Chương 4
Kuro Mèo Đen
21/07/2015
Tại nhà Yu
Shi và Yu đang ngồi nói chuyện tại phòng khách.
Không khí xem chừng nghiêm trang và tĩnh mịch lắm.
- Em định đi học ? – Yu
- Ừm ! – Shi
- Chị cũng phải đi ư ? Tất cả là vì trả thù ? – Yu
- Ừm – Shi
- Trường nào ? – Yu
- Bác Lâm ! – Shi
Bác Lâm tức tốc chạy vào.
- Dạ tiểu thư cần gì ? – Bác Lâm
Shi lấy trong túi áo ra 2 tệp hồ sơ được đóng gói khá cẩn thận.
- Gửi cho hiệu trưởng trường Yuri ( Hoa Bách Hợp ) – Shi
- Đấy là hồ sơ của chị và em ? – Yu
- Ừm – Shi
- Vậy đưa chị xem được không ? – Yu
- Ừm – Shi đưa tập hồ sơ cho Yu
Yu xem qua 1 lượt…
- Tại sao chị lại là 16 tuổi – Yu
- Tiếp cận, theo dõi người đó – Shi
- Chẳng lẽ em không thể tự làm ? – Yu
- Em cần chị ! – Shi
Trong đầu Yu, hiện giờ câu nói “ Em cần chị !” cứ bay qua bay lại trong đầu.
Shi nói xong rồi bỏ lên phòng, để lại Yu và Bác Lâm đang đứng tần ngần ở đấy.
- Tiểu thư định làm gì ạ ? – Bác Lâm
- Kệ ! Cứ theo ý nó đi. – Yu
Sáng hôm sau, tại cổng trường Yuri.
Hiện tại, Shi đang ở trên cây thám thính tình hình.
Cuộc nói chuyện diễn ra mấy phút trước của Yu và Shi.
- Tại sao lại là chị ? – Yu
- Bởi nó phù hợp – Shi
- Mà làm việc này sẽ mang lại lợi ích gì ? – Yu
- Cần thăm dò 1 số người xung quanh “ người đó” để thuận tiện mà hành động – Shi
- Mánh đó cũ rồi mà ? – Yu
- Thì cứ thử xem ! – Shi
Trở lại với hiện tại…
- Ngôi trường này thật là kì lạ. Tại sao mới sáng ra tụi học sinh đã bu quanh cổng trường là thế nào ? Tình huống bắt buộc ? – Shi
Mấy phút sau, có 3 chiếc BMW đen đỗ trước cổng trường. Đám học sinh ngày 1 hét to hơn. Đám học sinh nữ thì còn cầm cả băng rôn, trên có ghi : Kun ! Ken ! Jim ! Prince của chúng em. I love you. Tụi con trai còn gớm hơn, mỗi người cần theo 1 cái đệm, quỳ sang 2 bên, tạo thành 1 con đường.
Bước xuống xe, là 1 dàn mĩ nam, mĩ nữ, cùng với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vô cùng là hoàn mĩ. Bước ra từ chiếc BMW đầu tiên là 2 cậu trai, trông hao hao giống nhau. Bước tiếp ra từ chiếc BMW thứ 2 là 1 cô gái xinh đẹp, kiêu ngạo, cử chỉ và hành động thì mang đầy nét quý tộc. Còn chiếc BMW cuối cùng là 3 người : 2 nữ, 1 nam cũng đều là những tuyệt sắc giai nhân.
- Vậy ra “ người đó” thật sự ở đây – Shi nở 1 nụ cười đắc ý.
Vài phút sau, Yu kiêu hãnh đi tới.
Đám con trai mắt đồng loạt hóa thành hình trái tim.
Yu chỉ biết nuốt nước bọt.
Chiếc khăn tay từ túi áo Yu lả tả rơi xuống.
Hành động đó đã đập vào mắt 1 người. Người đấy lon ton đi đến phía Yu, nhặt chiếc khăn tay lên.
- Ê ! Bạn gì ơi ! Bạn làm rơi chiếc khăn tay này !
- “ Kế hoạch vẫn đang theo đúng hướng” – Shi
- Cám ơn bạn – Yu dừng chân, quay gót lại, đón lấy chiếc khăn từ tay cậu trai kia.
Cậu trai kia tươi cười hết sức là cute nhưng không hiểu sao, vừa nhìn thấy Yu thì mặt cậu ta lập tức thay đổi.
- Ra là cô !
- Tôi ? – Yu chỉ vào mặt mình.
- Cô là cái đứa hôm qua giật cái váy với tôi.
- Giật váy ? Ủa ? Cậu thích mặc đồ con gái à ? – Yu
- Cô là cái đứa giả bộ khóc hôm qua.
- À ! Ra là vụ đấy ! Người đó là cậu à ? – Yu
- Đúng là oan gia. Trái đất này cũng nhỏ ghê.
Shi nhảy xuống, tiếp đất vô cùng là nhẹ nhàng.
Shi đi đến chỗ Yu, lôi Yu đi. Không quên bỏ lại 1 câu.
