Chương 21
Kuro Mèo Đen
21/07/2015
- Cãi nhau gì chứ ? Phiền phức ! – Shi.
- Á con gián ! – Emi & Emy.
- Đâu ? – Kun sợ hãi đứng lên ghế.
( T/g : Con trai kiểu gì thế này ? )
Toàn bộ học sinh trong canteen đều sợ hãi đứng hết lên ghế hay lên bàn.
Kỳ lạ thay, Jim mặc nhiên điềm tĩnh đến lạ.
- Anh Jim ! bắt con gián đi ! – Emi & Emy.
- Không phải chuyện của tôi ! – Jim.
Và bên cạnh Jim cũng có 1 người chỉ lo ăn bữa trưa.
- Shi ! Bắt con gián hộ mình đi ! – Emi & Emy.
Shi ngừng ăn, lát sau, chui xuống gầm bàn tìm con gián.
Yu cũng không sợ gián, tiếp tục nhìn qua bữa trưa của Shi.
Sam đứng gần đó, giả bộ sợ hãi 1 hồi, sau đó thừa thời cơ mọi người đang hét ầm lên, sức chú ý bị phân tán rõ rệt, Sam mới liều mình đổ độc vào cốc café của Shi.
- Có con gián nào đâu ? – Shi ngồi trở lại chỗ của mình.
Sam đang đợi chờ cơ hội Shi ăn tiếp bữa trưa…
- Tay bẩn quá, phải đi rửa tay thôi – Shi.
- Shi ! Đợi chị ! – Yu định đuổi theo Shi.
- Yu nè ! Sao cứ phải bám theo Shi làm gì ? Cậu ấy đi rửa tay chút rồi về thôi mà – Emi & Emy giữ chặt lấy Yu.
Chỉ 5 phút sau, Shi trở lại. Toan định tiếp tục ăn…
- Shi ! Đừng…- Yu.
Emi & Emy thích thú bịt miệng Yu.
- Cậu ấy đang muốn đùa ấy mà – Emi & Emy.
Shi từ từ cho vào miệng miếng thức ăn đã nguội.
- Nguội vậy mà em vẫn ăn sao ? Thôi, đừng ăn nữa – Yu.
- Không sao. Bỏ đi, phí lắm – Shi.
- Shi…Em không nên…- Yu lại bị bịt miệng.
Sau khi ăn hết đồ ăn trưa, Shi lúc này mới nhâm nhi tách café.
- Café nguội ngắt rồi ! – Shi tiến lại quầy, mua 1 cốc café khác.
- Cậu nên uống tách café lúc nãy đi – Sam.
- Làm gì ? Không thích ! – Shi.
Shi nhanh chóng uống cạn ly café nóng hổi.
- May quá ! – Yu thở phào nhẹ nhõm.
Shi tự nhiên khụy xuống, ôm chặt lấy lồng ngực…
- Shi ! Shi ! Em sao vậy ? – Yu.
Shi vẫn chẳng nói gì, mặc sức ôm chặt lấy lồng ngực.
Kun giật mình, chạy đến chỗ Shi, bế bồng cô lên như 1 nàng công chúa, chạy tới phòng y tế.
Kun đặt Shi cẩn thận lên chiếc giường trắng.
Sam nhìn thấy điều đó, nhưng biểu cảm vẫn mặc nhiên 1 cách kì lạ.
Shi bất tỉnh, giáo viên y tế lại không ở đây.
Kun chỉ còn biết ngồi đây đợi cho đến khi giáo viên tới.
Yu gọi Sam.
- Chuyện gì ? – Sam.
Chát…
- Là cô làm phải không ? Rốt cuộc cô đã làm gì ? – Yu.
- Phải, là tôi làm. Độc tôi bỏ không chỉ có ở trong li café nguội lúc nãy, mà còn có ở trong thức ăn mà cậu ta vừa ăn. Chỉ vì cô không để ý kĩ mà thôi – Sam.
- Cô đã ăn cắp độc phải không ? – Yu.
- Cô đoán ra rồi sao. Đúng vậy, qua lớp kính bị phá. Có vẻ như cô đã tự lao vào mặc cho thủy tinh có đâm qua da thịt. Điều đó đủ để chúng minh người cô có nhiều vết thương. Hơn nữa, chiều cao trên chiếc kính vỡ bị phá là của 1 người cao tầm 1m7. Cô lại cao đúng tầm đó – Yu.
- Không phải cô cũng cao tầm 1m7 sao ? – Sam.
- Nếu tôi muốn lấy, tôi có thể hỏi xin Shi, chứ không ăn trộm nó. Cô cũng hay thật đó, điều tra được tôi và Shi sống cùng nhau, đã vậy còn tìm đến biệt thự của tôi nữa – Yu.
- Không phải cô nói 2 người là chị em sao ? Vậy thì khả năng 2 người sống với nhau là khá cao đó. Còn việc điều tra ra biệt thự nhà cô, chỉ cần bỏ tiền ra thuê 1 tên thám tử là đủ để tìm ra – Sam.
