Chương 23: Giấc mơ
Dan Cá
07/07/2024
Đã trưa rồi cái Chi mới thức dậy từ cơn mơ trở về thực tại. Nó mơ trong giấc mình chứng kiến Phong đã yêu một người khác trong mơ không phải là nó
Lúc giật mình tỉnh dậy thì mồ hôi nó ướt đẫm trán
Đáng sợ ở đây, người mà nó thấy trong mơ là bồ thằng Phong lại chính là con Thảo. Nó càng nghĩ đến cảnh tượng đó mà lòng lại nhoi nhói mắt muốn rưng rưng muốn rớt vài giọt
Cảnh tượng trong mơ thật sự rất chân thật khiến cho nó đã tỉnh dậy rồi mà vẫn còn ngơ ngáo như ảo giác
Càng như vậy thì nó càng nhớ Phong hơn, không lẽ giấc mơ là một “điềm báo”??? Chẳng phải nó báo hiệu cho cái Chi biết về tương lai Phong bị cướp mất sao. Càng nghĩ càng khổ sở, nó không thể chịu nổi cảm giác này nên đành thôi nghĩ về “đống lộn xộn” ấy mà xách bụng đi ăn cơm cho xong
Dù miệng đang nhai thức ăn ngấu nghiến thì nó vẫn nhớ Phong chết mất, nó không biết sao thằng Phong lại để ý đến con Thảo dù chỉ trong giấc mơ, rất thắc mắc muốn được giải đáp nhưng thôi nó đành chôn sâu trong tim vậy.
Vì có thể khi nói ra trông nó không khác gì một đứa ngốc cả, thật ngốc nghếch quá đi thôii
Đang rửa chén trong bồn, điện thoại mở nhạc liên tục không ngừng thì lại bị cản bước một phút hai phút bởi tin nhắn nó cũng không thể ý nhưng đến lần ba nhìn ra người gửi là Hoàng Phong
Nó vội để chén đũa sang một bên rồi lau vội cái tay, mở đoạn chat ra thì thấy vài ba tin nhắn kì lạ, nó lại tưởng nick facebook của Phong bị nhập<code> *“Chi ơi mày đi ăn không”* *“Tự nhiên ở một mình tao thấy không quen lắm”?????!!!!!!!(*Không phải Phong ở một mình thường xuyên rồi hả ta) *“Trời hôm nay xanh quá” * </code>Trong đầu Chi cảm thấy sốt sắng “Không biết Phong bị làm sao thế này” không lẽ cho nó đã thích Thảo nên muốn phát điên???
- “Ôi trời thế cũng nghĩ ra được cái Chi ạ. Lỡ nó thích mày thì sao” Chi nghĩ vội vã
Nhưng rồi có cũng tự dập tắt suy nghĩ đó. Nó thầm rằng sao Phong lại để ý nó được chứ, nó càng trèo cao thì càng ngã đau cho mà xem. Không thể cược chính lòng tin của bản thân được
Phút sau nó trả lời lại tin nhắn của Phong với một thái độ kiên quyết: “Phong bị điên hả” nhưng đã hơi quá thì phải tự nhiên đi mắng người ta
Phong ở bên kia cũng bất lực với câu trả lời này. Xem ra nó cũng không biết nhắn lại Chi cái gì cả khúc sau có ý tưởng nhắn Chi tiếp
- “Chiều nay gặp nhau nhé”
- “Ở ngõ nhà mày đi”
Cái Chi lại đờ người ra, thì ra lần trước nó không nói đùa, nó muốn gặp Chi là thật. Tự nhiên thấy vui vẻ như được nạp đầy năng lượng vậy
Nó hí hởn ăn xong rồi đi tắm ngay dù mới hai giờ chiều vì không biết Phong sẽ qua lúc nào, hóng quá đi mất
…****************…
Năm giờ chiều thì Chi ra đầu ngõ đứng chờ, đúng như dự đoán của nó thì tầm 10 15 phút sau Phong đã đến
Phong thấy nó thì nở nụ cười tươi ra ngay lúc đấy, Chi cũng cười mỉm lại ngại ngùng
