Chương 1: Câu chuyện một: Ngực của \"chị\"
Lỗ Khang
01/05/2018
Cao Trí ngồi cạnh Tiểu Phương trong lớp học thêm, vì thấp hơn nên Trí bị Phương gọi là em trai.
Lần về nhà Phương học nhóm, ba mẹ đi vắng, chỉ có hai đứa. Học trong phòng ngủ của Tiểu Phương.
-Nè, bài này làm như thế nào?
Cậu lay cô, ai ngờ cô nằm ngủ quên trên giường.
-Này.
Vừa lay một cái liền bị ôm xuống.
-Ngủ...
Nói mớ.
Mặt của cậu căn bản là bị bộ ngực kia ôm chặt, thơm phức mùi nước hoa.
"Có nên không nhỉ?"
Trí đưa tay lên, sợ một chút vào thứ tròn tròn.
Cảm giác rất kỳ lạ, mềm mềm sờ rất thích.
-Ưm...
Trí xoa nắn thêm vài cái, vùi đầu vào một chút, ai ngờ lại đánh thức Tiểu Phương.
...
-Làm gì đấy?
... Đỏ mặt.
-Ầy, không sao, chị biết cậu đang làm gì.
-Chúng ta bằng tuổi.
Tiểu Phương đột nhiên ngồi dậy, cởi ra áo ngoài.
///-///
Tiếp theo là áo ngực.
-Không phải cậu muốn sờ sao? Sờ đi.
Hai quả bưởi đung đưa qua lại trước mặt cậu, con ẹm nó thật mê người mà.
Căn bản là buổi học nhóm hôm đó kết thúc trong việc ngực của Tiểu Phương bị bóp đến mềm nhũn.
-------------
End
hơi nhàm, lúc trước viết mà k đăng được nên giờ phải viết lại --
Lần về nhà Phương học nhóm, ba mẹ đi vắng, chỉ có hai đứa. Học trong phòng ngủ của Tiểu Phương.
-Nè, bài này làm như thế nào?
Cậu lay cô, ai ngờ cô nằm ngủ quên trên giường.
-Này.
Vừa lay một cái liền bị ôm xuống.
-Ngủ...
Nói mớ.
Mặt của cậu căn bản là bị bộ ngực kia ôm chặt, thơm phức mùi nước hoa.
"Có nên không nhỉ?"
Trí đưa tay lên, sợ một chút vào thứ tròn tròn.
Cảm giác rất kỳ lạ, mềm mềm sờ rất thích.
-Ưm...
Trí xoa nắn thêm vài cái, vùi đầu vào một chút, ai ngờ lại đánh thức Tiểu Phương.
...
-Làm gì đấy?
... Đỏ mặt.
-Ầy, không sao, chị biết cậu đang làm gì.
-Chúng ta bằng tuổi.
Tiểu Phương đột nhiên ngồi dậy, cởi ra áo ngoài.
///-///
Tiếp theo là áo ngực.
-Không phải cậu muốn sờ sao? Sờ đi.
Hai quả bưởi đung đưa qua lại trước mặt cậu, con ẹm nó thật mê người mà.
Căn bản là buổi học nhóm hôm đó kết thúc trong việc ngực của Tiểu Phương bị bóp đến mềm nhũn.
-------------
End
hơi nhàm, lúc trước viết mà k đăng được nên giờ phải viết lại --
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.