Chương 49
Tưởng Cật Đa Đa Nhục
19/11/2019
Editor: ThyLng339
" Ta phải đi." Tần Thì hôn lên trán Hạ Cơ.
Hạ Cơ tràn đầy luyến tiếc nhưng cũng biết giờ phút này nàng không thể giữ hắn lại, chỉ có thể nhìn hắn mặc quần áo vào, còn đem cái yếm nhỏ của mình thuận tay nhét vào trong túi. Giơ giơ lên, về sau nhớ nàng thì lấy ra dùng. Hạ Cơ trơ mắt nhìn hắn nhảy ra khỏi cửa sổ đi mất, trong lòng đột nhiên trống rỗng.
Tần Thì mang theo vài huynh đệ lên đường đến biên quan. Tuy rằng Hạ tể tướng có gửi cho trưởng quan địa phương một phong thư, trong đó chỉ nhắc đến việc Tần Thì là nhi tử của một vị cố nhân, không cần có đãi ngộ đặc biệt. Quan quân địa phương cũng chỉ tùy ý anh bài cho Tần Thì một chức vị.
Hoàn cảnh ở nơi này kém xa so với sơn trại, cũng không phải là mọi chuyện sẽ vì hắn là một thiếu đương gia như trước. Cũng may Tần Thì trước khi tới đây đã chuẩn bị tốt sẽ chịu khổ. Đi theo quân đội ăn ăn uống uống.
Tần Thì ngày thường cũng có đọc qua một chút binh thư, rất nhanh đã bộc lộ được tài năng ở trong một đám binh lính. Ở chỗ này, không có bối cảnh mà muốn leo lên trên thì cần phải có dũng khí không sợ chết, đồng thời phải xem xét thời thế, mưu trí. Tần Thì đều có đầy đủ hai điều kiện
ấy, trở thành trung tâm trong quân đội. Qua thời gian một năm, Tần Thì cách mục tiêu của hắn vẫn còn rất xa.
Hoa nở hoa tàn lại một năm nữa, đảo mắt ba cái xuân thu đi qua. Hạ Cơ cũng thành một cô gái lỡ thì đợi gả. Mỗi lần khi tham dự yến hội, luôn có người muốn đến làm quen với nàng. Người nào cũng có ý muốn leo lên con thuyền lớn là nhà Tể tướng này.
Có tân khoa Trạng Nguyên, đỗ bảng nhãn*, cũng có công tử gia đình quyền quý, cũng có người ái mộ dung mạo của nàng như các tài tử phú thương ở các nơi. Những người này muốn yêu tiền, muốn yêu quyền, lại có mấy người chân chính yêu nàng, Hạ Cơ nghĩ vậy không khỏi có chút cười nhạo.
( *Bảng nhãn: Người thi đỗ bảng nhãn đứng thứ hai trong tam khôi ( dưới trạng nguyên, trên thám hoa).)
Mỗi tháng hắn đều sẽ gửi thư về báo binh an, mỗi khi vào ngày nhận được thư, là lúc Hạ Cơ vui vẻ nhất. Từ tin, trong lòng cô biết, Tần Thì quan chức đã được thăng không ít, trong đó phụ thân hẳn cũng có xuất ra ít lực.
Chiến sự ở biên quan đã kích phát, đối phương khí thể rào rạt, bên cạnh không ngừng có chiến hữu ngã xuống, nhân dân nơi đó suốt ngày sinh hoạt trong chiến hỏa. Nơi này quyền quý vẫn như cũ ngợp trong vàng son, phảng phất việc này không liên quan tới bọn họ, đánh giặc cũng sẽ không đánh tới kinh đô.
Đã hai tháng liên tiếp Hạ Cơ đều không nhận được thư của Tần Thì,
trong lòng không khỏi lo lắng cho hắn, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ.
Đảo mắt kỳ hạn ba năm đã đến, Tần Thì cũng không nói khi nào sẽ trở về.
