Chương 1899: Chuyện này tôi sẽ tự mình giải quyết
Lạc Thanh Du
19/06/2021
Nghiêm Mặc Hàn quỳ xuống trước mặt Chiến Hàn Quân: “Anh cả, em cầu xin anh, anh thương xót em, anh để Linh Trang ở lại đến giúp đỡ em vài ngày đi.”
Nghiêm Mặc Hàn thực sự cũng không cần Linh Trang phải làm gì, anh chỉ cảm thấy có em gái mình ở đây, anh giống như được uống một liều thuốc an thần vậy. Linh Trang kéo Nghiêm Mặc Hàn đứng dậy nói: “Được rồi, em không đi nữa. Anh mau đứng dậy đi.”
Chiến Hàn Quân đen mặt quay sang mắng Nghiêm Mặc Hàn: “Đồ vô dụng”
Rất nhanh, Chiến Hàn Quân liền thay đổi hoàn toàn quyết định.
Bởi vì bữa ăn của Anh Nguyệt rất phong phú và bố dưỡng. Quan trọng hơn là, số lượng bữa ăn trong tháng ở cữ của Anh Nguyệt đặc biệt nhiều Linh Trang nhàn rỗi, buồn chán nên cùng Anh Nguyệt ăn uống. Sau vài ngày, mặt Linh Trang ửng hồng, da mặt cũng có chút thịt rồi.
Chiến Hàn Quân nhìn thấy sự thay đổi của Linh Trang, tâm trạng của anh thay đổi trở nên đặc biệt vui vẻ. Đối với đứa nhóc Anh Hàn này, trong tiềm thức anh cảm thấy có thể có duyên phận cùng với Linh Trang, anh đối với Anh Hàn đặc biệt yêu thích.
Nghiêm Mặc Hàn một người mới chậm chững trên con đương làm bố, sự ỷ lại của anh ấy vào Linh Trang không còn mạnh mẽ như: ngày đầu. Thậm chí, Nghiêm Mặc Hàn còn chủ động đề nghị để Linh Trang về nhà nghỉ ngơi.
Chiến Hàn Quân nói: “Ở đây rất tốt. Để cô ấy ở lại đây với Ánh Nguyệt”
Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy khó hiểu. Cuối cùng rút ra kết luận đau lòng: “Anh cả, kiếp trước cậu có thù với tôi không? Khi tôii muốn Linh Trang thì cậu muốn đưa em ấy đi. Giờ tôi trả cô ấy lại cho cậu, còn cậu để cô ấy ở lại. Cậu như vậy là có ý gì thế? “
Linh Trang cười nói:” Em không đi đâu Ngày nào em cũng theo Anh Nguyệt đi ăn các bữa ăn trong tháng ở cữ, ăn rất thơm ngon còn rất tốt cho sức khỏe nữa”
Nghiêm Mặc Hàn ngay lập tức hiểu ra ý định của Chiến Hàn Quân.
“Chết tiệt, hóa ra là cậu nghĩ vậy à”
Nhưng mà những ngày tươi đẹp của Linh Trang cũng nhanh chóng qua đi Vào ngày hôm đó, đạo diễn gọi cho cô ấy và nói rằng đã giành được vai diễn nữ chính hai cho cô ấy. Để cô ấy nhanh chóng đến để quay phim càng sớm càng tốt.
Linh Trang nghe nói là diễn vai nữ phụ, sắc mặt lập tức trở nên ảm đạm.
Cô vốn là một người yếu đuối, không biết tranh giành hay giành giật. Nhưng mà Hoa Ánh Tuyết đó khinh người quá đáng, cô ta làm hại Anh Nguyệt sinh non, riêng khoản này cô nhất định phải giải quyết với cô ta.
Linh Trang sẽ không bao giờ cho phép những người không xứng với phẩm hạnh làm bậy trước mặt mình.
Vì vậy thái độ của Linh Trang rất cứng rắn yêu cầu đạo diễn: “Đạo diễn, tôi chỉ đóng vai nữ chính”
Đạo diễn rất khó khăn: “Cô Quân Linh, cô là người mới, có thể giành được vai nữ phụ cho cô đã là rất tốt rồi. Vai nữ chính đã được định sẵn là Hoa Ánh Tuyết rồi, chuyện này không thể thay đổi được.”
