Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu
Chương 71: Chương 71
Yên Tử
05/03/2017
Trịnh Hòa phải đi quay phim, còn phải đi khá lâu, trước lúc đi, cậu lưu luyến ông, lải nhải không ngừng. Điều này khiến Bạch Ân cảm thấy vui vẻ, dù cho hai ngày sau đó, ông không nhận được cuộc điện thoại nào của cậu.
Thực ra, Bạch Ân cũng không có nhiều thời gian để ý đến Trịnh Hòa, ngay sau hôm cậu vừa đi, ở xa xa bên kia Thái Bình Dương, vợ trước của ông gọi, nội dung cuộc điện thoại rất ngắn gọn và bất ngờ.
Thằng con Bạch Nhuận Trạch mới 17 tuổi của ông…..
Thành cặp với thằng bé nhà Mertesacker.
Bạch Ân trầm mặc trong 3 phút, sau đó, ông hỏi câu mình muốn biết nhất: “Đứa lớn hay đứa nhỏ?”
Vợ trước cùng trầm mặc, hồi lâu sau mới đáp: “Đứa nhỏ.”
Nhà Mertesacker có hai đứa con trai, đứa lớn cùng tuổi với Bạch Nhuận Trạch, hai đứa là bạn từ thời thơ ấu, đứa nhỏ kém Bạch Nhuận Trạch 2 tuổi, bị thiểu năng trí tuệ bẩm sinh.
Nói theo cách khác, thằng con Bạch Nhuận Trạch của ông, thích một đứa ngốc.
“Khẩu vị độc đáo thật đấy.” Bạch Ân lạnh nhạt nói.
Vợ trước nói: “Tôi không phải đồng tính luyến ái, cũng không biết làm sao, ông có kinh nghiệm, khuyên nhủ Nhuận Trạch đi, đừng để nó có bóng ma tâm lý, ừm….chừng mai nó sẽ đến chỗ ông, nhớ đi đón.”
Bạch Ân nhớ ra, hình như tám năm rồi mình chưa thực hiện trách nhiệm của một người cha, nói: “Được rồi, tạm biệt.”
Thực ra, Bạch Ân cũng không có nhiều thời gian để ý đến Trịnh Hòa, ngay sau hôm cậu vừa đi, ở xa xa bên kia Thái Bình Dương, vợ trước của ông gọi, nội dung cuộc điện thoại rất ngắn gọn và bất ngờ.
Thằng con Bạch Nhuận Trạch mới 17 tuổi của ông…..
Thành cặp với thằng bé nhà Mertesacker.
Bạch Ân trầm mặc trong 3 phút, sau đó, ông hỏi câu mình muốn biết nhất: “Đứa lớn hay đứa nhỏ?”
Vợ trước cùng trầm mặc, hồi lâu sau mới đáp: “Đứa nhỏ.”
Nhà Mertesacker có hai đứa con trai, đứa lớn cùng tuổi với Bạch Nhuận Trạch, hai đứa là bạn từ thời thơ ấu, đứa nhỏ kém Bạch Nhuận Trạch 2 tuổi, bị thiểu năng trí tuệ bẩm sinh.
Nói theo cách khác, thằng con Bạch Nhuận Trạch của ông, thích một đứa ngốc.
“Khẩu vị độc đáo thật đấy.” Bạch Ân lạnh nhạt nói.
Vợ trước nói: “Tôi không phải đồng tính luyến ái, cũng không biết làm sao, ông có kinh nghiệm, khuyên nhủ Nhuận Trạch đi, đừng để nó có bóng ma tâm lý, ừm….chừng mai nó sẽ đến chỗ ông, nhớ đi đón.”
Bạch Ân nhớ ra, hình như tám năm rồi mình chưa thực hiện trách nhiệm của một người cha, nói: “Được rồi, tạm biệt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.