Chương 1683: Đều do anh Quân chăm sóc
Lạc Thanh Du
29/05/2021
Anh Nguyệt cắn rứt lương tâm liếc nhìn cánh cửa, thì thầm: “Chị đừng nghe lời của anh trai em, anh ấy chỉ hy vọng chị mập mạp hơn một chút thôi. Nhưng mà em dám cá rằng cân nặng hiện tại của chị là cân nặng hợp lý nhất, đẹp nhất”
Tuy nhiên Linh Trang lại khoát lên mình một bộ Hán phục, một chiếc áo khoá màu vàng, một chiếc váy xếp ly và một chiếc váy bằng lụa màu xanh có thêu những bông hoa mộc lan tinh xảo. Điệu múa Ngọc tuy nhẹ nhàng, đẹp động lòng người.
Sau đó Anh Nguyệt khéo léo giúp cô giúp cô búi tóc, cài cho cô một chiếc vương miệng, cảm thêm chiếc hoa cài tóc, xinh đẹp tựa tiên nữ ất xinh đẹp. Em cũng muốn mặc Hán phục” Anh Nguyệt thở dài Linh Trang dùng ma thuật biến ra cho Anh Nguyệt một bộ Hán phục: “Cái này chị mua cho em”
Anh Nguyệt ôm và hôn cô: “Aa, chị Linh Trang, em yêu chị rất nhiều”
Bên ngoài phòng ngủ Chiến Hàn Quân nghe được giọng nói ngọt ngào của hai người phụ nữ.
Sau khi nấu xong một bữa sáng thịnh soạn, Linh Trang và Anh Nguyệt vẫn chưa đi ra.
Ngay cả Nghiêm Mặc Hàn cũng không khỏi than thở: “Hai người phụ nữ này rốt cuộc đang làm chuyện xấu xa gì. Lâu như vậy mà còn chưa đi ra.”
Chiến Hàn Quân đột nhiên nói: “Rốt cuộc hai người tới đây để làm gì?” Đến làm phiền thế giới hai người của anh và Linh Trang.
Nghiêm Mặc Hàn sửng sốt: “Chúng tôi tới thăm anh, mà anh lại đối đãi với khách như Vậy Sao?”
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Chiến Hàn Quân và Nghiêm Mặc Hàn lần theo tiếng nói của bọn họ. Thì nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đang lướt qua trước mặt họ, Linh Trang và Anh Nguyệt vừa hát vừa nhảy.
Giọng của Anh Nguyệt dày hơn một chút, hòa quyện với âm thanh trong trẻo cao vút của Linh Trang, cùng với điệu nhảy đu dây nóng bỏng, bầu không khí trong nhà lập tức bùng cháy.
“Tôi đã say gió và cát…”
Chiến Hàn Quân ngây người nhìn Linh Trang đến quên chớp mắt, quên cả hít thở.
Anh biết Linh Trang của mình rất đẹp, nhưng khi cô mặc hán phục lại đẹp đến mức như pháo hoa trên trời, chẳng khác gì như Tiên nữ trong hồ Ngọc, còn lại nhân gian.
Tình yêu của Chiến Hàn Quân dành cho.
Linh Trang bắt đầu bằng sự xuất hiện và kết thúc bằng tính cách. Nhưng ngay lúc này, anh thật sự yêu mến vẻ đẹp của Linh Trang.
“Đẹp không?” Linh Trang ngừng điệu nhảy, ngước mắt vô tội nhìn anh.
Thật khó tưởng tượng rằng Linh Trang đã sinh ba đứa con, trải qua những thăng trầm của cuộc đời mà vẫn có thể duy trì được nụ cười hồn nhiên như thế này.
Chiến Hàn Quân gật đầu: “Đẹp lắm”
Ánh mắt của Nghiêm Mặc Hàn đảo qua Linh Trang và Anh Nguyệt, cuối cùng anh ta cười khúc khích, trêu chọc: “Linh Trang mặc Hán phục, thật sự là rồng bay phượng múa, nhẹ nhàng thanh thoát. Anh Nguyệt, em mặc trông như một con ngỗng quay, tụ nhiên anh thấy đói quá.
Anh Nguyệt tức giận giậm chân với Nghiêm Mặc Hàn: “Em nhảy cho anh xem. Mà anh lại không biết tốt xấu”
Nghiêm Mặc Hàn có một ý tưởng, anh nhanh chóng ôm lấy Anh Nguyệt: “Bà xã, anh thật sự rất đói, bây giờ anh đang nghĩ cách để ăn em”
Anh Nguyệt mỉm cười đầy quyến rũ, cơn giận cũng biến mất.
Tuy nhiên, Chiến Hàn Quân đã ôm lấy Linh Trang và nhẹ nhàng đặt cô ấy lên ghế, không hề để ý đến Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt, hai người họ đã có bữa sáng đầy hứng thú.
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt vội vàng ngồi xuống.
Nghiêm Mặc Hàn nhìn Anh Nguyệt chằm chăm hết lần này đến lần khác trong lúc ăn sáng. Sau đó anh ta nghỉ ngờ nói: “Em nhìn kìa em gái cũng đâu có gây đến mức như vậy”
Linh Trang cười nói: “Anh, em đã tăng cân rồi đó. Tăng lên tận mấy kg”
Nghiêm Mặc Hàn nghe xong, liền bị sặc.
cháo trong miệng đến mức đỏ mắt. Linh Trang lúc này cũng rất gầy, không biết là lúc trước cô ấy còn gây đến mức nào nữa.
Nghĩ đến bi kịch của Linh Trang, Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy rất buồn.