- Tên phiền phức ! – Shi
Shi kéo Yu tới phòng Hiệu trưởng.
Uỳnh ! Cách cửa đã đẹp mắt tiếp đất an toàn.
- Đứa nào ? – HT
- Đứa này ! – Yu
( Kuro : Thực ra do Shi đạp )
Nhìn vào phòng Hiệu trưởng. Trông cũng khá là hoa lệ. Tưởng rằng phòng hiệu trưởng sẽ chỉ có bàn làm việc, ghế xoay văn phòng, và 1 tủ sách, tài liệu. Nhưng nào ngờ. Còn có thêm chiếc ghế bành và chiếc bàn tròn bằng gỗ, trên mặt bàn là bộ ấm chén tráng sứ. Đập ngay vào mắt khi mới đứng ở cửa là chiếc bàn làm việc chứa đầy sổ sách, tài liệu, còn có cả máy tính. Ông hiệu trưởng đang bình tĩnh ngồi trên chiếc ghế bành, nhâm nhi tách trà nóng.
- A ! Tiểu thư Yu ! Lâu ngày không gặp – HT
- Chúng tôi học lớp nào ? – Yu
- Thì lớp Đặc Biệt ạ ! Cò cần tôi gọi GVCN đến đón ? – HT
- Thôi khỏi. Tôi tự đi được ! – Yu
- Mà đây là ai ? – HT
- Học sinh nhận học bổng – Shi
- À ! Ra là cô bé nộp đơn cùng lúc với cô Yu – HT
Yu kéo Shi ra khỏi phòng HT.
- Ai thế ? – Shi
- Ông ta là Phan Chí Công. Hiệu trưởng của trường này – Yu
- Biết đường không đấy ? – Shi
Yu dừng lại, quay mặt ra nhìn Shi, cười nhẹ…
- Không biết ! – Yu
- Vậy mà từ chối lời đề nghị - Shi
- Tại chị muốn thử tính cách của Shi thôi mà – Yu
- Đừng thử. Không hợp ! – Shi
- Chị biết lỗi rồi mà ! – Yu dụi đầu vào ngực Shi
- Rồi. Rồi ! – Shi xoa đầu Yu.
( Kuro : Đừng vội tin những gì trước mắt, để tui cho mấy bạn xem thực sự Yu ý đồ gì nhé.
Yu từ chối lời đề nghị của HT : Được đi 1 mình với Shi, còn gì bằng.
Yu đang dụi đầu vào ngực Shi : Người Shi thơm quá.
Nói chung là vẻ ngoài thánh thiện nhưng bên trong lại tỉ lệ nghịch với bên ngoài đấy. )
Shi và Yu đang ngồi nói chuyện tại phòng khách.
Không khí xem chừng nghiêm trang và tĩnh mịch lắm.
- Em định đi học ? – Yu
- Ừm ! – Shi
- Chị cũng phải đi ư ? Tất cả là vì trả thù ? – Yu
- Ừm – Shi
- Trường nào ? – Yu
- Bác Lâm ! – Shi
Bác Lâm tức tốc chạy vào.
- Dạ tiểu thư cần gì ? – Bác Lâm
Shi lấy trong túi áo ra 2 tệp hồ sơ được đóng gói khá cẩn thận.
- Gửi cho hiệu trưởng trường Yuri ( Hoa Bách Hợp ) – Shi
- Đấy là hồ sơ của chị và em ? – Yu
- Ừm – Shi
- Vậy đưa chị xem được không ? – Yu
- Ừm – Shi đưa tập hồ sơ cho Yu
Yu xem qua 1 lượt…
- Tại sao chị lại là 16 tuổi – Yu
- Tiếp cận, theo dõi người đó – Shi
- Chẳng lẽ em không thể tự làm ? – Yu
- Em cần chị ! – Shi
Trong đầu Yu, hiện giờ câu nói “ Em cần chị !” cứ bay qua bay lại trong đầu.
Shi nói xong rồi bỏ lên phòng, để lại Yu và Bác Lâm đang đứng tần ngần ở đấy.
- Tiểu thư định làm gì ạ ? – Bác Lâm
- Kệ ! Cứ theo ý nó đi. – Yu
Sáng hôm sau, tại cổng trường Yuri.
Hiện tại, Shi đang ở trên cây thám thính tình hình.
Cuộc nói chuyện diễn ra mấy phút trước của Yu và Shi.
- Tại sao lại là chị ? – Yu
- Bởi nó phù hợp – Shi
- Mà làm việc này sẽ mang lại lợi ích gì ? – Yu
- Cần thăm dò 1 số người xung quanh “ người đó” để thuận tiện mà hành động – Shi
- Mánh đó cũ rồi mà ? – Yu
- Thì cứ thử xem ! – Shi
Trở lại với hiện tại…
- Ngôi trường này thật là kì lạ. Tại sao mới sáng ra tụi học sinh đã bu quanh cổng trường là thế nào ? Tình huống bắt buộc ? – Shi
Mấy phút sau, có 3 chiếc BMW đen đỗ trước cổng trường. Đám học sinh ngày 1 hét to hơn. Đám học sinh nữ thì còn cầm cả băng rôn, trên có ghi : Kun ! Ken ! Jim ! Prince của chúng em. I love you. Tụi con trai còn gớm hơn, mỗi người cần theo 1 cái đệm, quỳ sang 2 bên, tạo thành 1 con đường.
