Chương 22: CHUYỆN TÌNH TAY BA.
pipinat
20/07/2015
Cánh cửa ghỗ từ từ mở ra nặng nề chậm chạp. Ông quản gia già bước vào căn phòng to lớn nhưng u ám, xung quanh chỉ toàn là sách vở và các tài liệu mật của tập đoàn. Ở giữa là một cái bàn làm bằng ghỗ quý, chiếc ghế đen từ từ xoay lại. Vị chủ tịch ngồi đó chễm trệ oai hùng như một đấng quân vương, mặt không tí cảm xúc nhấm nháp từng ngụm cà phê đen.
” Thưa chủ tịch” Ông quản gia hơi cúi người xuống.
” Nghe nói là Trâm Anh đã về nước ?”
” Dạ vâng, tiểu thư hiện giờ đang ở trường học”
” Thằng quý tử của tôi thế nào rồi? Vẫn còn bám dính lấy con nhỏ đó à?”
” Dạ…vâng ạ”
Chú tịch cười khẩy một tràng rõ dài, chẳng biết nó có phải là con mình hay không nữa, thật là có sở thích giống mẹ mà.
” Con bé đó cứ để phu nhân yêu quý của ta lo liệu. Riêng Trâm Anh hãy chăm sóc cho nó chu toàn, tôi không muốn chị hai phải phiền lòng. Giờ ông có thể về” Chiếc ghế đen xoay lại nhìn vào ô cửa kính. Vị quản gia già kính cẩn chào rồi bước đi, trong lòng sao thấy chút bất an.
….
….
Trâm Anh lao tới nhảy phốc lên bàn thằng em đang thẫn thờ nhìn mình, tay không ngừng cốc lia lịa lên đầu nó.
” Ui da, bà ác quỷ, dừng lại coi…Á, ui đau” cậu lấy tay che đầu, mặt nhăn nhăn nhó nhó.
” Mau nói lại, là chị Trâm Anh, chị Trâm Anh xinh đẹp rõ chưa hả, nói lại, MAU ” Tay cô vẫn không ngừng gián những cú trời đánh lên đầu thằng em bướng bỉnh.
” Được rồi, chị Trâm Anh, được chưa, mau dừng lại coi, đau quá” cậu rên rỉ lấy tay xoa xoa đầu, mặt đỏ ửng.
Trâm Anh phủi phủi hai tay, xong lại quay qua nói cười vui vẻ với mấy chục cặp mắt đang nhìn mình thản thốt
” Xin chào các bạn, mình tên là Nguyễn Ngọc Trâm Anh, là lính mới, rất mong các bạn giúp đỡ ạ”
” Xì, mới mới con khỉ, giỏi cái đóng kịch” cậu trề môi.
Trâm Anh lườm muốn lòi cả con mắt, rốt cuột cũng khiến Lâm ngoan ngoãn im lặng. Cô quay qua, tươi cười nhìn bộ mặt chưa kịp tiếp thu chuyện gì đang diễn ra của nó, nói
” Em gái yêu dấu, mặc kệ nó đi, qua đây ngồi với chị”
Lâm giữ tay nó lại, nói giọng cọc cằn
” Bà ác quỷ cần nó làm gì, nó là ô-sin của tui”
” Nam nữ thế giới bây giờ bình đẳng như nhau. Nếu bạn Lâm còn có cái ý nghĩ ai cũng là ô-sin của bạn thì làm ơn hãy đánh thắng ông Bà rắc Ô ba má thay đổi cái điều luật đó đi rồi hẵng nói chuyện với chị em chúng tôi ha” Trâm Anh lên giọng giảng bài.
Cậu biết mình không thể nào nói thắng bà ác quỷ này nên đành quay qua đánh đòn tâm lí vào con nhóc ngây thơ bên cạnh
” Mi, mày nhớ hôm sinh nhật mày hứa tao muốn gì mày cũng chiều không?”
” Em…em” nó ấp a ấp úng.
” Thế mày nói với cái con người không ra người, ngợm không ra ngợm kế bên là mày thích ngồi kế bên tao hơn đi”
Nó quay qua nhìn cậu rồi lại nhìn chị gái mới thân, thật sự là sát khí ngùn ngụt mà, mấy chục con mắt đang nhìn về phía ba đứa nó, bảo đảm trong mấy chục cái đầu ngồi ở đây ai cũng có suy nghĩ đen tối là tụi nó đang ở trong tình tay ba, tốt nhất không nên dây vào, chứ có ngày bị đấm cho vỡ mặt. Thật là làm nó áp lực quá đi mất.
