Chương 8
Dòng Sông Nhỏ
16/03/2024
Cuối cùng cái lớp cũng yên ổn trải qua ba tiết học, khi chuông reo hết tiết 3, đồng thời cũng báo hiệu giờ ra chơi đã đến, Thiên An cũng tỉnh dậy sau khi ngủ mơ đủ hai tiết văn liên tiếp, bọn cùng lớp nhìn mà tức lắm, tự hỏi làm sao điểm văn nó vẫn cao trong khi nó toàn ngủ không hay vậy ta.
Thiên An ngồi thẳng người dậy, vươn vai một cái đầy sảng khoái, liếc mắt nhìn qua thấy bạn cùng bàn của mình đã mất tích, thế là cậu hú đại một đứa nào đó trong lớp hỏi chuyện.
“Ê Long, thằng Nam nó đâu rồi?”
Cậu học sinh tên Long đang ngồi bấm điện thoại, nghe cậu hỏi cũng ngơ ngác nhìn qua, ngẫm nghĩ một lúc rồi mới a lên.
“À hình như hồi nãy có tụi nào kiếm nó á, nó đi theo ra ngoài rồi, nghe loáng thoáng đâu là ra sau trường thì phải.”
Đúng lúc này ở ngoài hành lang có đám học sinh đang ráo riết chạy đi, còn nói với nhau về việc đang có người đánh nhau ở sau trường học. Hai người bất giác nhìn nhau, thằng Long giật mình để điện thoại xuống bàn.
“Ê có khi nào nó đi đánh lộn với người ta không?”
Thiên An chậc lưỡi một cái rồi đứng dậy ra ngoài, thằng Long cũng nhanh chóng vỗ vai vài đứa kéo tụi nó chạy theo xem, kéo kiểu gì mà cả lớp chạy cùng luôn.
Lúc đến nơi Thiên An đã thấy Hoài Nam bị ép vào tường, xung quanh là tụi con trai lớp khối 9, nhìn mặt đứa nào đứa nấy cũng hùng hổ, láo láo, phía sau còn có một đứa con gái đang khoanh tay đắc ý nhìn, học sinh vây xem cũng nhiều nhưng không ai chịu vào giúp vị sợ liên lụy bản thân.
“Thằng kia, em tao có gì không tốt mà mày dám từ chối nó hả? Mày khiến nó bẽ mặt trước bạn bè nó, chưa nghe danh tao chưa sợ đúng không?”
Lớp 8A1 nghe xong không nhịn được đồng loạt bĩu môi một cái, tưởng thế nào, hóa ra tỏ tình không được cái kêu anh đi đập người ta, để họ xem là mặt con nhỏ nào mà dày thế không biết. Mấy đứa con gái đã hóng, thì mấy đứa con trai lớp này còn hóng hơn, lấy hẳn điện thoại ra chụp cái phù hiệu trên áo nhỏ đó rồi zoom lên coi tên gì lớp nào để mốt biết đường né, gì chứ dính vô mấy nhỏ khùng vậy mệt lắm.
Thiên An nheo mắt để ý thấy trên mặt Hoài Nam có vết đỏ, đoán chắc là do tên kia gây ra không nhịn được muốn đi đến. Người cậu bảo vệ từ nhỏ đến giờ mà dám động tay vào, tên này cũng gan thật, cậu đây học võ sáu năm trời xem ra sắp có chỗ dùng rồi, được cái thầy cậu mà biết cậu dùng võ ổng dạy để đi quánh lộn chắc ổng đuổi cậu luôn quá, thôi kệ tới đó tính sau, xử đám này trước đã.
Tụi bạn cùng lớp thấy cậu tức giận thì kéo cậu lại dặn dò vài câu.
“Lớp trưởng đại ca, tụi em biết anh đang giận, nhưng dù gì cũng đang trong trường, cô xuống là bị mời phụ huynh cả đám đó, có gì anh đánh nó nhè nhẹ để cảnh cáo thôi rồi canh bữa nào mình ra ngoài mình trùm bao rồi đập được không lớp trưởng đại ca?”
Thiên An bất lực, nói đám này học sinh chăm ngoan ai tin chết liền. Cuối cùng cậu cũng chấp thuận, gì chứ cậu cũng sợ mẹ lắm nha, cậu gật đầu đáp.
