Gọi Hồn

Chương 66: Xuống nước

Lục Thúc

17/06/2021

Nhìn thấy tình hình Đường Mập càng ngày càng không ổn, tôi bắt đầu cảm thấy thiếu tự tin.

Đột nhiên, Lý Nhị Bảo giống phát điên hô to lên: “Tôi biết rồi, là chuỗi tràng hạt kia, không có chuỗi tràng hạt đó áp chế trên cổ tay tên mập, anh ta mới biến thành bộ dạng quỷ quái như vậy”.

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Tôi lo lắng độ không nghĩ ra được cách gì.

Lý Nhị Bảo nghiêm túc nói: “Nhất định phải tìm cách lấy lại chuỗi tràng hạt đó, nếu không tên mập sẽ bị phế!”

Tuy rằng lúc trước tôi không có hảo cảm gì đối với tên mập chết tiệt này, nhưng những dấu hiệu hôm nay anh ta biểu hiểu trong quá trình với xác cùng chúng tôi, tôi cảm thấy anh ta vẫn là một người tham lam tiền bạc, nhưng mà trong lòng đã không có chút phản cảm nào với anh ta nữa, ngược lại coi anh ta như đồng bọn thân mật có thể tin cậy.

Bây giờ Đường Mập là vì để chúng tôi có thể thắng lợi trong cuộc thi lần này, đồng thời có thể trấn áp được Thủy Nhục Chi, tình nguyện đặt mình vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, tình nghĩa này tôi ghi nhớ rồi.

Tôi có lòng muốn giúp Đường Mập một tay, nhưng không biết nên giúp như thế nào?

“Người anh em, không thì để tôi mạo hiểm đi một chuyến, lấy chuông dẫn xác với chuỗi tràng hạt của tên mập về, cho dù Thủy Nhục Chi có quý đến đâu, cũng không thể so sánh với mạng sống ba chúng ta được, cùng lắm sau khi quay lại cắt đứt dây dẫn hồn thả nó đi.” Lý Nhị Bảo nói một cách dứt khoát, giống như đã hạ quyết tâm vậy.

Tôi cắn chặt răng, cầm lấy cổ tay Lý Nhị Bảo, nói một cách chắc chắn: “Vẫn là để tôi xuống cho, ít nhất tôi khỏe hơn anh, hơn nữa anh ở lại còn có thể ứng phó một số việc khẩn cấp, đừng tranh với tôi, cứ quyết như vậy đi.”

Nói xong, tôi tìm trong ba lô lấy ra một bó dây thừng, rút kéo hai lần, phát hiện còn có một con dao chặt củi.

Thế là ngậm con dao trong miệng, quấn sợi dây thừng quanh thắt lưng bốn năm vòng, sau đó buộc một đầu vào dây dẫn hồn.

Cứ như vậy, dưới ánh mắt lo lắng của Lý Nhị Bảo, tôi trực tiếp đi thẳng về phía con sông đầy sóng gió.

Khi nước sông hoàn toàn bao phủ lên người tôi, tôi lập tức cảm thấy lạnh như băng hoàn toàn bao chùm lấy mình, sau đó nước sông chảy xiết cuốn chìm tôi xuống phía hạ lưu.

May mắn tôi buộc vào dây dẫn hồn, tuy rằng luôn có cảm giác cả người nghiêng ngả, nhưng vẫn bị buộc chặt ở đó.



Khi sức lực cơ thể dần dần bị giảm, tôi chỉ có thể dùng hai tay bám vào dây dẫn hồn không ngừng tiến về trước.

Khi mà thật sự không thể thở nổi, tôi phải khua tay múa chân vài cái, ngẩng cổ đưa đầu lên khỏi mặt nước, hít thở không khí trong lành, xong lại chìm xuống nước.

Tôi cứ làm như vậy ba lần, mới chậm rãi tiếp cận được Thủy Nhục Chi vẫn không nhúc nhích.

Tuy rằng dưới nước là một mảng đen nhánh, nhưng ở trên người Thủy Nhục Chi lại có một vầng sáng nhàn nhạt chuyển động, mà chuỗi tràng hạt của Đường Mập đang mắc trên người nó.

Đó cũng chính là sức mạnh thần kỳ của chuỗi tràng hạt, mới có thể khiến Thủy Nhục Chi điên cuồng như vậy trở nên an tĩnh lại.

Tuy rằng Thủy Nhục Chi hình thành bởi rất nhiều cánh tay với không rõ đầu, nhưng cả người như thế nào cũng không giống xác chết, chính là không có chỗ nào có thể so sánh, nó giống như một cái nấm biến dạng vậy.

Tôi duỗi tay mò mẫm trên Thủy Nhục Chi một hồi, mới tìm thấy chuông dẫn xác ở trong rất nhiều cái cánh tay, không nghĩ tới nó lại được treo trong cổ tay ở chính giữa.

Thoạt nhìn, cổ tay Thủy Nhục Chi cũng không có gì khác so với người bình thường, chỉ là bên ngoài nó màu hồng nhạt, trông mềm mịn như da em bé vậy.