- Cô định làm gì Shi? – Yu víu chặt lấy cổ áo Sam.
- Chẳng làm gì cả…Ít ra thì nó cũng không phải chuyện của cô – Sam.
- Cô..Cô – Yu.
Sam kiêu ngạo lướt qua người Yu, hướng đến phòng y tế.
- Cô không được vào ! – Yu chặn trước cửa.
- Tránh ra ! – Sam.
- Không ! – Yu.
Sam ghé sát vào tai Yu…
- Nếu không tôi sẽ giết cô ta đó. – Sam.
Yu bất lực đành để Sam vào.
Sam ngạc nhiên hơn, đi vào thì thấy Shi đang ngồi trên giường…
Khuôn mặt bình thản tới khó tin.
- Em đỡ rồi sao ? – Yu.
- Ừm. Chắc chắn là có người hạ độc em bằng chính loại độc mà em tự bào chế ra nhỉ ? – Shi nói rồi liếc nhìn Sam.
- Em có thuốc giải sao ? – Yu.
- Đương nhiên là không có. Những cơ bản thì có cách chữa, cũng không khó lắm – Shi.
- Vậy hả ? May quá – Yu.
- Mấy người ra khỏi phòng dùm tôi – Shi.
Sam và Yu lần lượt kéo nhau ra….
- Anh ! Biến nốt cho tôi – Shi.
- Không thích ! – Kun.
- Biến cho tôi – Shi.
- Tôi sẽ biến, chỉ khi…- Kun.
- Khi ? – Shi.
Kun kéo Shi vào lồng ngực mình, lật người đè lên trên.
- Lại trò này à ? – Shi.
- Chắc vậy á – Kun.
- Biến ra cho tôi ! – Shi.
Lúc này, Jim bước vào…
Jim đến đó và lôi Shi ra…
- Cậu lại làm trò quái gì thế ? – Jim.
- Anh thích cô ấy à ? – Kun.
- Không. Tôi thấy gai mắt vì hành động của cậu đối với con gái – Jim.
- Xem ai nói kìa – Kun cười ngạo mạn.
Shi cảm thấy trong căn phòng này vô cùng ngột ngạt, mùi thuốc súng tỏa khắp căn phòng…
Lúc này, Emi và Emy cũng bắt đầu bước vào…
- Í chết, tụi mình vô không đúng lúc rồi – Emi & Emy đóng cửa lại.
- Á con gián ! – Emi & Emy.
- Đâu ? – Kun sợ hãi đứng lên ghế.
( T/g : Con trai kiểu gì thế này ? )
Toàn bộ học sinh trong canteen đều sợ hãi đứng hết lên ghế hay lên bàn.
Kỳ lạ thay, Jim mặc nhiên điềm tĩnh đến lạ.
- Anh Jim ! bắt con gián đi ! – Emi & Emy.
- Không phải chuyện của tôi ! – Jim.
Và bên cạnh Jim cũng có 1 người chỉ lo ăn bữa trưa.
- Shi ! Bắt con gián hộ mình đi ! – Emi & Emy.
Shi ngừng ăn, lát sau, chui xuống gầm bàn tìm con gián.
Yu cũng không sợ gián, tiếp tục nhìn qua bữa trưa của Shi.
Sam đứng gần đó, giả bộ sợ hãi 1 hồi, sau đó thừa thời cơ mọi người đang hét ầm lên, sức chú ý bị phân tán rõ rệt, Sam mới liều mình đổ độc vào cốc café của Shi.
- Có con gián nào đâu ? – Shi ngồi trở lại chỗ của mình.
Sam đang đợi chờ cơ hội Shi ăn tiếp bữa trưa…
- Tay bẩn quá, phải đi rửa tay thôi – Shi.
- Shi ! Đợi chị ! – Yu định đuổi theo Shi.
- Yu nè ! Sao cứ phải bám theo Shi làm gì ? Cậu ấy đi rửa tay chút rồi về thôi mà – Emi & Emy giữ chặt lấy Yu.
Chỉ 5 phút sau, Shi trở lại. Toan định tiếp tục ăn…
- Shi ! Đừng…- Yu.
Emi & Emy thích thú bịt miệng Yu.
- Cậu ấy đang muốn đùa ấy mà – Emi & Emy.
Shi từ từ cho vào miệng miếng thức ăn đã nguội.
- Nguội vậy mà em vẫn ăn sao ? Thôi, đừng ăn nữa – Yu.
- Không sao. Bỏ đi, phí lắm – Shi.
- Shi…Em không nên…- Yu lại bị bịt miệng.
Sau khi ăn hết đồ ăn trưa, Shi lúc này mới nhâm nhi tách café.
- Café nguội ngắt rồi ! – Shi tiến lại quầy, mua 1 cốc café khác.