“Biết rồi”. Đam Mỹ Trọng Sinh
Thiên An lách qua đám người đang hóng chuyện, cậu khá uyển chuyển nên rất nhanh đã tiến được vào bên trong. Đang lúc thấy tên kia chuẩn bị đánh bạn mình, cậu lập tức xông đến cho tên đó một đạp ngã lăn quay. Lớp 8A1 ồ lên phấn khích, còn vỗ tay khen đá đẹp.
“Làm gì bạn tôi đấy?”
Cậu hất mặt kiêu ngạo nhìn đám người kia, tên bị đạp chống tay đứng dậy, tức giận chửi thề một câu muốn nhìn xem đứa nào chán sống dám đạp mình, khi biết người đạp mình là một tên nhóc mặt búng ra sữa, hơn nữa còn thấp hơn mình nửa cái đầu không nhịn được mà cười khẩy một cái.
Thiên An tất nhiên nhìn thấy mọi hành động khinh thường của hắn, lửa giận trong mắt cũng càng cao, cậu ghét nhất đứa nào chê cậu lùn, trong khi cậu nhìn vậy cũng cao hơn mét sáu, ở tuổi này cũng được tính là cao rồi, chỉ là do bọn nó cao quá thôi.
Thiên An nghiến răng, đang lúc hăng máu định xông vào cho hắn ta một trận thì lúc này cổ tay bị Hoài Nam kéo nhẹ lại, cậu bất mãn quay sang nhìn, chỉ thấy Hoài Nam mỉm cười rồi nói.
“Đừng đánh nhau, thầy cô sắp xuống rồi.”
Hoài Nam nói vậy là do khi nãy có thấy mấy đứa chạy đi báo thầy cô, hắn không muốn để cậu gặp rắc rối chút nào.
Thiên An nghe vậy cũng chỉ hậm hực vài cái, quả nhiên rất nhanh truyền đến tiếng la hét của thầy giám thị, đám học sinh hoảng loạn nhanh chóng tản đi, nhưng những người trực tiếp tham gia vụ việc vẫn bị thầy tóm được.
Một lúc sau tại văn phòng, Thiên An, Hoài Nam và đám học sinh lớp 9 đứng thành một hàng ngang đối mặt với thầy giám thị và hai cô chủ nhiệm của hai lớp đang nhìn một cách đầy tức giận, bên ngoài cửa tụi lớp 8A1 xôn xao hóng chuyện, mãi đến khi bị cô chủ nhiệm của mình trừng một cái mới chạy đi, nhưng vẫn cố để lại thằng Long đứng rình hộ.
Thiên An ngồi thẳng người dậy, vươn vai một cái đầy sảng khoái, liếc mắt nhìn qua thấy bạn cùng bàn của mình đã mất tích, thế là cậu hú đại một đứa nào đó trong lớp hỏi chuyện.
“Ê Long, thằng Nam nó đâu rồi?”
Cậu học sinh tên Long đang ngồi bấm điện thoại, nghe cậu hỏi cũng ngơ ngác nhìn qua, ngẫm nghĩ một lúc rồi mới a lên.
“À hình như hồi nãy có tụi nào kiếm nó á, nó đi theo ra ngoài rồi, nghe loáng thoáng đâu là ra sau trường thì phải.”
Đúng lúc này ở ngoài hành lang có đám học sinh đang ráo riết chạy đi, còn nói với nhau về việc đang có người đánh nhau ở sau trường học. Hai người bất giác nhìn nhau, thằng Long giật mình để điện thoại xuống bàn.
“Ê có khi nào nó đi đánh lộn với người ta không?”
Thiên An chậc lưỡi một cái rồi đứng dậy ra ngoài, thằng Long cũng nhanh chóng vỗ vai vài đứa kéo tụi nó chạy theo xem, kéo kiểu gì mà cả lớp chạy cùng luôn.
Lúc đến nơi Thiên An đã thấy Hoài Nam bị ép vào tường, xung quanh là tụi con trai lớp khối 9, nhìn mặt đứa nào đứa nấy cũng hùng hổ, láo láo, phía sau còn có một đứa con gái đang khoanh tay đắc ý nhìn, học sinh vây xem cũng nhiều nhưng không ai chịu vào giúp vị sợ liên lụy bản thân.
“Thằng kia, em tao có gì không tốt mà mày dám từ chối nó hả? Mày khiến nó bẽ mặt trước bạn bè nó, chưa nghe danh tao chưa sợ đúng không?”