Trâm Anh thấy với tình thế này thể nào cô cũng thua đành ra chiêu hèn hạ cuối cùng, mà chiêu này, lúc nào cô chả thắng.
” Thôi thì chị cũng không ép Mi nữa. Bé Mi chọn ai cũng được, nhưng trước đó chị phải kể cho cưng nghe một bí mật về cậu bạn của cưng chị mới yên lòng” cô quay qua nháy mắt đầy ẩn ý với thằng nhỏ đang không hiểu chuyện gì rồi chỉnh giọng, e hèm vài tiếng, kể một cách diễn cảm.
” Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé tên là Lâm. Cậu bé ấy rất là xấu trai và mất nết, nhưng may mắn thay cậu bé lại có một người chị họ bằng tuổi dễ thương xinh đẹp vô cùng. Một hôm, khi cậu bé và chị cậu đang ngủ thì nghe thấy mùi gì thum thủm…ưm…ỏ a”
Lâm đã kịp thời chạy lại che miệng cô chị cõng rắn cắn gà nhà, mặt đỏ đến nỗi không còn gì để diễn tả, bí mật này mà lộ ra, cậu có đào một trăm cái lỗ để chui vào cũng không hết xấu hổ.
Trâm Anh thoát được khỏi tay thằng em, kéo con bé Mi chạy đi mất.
” Theo chị, chị kể nốt cho mà nghe”
Nghe người ta kể, trên sân trường đầy nắng hôm đó, có ba đứa điên vừa trốn trại rượt nhau chạy vòng vòng. Hai đứa con gái vừa chạy vừa cười khúc khích, đứa con trai chạy đằng sau mặt đỏ ơi là đỏ, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Dưới nữa là khoảng 5,6 ông thầy giám thị bụng phệ và một thầy hiệu trưởng già rượt theo.
Nghe người ta đồn, trên các lớp học, hàng trăm con người, có một câu chuyện được truyền đi với tốc độ chóng mặt. Câu chuyện ấy kể là có một chuyện tình tay ba diễn ra giữa hai cô gái và một chàng trai, mà không biết như thế nào hai cô gái lại nảy sinh tình cảm yêu nhau thấm thiết bỏ lại chàng trai một mình cô đơn lẻ loi và sống hạnh phúc trọn đời bất chấp sự phản đối kịch liệt của gia đình hai bên…
” Thưa chủ tịch” Ông quản gia hơi cúi người xuống.
” Nghe nói là Trâm Anh đã về nước ?”
” Dạ vâng, tiểu thư hiện giờ đang ở trường học”
” Thằng quý tử của tôi thế nào rồi? Vẫn còn bám dính lấy con nhỏ đó à?”
” Dạ…vâng ạ”
Chú tịch cười khẩy một tràng rõ dài, chẳng biết nó có phải là con mình hay không nữa, thật là có sở thích giống mẹ mà.
” Con bé đó cứ để phu nhân yêu quý của ta lo liệu. Riêng Trâm Anh hãy chăm sóc cho nó chu toàn, tôi không muốn chị hai phải phiền lòng. Giờ ông có thể về” Chiếc ghế đen xoay lại nhìn vào ô cửa kính. Vị quản gia già kính cẩn chào rồi bước đi, trong lòng sao thấy chút bất an.
….
….
Trâm Anh lao tới nhảy phốc lên bàn thằng em đang thẫn thờ nhìn mình, tay không ngừng cốc lia lịa lên đầu nó.
” Ui da, bà ác quỷ, dừng lại coi…Á, ui đau” cậu lấy tay che đầu, mặt nhăn nhăn nhó nhó.
” Mau nói lại, là chị Trâm Anh, chị Trâm Anh xinh đẹp rõ chưa hả, nói lại, MAU ” Tay cô vẫn không ngừng gián những cú trời đánh lên đầu thằng em bướng bỉnh.
” Được rồi, chị Trâm Anh, được chưa, mau dừng lại coi, đau quá” cậu rên rỉ lấy tay xoa xoa đầu, mặt đỏ ửng.