Tôi duỗi tay bắt lấy chuông dẫn xác, lại phát hiện nó bị đè chặt dưới cổ tay của Thủy Nhục Chi, lòng bàn tay phía trước căng phồng một mảng lớn, nếu nó không thu lòng bàn tay lại thì không có biện pháp nào lấy được.

Bởi vì thời gian cấp bách, tôi cũng không để ý được nhiều như vậy, trực tiếp dùng dao chém củi chém cổ tay kia của Thủy Nhục Chi.

Nhưng tôi không hề nghĩ tới khi lưỡi dao vừa mới chạm vào cổ tay nó, nó bị cắt ra một cách thuận lợi giống như cắt đậu hũ vậy.

Đột nhiên một dòng chất lỏng màu hồng phun ra từ chỗ đó, bởi vì tôi ở gần quá, nên phun thẳng lên mặt tôi.

Tuy rằng đang ở trong nước, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp và cảm giác trơn trượt ở trên mặt, hơn nữa chất lỏng này theo khóe miệng chảy vào trong miệng tôi.

Tôi còn chưa kịp cảm thấy ghê tởm, liền cảm thấy trong cổ có vị ngọt, cảm giác trơn tuột, ngược lại cảm thấy rất ngon, tôi chưa từng nếm thử, loại hương vị này rất khó miêu tả.



Sau đó ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại đưa miệng tiến đến đoạn cổ tay của Thủy Nhục Chi, hút lấy nó.

Có thể là Thủy Nhục Chi cảm nhận được sự đau đớn, tuy rằng nó bị chuỗi tràng hạt áp chế, nhưng thân hình khổng lồ của nó vẫn run rẩy vài cái, gần như muốn nhốt tôi vào trong những cánh tay đó.

Sợ tới mức tôi lập tức tỉnh táo lại, vội vàng bỏ cái tay đã kia với cả chuông dẫn xác vào trong túi bên người, sau đó mò theo dây dẫn hồn.

Sau đó tôi phát hiện dây thừng đã bị mắc ở đây, chỗ thô nhất trên cánh tay của Thủy Nhục Chi, xem ra vết hằn rất sâu, tuyệt đối không phải trong chốc là có thể cởi được, mà chuỗi tràng hạt của tên mập kia cũng đang nằm ở trên đó.

Tôi không dám tùy tiện lấy chuỗi tràng hạt đó đi, sợ rằng mất đi áp chế của chuỗi tràng hạt, Thủy Nhục Chi sẽ lại trở nên cường bạo.

Vì thế ánh mắt tôi nhìn toàn thân nó từ trên xuống dưới một lượt, không ngờ phát hiện năm sợi dây dẫn hồn kia đều đang quấn chặt lấy năm cánh tay của nó, lập tức trong lòng tôi có một ý tưởng táo bạo.

Tôi duỗi tay ra cầm một sợi dây dẫn hồn gần nhất, buộc chặt hết mấy cánh tay của Thủy Nhục Chi lại với nhau, nhưng lại phát hiện dây dẫn hồn ở sau vẫn còn có rất dài, vì thế hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, mang chúng buộc lại với mấy cái đầu nhỏ của Thủy Nhục Chi, cuối cùng dứt khoát bẻ gãy cọc gai dầu, cắm vào giữa đống đầu đó, lúc này mới duỗi tay lấy chuỗi tràng hạt kia.

Sau đó tôi xem chuẩn cơ hội giơ tay chém xuống, trực tiếp chặt đứt sợi dây dẫn hồn mà buộc chặt những cánh tay kia lại, rồi ném dao, xoay tay bắt lấy dây dẫn hồn kéo hai lần, phát ra tín hiệu cho Lý Nhị Bảo đang đóng giữ ở trên phiến đá.

Mất đi áp chế của chuỗi tràng hạt. Thủy Nhục Chi trong chớt mắt trở nên hung bạo, muốn vươn cánh tay ra bắt lấy tôi, nó lăn lộn vài cái, hoàn toàn không thể thoát thân khỏi đống dây dẫn hồn bị buộc chặt, sau đó toàn bộ thân thể cao lớn hướng về phía tôi.

Nhờ vầng sáng nhàn nhạt phát ra của tràng hạt, tôi nhìn thấy hết tất cả những chuyện này, đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

Nếu như thật sự bị thân hình khổng lồ của Thủy Nhục Chi đâm vào, e rằng nếu không phải lập tức chết, thì cũng bị đâm gãy hết xương cốt.

Vào thời khắc mấu chốt ngàn cân treo sợi tóc này, tôi chỉ cảm nhận được dây dẫn hồn đang nhanh chóng kéo mình lên, kéo tôi ra khỏi mặt nước ba bốn mét…

Tôi thở phào nhẹ nhõm, may mắn tên Lý Nhị Bảo phát hiện kịp thời, liều mạng lắc lư cái cọc gai dầu, mới cứu được mạng nhỏ này của tôi.

Nhưng mà Thủy Nhục Chi ở dưới sông phát điên rồi, đâu có chịu dễ dàng buông tha cho tôi như vậy, tôi lo lắng lăn lộn qua lại trong nước…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Gọi Hồn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook