Chương 40: Ăn Cơm
Phạm Thị Hồng Đào
07/09/2024
Nam Tinh lúc này cũng cởi áo khoác ra ,sau đó thì đi tắm ..
Kỳ Chân 1 lát sau cũng thức dậy ,cô nghe tiếng nước chảy thì biết là anh đã về rồi .
Cô rời giường rồi lại ghế sofa ngồi xuống, Kỳ Chân thấy có cơm và đồ ăn ở trên bàn .Cái này chắc là Quế Thảo đã đem lên cho cô đây mà ,mấy ngày qua nhờ có cô ấy chăm sóc cho cho nên cô mới nhanh khỏe như vậy, thì ra là vẫn có người tốt và nhẹ nhàng với cô như thế này đây .
Tuy đồ ăn đã nguội rồi nhưng mà cô vẫn có thể ăn được, Kỳ Chân không có dám chê đâu. Bởi vì lúc trước nhà cô rất khó khăn, tiền mua thức ăn cũng phải chọn lựa ,cô chỉ dám ăn những món rẻ mà thôi chứ không có ăn những món đắc tiền ,cho nên cô rất trân trọng thức ăn, muốn ăn được cũng rất khó khăn chứ nó cũng không có dễ dàng gì đâu .
Là người từng trải cho nên cô hiểu rõ việc kiếm tiền nó khó khăn như thế nào, và nhà cô cũng vì tiền mà trở nên như thế này đây. Có lẽ nhà nghèo sẽ thấy nó rất quan trọng, nhưng đối với Nam Tinh thì thấy nó rất bình thường,1 bữa ăn của anh ấy có thể hơn 1 tháng thậm chí là hơn mấy tháng mà cô làm ra nữa ,cảm thấy có hơi phung phí, nhưng mà cô không thể dạy người giàu cách xài tiền được,bởi vì 2 người không có đứng chung ở 1 vị trí hay là 1 thế giới nữa rồi ..
Kỳ Chân đang đói cho nên ăn rất ngon ..
"Cạch."
Nam Tinh mở cửa bước ra ngoài,vừa mới gội đầu xong cho nên đầu của anh nó hơi ướt .Anh cầm khăn lao khô tóc của mình, anh vừa làm vừa đi .
Cơm nguội,thức ăn thì lạnh tanh ,vậy mà vẫn có thể ăn được sao .
" Sao không đem xuống dưới nhà hâm nóng lại mà ăn ."
" Không sao ,cái này tôi ăn được, trước kia vẫn hay như vậy ." nói xong thì cô liền ăn tiếp tục .
Nam Tinh ngồi ở mép giường vẫn tiếp tục lao khô tóc của mình,còn Kỳ Chân thì vần ăn cơm .
Thấy cô ăn ngon miệng như vậy thì anh cũng có chút bất ngờ,đồ ăn nguội lạnh như vậy mà vẫn có thể ăn được,đúng là không thể tin nối mà .
Còn anh thì khác rất kén ăn, những món làm không đúng ý anh là anh liền cho nó vào thùng rác ngay ,chứ nói gì là đồ ăn nguội lạnh ,chắc anh sẽ đuổi việc đám người làm luôn quá. (
Lúc nãy cô ta có nói " trước kia cũng hay như vậy ."
Vậy là vẫn thường ăn cơm như vậy à ,xem ra cũng hay thật đấy .
Nhìn thôi là không muốn ăn rồi,vậy mà vẫn có thể ăn 1 cách ngon lành .
Lao tóc xong thì Nam Tinh cũng đem khăn vào trong nhà tắm ,sau đó thì đi ra ngoài phòng .
Nam Tinh mở điện thoại lên xem công việc 1 chút .
Kỳ Chân ăn cơm xong thì liền đem xuống dưới nhà ,cô rửa sạch sẽ sau đó thì lao lại 1 lần nữa cho nó khô ráo tất cả .Cuối cùng thì cho nó vào tủ .
" Kỳ Chân sao con không để đó đi ,lát nữa có người rửa."
" Không sao đâu bác ,con làm được .."
" Ừm , à sẵn con gọi cậu chủ xuống ăn cơm dùm bác nha.."
" Mấy ngày nay cậu ấy không chịu ăn cơm ."
"Dạ được ".
Kỳ Chân gật đầu rồi đi lên phòng,khi mà cô vào thì thấy anh đã ngủ rồi .
Trời đất chưa gì mà đã ngủ rồi,trên tay còn cầm điện thoại nữa .
Chắc là mấy ngày qua không chịu ngủ đây mà ,dù ghét thì cô cũng phải giúp Nam Tinh 1 tay
Kỳ Chân lấy điện thoại ra để lên bàn ,sau đó thì kéo chăn lên đắp lại cho anh .
Cô kéo anh nằm ở giữa giường sợ anh nằm bên ngoài sẽ dễ bị té, cũng may là cô làm nhẹ nhàng cho nên anh cũng không có thức giấc
Giờ này cũng tối rồi,gần 7 giờ tối cho nên Kỳ Chân cũng đóng cửa sổ và rèm cửa lại .Cô tắt đèn phòng và chỉ mở đèn ngủ mà thôi .
