Chương 28: Bị Người Mình Yêu Sỉ Nhục Tới Khóc
Phạm Thị Hồng Đào
07/09/2024
Nam Tinh sau đó thì cũng đi lên phòng của mình, cứ để cho cô ở đó đi ,có như vậy thì mới không đi lung tung nữa .Chắc 2 tháng qua đã làm trái lời anh rất nhiều lần đây mà .
Căn phòng vẫn rất gọn gàng và sạch sẽ, Nam Tinh lấy quần áo rồi đi vào trong tắm rửa. .
Đúng là mệt lại còn gặp thêm mấy chuyện này nữa .Tâm rửa xong thì cũng xuống nhà ăn cơm ,ăn cho qua cơn đói mà thôi chứ bây giờ chẳng có tâm trạng gì mà ăn nữa rồi..
Nam Tinh ăn chừng 1 chén cơm rồi cũng buông đũa xuống .
" Cậu chủ cậu không ăn nữa sao ."
"Ừ dọn đi.".
"À cậu chủ còn 1 chuyện tôi vẫn chưa nói với cậu ,trong lúc cậu đi nước ngoài thì Kỳ Chân có qua lại với 1 người đàn ông ,anh ta thấy cũng giàu có lắm , tôi thấy anh ta còn đưa Kỳ Chân về nhà nữa." .
"Có chuyện này nữa sao." trên trán của Nam Tinh đã nổi sẵn 3 vạch đen rồi .
"Đúng vậy, tôi thấy cô ta hay đi cùng với anh ta thì phải, nghe nói tên là Mạnh Lê ." .
"Ừm." .
Nam Tinh cuộn tròn tay của mình lại, rồi sau đó thì đi về hướng nhà kho.
Kỳ Chân lúc này đang dựa vào tường mà khóc ,đúng lúc này có người đạp cửa vào, không ai khác chính là Trần Nam Tinh .
Lúc này Kỳ Chân ngước mắt lên nhìn anh ,còn Nam Tinh thì liền tiến lại bóp cổ của cô.
" Lý Kỳ Chân cô cũng giỏi thật đấy ,nhân lúc tôi không ở nhà thì qua lại với đàn ông ,cô đang công khai cắm sừng tôi."
" Làm tình nhân của tôi mà không biết yên phận ,hay là 2 tháng qua cô cảm thấy thiếu thốn quá cho nên mới đi tìm đàn ông ."
" Khụ. Khu .buông, buông ra.".
" Đau ..đau quá ..hức. "
...
Qua mấy phút sau thì Nam Tinh mới chịu buông ra.
"Tôi không có, tôi có làm gì đâu. "...
"Có người nói với tôi cô ra ngoài với đàn ông ,còn được người ta đưa về nữa ." .
" Nói ,Mạnh Lê là ai ." Nam Tinh gẵn lên từng chữ.
" Là ...là bạn của tôi .".
"Có thật là như vậy không, hay là đó chính là cái cớ của cô đây. Tôi thấy cô thèm khát đàn ông quá cho nên mới đi tìm hắn ta đấy ,2 tháng qua chắc cũng đã làm nhiều lần lắm rồi nhỉ .".
"Trần Nam Tinh đủ rồi đó, tôi không phải hạng người đó ." Kỳ Chân hét lớn lên .
" Cô chính là hạng người đó ,suốt ngày chỉ biết đi câu dẫn đàn ông ,lúc trước cô làm ở quán bar mà .''' .
"Được, muốn nói gì thì nói đi .".
Dù có nói như thế nào thì cũng đâu có tin cô đâu ,vậy giải thích cũng sẽ vô nghĩa mà thôi .
"Im lặng rồi kìa ,vậy là tôi nói đúng rồi ." Nói xong anh liền kéo cô trở về phòng .
" Rầm."
Anh quăng cô xuống giường rồi xé chiếc váy cô đang mặc trên người xuống, dù có vùng vẫy như thế nào thì cũng không bằng sức lực của đàn ông được .
" Đừng ..đừng ."'