Lớp 8A1 nghe xong không nhịn được đồng loạt bĩu môi một cái, tưởng thế nào, hóa ra tỏ tình không được cái kêu anh đi đập người ta, để họ xem là mặt con nhỏ nào mà dày thế không biết. Mấy đứa con gái đã hóng, thì mấy đứa con trai lớp này còn hóng hơn, lấy hẳn điện thoại ra chụp cái phù hiệu trên áo nhỏ đó rồi zoom lên coi tên gì lớp nào để mốt biết đường né, gì chứ dính vô mấy nhỏ khùng vậy mệt lắm.
Thiên An nheo mắt để ý thấy trên mặt Hoài Nam có vết đỏ, đoán chắc là do tên kia gây ra không nhịn được muốn đi đến. Người cậu bảo vệ từ nhỏ đến giờ mà dám động tay vào, tên này cũng gan thật, cậu đây học võ sáu năm trời xem ra sắp có chỗ dùng rồi, được cái thầy cậu mà biết cậu dùng võ ổng dạy để đi quánh lộn chắc ổng đuổi cậu luôn quá, thôi kệ tới đó tính sau, xử đám này trước đã.
Tụi bạn cùng lớp thấy cậu tức giận thì kéo cậu lại dặn dò vài câu.
“Lớp trưởng đại ca, tụi em biết anh đang giận, nhưng dù gì cũng đang trong trường, cô xuống là bị mời phụ huynh cả đám đó, có gì anh đánh nó nhè nhẹ để cảnh cáo thôi rồi canh bữa nào mình ra ngoài mình trùm bao rồi đập được không lớp trưởng đại ca?”
Thiên An bất lực, nói đám này học sinh chăm ngoan ai tin chết liền. Cuối cùng cậu cũng chấp thuận, gì chứ cậu cũng sợ mẹ lắm nha, cậu gật đầu đáp.
“Biết rồi”. Đam Mỹ Trọng Sinh
Thiên An lách qua đám người đang hóng chuyện, cậu khá uyển chuyển nên rất nhanh đã tiến được vào bên trong. Đang lúc thấy tên kia chuẩn bị đánh bạn mình, cậu lập tức xông đến cho tên đó một đạp ngã lăn quay. Lớp 8A1 ồ lên phấn khích, còn vỗ tay khen đá đẹp.
“Làm gì bạn tôi đấy?”
Cậu hất mặt kiêu ngạo nhìn đám người kia, tên bị đạp chống tay đứng dậy, tức giận chửi thề một câu muốn nhìn xem đứa nào chán sống dám đạp mình, khi biết người đạp mình là một tên nhóc mặt búng ra sữa, hơn nữa còn thấp hơn mình nửa cái đầu không nhịn được mà cười khẩy một cái.
Thiên An tất nhiên nhìn thấy mọi hành động khinh thường của hắn, lửa giận trong mắt cũng càng cao, cậu ghét nhất đứa nào chê cậu lùn, trong khi cậu nhìn vậy cũng cao hơn mét sáu, ở tuổi này cũng được tính là cao rồi, chỉ là do bọn nó cao quá thôi.
Thiên An nghiến răng, đang lúc hăng máu định xông vào cho hắn ta một trận thì lúc này cổ tay bị Hoài Nam kéo nhẹ lại, cậu bất mãn quay sang nhìn, chỉ thấy Hoài Nam mỉm cười rồi nói.
“Đừng đánh nhau, thầy cô sắp xuống rồi.”
Hoài Nam nói vậy là do khi nãy có thấy mấy đứa chạy đi báo thầy cô, hắn không muốn để cậu gặp rắc rối chút nào.
Thiên An nghe vậy cũng chỉ hậm hực vài cái, quả nhiên rất nhanh truyền đến tiếng la hét của thầy giám thị, đám học sinh hoảng loạn nhanh chóng tản đi, nhưng những người trực tiếp tham gia vụ việc vẫn bị thầy tóm được.
Một lúc sau tại văn phòng, Thiên An, Hoài Nam và đám học sinh lớp 9 đứng thành một hàng ngang đối mặt với thầy giám thị và hai cô chủ nhiệm của hai lớp đang nhìn một cách đầy tức giận, bên ngoài cửa tụi lớp 8A1 xôn xao hóng chuyện, mãi đến khi bị cô chủ nhiệm của mình trừng một cái mới chạy đi, nhưng vẫn cố để lại thằng Long đứng rình hộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.