Chương 11: Thế giới 2: Khí phách quân phiệt thời dân quốc
Tưởng Cật Đa Đa Nhục
19/11/2019
Lần này Hạ Cơ xuyên đến thế giới dân quốc. Nguyên chủ tên là Hạ Tễ, là
một nữ tử thanh lâu. Mà đối tượng nhiệm vụ - Bác Nam là thanh niên quân
phiệt vang danh trong nước. Hai người gặp mặt lần đầu do một phú thương
an bài ở tiệc rượu, Hạ Tễ được an bài ở trên giường phục vụ Bác Nam. Cô
được phú thương chọn lựa kỹ càng, nhưng lại không tiếp được Bác Nam.
Thật ra đêm đó Bác Nam cũng có chút hứng thú, nhưng mà tên phú thương tặng người tuyệt đối không có mục đích đơn giản, nhất định sẽ có yêu cầu với hắn. Được sĩ quan phụ tá bên cạnh nhắc nhở, Bác Nam liền rời đi. Một mỹ nhân như Hạ Tễ, ở cái thời loạn thế như thế này nếu không bảo hộ được chính mình thì sẽ phải qua tay của những người đàn ông khác. Cuối cùng nghe nói Bác Nam cưới con gái của một vị quân phiệt khác, liên thủ lại với nhau càng thêm lớn mạnh. Hạ Tễ bất hạnh, vào một lần chiến sự bị lựu đạn ném mà chết, một cô gái hồng nhan bạc mệnh.
Mong ước của Hạ Tễ chỉ có một, chính là có thể ở thời điểm gặp Bác Nam không bị vứt bỏ, đưa được cô ra từ tay phú thương kia, hơn nữa có thể gả cho Bác Nam.
Nói cho cùng, chuyện xưa của Hạ Tễ đơn giản chính là coi trọng một người đàn ông, hơn nữa lại không câu dẫn anh ta được mà thôi. Vừa vặn đây là sở trường của Hạ Cơ. Chỉ cần cô muốn nam nhân nào thì người đó không thể thoát khỏi lòng bàn tay của cô được.
Tuy rằng hai đời của mình đều trông như một khuôn mẫu khắc ra, nhưng mà vẫn có một chút bất đồng. Như Tiểu Hạ thì hoạt bát, mặt mày tương đối mượt mà. Còn Hạ Tễ này, do sống ở nơi phong trần, nên vẫn có thể cảm nhận được hương vị phong lưu.
Phú thương vì muốn lung lay được Bác Nam mà bỏ ra vốn gốc, không chỉ dâng lên mỹ nữ tuyệt sắc Hạ Tễ này, về phương diện tiền tài cũng không bạc đãi hắn. Vốn dĩ phú thương muốn an bài Hạ Tễ ở trong phòng chờ, chờ đến khi đem Bác Nam chuốc đến say rượu choáng váng, thì sẽ phát hiện cô ở trong phòng. Nam nhân mà, lúc này sao có thể nhẫn nại được?
Nhưng Bác Nam hắn đâu phải là người bình thường, xem biểu hiện của hắn kiếp trước sẽ biết. Hạ Cơ đương nhiên không thể ở chỗ này ngồi chờ chết. Ở trong phòng một hồi tìm kiếm, cũng kiếm được một bộ sườn xám, không nói hai lời liền mặc vào đi ra ngoài.
Tuy rằng ở đây có nhiều tầng lầu. Nhưng thông qua hệ thống, Hạ Cơ liền biết được việc Bác Nam ở tầng lầu nào, hơn nữa còn đang lẻ loi một mình.
Hạ Cơ đi nhanh đến tầng lầu nơi hệ thống nói. Rốt cuộc cũng thấy được một người đàn ông mặc quân trang, đại khái là bởi vì uống nhiều rượu, thân thể không được khoẻ. Lúc này đang dựa vào tường nghỉ ngơi, dáng người cao dài.
Đi đến gần mới phát hiện, người đàn ông này có vẻ mặt chính trực, lông mày rậm, mũi cao, đôi môi mỏng nhìn thôi cũng khiến những người phụ nữ khác hận không thể đi đến hôn lên. Trách không được có thể làm nguyên chủ nhớ mãi không quên lâu như vậy, quả nhiên là một người đàn ông xuất sắc.
Bác Nam nghe thấy có người đến gần, cố hết sức mở mắt. Người trước mặt có đôi lông mày liễu, da trắng mịn mà, cái cổ nhỏ duyên dáng, răng trắng, trán rộng, nở nụ cười xinh đẹp mà xuất hiện ở trước mắt hắn. Bác Nam lập tức bị mất hồn, ngơ ngác mà nhìn cô, luyến tiếc phải chớp mắt.
Nhìn bộ dáng này của Bác Nam khiến cho Hạ Cơ muốn cười. Trực tiếp lại ôm cổ hắn, thân mình cũng ở trên người hắn cọ xát qua lại.
"Có muốn cùng em nhảy một vũ điệu hay không?" Hạ Cơ dụ hoặc thổi khí ở bên tai hắn.
"Em là nữ thần sao?" Thần trí Bác Nam còn chưa có trở về.
"Anh nói đi?" Môi đỏ của Hạ Cơ chạm Bác Nam một chút xíu.
Bác Nam không kịp trả lời liền chế ngự mỹ nhân dụ hoặc ở trước mặt. Ôm eo nhỏ của Hạ Cơ. Môi lưỡi của hai người giao nhau, đầu lưỡi quấn đầu lưỡi. Bởi vì quá mãnh liệt mà không kiềm chế được, nước miếng từ khóe miệng chảy ra. Ở trên cổ duyên dáng lưu lại dấu vết cắn nhẹ.
