Gửi Thanh Xuân, Thanh Mai Trúc Mã Xấu Xa!
Chương 3: #011#
My x Ly
29/03/2018
#011#
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, khi tôi chuẩn bị chuyển cấp qua cấp hai thì bố và mẹ đùng đùng bảo dọn về sống ở Hà Nội. Tôi thực sự bất ngờ vì sự việc này, thế là từ bây giờ tôi sẽ phải xa bạn bè, xa hàng xóm và hơn cả, tôi sẽ phải xa cậu sao? Tim tôi nhói đau nhưng khuôn mặt vẫn đang cười rạng rỡ vì tôi không muốn bố mẹ tôi nhìn thấy bộ mặt không vui của tôi trước quyết định này của hai người. Như vậy họ nhất định sẽ đau lòng.
#012#
Tôi nói với cậu chuyện đó, cậu lặng lẽ ngồi nghe tôi nói, khuôn mặt trở nên trầm mạch:
"Đừng lo, mình cũng sẽ kêu ba mẹ mình chuyển qua Hà Nội sống với cậu!"
"Thật sao?" Đôi mắt tôi nhòe đi vì nước mắt, đôi tai tưởng rằng nó đã nghe nhầm
"Um...thật ra ba mẹ mình cũng có ý định định cư ở đó từ rất lâu rồi vì sống ở Hà Nội ba mình sẽ có công việc ổn định hơn..."
"Tớ cảm ơn cậu nhé!"
#013#
Ngày 16/7, chúng tôi cùng đi về Hà Nội. Tôi và cậu đi cùng máy bay nhưng khác toa, gia đình tôi ngồi ở toa hạng thường còn gia định cậu ngồi ở toa hạng thương gia. Chắc ở toa hạng thương gia sẽ có máy lạnh, giường ngủ, bánh kẹo các kiểu nhỉ? Nếu vậy tôi cũng muốn đến thử một lần nhưng các chi phí đằng sau đó đã làm dẹp đi giấc mơ bay bổng của tôi. Từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Hà Nội đi bằng máy bay phải mất khoảng hai giờ năm phút. Trên đường, chắc tôi cũng đã ngủ hai phần ba quãng đường rồi cũng nên tại vì tôi bị say sóng mà. Hihi...
#014#
Sau khi hết kì nghì hè. Chúng tôi cùng học Trường THCS chuyên Hà Nội x. Bắt đầu từ năm học mới, trường xét tuyển các học sinh thi vào khối 6 bằng cách xét học bạ và xét điểm rất kĩ nên tôi còn suýt bị trượt và cộng thêm điểm từ các giải thưởng và điểm quy đổi ưu tiên.
#015#
Năm học mới, tôi khó khăn làm quen với các bạn còn cậu thì do ngoại hình tuấn tú nên không cần phải bắt chuyện đã có khối người tìm hiểu làm tôi phải ghen tị.
Đồng phục của trường còn quy định cả cách mặc: không xắn tay áo dài, cà vạt kéo sát cổ, bên trong áo len, đi tất đen và giày da đen khi ở giờ học bình thường, tất trắng và giày da trắng trong giờ thể dục.
Ahh! Phiền phức quá đi!
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, khi tôi chuẩn bị chuyển cấp qua cấp hai thì bố và mẹ đùng đùng bảo dọn về sống ở Hà Nội. Tôi thực sự bất ngờ vì sự việc này, thế là từ bây giờ tôi sẽ phải xa bạn bè, xa hàng xóm và hơn cả, tôi sẽ phải xa cậu sao? Tim tôi nhói đau nhưng khuôn mặt vẫn đang cười rạng rỡ vì tôi không muốn bố mẹ tôi nhìn thấy bộ mặt không vui của tôi trước quyết định này của hai người. Như vậy họ nhất định sẽ đau lòng.
#012#
Tôi nói với cậu chuyện đó, cậu lặng lẽ ngồi nghe tôi nói, khuôn mặt trở nên trầm mạch:
"Đừng lo, mình cũng sẽ kêu ba mẹ mình chuyển qua Hà Nội sống với cậu!"
"Thật sao?" Đôi mắt tôi nhòe đi vì nước mắt, đôi tai tưởng rằng nó đã nghe nhầm
"Um...thật ra ba mẹ mình cũng có ý định định cư ở đó từ rất lâu rồi vì sống ở Hà Nội ba mình sẽ có công việc ổn định hơn..."
"Tớ cảm ơn cậu nhé!"
#013#
Ngày 16/7, chúng tôi cùng đi về Hà Nội. Tôi và cậu đi cùng máy bay nhưng khác toa, gia đình tôi ngồi ở toa hạng thường còn gia định cậu ngồi ở toa hạng thương gia. Chắc ở toa hạng thương gia sẽ có máy lạnh, giường ngủ, bánh kẹo các kiểu nhỉ? Nếu vậy tôi cũng muốn đến thử một lần nhưng các chi phí đằng sau đó đã làm dẹp đi giấc mơ bay bổng của tôi. Từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Hà Nội đi bằng máy bay phải mất khoảng hai giờ năm phút. Trên đường, chắc tôi cũng đã ngủ hai phần ba quãng đường rồi cũng nên tại vì tôi bị say sóng mà. Hihi...
#014#
Sau khi hết kì nghì hè. Chúng tôi cùng học Trường THCS chuyên Hà Nội x. Bắt đầu từ năm học mới, trường xét tuyển các học sinh thi vào khối 6 bằng cách xét học bạ và xét điểm rất kĩ nên tôi còn suýt bị trượt và cộng thêm điểm từ các giải thưởng và điểm quy đổi ưu tiên.
#015#
Năm học mới, tôi khó khăn làm quen với các bạn còn cậu thì do ngoại hình tuấn tú nên không cần phải bắt chuyện đã có khối người tìm hiểu làm tôi phải ghen tị.
Đồng phục của trường còn quy định cả cách mặc: không xắn tay áo dài, cà vạt kéo sát cổ, bên trong áo len, đi tất đen và giày da đen khi ở giờ học bình thường, tất trắng và giày da trắng trong giờ thể dục.
Ahh! Phiền phức quá đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.