Nó tiến lại gần Phong một chút nhưng không biết nói gì. Phong thì mở lời trước
- “Hay qua công viên gần đây đi dạo Chi nhé”
Chi cũng gật gù đồng ý, chứ nếu đứng ở đây hoài thì bí bách quá
Ra tới công viên Phong và Chi ngồi ở ghế đá cạnh khu vui chơi nhỏ mà bọn con nít thường lui tới cùng phụ huynh ở phía xa trông trẻ
Phong tra hỏi Chi về mọi việc hằng ngày khiến nó hơi ngỡ ngàng, ngủ có ngon không ăn có vừa miệng không ở nhà không sợ ma không ba mẹ thì bao giờ về
Một loạt câu hỏi đặt ra khiến Chi không biết ứng phó thế nào, một lúc sau nó mới nghĩ ra câu trả lời
- “Vẫn ổn Phong à”
- “Nhưng ngủ thì không ngon lắm” Chi nói ngập ngừng
Phong nghe Chi hết câu bất ngờ quay mặt sang, nó tò mò vì sao Chi lại không ngủ được vì cô thường xuyên ngủ gật trong lớp rất giỏi
Thấy nét mặt Phong khắc hẳn hai chữ “TÒ MÒ” ngay trên trán nên Chi mới giải thích lại cho nó hiểu vấn đề
- “Ý tao là có vấn đề về giấc mơ”
Phong mới hiểu ra ý trong câu nói nên liền đáp
- “Giấc mơ gì vậy?Ác mộng sao”
- “Không, là một giấc mơ rất kì lạ và chân thật” Chi đáp nhanh với thái độ hơi nghiêm
Phong định hỏi là vấn đề gì nhưng thấy có vẻ nó không muốn nói nên lại thôi. Dù là gì đi nữa nó vẫn mong Chi có thể bình tĩnh và vượt qua một cách nhẹ nhàng như sự tự tin của nó
Chi cứ nghĩ mãi như đang nhớ lại giấc mộng ấy nên cậu nhanh trí chạy đi mua vài ba chai nước có cả coca cho Chi. Chi đang thắc mắc Phong đi đâu thì nó đã trở về với phần lưng và trán đầy mồ hôi
Lần này nó lại cười lại đưa nước cho cô uống. Vẻ mặt nó thật sự làm cho người ta rất muốn làm nũng, cậu thanh niên trước mặt nó có vẻ là người sẽ rất chiều chuộng người mình yêu đấy
Bỗng nhiên có hai bé trai với một bé gái chạy lại chỗ nó và Phong đang ngồi, nhìn vào dáng vẻ Chi có thể đoán rằng chắc là học sinh tiểu học
Bọn nhỏ ngây ngô hỏi, sao anh chị đi cùng vậy. Hai anh chị là người yêu giống như cô giáo nói à.
Bé gái bên trái lại lên tiếng khẳng định
- “Đúng đúng hai anh chị là người yêu”
Chi và Phong ngồi trước mặt bọn nhóc này mà ngượng ngùng không thôi, Phong kêu từng đứa lại nói nhỏ vào tai nhưng cái Chi không biết nó nói gì với bọn trẻ cả, nó cũng tò mò hỏi Phong nhưng thằng đấy không chịu nói, nó chỉ cười bảo cô “sau này sẽ biết”
Lát sau cha mẹ mấy đứa nhỏ mới lại chào hỏi hai đứa rồi đón tụi nó về nhà khiến Phong và Chi cũng thở phào nhẹ nhõm
Cái Chi đột nhiên cũng thông suốt hơn, nó không nghĩ về giấc mơ kì quái kia và lời Phong nói cho bọn trẻ là gì nữa mà đang hưởng thụ mà trân trọng những gì trước mắt nó đang có được
Dù tương lai trước mắt có thay đổi thì hiện tại nó cũng đã sắp chạm đến được những thứ mình muốn, nếu quá khứ là bây giờ của sau này thì nó cũng sẽ không hối tiếc khoảng thời gian đã được ở bên Phong,
Bên cậu vui biết bao nhiêu!!!