Bác Nam hôn theo dấu vết đi xuống, mỗi chỗ da thịt trắng nõn đều lưu lại dấu hôn đỏ tươi.
Thật ra đêm đó Bác Nam cũng có chút hứng thú, nhưng mà tên phú thương tặng người tuyệt đối không có mục đích đơn giản, nhất định sẽ có yêu cầu với hắn. Được sĩ quan phụ tá bên cạnh nhắc nhở, Bác Nam liền rời đi. Một mỹ nhân như Hạ Tễ, ở cái thời loạn thế như thế này nếu không bảo hộ được chính mình thì sẽ phải qua tay của những người đàn ông khác. Cuối cùng nghe nói Bác Nam cưới con gái của một vị quân phiệt khác, liên thủ lại với nhau càng thêm lớn mạnh. Hạ Tễ bất hạnh, vào một lần chiến sự bị lựu đạn ném mà chết, một cô gái hồng nhan bạc mệnh.
Mong ước của Hạ Tễ chỉ có một, chính là có thể ở thời điểm gặp Bác Nam không bị vứt bỏ, đưa được cô ra từ tay phú thương kia, hơn nữa có thể gả cho Bác Nam.
Nói cho cùng, chuyện xưa của Hạ Tễ đơn giản chính là coi trọng một người đàn ông, hơn nữa lại không câu dẫn anh ta được mà thôi. Vừa vặn đây là sở trường của Hạ Cơ. Chỉ cần cô muốn nam nhân nào thì người đó không thể thoát khỏi lòng bàn tay của cô được.
Tuy rằng hai đời của mình đều trông như một khuôn mẫu khắc ra, nhưng mà vẫn có một chút bất đồng. Như Tiểu Hạ thì hoạt bát, mặt mày tương đối mượt mà. Còn Hạ Tễ này, do sống ở nơi phong trần, nên vẫn có thể cảm nhận được hương vị phong lưu.
Phú thương vì muốn lung lay được Bác Nam mà bỏ ra vốn gốc, không chỉ dâng lên mỹ nữ tuyệt sắc Hạ Tễ này, về phương diện tiền tài cũng không bạc đãi hắn. Vốn dĩ phú thương muốn an bài Hạ Tễ ở trong phòng chờ, chờ đến khi đem Bác Nam chuốc đến say rượu choáng váng, thì sẽ phát hiện cô ở trong phòng. Nam nhân mà, lúc này sao có thể nhẫn nại được?
Nhưng Bác Nam hắn đâu phải là người bình thường, xem biểu hiện của hắn kiếp trước sẽ biết. Hạ Cơ đương nhiên không thể ở chỗ này ngồi chờ chết. Ở trong phòng một hồi tìm kiếm, cũng kiếm được một bộ sườn xám, không nói hai lời liền mặc vào đi ra ngoài.
Tuy rằng ở đây có nhiều tầng lầu. Nhưng thông qua hệ thống, Hạ Cơ liền biết được việc Bác Nam ở tầng lầu nào, hơn nữa còn đang lẻ loi một mình.
Hạ Cơ đi nhanh đến tầng lầu nơi hệ thống nói. Rốt cuộc cũng thấy được một người đàn ông mặc quân trang, đại khái là bởi vì uống nhiều rượu, thân thể không được khoẻ. Lúc này đang dựa vào tường nghỉ ngơi, dáng người cao dài.
Đi đến gần mới phát hiện, người đàn ông này có vẻ mặt chính trực, lông mày rậm, mũi cao, đôi môi mỏng nhìn thôi cũng khiến những người phụ nữ khác hận không thể đi đến hôn lên. Trách không được có thể làm nguyên chủ nhớ mãi không quên lâu như vậy, quả nhiên là một người đàn ông xuất sắc.
Bác Nam nghe thấy có người đến gần, cố hết sức mở mắt. Người trước mặt có đôi lông mày liễu, da trắng mịn mà, cái cổ nhỏ duyên dáng, răng trắng, trán rộng, nở nụ cười xinh đẹp mà xuất hiện ở trước mắt hắn. Bác Nam lập tức bị mất hồn, ngơ ngác mà nhìn cô, luyến tiếc phải chớp mắt.
Nhìn bộ dáng này của Bác Nam khiến cho Hạ Cơ muốn cười. Trực tiếp lại ôm cổ hắn, thân mình cũng ở trên người hắn cọ xát qua lại.
"Có muốn cùng em nhảy một vũ điệu hay không?" Hạ Cơ dụ hoặc thổi khí ở bên tai hắn.
"Em là nữ thần sao?" Thần trí Bác Nam còn chưa có trở về.
"Anh nói đi?" Môi đỏ của Hạ Cơ chạm Bác Nam một chút xíu.
Bác Nam không kịp trả lời liền chế ngự mỹ nhân dụ hoặc ở trước mặt. Ôm eo nhỏ của Hạ Cơ. Môi lưỡi của hai người giao nhau, đầu lưỡi quấn đầu lưỡi. Bởi vì quá mãnh liệt mà không kiềm chế được, nước miếng từ khóe miệng chảy ra. Ở trên cổ duyên dáng lưu lại dấu vết cắn nhẹ.
Bác Nam hôn theo dấu vết đi xuống, mỗi chỗ da thịt trắng nõn đều lưu lại dấu hôn đỏ tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.