" Hạ cô nương ở chỗ này nghĩ chuyện gì vậy?" Mỹ nhân phát ngốc cũng đều có một phen ý nhị khác. Chương Nhiên nhìn ngây người, kinh thành đệ nhất mỹ nhân quả nhiên là danh bất hư truyền.
Chương Nhiên là ấu tử của Binh Bộ thượng Thư, cũng là tân Bảng Nhãn năm nay. Nguyên nhân bởi vì bối cảnh gia đình, ở trên triều đình như cá gặp nước, trong ba tháng thăng liền hai cấp, chức quan còn cao hơn cả Trạng Nguyên, nhất thời đường quan rộng mở.
" Chương đại nhân." Hạ Cơ hơi hơi cúi người. Hội ngắm hoa lần này chính là do chính thê của Binh Bộ Thượng Thư, cũng là mẫu thân của Chương Nhiên khởi xướng. Chương Nhiên tuổi cũng không nhỏ, Chương mẫu cũng có ý cho hắn xem mắt các vị cô nương. Vốn dĩ là Hạ Cơ muốn từ chối, nhưng Hạ phụ với Chương phụ từ trước đến nay có giao tình, ai cũng biết Hạ gia có một cô nương đẹp như thiên tiên, không đi chẳng phải là vỗ mặt mũi của ông.
Tuy rằng bây giờ dân phong cởi mở hơn, nam nữ có thể ở cùng nhau trong yến hội, nhưng dù sao Hạ Cơ cũng là cô nương chưa gả, ở lâu cùng
người ngoài không tốt cho lắm. Hạ Cơ xoay người định đi, lại bị Chương Nhiên vội kéo lại. Ngơ ngác nhìn Hạ Cơ không nói lời nào, đây chính là
vượt rào.
" Chương đại nhân có việc gì sao?"
- [email protected]
Cà Pháo: Pháo mới thi xong liền lên đây, nhân dịp 8/3 tặng quà cho mn. Pháo đăng trước 1 chương nhá ❤
" Ta phải đi." Tần Thì hôn lên trán Hạ Cơ.
Hạ Cơ tràn đầy luyến tiếc nhưng cũng biết giờ phút này nàng không thể giữ hắn lại, chỉ có thể nhìn hắn mặc quần áo vào, còn đem cái yếm nhỏ của mình thuận tay nhét vào trong túi. Giơ giơ lên, về sau nhớ nàng thì lấy ra dùng. Hạ Cơ trơ mắt nhìn hắn nhảy ra khỏi cửa sổ đi mất, trong lòng đột nhiên trống rỗng.
Tần Thì mang theo vài huynh đệ lên đường đến biên quan. Tuy rằng Hạ tể tướng có gửi cho trưởng quan địa phương một phong thư, trong đó chỉ nhắc đến việc Tần Thì là nhi tử của một vị cố nhân, không cần có đãi ngộ đặc biệt. Quan quân địa phương cũng chỉ tùy ý anh bài cho Tần Thì một chức vị.
Hoàn cảnh ở nơi này kém xa so với sơn trại, cũng không phải là mọi chuyện sẽ vì hắn là một thiếu đương gia như trước. Cũng may Tần Thì trước khi tới đây đã chuẩn bị tốt sẽ chịu khổ. Đi theo quân đội ăn ăn uống uống.
Tần Thì ngày thường cũng có đọc qua một chút binh thư, rất nhanh đã bộc lộ được tài năng ở trong một đám binh lính. Ở chỗ này, không có bối cảnh mà muốn leo lên trên thì cần phải có dũng khí không sợ chết, đồng thời phải xem xét thời thế, mưu trí. Tần Thì đều có đầy đủ hai điều kiện
ấy, trở thành trung tâm trong quân đội. Qua thời gian một năm, Tần Thì cách mục tiêu của hắn vẫn còn rất xa.
