mày.
*Tôi nghe nói cậu khiến một người hầu trong đại viện Đồng Ngô to bụng rồi hả?”
Chiến Bá Minh nói với vẻ cười nhạo.
Chiến Hàn Quân như thể vừa nghe được một câu chuyện kỳ lạ, con ngươi đen láy và sâu thẳm của anh ánh lên vẻ lạnh lùng: “Ông nói cái gì?”
Chiến Bá Minh nói: “Biệt thự Ngọc Bích đang bàn tán sôi nổi về vấn đề này. Chiến Hàn Quân, không ngờ rắng trong cơ thể của cậu lại chảy dòng máu dơ bẩn nhất của nhà họ Chiến: “Tôi không có!” Chiến Hàn Quân tức giận nói.
Chiến Bá Minh liếc nhìn sự lạnh lẽo luôn toát ra từ trong ánh mắt của Chiến Hàn Quân, đây là lần đầu tiên ông nghiêm túc quan sát anh, sau đó khẽ nở nụ cười đầy thê lương.
“Chẳng lẽ là một cuộc chơi khác do con chơi thay bố sao?” Chiến Bá Minh nói với giọng cảm khái.
Trông bà càng thêm khỏe mạnh hơn, ngày càng bộc lộ được nét đẹp quyến rũ độc đáo của mình.
Mà Chiến Bá Minh đã hồi phục không khác gì người bình thường.
Trong vườn Hương Đỉnh tràn đầy sức sống, khiến mấy người chủ của khu vườn khác bắt đầu sinh ra sự bất an rất lớn.
Chiến Bá Kiên, Chiến Đình Lê và Chiến Đình Vũ đang ngồi trên xe lăn, ba anh em cùng nhau đi tìm ông cụ.
Chiến Bá Kiên bày tỏ sự lo lãng của mình: “Bố, Hàn Quân và Chiến Bá Minh ở gần với nhau lâu như vậy, con lo lắng rằng hai người họ sẽ chung tay lại đối phó với chúng ta. Dù sao thì bọn họ có khả năng…”
Khi Chiến Bá Kiên nói đến đây thì ông cụ liếc nhìn ông ta bằng ánh mắt sắc bén. Chiến Bá Kiên không nói gì nữa, có vẻ như ông cụ cũng định giấu kín câu chuyện.
“Chiến Bá Minh và Dư Thiên An, chỉ cần họ ngoan ngoãn ở trong biệt thự Ngọc Bích và không gây rắc rối thì chúng ta cũng không cần phải lo lắng về bọn họ.” Ông cụ nói.
“Bố, thân thể của Bá Minh đang hồi phục rất tốt. Nếu như thân thể của Dư Thiên An cũng khá lên, với tính cách kiêu ngạo của Chiến Bá Minh, chắc chắn ông ta sẽ không chịu sự khống chế của chúng ta. Nếu ông ta đưa Dư Thiên An trốn khỏi biệt thự Ngọc Bích, vậy thì nhà họ Chiến của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!”
Chiến Đình Lê nói với vẻ sốt ruột Bàn tay đang nắm tay vịn ghế của ông cụ dùng sức xiết thật chặt: “Nó cũng là con trai của nhà họ Chiến”
“Nhưng ông ta chỉ có thù với nhà họ Chiến mà thôi!” Chiến Bá Kiên nói.
Ngay sau khi ông ta nói ra những lời này, tất cả mọi người trong phòng đều im lặng.
Một lúc lâu sau Chiến Đình Vũ mới nói: “Anh cả, anh hai, hai người lo lắng quá rồi chẳng phải chúng ta còn có con át chủ bài là Hàn Quân sao? Tình cảm của Hàn Quân đối với bố nó cũng không hề thắm thiết như bình thường”
Đây có lẽ là con át chủ bài duy nhất mà họ có thể dựa vào!
Hôm nay, Chiến Hàn Quân trở lại vườn Hương Đỉnh lần đầu tiên, anh ăn cơm trưa cùng với mẹ mình và Chiến Bá Minh.
Dư Thiên An vui mừng đến nỗi liên tục gắp thức ăn cho Chiến Hàn Quân: “Con trai à, con gầy quá, ăn thịt đi. Đây là món thịt kho tàu mà con thích nhất”
Chiến Hàn Quân gật đầu, buồn bực cúi đầu ăn cơm.
Trong nửa năm qua anh rất nhớ Linh Trang, cũng gặp rắc rối bởi cơ thể của mình.
Cuộc sống hàng ngày khó có được sự yên bình, quả thực gầy không ít Chỉ có điều, mẹ anh vừa liếc mắt đã có thể nhìn thấy sự thay đổi của anh, khiến trong lòng Chiến Hàn Quân cảm thấy ấm áp.
Chiến Bá Minh rất không tự nhiên mà xụ mặt, giống như đang ghen tị với con: “Thiên An. Anh cũng thích ăn thịt”
Dư Thiên An đang định gắp miếng thịt cho Chiến Hàn Quân thì lại chuyển hướng đặt vào trong bát của Chiến Bá Minh. Còn cười nhạo ông: “Anh ghen tị với thăng bé làm gì?”
Chiến Hàn Quân bị bọn họ đút đầy một mồm thức ăn cho chó, trong lòng buồn bực không tả nổi Sau khi ăn trưa xong, mẹ lên lầu nghỉ trưa.
Chiến Bá Minh ngồi trên ghế sô pha quan sát Chiến Hàn Quân “Nhìn tôi như vậy làm gì?” Chiến Hàn Quân nhíu mày.
*Tôi nghe nói cậu khiến một người hầu trong đại viện Đồng Ngô to bụng rồi hả?”
Chiến Bá Minh nói với vẻ cười nhạo.
Chiến Hàn Quân như thể vừa nghe được một câu chuyện kỳ lạ, con ngươi đen láy và sâu thẳm của anh ánh lên vẻ lạnh lùng: “Ông nói cái gì?”
Chiến Bá Minh nói: “Biệt thự Ngọc Bích đang bàn tán sôi nổi về vấn đề này. Chiến Hàn Quân, không ngờ rắng trong cơ thể của cậu lại chảy dòng máu dơ bẩn nhất của nhà họ Chiến: “Tôi không có!” Chiến Hàn Quân tức giận nói.
Chiến Bá Minh liếc nhìn sự lạnh lẽo luôn toát ra từ trong ánh mắt của Chiến Hàn Quân, đây là lần đầu tiên ông nghiêm túc quan sát anh, sau đó khẽ nở nụ cười đầy thê lương.
“Chẳng lẽ là một cuộc chơi khác do con chơi thay bố sao?” Chiến Bá Minh nói với giọng cảm khái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.