Trâm Anh phủi phủi hai tay, xong lại quay qua nói cười vui vẻ với mấy chục cặp mắt đang nhìn mình thản thốt
” Xin chào các bạn, mình tên là Nguyễn Ngọc Trâm Anh, là lính mới, rất mong các bạn giúp đỡ ạ”
” Xì, mới mới con khỉ, giỏi cái đóng kịch” cậu trề môi.
Trâm Anh lườm muốn lòi cả con mắt, rốt cuột cũng khiến Lâm ngoan ngoãn im lặng. Cô quay qua, tươi cười nhìn bộ mặt chưa kịp tiếp thu chuyện gì đang diễn ra của nó, nói
” Em gái yêu dấu, mặc kệ nó đi, qua đây ngồi với chị”
Lâm giữ tay nó lại, nói giọng cọc cằn
” Bà ác quỷ cần nó làm gì, nó là ô-sin của tui”
” Nam nữ thế giới bây giờ bình đẳng như nhau. Nếu bạn Lâm còn có cái ý nghĩ ai cũng là ô-sin của bạn thì làm ơn hãy đánh thắng ông Bà rắc Ô ba má thay đổi cái điều luật đó đi rồi hẵng nói chuyện với chị em chúng tôi ha” Trâm Anh lên giọng giảng bài.
Cậu biết mình không thể nào nói thắng bà ác quỷ này nên đành quay qua đánh đòn tâm lí vào con nhóc ngây thơ bên cạnh
” Mi, mày nhớ hôm sinh nhật mày hứa tao muốn gì mày cũng chiều không?”
” Em…em” nó ấp a ấp úng.
” Thế mày nói với cái con người không ra người, ngợm không ra ngợm kế bên là mày thích ngồi kế bên tao hơn đi”
Nó quay qua nhìn cậu rồi lại nhìn chị gái mới thân, thật sự là sát khí ngùn ngụt mà, mấy chục con mắt đang nhìn về phía ba đứa nó, bảo đảm trong mấy chục cái đầu ngồi ở đây ai cũng có suy nghĩ đen tối là tụi nó đang ở trong tình tay ba, tốt nhất không nên dây vào, chứ có ngày bị đấm cho vỡ mặt. Thật là làm nó áp lực quá đi mất.
Trâm Anh thấy với tình thế này thể nào cô cũng thua đành ra chiêu hèn hạ cuối cùng, mà chiêu này, lúc nào cô chả thắng.
” Thôi thì chị cũng không ép Mi nữa. Bé Mi chọn ai cũng được, nhưng trước đó chị phải kể cho cưng nghe một bí mật về cậu bạn của cưng chị mới yên lòng” cô quay qua nháy mắt đầy ẩn ý với thằng nhỏ đang không hiểu chuyện gì rồi chỉnh giọng, e hèm vài tiếng, kể một cách diễn cảm.
” Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé tên là Lâm. Cậu bé ấy rất là xấu trai và mất nết, nhưng may mắn thay cậu bé lại có một người chị họ bằng tuổi dễ thương xinh đẹp vô cùng. Một hôm, khi cậu bé và chị cậu đang ngủ thì nghe thấy mùi gì thum thủm…ưm…ỏ a”
Lâm đã kịp thời chạy lại che miệng cô chị cõng rắn cắn gà nhà, mặt đỏ đến nỗi không còn gì để diễn tả, bí mật này mà lộ ra, cậu có đào một trăm cái lỗ để chui vào cũng không hết xấu hổ.
Trâm Anh thoát được khỏi tay thằng em, kéo con bé Mi chạy đi mất.
” Theo chị, chị kể nốt cho mà nghe”
Nghe người ta kể, trên sân trường đầy nắng hôm đó, có ba đứa điên vừa trốn trại rượt nhau chạy vòng vòng. Hai đứa con gái vừa chạy vừa cười khúc khích, đứa con trai chạy đằng sau mặt đỏ ơi là đỏ, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Dưới nữa là khoảng 5,6 ông thầy giám thị bụng phệ và một thầy hiệu trưởng già rượt theo.
Nghe người ta đồn, trên các lớp học, hàng trăm con người, có một câu chuyện được truyền đi với tốc độ chóng mặt. Câu chuyện ấy kể là có một chuyện tình tay ba diễn ra giữa hai cô gái và một chàng trai, mà không biết như thế nào hai cô gái lại nảy sinh tình cảm yêu nhau thấm thiết bỏ lại chàng trai một mình cô đơn lẻ loi và sống hạnh phúc trọn đời bất chấp sự phản đối kịch liệt của gia đình hai bên…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.