Chương 39:
Wipthyw
17/10/2024
Cô quay lại phòng khách, hai chân mềm nhũn ngã phịch xuống ghế sofa, đầu vùi vào vai Tân Nguyên, muốn khóc không ra nước mắt: "Tôi không thể không mặc quần lót mà ra ngoài được..."
"Váy của cậu không phải còn một lớp quần tất bên trong sao." Tân Nguyên lên tiếng, miễn cưỡng coi như an ủi.
...
Sầm Yến Yến im lặng một lúc, coi như chấp nhận sự thật này, cô dùng đầu húc vào vai cậu ta: "Bữa sáng thì sao? Bữa sáng nấu gì?"
"Nấu cháo kê, vẫn còn ấm trong nồi, mau đi ăn đi."
Sầm Yến Yến gật đầu vào nhà vệ sinh rửa mặt trước.
Quán trà sữa chín giờ mở cửa, nói là quán trà sữa nhưng thực ra chỉ là một cửa hàng nhỏ chưa đầy hai mươi mét vuông, còn được chia thành hai khu vực, một khu là cửa hàng ở phía trước, phía sau là một phòng nghỉ nhỏ.
Cửa hàng trà sữa này thường chỉ có chị quản lý và một nhân viên lâu năm làm nhưng mặc dù rất nhỏ nhưng khách đông kinh khủng, thỉnh thoảng mới phải tuyển thêm nhân viên bán thời gian. Nhưng dạo này nghỉ lễ Quốc khánh chắc là hơi vắng, hôm qua chị quản lý đã gọi cho Tần Nguyên bảo là hôm nay đến làm thay chị, để chị nghỉ phép, hôm nay chỉ có mình Tần Nguyên ở đó. Thêm vào đó là Sầm Yến Yến đóng vai trò mua một tặng một.
Sầm Yến Yến rửa mặt xong, lại ăn sáng, thời gian cũng gần đến, hai người vội vàng ra khỏi cửa.
Quán trà sữa cũng không xa, đi qua tòa nhà ngoài cùng của khu dân cư, qua thêm hai con phố là đến nơi.
sanh ý không tốt lắm, mở cửa một tiếng mới chỉ có ba khách.
Giờ thứ hai, càng không có ai hỏi thăm.
Sầm Yến Yến có chút buồn chán bắt đầu làm bài tập mang theo - Tân Nguyên không cho cô chép bài trực tiếp.
Khang Lạc Dương đến vào khoảng hơn mười một giờ, chính xác là mười một giờ bốn mươi bảy phút, xông vào quán trà sữa.
Mười lăm phút trước, cậu ta mới vừa tỉnh dậy.
Lúc này Sầm Yến Yến đang nằm bò trên quầy bar làm bài tập, Tân Nguyên bật đèn ban ngày trong quầy bar cho cô, chống một tay lên quầy bar, hơi cúi người xuống xem cô làm bài tập.
"Váy của cậu không phải còn một lớp quần tất bên trong sao." Tân Nguyên lên tiếng, miễn cưỡng coi như an ủi.
...
Sầm Yến Yến im lặng một lúc, coi như chấp nhận sự thật này, cô dùng đầu húc vào vai cậu ta: "Bữa sáng thì sao? Bữa sáng nấu gì?"
"Nấu cháo kê, vẫn còn ấm trong nồi, mau đi ăn đi."
Sầm Yến Yến gật đầu vào nhà vệ sinh rửa mặt trước.
Quán trà sữa chín giờ mở cửa, nói là quán trà sữa nhưng thực ra chỉ là một cửa hàng nhỏ chưa đầy hai mươi mét vuông, còn được chia thành hai khu vực, một khu là cửa hàng ở phía trước, phía sau là một phòng nghỉ nhỏ.
Cửa hàng trà sữa này thường chỉ có chị quản lý và một nhân viên lâu năm làm nhưng mặc dù rất nhỏ nhưng khách đông kinh khủng, thỉnh thoảng mới phải tuyển thêm nhân viên bán thời gian. Nhưng dạo này nghỉ lễ Quốc khánh chắc là hơi vắng, hôm qua chị quản lý đã gọi cho Tần Nguyên bảo là hôm nay đến làm thay chị, để chị nghỉ phép, hôm nay chỉ có mình Tần Nguyên ở đó. Thêm vào đó là Sầm Yến Yến đóng vai trò mua một tặng một.
Sầm Yến Yến rửa mặt xong, lại ăn sáng, thời gian cũng gần đến, hai người vội vàng ra khỏi cửa.
Quán trà sữa cũng không xa, đi qua tòa nhà ngoài cùng của khu dân cư, qua thêm hai con phố là đến nơi.
sanh ý không tốt lắm, mở cửa một tiếng mới chỉ có ba khách.
Giờ thứ hai, càng không có ai hỏi thăm.
Sầm Yến Yến có chút buồn chán bắt đầu làm bài tập mang theo - Tân Nguyên không cho cô chép bài trực tiếp.
Khang Lạc Dương đến vào khoảng hơn mười một giờ, chính xác là mười một giờ bốn mươi bảy phút, xông vào quán trà sữa.
Mười lăm phút trước, cậu ta mới vừa tỉnh dậy.
Lúc này Sầm Yến Yến đang nằm bò trên quầy bar làm bài tập, Tân Nguyên bật đèn ban ngày trong quầy bar cho cô, chống một tay lên quầy bar, hơi cúi người xuống xem cô làm bài tập.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.