Linh Trang từ trước tới giờ chưa bao giờ dùng tới gia thế khổng lồ của chính mình.
Nhưng mà lần này, cô không những dùng mà còn dùng theo cách của riêng mình. Cái cô Hoa Ánh Tuyết ấy ÿ lại vào sự ưu ái của nhà sản xuất, muốn làm gì thì làm. Vậy thì cô sẽ để cho cô ta cũng nếm thử mùi vị bị nhà sản xuất ức hiếp.
Linh Trang nói: “Đạo diễn, ngài đừng lo lắng. Chuyện này tôi sẽ tự mình giải quyết”
Sau đó cúp điện thoại.
Đạo diễn nhìn điện thoại sững sờ.
Vị người mới này dựa vào cái gì mà lại cứng rắn như vậy?
Linh Trang cầm điện thoại, đi đến trước mặt Chiến Hàn Quân.
“Anh Quân” Giọng nói thật nhẹ nhàng, ngọt ngào đến mức chảy nước miếng.
Chiến Hàn Quân rõ ràng đang chăm chú nhìn vào điện thoại di động của mình, bởi vì giọng nói mềm mại của Linh Trang gọi “Anh Quân”, lập tức ngẩng đầu lên.
“Có việc gì ư?”
Linh Trang duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào cánh tay anh, sau đó tinh nghịch siết chặt tay áo anh, nũng nịu nói: “Em muốn nhờ chỗ dựa”
Chiến Hàn Quân đã nhiều năm không nhìn thấy một mặt mềm yếu như vậy của Linh Trang. Cô làm nũng làm cho gió cũng lay động nước cũng mỉm cười, thế giới xung quanh dường như biến thành một màu hồng.
Chiến Hàn Quân kéo cô vào lòng và nhẹ nhàng chạm vào sau đầu cô. “Anh Quân cho em dựa, nói đi, ai làm khó cục cưng nhà chúng ta rồi?”
Linh Trang cắn môi. Một cảm giác xấu hổ tràn ngập trong mắt cô. “Em bị một cô gái tóc vàng bắt nạt”
Khuôn mặt điển trai của Chiến Hàn Quân ngay lập tức bị bao phủ bởi một tầng sương tuyết. Tức giận ném chiếc điện thoại trên tay xuống bàn
Nghiêm Mặc Hàn thực sự cũng không cần Linh Trang phải làm gì, anh chỉ cảm thấy có em gái mình ở đây, anh giống như được uống một liều thuốc an thần vậy. Linh Trang kéo Nghiêm Mặc Hàn đứng dậy nói: “Được rồi, em không đi nữa. Anh mau đứng dậy đi.”
Chiến Hàn Quân đen mặt quay sang mắng Nghiêm Mặc Hàn: “Đồ vô dụng”
Rất nhanh, Chiến Hàn Quân liền thay đổi hoàn toàn quyết định.
Bởi vì bữa ăn của Anh Nguyệt rất phong phú và bố dưỡng. Quan trọng hơn là, số lượng bữa ăn trong tháng ở cữ của Anh Nguyệt đặc biệt nhiều Linh Trang nhàn rỗi, buồn chán nên cùng Anh Nguyệt ăn uống. Sau vài ngày, mặt Linh Trang ửng hồng, da mặt cũng có chút thịt rồi.
Chiến Hàn Quân nhìn thấy sự thay đổi của Linh Trang, tâm trạng của anh thay đổi trở nên đặc biệt vui vẻ. Đối với đứa nhóc Anh Hàn này, trong tiềm thức anh cảm thấy có thể có duyên phận cùng với Linh Trang, anh đối với Anh Hàn đặc biệt yêu thích.
Nghiêm Mặc Hàn một người mới chậm chững trên con đương làm bố, sự ỷ lại của anh ấy vào Linh Trang không còn mạnh mẽ như: ngày đầu. Thậm chí, Nghiêm Mặc Hàn còn chủ động đề nghị để Linh Trang về nhà nghỉ ngơi.