Còn Linh Trang thì rất bình tĩnh, an ủi Nghiêm Mặc Hàn: “Anh đừng buồn, bây giờ em đã khỏe rồi. Đều là do anh Quân chăm sóc”
Nghiêm Mặc Hàn đã giơ ngón cái lên cho Chiến Hàn Quân, anh ta cảm động đến mức không nói nên lời.
Tuy nhiên Linh Trang lại khoát lên mình một bộ Hán phục, một chiếc áo khoá màu vàng, một chiếc váy xếp ly và một chiếc váy bằng lụa màu xanh có thêu những bông hoa mộc lan tinh xảo. Điệu múa Ngọc tuy nhẹ nhàng, đẹp động lòng người.
Sau đó Anh Nguyệt khéo léo giúp cô giúp cô búi tóc, cài cho cô một chiếc vương miệng, cảm thêm chiếc hoa cài tóc, xinh đẹp tựa tiên nữ ất xinh đẹp. Em cũng muốn mặc Hán phục” Anh Nguyệt thở dài Linh Trang dùng ma thuật biến ra cho Anh Nguyệt một bộ Hán phục: “Cái này chị mua cho em”
Anh Nguyệt ôm và hôn cô: “Aa, chị Linh Trang, em yêu chị rất nhiều”
Bên ngoài phòng ngủ Chiến Hàn Quân nghe được giọng nói ngọt ngào của hai người phụ nữ.
Sau khi nấu xong một bữa sáng thịnh soạn, Linh Trang và Anh Nguyệt vẫn chưa đi ra.
Ngay cả Nghiêm Mặc Hàn cũng không khỏi than thở: “Hai người phụ nữ này rốt cuộc đang làm chuyện xấu xa gì. Lâu như vậy mà còn chưa đi ra.”
Chiến Hàn Quân đột nhiên nói: “Rốt cuộc hai người tới đây để làm gì?” Đến làm phiền thế giới hai người của anh và Linh Trang.
Nghiêm Mặc Hàn sửng sốt: “Chúng tôi tới thăm anh, mà anh lại đối đãi với khách như Vậy Sao?”
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Chiến Hàn Quân và Nghiêm Mặc Hàn lần theo tiếng nói của bọn họ. Thì nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đang lướt qua trước mặt họ, Linh Trang và Anh Nguyệt vừa hát vừa nhảy.
Giọng của Anh Nguyệt dày hơn một chút, hòa quyện với âm thanh trong trẻo cao vút của Linh Trang, cùng với điệu nhảy đu dây nóng bỏng, bầu không khí trong nhà lập tức bùng cháy.
“Tôi đã say gió và cát…”
Chiến Hàn Quân ngây người nhìn Linh Trang đến quên chớp mắt, quên cả hít thở.
Anh biết Linh Trang của mình rất đẹp, nhưng khi cô mặc hán phục lại đẹp đến mức như pháo hoa trên trời, chẳng khác gì như Tiên nữ trong hồ Ngọc, còn lại nhân gian.
Tình yêu của Chiến Hàn Quân dành cho.
Linh Trang bắt đầu bằng sự xuất hiện và kết thúc bằng tính cách. Nhưng ngay lúc này, anh thật sự yêu mến vẻ đẹp của Linh Trang.
“Đẹp không?” Linh Trang ngừng điệu nhảy, ngước mắt vô tội nhìn anh.
Thật khó tưởng tượng rằng Linh Trang đã sinh ba đứa con, trải qua những thăng trầm của cuộc đời mà vẫn có thể duy trì được nụ cười hồn nhiên như thế này.
Chiến Hàn Quân gật đầu: “Đẹp lắm”
Ánh mắt của Nghiêm Mặc Hàn đảo qua Linh Trang và Anh Nguyệt, cuối cùng anh ta cười khúc khích, trêu chọc: “Linh Trang mặc Hán phục, thật sự là rồng bay phượng múa, nhẹ nhàng thanh thoát. Anh Nguyệt, em mặc trông như một con ngỗng quay, tụ nhiên anh thấy đói quá.
Anh Nguyệt tức giận giậm chân với Nghiêm Mặc Hàn: “Em nhảy cho anh xem. Mà anh lại không biết tốt xấu”
Nghiêm Mặc Hàn có một ý tưởng, anh nhanh chóng ôm lấy Anh Nguyệt: “Bà xã, anh thật sự rất đói, bây giờ anh đang nghĩ cách để ăn em”
Anh Nguyệt mỉm cười đầy quyến rũ, cơn giận cũng biến mất.
Tuy nhiên, Chiến Hàn Quân đã ôm lấy Linh Trang và nhẹ nhàng đặt cô ấy lên ghế, không hề để ý đến Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt, hai người họ đã có bữa sáng đầy hứng thú.
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt vội vàng ngồi xuống.
Nghiêm Mặc Hàn nhìn Anh Nguyệt chằm chăm hết lần này đến lần khác trong lúc ăn sáng. Sau đó anh ta nghỉ ngờ nói: “Em nhìn kìa em gái cũng đâu có gây đến mức như vậy”
Linh Trang cười nói: “Anh, em đã tăng cân rồi đó. Tăng lên tận mấy kg”
Nghiêm Mặc Hàn nghe xong, liền bị sặc.
cháo trong miệng đến mức đỏ mắt. Linh Trang lúc này cũng rất gầy, không biết là lúc trước cô ấy còn gây đến mức nào nữa.
Nghĩ đến bi kịch của Linh Trang, Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy rất buồn.
Còn Linh Trang thì rất bình tĩnh, an ủi Nghiêm Mặc Hàn: “Anh đừng buồn, bây giờ em đã khỏe rồi. Đều là do anh Quân chăm sóc”
Nghiêm Mặc Hàn đã giơ ngón cái lên cho Chiến Hàn Quân, anh ta cảm động đến mức không nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.