Chương 117
Tưởng Cật Đa Đa Nhục
22/03/2020
Editor: Cà Pháo
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
“Haizz, cứ như vậy đi.” Bộ dạng mình cũng là người bị hại. “Hoắc thiếu, hôm nay thật là không khéo, khiến cậu thấy một màn này.” Hạ Đông Quân giống như một ông lão trung niên bất lực. “Không thể đón tiếp cậu.”
“Không có gì, bác Hạ, mọi nhà đều có chuyện khó nói.” Hoắc Bạch tùy tiện an ủi nói. Dù sao trong giới này anh cũng biết rất nhiều chuyện xấu.
Hoắc Bạch tạm biệt Hạ Đông Quân, cùng đi theo Hạ Cơ tới nhà ông ngoại cô. Thì ra Hạ Cơ còn có một người bác, tên là Trương Minh Vĩ, là người cầm quyền nhà mẹ đẻ Hạ. Mẹ Hạ là con giá duy nhất của Trương gia, sao lại không được yêu thương chứ. Lúc trước mẹ Hạ kết hôn với Hạ Đông Quân rất lớn là liên hôn.
Mẹ Hạ vốn là con gái được chiều chuộng trong nhà, sao có thể hiểu nhiều chuyện thương nghiệp như vậy được? Hạ Đông Quân thầy bà đơn thuần, liền triển khai tuyến đường theo đuổi lãng mạn. Mẹ Hạ không chống lại dụ hoặc, cho rằng Hạ Đông Quân chính là chồng bà. Trưởng bối Trương gia lúc đầu cũng không rõ Hạ Đông Quân là mặt hàng gì, hai người môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, thấy vậy cũng vui mừng.
Ai biết sau lại tuôn ra Hạ Đông Quân có đứa con gái riêng, với áp lực của Trương gia, khiến cho Hạ Đông Quân phải từ bỏ hai mẹ con bên ngoài. Mẹ Hạ cũng bởi vì quan hệ thương nghiệp của hai nhà, vẫn luôn giữ quan hệ với Hạ Đông Quân, không có ly hôn. Hiện tại con đã lớn, hai mẹ con kia lại tìm tới cửa, ý của Trương gia chính là hiện tại có thể ly hôn.
Hoắc Bạch cũng đi theo Hạ Cơ đến đây. Thằng nhóc lớn như vậy đi theo sau cháu gái ngoại nhà bọn họ, người trong nhà đang phỏng đoán qua hệ của hai người.
“Chào bác, chào ông ngoại bà ngoại, cháu là Hoắc Bạch bạn trai của Hạ Cơ.” Lần này thái độ của Hoắc Bạch so với lúc trước thành khẩn hơn nhiều.
“Bạn trai!” Người trong nhà đều sợ ngây người. Lúc trước không có nghe Hạ Cơ nói qua.
“Lần đầu tiên đến không mang theo thứ gì, đây là bức họa mấy ngày hôm trước lấy được, nghe nói ông ngoại thích cái này.” Hoắc Bạch tặng cho ông ngoại một bộ tranh quốc hoạ.
Ông ngoại vừa thấy nháy mắt vui vẻ. “Con đứa nhỏ này thật là có tâm.” Ông ngoại tìm lâu cũng chưa tìm thấy bức họa này. Bây giờ bộ dạng như đạt được bảo bối khiến người Trương gia nhìn đều vui vẻ. “Bà xem bạn trai của Hạ Cơ, ôi!”
Bà ngoại chụp cánh tay ông ngoại một chút, “Ông già này, còn chưa nghe Hạ Cơ nói như thế nào, một người ông vui để làm gì.”
Xem ra người Trương gia rất vừa lòng Hoắc Bạch, Hạ Cơ cũng không phủ nhận. Dù sao nguyên chủ nhất định sẽ muốn liên hôn thương nghiệp, hay vì tìm người khác, không bằng cùng người đàn ông này thử một lần, dù sao cũng đã ngủ qua hai lần.
Người một nhà hoà thuận vui vẻ ở bên nhau trò truyện trong chốc lát, nhưng mà bác cả vì chuyện của mẹ Hạ mà tức giận không thôi, phải nhìn mặt Hạ Đông Quân một chút, ức hiếp em gái ông như vậy, thì đặt người của Trương gia ở chỗ nào?
Mẹ Hạ ngược lại khuyên anh cả không cần dây dưa với người kia. Nghĩ lại nửa đời người đã qua đi, thanh xuân tươi đẹp của người phụ nữ đều ở trong đoạn hôn nhân vô vị ấy. Vốn dĩ bà cho rằng đời này cứ qua đi như vậy, nhưng vừa thấy hai mẹ con kia, những oán hận và không cam lòng của bà lại lần nữa nảy lên trong lòng.
Bà cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa! Trả thù cũng không thể ngăn được nỗi đau của bà, bà chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trận khổ hình này. Mẹ Hạ đã nói như vậy, người trong nhà đều trầm mặc, người thân của mình trải qua chuyện như vậy ai có thể không đau lòng.
Hạ Đông Quân khẳng định sẽ không dễ dàng đáp ứng ly hôn như vậy, dù gì so với hai mẹ con kia, Hạ Cơ và mẹ Hạ rõ ràng có giá trị lợi dụng hơn.