10 phút sau thì Kỳ Chân đi xuống lầu ,quản gia không thấy Nam Tinh đi xuống cho nên liền lên tiếng .
"Cậu chủ không xuống sao ."
"Dạ không, anh ấy ngủ rồi."
" Chắc mấy ngày qua không ngủ,cho nên bây giờ đã rất mệt. Ngày nào cũng gần sáng thì mới trở về phòng."
"Tại cậu chủ không thích ăn đồ ăn nguội lạnh ,sợ để lâu quá cậu ấy sẽ không chịu ăn ." .
Thì ra là như vậy ,lúc nãy anh ấy bảo cô đi hâm thức ăn lại ...
" Không sao đâu bác, nếu anh ấy không chịu ăn thì con sẽ nấu món khác ."
"Ừm. "
" Thôi để bác bảo người làm dọn đồ ăn ,khi nào cậu ấy thức dậy rồi tính tiếp."
"Dạ được".
"À Kỳ Chân đầu bếp có nấu canh gà đấy ,lát nữa con nhớ ăn ."
" Cái này là cậu chủ bảo đầu bếp làm đấy '"
"Dạ."
Nam Tinh vừa đánh vừa xoa có đúng không,lúc thế nào còn lúc thì thế kia, khiến cho cô chẳng thể nào mà hiểu được con người của anh ấy nữa rồi .
Sau đó thì cô cũng đi vào trong bếp múc cho mình 1 chén canh gà ..
Rất là thơm ,lúc trước cơm còn không có ăn ,chứ nói gì là canh gà. Thật sự mà nói thì những món ăn cao sang này khiến cho cô ăn không có quen gì cả, cô chỉ thích ăn những món ăn bình dị cùng với gia đình của mình mà thôi, nhưng mag bây giờ chẳng còn nữa rồi,..
Ăn món ngon mà cảm thấy cô đơn ở trong lòng ,gia đình không còn nữa ,mỗi người ở 1 nơi thì cho dù món đó nó có ngon như thế nào thì bản thân của chúng ta cũng cảm thấy nó rất là nhạt nhẽo.
Bởi vậy người ta vẫn hay nói cơm đoàn viên là ngon nhất,ngon nhất trong tất cả các món ăn . Không những đồ ăn ngon ,mà nó còn có nụ cười và cả sự hạnh phúc ở trong đó nữa ,chứ nó không hề đơn giản là đồ ăn ngon không đâu ,tình cảm nó vẫn là 1 hương vị tuyệt vời ở trong món ăn và bữa cơm của chúng ta .
Kỳ Chân 1 lát sau cũng thức dậy ,cô nghe tiếng nước chảy thì biết là anh đã về rồi .
Cô rời giường rồi lại ghế sofa ngồi xuống, Kỳ Chân thấy có cơm và đồ ăn ở trên bàn .Cái này chắc là Quế Thảo đã đem lên cho cô đây mà ,mấy ngày qua nhờ có cô ấy chăm sóc cho cho nên cô mới nhanh khỏe như vậy, thì ra là vẫn có người tốt và nhẹ nhàng với cô như thế này đây .
Tuy đồ ăn đã nguội rồi nhưng mà cô vẫn có thể ăn được, Kỳ Chân không có dám chê đâu. Bởi vì lúc trước nhà cô rất khó khăn, tiền mua thức ăn cũng phải chọn lựa ,cô chỉ dám ăn những món rẻ mà thôi chứ không có ăn những món đắc tiền ,cho nên cô rất trân trọng thức ăn, muốn ăn được cũng rất khó khăn chứ nó cũng không có dễ dàng gì đâu .
Là người từng trải cho nên cô hiểu rõ việc kiếm tiền nó khó khăn như thế nào, và nhà cô cũng vì tiền mà trở nên như thế này đây. Có lẽ nhà nghèo sẽ thấy nó rất quan trọng, nhưng đối với Nam Tinh thì thấy nó rất bình thường,1 bữa ăn của anh ấy có thể hơn 1 tháng thậm chí là hơn mấy tháng mà cô làm ra nữa ,cảm thấy có hơi phung phí, nhưng mà cô không thể dạy người giàu cách xài tiền được,bởi vì 2 người không có đứng chung ở 1 vị trí hay là 1 thế giới nữa rồi ..
Kỳ Chân đang đói cho nên ăn rất ngon ..
"Cạch."
Nam Tinh mở cửa bước ra ngoài,vừa mới gội đầu xong cho nên đầu của anh nó hơi ướt .Anh cầm khăn lao khô tóc của mình, anh vừa làm vừa đi .
Cơm nguội,thức ăn thì lạnh tanh ,vậy mà vẫn có thể ăn được sao .
" Sao không đem xuống dưới nhà hâm nóng lại mà ăn ."
" Không sao ,cái này tôi ăn được, trước kia vẫn hay như vậy ." nói xong thì cô liền ăn tiếp tục .