Bước xuống xe, là 1 dàn mĩ nam, mĩ nữ, cùng với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vô cùng là hoàn mĩ. Bước ra từ chiếc BMW đầu tiên là 2 cậu trai, trông hao hao giống nhau. Bước tiếp ra từ chiếc BMW thứ 2 là 1 cô gái xinh đẹp, kiêu ngạo, cử chỉ và hành động thì mang đầy nét quý tộc. Còn chiếc BMW cuối cùng là 3 người : 2 nữ, 1 nam cũng đều là những tuyệt sắc giai nhân.
- Vậy ra “ người đó” thật sự ở đây – Shi nở 1 nụ cười đắc ý.
Vài phút sau, Yu kiêu hãnh đi tới.
Đám con trai mắt đồng loạt hóa thành hình trái tim.
Yu chỉ biết nuốt nước bọt.
Chiếc khăn tay từ túi áo Yu lả tả rơi xuống.
Hành động đó đã đập vào mắt 1 người. Người đấy lon ton đi đến phía Yu, nhặt chiếc khăn tay lên.
- Ê ! Bạn gì ơi ! Bạn làm rơi chiếc khăn tay này !
- “ Kế hoạch vẫn đang theo đúng hướng” – Shi
- Cám ơn bạn – Yu dừng chân, quay gót lại, đón lấy chiếc khăn từ tay cậu trai kia.
Cậu trai kia tươi cười hết sức là cute nhưng không hiểu sao, vừa nhìn thấy Yu thì mặt cậu ta lập tức thay đổi.
- Ra là cô !
- Tôi ? – Yu chỉ vào mặt mình.
- Cô là cái đứa hôm qua giật cái váy với tôi.
- Giật váy ? Ủa ? Cậu thích mặc đồ con gái à ? – Yu
- Cô là cái đứa giả bộ khóc hôm qua.
- À ! Ra là vụ đấy ! Người đó là cậu à ? – Yu
- Đúng là oan gia. Trái đất này cũng nhỏ ghê.
Shi nhảy xuống, tiếp đất vô cùng là nhẹ nhàng.
Shi đi đến chỗ Yu, lôi Yu đi. Không quên bỏ lại 1 câu.
- Tên phiền phức ! – Shi
Shi kéo Yu tới phòng Hiệu trưởng.
Uỳnh ! Cách cửa đã đẹp mắt tiếp đất an toàn.
- Đứa nào ? – HT
- Đứa này ! – Yu
( Kuro : Thực ra do Shi đạp )
Nhìn vào phòng Hiệu trưởng. Trông cũng khá là hoa lệ. Tưởng rằng phòng hiệu trưởng sẽ chỉ có bàn làm việc, ghế xoay văn phòng, và 1 tủ sách, tài liệu. Nhưng nào ngờ. Còn có thêm chiếc ghế bành và chiếc bàn tròn bằng gỗ, trên mặt bàn là bộ ấm chén tráng sứ. Đập ngay vào mắt khi mới đứng ở cửa là chiếc bàn làm việc chứa đầy sổ sách, tài liệu, còn có cả máy tính. Ông hiệu trưởng đang bình tĩnh ngồi trên chiếc ghế bành, nhâm nhi tách trà nóng.
- A ! Tiểu thư Yu ! Lâu ngày không gặp – HT
- Chúng tôi học lớp nào ? – Yu
- Thì lớp Đặc Biệt ạ ! Cò cần tôi gọi GVCN đến đón ? – HT
- Thôi khỏi. Tôi tự đi được ! – Yu
- Mà đây là ai ? – HT
- Học sinh nhận học bổng – Shi
- À ! Ra là cô bé nộp đơn cùng lúc với cô Yu – HT
Yu kéo Shi ra khỏi phòng HT.
- Ai thế ? – Shi
- Ông ta là Phan Chí Công. Hiệu trưởng của trường này – Yu
- Biết đường không đấy ? – Shi
Yu dừng lại, quay mặt ra nhìn Shi, cười nhẹ…
- Không biết ! – Yu
- Vậy mà từ chối lời đề nghị - Shi
- Tại chị muốn thử tính cách của Shi thôi mà – Yu
- Đừng thử. Không hợp ! – Shi
- Chị biết lỗi rồi mà ! – Yu dụi đầu vào ngực Shi
- Rồi. Rồi ! – Shi xoa đầu Yu.
( Kuro : Đừng vội tin những gì trước mắt, để tui cho mấy bạn xem thực sự Yu ý đồ gì nhé.
Yu từ chối lời đề nghị của HT : Được đi 1 mình với Shi, còn gì bằng.
Yu đang dụi đầu vào ngực Shi : Người Shi thơm quá.
Nói chung là vẻ ngoài thánh thiện nhưng bên trong lại tỉ lệ nghịch với bên ngoài đấy. )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.