Hoa nở hoa tàn lại một năm nữa, đảo mắt ba cái xuân thu đi qua. Hạ Cơ cũng thành một cô gái lỡ thì đợi gả. Mỗi lần khi tham dự yến hội, luôn có người muốn đến làm quen với nàng. Người nào cũng có ý muốn leo lên con thuyền lớn là nhà Tể tướng này.
Có tân khoa Trạng Nguyên, đỗ bảng nhãn*, cũng có công tử gia đình quyền quý, cũng có người ái mộ dung mạo của nàng như các tài tử phú thương ở các nơi. Những người này muốn yêu tiền, muốn yêu quyền, lại có mấy người chân chính yêu nàng, Hạ Cơ nghĩ vậy không khỏi có chút cười nhạo.
( *Bảng nhãn: Người thi đỗ bảng nhãn đứng thứ hai trong tam khôi ( dưới trạng nguyên, trên thám hoa).)
Mỗi tháng hắn đều sẽ gửi thư về báo binh an, mỗi khi vào ngày nhận được thư, là lúc Hạ Cơ vui vẻ nhất. Từ tin, trong lòng cô biết, Tần Thì quan chức đã được thăng không ít, trong đó phụ thân hẳn cũng có xuất ra ít lực.
Chiến sự ở biên quan đã kích phát, đối phương khí thể rào rạt, bên cạnh không ngừng có chiến hữu ngã xuống, nhân dân nơi đó suốt ngày sinh hoạt trong chiến hỏa. Nơi này quyền quý vẫn như cũ ngợp trong vàng son, phảng phất việc này không liên quan tới bọn họ, đánh giặc cũng sẽ không đánh tới kinh đô.
Đã hai tháng liên tiếp Hạ Cơ đều không nhận được thư của Tần Thì,
trong lòng không khỏi lo lắng cho hắn, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ.
Đảo mắt kỳ hạn ba năm đã đến, Tần Thì cũng không nói khi nào sẽ trở về.
" Hạ cô nương ở chỗ này nghĩ chuyện gì vậy?" Mỹ nhân phát ngốc cũng đều có một phen ý nhị khác. Chương Nhiên nhìn ngây người, kinh thành đệ nhất mỹ nhân quả nhiên là danh bất hư truyền.
Chương Nhiên là ấu tử của Binh Bộ thượng Thư, cũng là tân Bảng Nhãn năm nay. Nguyên nhân bởi vì bối cảnh gia đình, ở trên triều đình như cá gặp nước, trong ba tháng thăng liền hai cấp, chức quan còn cao hơn cả Trạng Nguyên, nhất thời đường quan rộng mở.
" Chương đại nhân." Hạ Cơ hơi hơi cúi người. Hội ngắm hoa lần này chính là do chính thê của Binh Bộ Thượng Thư, cũng là mẫu thân của Chương Nhiên khởi xướng. Chương Nhiên tuổi cũng không nhỏ, Chương mẫu cũng có ý cho hắn xem mắt các vị cô nương. Vốn dĩ là Hạ Cơ muốn từ chối, nhưng Hạ phụ với Chương phụ từ trước đến nay có giao tình, ai cũng biết Hạ gia có một cô nương đẹp như thiên tiên, không đi chẳng phải là vỗ mặt mũi của ông.
Tuy rằng bây giờ dân phong cởi mở hơn, nam nữ có thể ở cùng nhau trong yến hội, nhưng dù sao Hạ Cơ cũng là cô nương chưa gả, ở lâu cùng
người ngoài không tốt cho lắm. Hạ Cơ xoay người định đi, lại bị Chương Nhiên vội kéo lại. Ngơ ngác nhìn Hạ Cơ không nói lời nào, đây chính là
vượt rào.
" Chương đại nhân có việc gì sao?"
- [email protected]
Cà Pháo: Pháo mới thi xong liền lên đây, nhân dịp 8/3 tặng quà cho mn. Pháo đăng trước 1 chương nhá ❤
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.