… …
Lúc giật mình tỉnh dậy thì mồ hôi nó ướt đẫm trán
Đáng sợ ở đây, người mà nó thấy trong mơ là bồ thằng Phong lại chính là con Thảo. Nó càng nghĩ đến cảnh tượng đó mà lòng lại nhoi nhói mắt muốn rưng rưng muốn rớt vài giọt
Cảnh tượng trong mơ thật sự rất chân thật khiến cho nó đã tỉnh dậy rồi mà vẫn còn ngơ ngáo như ảo giác
Càng như vậy thì nó càng nhớ Phong hơn, không lẽ giấc mơ là một “điềm báo”??? Chẳng phải nó báo hiệu cho cái Chi biết về tương lai Phong bị cướp mất sao. Càng nghĩ càng khổ sở, nó không thể chịu nổi cảm giác này nên đành thôi nghĩ về “đống lộn xộn” ấy mà xách bụng đi ăn cơm cho xong
Dù miệng đang nhai thức ăn ngấu nghiến thì nó vẫn nhớ Phong chết mất, nó không biết sao thằng Phong lại để ý đến con Thảo dù chỉ trong giấc mơ, rất thắc mắc muốn được giải đáp nhưng thôi nó đành chôn sâu trong tim vậy.
Vì có thể khi nói ra trông nó không khác gì một đứa ngốc cả, thật ngốc nghếch quá đi thôii
Đang rửa chén trong bồn, điện thoại mở nhạc liên tục không ngừng thì lại bị cản bước một phút hai phút bởi tin nhắn nó cũng không thể ý nhưng đến lần ba nhìn ra người gửi là Hoàng Phong
Nó vội để chén đũa sang một bên rồi lau vội cái tay, mở đoạn chat ra thì thấy vài ba tin nhắn kì lạ, nó lại tưởng nick facebook của Phong bị nhập<code> *“Chi ơi mày đi ăn không”* *“Tự nhiên ở một mình tao thấy không quen lắm”?????!!!!!!!(*Không phải Phong ở một mình thường xuyên rồi hả ta) *“Trời hôm nay xanh quá” * </code>Trong đầu Chi cảm thấy sốt sắng “Không biết Phong bị làm sao thế này” không lẽ cho nó đã thích Thảo nên muốn phát điên???
- “Ôi trời thế cũng nghĩ ra được cái Chi ạ. Lỡ nó thích mày thì sao” Chi nghĩ vội vã
Nhưng rồi có cũng tự dập tắt suy nghĩ đó. Nó thầm rằng sao Phong lại để ý nó được chứ, nó càng trèo cao thì càng ngã đau cho mà xem. Không thể cược chính lòng tin của bản thân được
Phút sau nó trả lời lại tin nhắn của Phong với một thái độ kiên quyết: “Phong bị điên hả” nhưng đã hơi quá thì phải tự nhiên đi mắng người ta
Phong ở bên kia cũng bất lực với câu trả lời này. Xem ra nó cũng không biết nhắn lại Chi cái gì cả khúc sau có ý tưởng nhắn Chi tiếp
- “Chiều nay gặp nhau nhé”
- “Ở ngõ nhà mày đi”
Cái Chi lại đờ người ra, thì ra lần trước nó không nói đùa, nó muốn gặp Chi là thật. Tự nhiên thấy vui vẻ như được nạp đầy năng lượng vậy
Nó hí hởn ăn xong rồi đi tắm ngay dù mới hai giờ chiều vì không biết Phong sẽ qua lúc nào, hóng quá đi mất
…****************…
Năm giờ chiều thì Chi ra đầu ngõ đứng chờ, đúng như dự đoán của nó thì tầm 10 15 phút sau Phong đã đến
Phong thấy nó thì nở nụ cười tươi ra ngay lúc đấy, Chi cũng cười mỉm lại ngại ngùng
Nó tiến lại gần Phong một chút nhưng không biết nói gì. Phong thì mở lời trước