Chiến Hàn Quân nói: “Ở đây rất tốt. Để cô ấy ở lại đây với Ánh Nguyệt”
Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy khó hiểu. Cuối cùng rút ra kết luận đau lòng: “Anh cả, kiếp trước cậu có thù với tôi không? Khi tôii muốn Linh Trang thì cậu muốn đưa em ấy đi. Giờ tôi trả cô ấy lại cho cậu, còn cậu để cô ấy ở lại. Cậu như vậy là có ý gì thế? “
Linh Trang cười nói:” Em không đi đâu Ngày nào em cũng theo Anh Nguyệt đi ăn các bữa ăn trong tháng ở cữ, ăn rất thơm ngon còn rất tốt cho sức khỏe nữa”
Nghiêm Mặc Hàn ngay lập tức hiểu ra ý định của Chiến Hàn Quân.
“Chết tiệt, hóa ra là cậu nghĩ vậy à”
Nhưng mà những ngày tươi đẹp của Linh Trang cũng nhanh chóng qua đi Vào ngày hôm đó, đạo diễn gọi cho cô ấy và nói rằng đã giành được vai diễn nữ chính hai cho cô ấy. Để cô ấy nhanh chóng đến để quay phim càng sớm càng tốt.
Linh Trang nghe nói là diễn vai nữ phụ, sắc mặt lập tức trở nên ảm đạm.
Cô vốn là một người yếu đuối, không biết tranh giành hay giành giật. Nhưng mà Hoa Ánh Tuyết đó khinh người quá đáng, cô ta làm hại Anh Nguyệt sinh non, riêng khoản này cô nhất định phải giải quyết với cô ta.
Linh Trang sẽ không bao giờ cho phép những người không xứng với phẩm hạnh làm bậy trước mặt mình.
Vì vậy thái độ của Linh Trang rất cứng rắn yêu cầu đạo diễn: “Đạo diễn, tôi chỉ đóng vai nữ chính”
Đạo diễn rất khó khăn: “Cô Quân Linh, cô là người mới, có thể giành được vai nữ phụ cho cô đã là rất tốt rồi. Vai nữ chính đã được định sẵn là Hoa Ánh Tuyết rồi, chuyện này không thể thay đổi được.”
Linh Trang từ trước tới giờ chưa bao giờ dùng tới gia thế khổng lồ của chính mình.
Nhưng mà lần này, cô không những dùng mà còn dùng theo cách của riêng mình. Cái cô Hoa Ánh Tuyết ấy ÿ lại vào sự ưu ái của nhà sản xuất, muốn làm gì thì làm. Vậy thì cô sẽ để cho cô ta cũng nếm thử mùi vị bị nhà sản xuất ức hiếp.
Linh Trang nói: “Đạo diễn, ngài đừng lo lắng. Chuyện này tôi sẽ tự mình giải quyết”
Sau đó cúp điện thoại.
Đạo diễn nhìn điện thoại sững sờ.
Vị người mới này dựa vào cái gì mà lại cứng rắn như vậy?
Linh Trang cầm điện thoại, đi đến trước mặt Chiến Hàn Quân.
“Anh Quân” Giọng nói thật nhẹ nhàng, ngọt ngào đến mức chảy nước miếng.
Chiến Hàn Quân rõ ràng đang chăm chú nhìn vào điện thoại di động của mình, bởi vì giọng nói mềm mại của Linh Trang gọi “Anh Quân”, lập tức ngẩng đầu lên.
“Có việc gì ư?”
Linh Trang duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào cánh tay anh, sau đó tinh nghịch siết chặt tay áo anh, nũng nịu nói: “Em muốn nhờ chỗ dựa”
Chiến Hàn Quân đã nhiều năm không nhìn thấy một mặt mềm yếu như vậy của Linh Trang. Cô làm nũng làm cho gió cũng lay động nước cũng mỉm cười, thế giới xung quanh dường như biến thành một màu hồng.
Chiến Hàn Quân kéo cô vào lòng và nhẹ nhàng chạm vào sau đầu cô. “Anh Quân cho em dựa, nói đi, ai làm khó cục cưng nhà chúng ta rồi?”
Linh Trang cắn môi. Một cảm giác xấu hổ tràn ngập trong mắt cô. “Em bị một cô gái tóc vàng bắt nạt”
Khuôn mặt điển trai của Chiến Hàn Quân ngay lập tức bị bao phủ bởi một tầng sương tuyết. Tức giận ném chiếc điện thoại trên tay xuống bàn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.