- Cậu nên uống tách café lúc nãy đi – Sam.
- Làm gì ? Không thích ! – Shi.
Shi nhanh chóng uống cạn ly café nóng hổi.
- May quá ! – Yu thở phào nhẹ nhõm.
Shi tự nhiên khụy xuống, ôm chặt lấy lồng ngực…
- Shi ! Shi ! Em sao vậy ? – Yu.
Shi vẫn chẳng nói gì, mặc sức ôm chặt lấy lồng ngực.
Kun giật mình, chạy đến chỗ Shi, bế bồng cô lên như 1 nàng công chúa, chạy tới phòng y tế.
Kun đặt Shi cẩn thận lên chiếc giường trắng.
Sam nhìn thấy điều đó, nhưng biểu cảm vẫn mặc nhiên 1 cách kì lạ.
Shi bất tỉnh, giáo viên y tế lại không ở đây.
Kun chỉ còn biết ngồi đây đợi cho đến khi giáo viên tới.
Yu gọi Sam.
- Chuyện gì ? – Sam.
Chát…
- Là cô làm phải không ? Rốt cuộc cô đã làm gì ? – Yu.
- Phải, là tôi làm. Độc tôi bỏ không chỉ có ở trong li café nguội lúc nãy, mà còn có ở trong thức ăn mà cậu ta vừa ăn. Chỉ vì cô không để ý kĩ mà thôi – Sam.
- Cô đã ăn cắp độc phải không ? – Yu.
- Cô đoán ra rồi sao. Đúng vậy, qua lớp kính bị phá. Có vẻ như cô đã tự lao vào mặc cho thủy tinh có đâm qua da thịt. Điều đó đủ để chúng minh người cô có nhiều vết thương. Hơn nữa, chiều cao trên chiếc kính vỡ bị phá là của 1 người cao tầm 1m7. Cô lại cao đúng tầm đó – Yu.
- Không phải cô cũng cao tầm 1m7 sao ? – Sam.
- Nếu tôi muốn lấy, tôi có thể hỏi xin Shi, chứ không ăn trộm nó. Cô cũng hay thật đó, điều tra được tôi và Shi sống cùng nhau, đã vậy còn tìm đến biệt thự của tôi nữa – Yu.
- Không phải cô nói 2 người là chị em sao ? Vậy thì khả năng 2 người sống với nhau là khá cao đó. Còn việc điều tra ra biệt thự nhà cô, chỉ cần bỏ tiền ra thuê 1 tên thám tử là đủ để tìm ra – Sam.
- Cô định làm gì Shi? – Yu víu chặt lấy cổ áo Sam.
- Chẳng làm gì cả…Ít ra thì nó cũng không phải chuyện của cô – Sam.
- Cô..Cô – Yu.
Sam kiêu ngạo lướt qua người Yu, hướng đến phòng y tế.
- Cô không được vào ! – Yu chặn trước cửa.
- Tránh ra ! – Sam.
- Không ! – Yu.
Sam ghé sát vào tai Yu…
- Nếu không tôi sẽ giết cô ta đó. – Sam.
Yu bất lực đành để Sam vào.
Sam ngạc nhiên hơn, đi vào thì thấy Shi đang ngồi trên giường…
Khuôn mặt bình thản tới khó tin.
- Em đỡ rồi sao ? – Yu.
- Ừm. Chắc chắn là có người hạ độc em bằng chính loại độc mà em tự bào chế ra nhỉ ? – Shi nói rồi liếc nhìn Sam.
- Em có thuốc giải sao ? – Yu.
- Đương nhiên là không có. Những cơ bản thì có cách chữa, cũng không khó lắm – Shi.
- Vậy hả ? May quá – Yu.
- Mấy người ra khỏi phòng dùm tôi – Shi.
Sam và Yu lần lượt kéo nhau ra….
- Anh ! Biến nốt cho tôi – Shi.
- Không thích ! – Kun.
- Biến cho tôi – Shi.
- Tôi sẽ biến, chỉ khi…- Kun.
- Khi ? – Shi.
Kun kéo Shi vào lồng ngực mình, lật người đè lên trên.
- Lại trò này à ? – Shi.
- Chắc vậy á – Kun.
- Biến ra cho tôi ! – Shi.
Lúc này, Jim bước vào…
Jim đến đó và lôi Shi ra…
- Cậu lại làm trò quái gì thế ? – Jim.
- Anh thích cô ấy à ? – Kun.
- Không. Tôi thấy gai mắt vì hành động của cậu đối với con gái – Jim.
- Xem ai nói kìa – Kun cười ngạo mạn.
Shi cảm thấy trong căn phòng này vô cùng ngột ngạt, mùi thuốc súng tỏa khắp căn phòng…
Lúc này, Emi và Emy cũng bắt đầu bước vào…
- Í chết, tụi mình vô không đúng lúc rồi – Emi & Emy đóng cửa lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.