Nam Tinh ngồi ở mép giường vẫn tiếp tục lao khô tóc của mình,còn Kỳ Chân thì vần ăn cơm .
Thấy cô ăn ngon miệng như vậy thì anh cũng có chút bất ngờ,đồ ăn nguội lạnh như vậy mà vẫn có thể ăn được,đúng là không thể tin nối mà .
Còn anh thì khác rất kén ăn, những món làm không đúng ý anh là anh liền cho nó vào thùng rác ngay ,chứ nói gì là đồ ăn nguội lạnh ,chắc anh sẽ đuổi việc đám người làm luôn quá. (
Lúc nãy cô ta có nói " trước kia cũng hay như vậy ."
Vậy là vẫn thường ăn cơm như vậy à ,xem ra cũng hay thật đấy .
Nhìn thôi là không muốn ăn rồi,vậy mà vẫn có thể ăn 1 cách ngon lành .
Lao tóc xong thì Nam Tinh cũng đem khăn vào trong nhà tắm ,sau đó thì đi ra ngoài phòng .
Nam Tinh mở điện thoại lên xem công việc 1 chút .
Kỳ Chân ăn cơm xong thì liền đem xuống dưới nhà ,cô rửa sạch sẽ sau đó thì lao lại 1 lần nữa cho nó khô ráo tất cả .Cuối cùng thì cho nó vào tủ .
" Kỳ Chân sao con không để đó đi ,lát nữa có người rửa."
" Không sao đâu bác ,con làm được .."
" Ừm , à sẵn con gọi cậu chủ xuống ăn cơm dùm bác nha.."
" Mấy ngày nay cậu ấy không chịu ăn cơm ."
"Dạ được ".
Kỳ Chân gật đầu rồi đi lên phòng,khi mà cô vào thì thấy anh đã ngủ rồi .
Trời đất chưa gì mà đã ngủ rồi,trên tay còn cầm điện thoại nữa .
Chắc là mấy ngày qua không chịu ngủ đây mà ,dù ghét thì cô cũng phải giúp Nam Tinh 1 tay
Kỳ Chân lấy điện thoại ra để lên bàn ,sau đó thì kéo chăn lên đắp lại cho anh .
Cô kéo anh nằm ở giữa giường sợ anh nằm bên ngoài sẽ dễ bị té, cũng may là cô làm nhẹ nhàng cho nên anh cũng không có thức giấc
Giờ này cũng tối rồi,gần 7 giờ tối cho nên Kỳ Chân cũng đóng cửa sổ và rèm cửa lại .Cô tắt đèn phòng và chỉ mở đèn ngủ mà thôi .
10 phút sau thì Kỳ Chân đi xuống lầu ,quản gia không thấy Nam Tinh đi xuống cho nên liền lên tiếng .
"Cậu chủ không xuống sao ."
"Dạ không, anh ấy ngủ rồi."
" Chắc mấy ngày qua không ngủ,cho nên bây giờ đã rất mệt. Ngày nào cũng gần sáng thì mới trở về phòng."
"Tại cậu chủ không thích ăn đồ ăn nguội lạnh ,sợ để lâu quá cậu ấy sẽ không chịu ăn ." .
Thì ra là như vậy ,lúc nãy anh ấy bảo cô đi hâm thức ăn lại ...
" Không sao đâu bác, nếu anh ấy không chịu ăn thì con sẽ nấu món khác ."
"Ừm. "
" Thôi để bác bảo người làm dọn đồ ăn ,khi nào cậu ấy thức dậy rồi tính tiếp."
"Dạ được".
"À Kỳ Chân đầu bếp có nấu canh gà đấy ,lát nữa con nhớ ăn ."
" Cái này là cậu chủ bảo đầu bếp làm đấy '"
"Dạ."
Nam Tinh vừa đánh vừa xoa có đúng không,lúc thế nào còn lúc thì thế kia, khiến cho cô chẳng thể nào mà hiểu được con người của anh ấy nữa rồi .
Sau đó thì cô cũng đi vào trong bếp múc cho mình 1 chén canh gà ..
Rất là thơm ,lúc trước cơm còn không có ăn ,chứ nói gì là canh gà. Thật sự mà nói thì những món ăn cao sang này khiến cho cô ăn không có quen gì cả, cô chỉ thích ăn những món ăn bình dị cùng với gia đình của mình mà thôi, nhưng mag bây giờ chẳng còn nữa rồi,..
Ăn món ngon mà cảm thấy cô đơn ở trong lòng ,gia đình không còn nữa ,mỗi người ở 1 nơi thì cho dù món đó nó có ngon như thế nào thì bản thân của chúng ta cũng cảm thấy nó rất là nhạt nhẽo.
Bởi vậy người ta vẫn hay nói cơm đoàn viên là ngon nhất,ngon nhất trong tất cả các món ăn . Không những đồ ăn ngon ,mà nó còn có nụ cười và cả sự hạnh phúc ở trong đó nữa ,chứ nó không hề đơn giản là đồ ăn ngon không đâu ,tình cảm nó vẫn là 1 hương vị tuyệt vời ở trong món ăn và bữa cơm của chúng ta .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.