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
“Haizz, cứ như vậy đi.” Bộ dạng mình cũng là người bị hại. “Hoắc thiếu, hôm nay thật là không khéo, khiến cậu thấy một màn này.” Hạ Đông Quân giống như một ông lão trung niên bất lực. “Không thể đón tiếp cậu.”
“Không có gì, bác Hạ, mọi nhà đều có chuyện khó nói.” Hoắc Bạch tùy tiện an ủi nói. Dù sao trong giới này anh cũng biết rất nhiều chuyện xấu.
Hoắc Bạch tạm biệt Hạ Đông Quân, cùng đi theo Hạ Cơ tới nhà ông ngoại cô. Thì ra Hạ Cơ còn có một người bác, tên là Trương Minh Vĩ, là người cầm quyền nhà mẹ đẻ Hạ. Mẹ Hạ là con giá duy nhất của Trương gia, sao lại không được yêu thương chứ. Lúc trước mẹ Hạ kết hôn với Hạ Đông Quân rất lớn là liên hôn.
Mẹ Hạ vốn là con gái được chiều chuộng trong nhà, sao có thể hiểu nhiều chuyện thương nghiệp như vậy được? Hạ Đông Quân thầy bà đơn thuần, liền triển khai tuyến đường theo đuổi lãng mạn. Mẹ Hạ không chống lại dụ hoặc, cho rằng Hạ Đông Quân chính là chồng bà. Trưởng bối Trương gia lúc đầu cũng không rõ Hạ Đông Quân là mặt hàng gì, hai người môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, thấy vậy cũng vui mừng.
Ai biết sau lại tuôn ra Hạ Đông Quân có đứa con gái riêng, với áp lực của Trương gia, khiến cho Hạ Đông Quân phải từ bỏ hai mẹ con bên ngoài. Mẹ Hạ cũng bởi vì quan hệ thương nghiệp của hai nhà, vẫn luôn giữ quan hệ với Hạ Đông Quân, không có ly hôn. Hiện tại con đã lớn, hai mẹ con kia lại tìm tới cửa, ý của Trương gia chính là hiện tại có thể ly hôn.
Hoắc Bạch cũng đi theo Hạ Cơ đến đây. Thằng nhóc lớn như vậy đi theo sau cháu gái ngoại nhà bọn họ, người trong nhà đang phỏng đoán qua hệ của hai người.
“Chào bác, chào ông ngoại bà ngoại, cháu là Hoắc Bạch bạn trai của Hạ Cơ.” Lần này thái độ của Hoắc Bạch so với lúc trước thành khẩn hơn nhiều.
“Bạn trai!” Người trong nhà đều sợ ngây người. Lúc trước không có nghe Hạ Cơ nói qua.
“Lần đầu tiên đến không mang theo thứ gì, đây là bức họa mấy ngày hôm trước lấy được, nghe nói ông ngoại thích cái này.” Hoắc Bạch tặng cho ông ngoại một bộ tranh quốc hoạ.
Ông ngoại vừa thấy nháy mắt vui vẻ. “Con đứa nhỏ này thật là có tâm.” Ông ngoại tìm lâu cũng chưa tìm thấy bức họa này. Bây giờ bộ dạng như đạt được bảo bối khiến người Trương gia nhìn đều vui vẻ. “Bà xem bạn trai của Hạ Cơ, ôi!”
Bà ngoại chụp cánh tay ông ngoại một chút, “Ông già này, còn chưa nghe Hạ Cơ nói như thế nào, một người ông vui để làm gì.”
Xem ra người Trương gia rất vừa lòng Hoắc Bạch, Hạ Cơ cũng không phủ nhận. Dù sao nguyên chủ nhất định sẽ muốn liên hôn thương nghiệp, hay vì tìm người khác, không bằng cùng người đàn ông này thử một lần, dù sao cũng đã ngủ qua hai lần.
Người một nhà hoà thuận vui vẻ ở bên nhau trò truyện trong chốc lát, nhưng mà bác cả vì chuyện của mẹ Hạ mà tức giận không thôi, phải nhìn mặt Hạ Đông Quân một chút, ức hiếp em gái ông như vậy, thì đặt người của Trương gia ở chỗ nào?
Mẹ Hạ ngược lại khuyên anh cả không cần dây dưa với người kia. Nghĩ lại nửa đời người đã qua đi, thanh xuân tươi đẹp của người phụ nữ đều ở trong đoạn hôn nhân vô vị ấy. Vốn dĩ bà cho rằng đời này cứ qua đi như vậy, nhưng vừa thấy hai mẹ con kia, những oán hận và không cam lòng của bà lại lần nữa nảy lên trong lòng.
Bà cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa! Trả thù cũng không thể ngăn được nỗi đau của bà, bà chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trận khổ hình này. Mẹ Hạ đã nói như vậy, người trong nhà đều trầm mặc, người thân của mình trải qua chuyện như vậy ai có thể không đau lòng.
Hạ Đông Quân khẳng định sẽ không dễ dàng đáp ứng ly hôn như vậy, dù gì so với hai mẹ con kia, Hạ Cơ và mẹ Hạ rõ ràng có giá trị lợi dụng hơn.
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.