- “Hay qua công viên gần đây đi dạo Chi nhé”
Chi cũng gật gù đồng ý, chứ nếu đứng ở đây hoài thì bí bách quá
Ra tới công viên Phong và Chi ngồi ở ghế đá cạnh khu vui chơi nhỏ mà bọn con nít thường lui tới cùng phụ huynh ở phía xa trông trẻ
Phong tra hỏi Chi về mọi việc hằng ngày khiến nó hơi ngỡ ngàng, ngủ có ngon không ăn có vừa miệng không ở nhà không sợ ma không ba mẹ thì bao giờ về
Một loạt câu hỏi đặt ra khiến Chi không biết ứng phó thế nào, một lúc sau nó mới nghĩ ra câu trả lời
- “Vẫn ổn Phong à”
- “Nhưng ngủ thì không ngon lắm” Chi nói ngập ngừng
Phong nghe Chi hết câu bất ngờ quay mặt sang, nó tò mò vì sao Chi lại không ngủ được vì cô thường xuyên ngủ gật trong lớp rất giỏi
Thấy nét mặt Phong khắc hẳn hai chữ “TÒ MÒ” ngay trên trán nên Chi mới giải thích lại cho nó hiểu vấn đề
- “Ý tao là có vấn đề về giấc mơ”
Phong mới hiểu ra ý trong câu nói nên liền đáp
- “Giấc mơ gì vậy?Ác mộng sao”
- “Không, là một giấc mơ rất kì lạ và chân thật” Chi đáp nhanh với thái độ hơi nghiêm
Phong định hỏi là vấn đề gì nhưng thấy có vẻ nó không muốn nói nên lại thôi. Dù là gì đi nữa nó vẫn mong Chi có thể bình tĩnh và vượt qua một cách nhẹ nhàng như sự tự tin của nó
Chi cứ nghĩ mãi như đang nhớ lại giấc mộng ấy nên cậu nhanh trí chạy đi mua vài ba chai nước có cả coca cho Chi. Chi đang thắc mắc Phong đi đâu thì nó đã trở về với phần lưng và trán đầy mồ hôi
Lần này nó lại cười lại đưa nước cho cô uống. Vẻ mặt nó thật sự làm cho người ta rất muốn làm nũng, cậu thanh niên trước mặt nó có vẻ là người sẽ rất chiều chuộng người mình yêu đấy
Bỗng nhiên có hai bé trai với một bé gái chạy lại chỗ nó và Phong đang ngồi, nhìn vào dáng vẻ Chi có thể đoán rằng chắc là học sinh tiểu học
Bọn nhỏ ngây ngô hỏi, sao anh chị đi cùng vậy. Hai anh chị là người yêu giống như cô giáo nói à.
Bé gái bên trái lại lên tiếng khẳng định
- “Đúng đúng hai anh chị là người yêu”
Chi và Phong ngồi trước mặt bọn nhóc này mà ngượng ngùng không thôi, Phong kêu từng đứa lại nói nhỏ vào tai nhưng cái Chi không biết nó nói gì với bọn trẻ cả, nó cũng tò mò hỏi Phong nhưng thằng đấy không chịu nói, nó chỉ cười bảo cô “sau này sẽ biết”
Lát sau cha mẹ mấy đứa nhỏ mới lại chào hỏi hai đứa rồi đón tụi nó về nhà khiến Phong và Chi cũng thở phào nhẹ nhõm
Cái Chi đột nhiên cũng thông suốt hơn, nó không nghĩ về giấc mơ kì quái kia và lời Phong nói cho bọn trẻ là gì nữa mà đang hưởng thụ mà trân trọng những gì trước mắt nó đang có được
Dù tương lai trước mắt có thay đổi thì hiện tại nó cũng đã sắp chạm đến được những thứ mình muốn, nếu quá khứ là bây giờ của sau này thì nó cũng sẽ không hối tiếc khoảng thời gian đã được ở bên Phong,
Bên cậu vui biết bao nhiêu!!!
… …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.