" Phục vụ cho nó mệt rồi nên không muốn phục vụ tôi à .." khoảng cách của 2 người rất là gần ,bàn tay anh thì vuốt ve lên cổ của cô.
" Lý Kỳ Chân cô là tình nhân của tôi đấy, tôi mà biết thằng đó ở đâu thì tôi sẽ đánh gãy chân của nó .Đồ của Trần Nam Tinh này vậy mà vẫn dám đụng vào .".
" Anh không được đánh anh ấy .."
"Bênh nhau luôn rồi, nhưng mà tôi rất muốn gặp anh ta đấy ,để hỏi xem 2 tháng qua anh ta đã chơi cô bao nhiêu lần rồi .".
" Trần Nam Tinh anh đúng là cái gì cũng có thể nói ra được,dù đó là những lời khó nghe và thô tục .Cứ nghĩ người học cao hiểu rộng như anh sẽ ăn nói đàng hoàng tử tế , nhưng không trong đầu anh chỉ có những suy nghĩ bẩn .
thíu mà thôi ."...
" Cô dám nói tôi bẩn thỉu hả.."
"Đúng đó ,anh là người bẩn thỉu nhất mà tôi từng gặp đấy." .
" Nói cho anh biết luôn anh mà làm gì Mạnh Lê thì tôi sẽ liều mạng với anh đấy '".
" Thằng đó có cái gì mà khiến cho cô phải ra sức bảo vệ như vậy chứ, tôi hơn nó nhiều." ...
" Đúng là anh hơn anh ấy rất nhiều,học cao hơn anh ấy , tiền bạc và địa vị cũng hơn. Nhưng thứ mà anh thua anh ấy chính là cách đối nhân xử thế,anh ấy rất tốt bụng ,sống rất chân thành tình cảm chứ không phải 1 người hèn hạ như anh .".
" Lý Kỳ Chân cô dám so tôi với thằng khác ,nó chơi cô mấy lần rồi mà cô cứ bênh nó chầm chập vậy .Hay là ở bên nó sung sướng quá cho nên mới về đây chống đối lại tôi .". ..
"Đó ,trong đầu anh chỉ suy nghĩ được bao nhiêu đó mà thôi .. Tôi và anh ấy chỉ là bạn mà thôi,còn tin hay không thì tùy anh .'"
Kỳ Chân đã quá mệt mỏi với người đàn ông này rồi ,lúc nào cũng nghi ngờ này kia. Thật sự mà nói thì cô thích anh, nhưng mà cũng không thế để cho Nam Tinh làm gì Mạnh Lê được,anh ấy rất tốt bụng,nhờ có anh ấy thì cô mới chuộc lại được sợi dây chuyền,chứ bây giờ cô làm gì có tiền chưa, nếu mở miệng ra xin anh thì anh có cho hay không,hay là lại muốn sỉ nhục cô thêm nữa đây .
Căn phòng vẫn rất gọn gàng và sạch sẽ, Nam Tinh lấy quần áo rồi đi vào trong tắm rửa. .
Đúng là mệt lại còn gặp thêm mấy chuyện này nữa .Tâm rửa xong thì cũng xuống nhà ăn cơm ,ăn cho qua cơn đói mà thôi chứ bây giờ chẳng có tâm trạng gì mà ăn nữa rồi..
Nam Tinh ăn chừng 1 chén cơm rồi cũng buông đũa xuống .
" Cậu chủ cậu không ăn nữa sao ."
"Ừ dọn đi.".
"À cậu chủ còn 1 chuyện tôi vẫn chưa nói với cậu ,trong lúc cậu đi nước ngoài thì Kỳ Chân có qua lại với 1 người đàn ông ,anh ta thấy cũng giàu có lắm , tôi thấy anh ta còn đưa Kỳ Chân về nhà nữa." .
"Có chuyện này nữa sao." trên trán của Nam Tinh đã nổi sẵn 3 vạch đen rồi .
"Đúng vậy, tôi thấy cô ta hay đi cùng với anh ta thì phải, nghe nói tên là Mạnh Lê ." .
"Ừm." .
Nam Tinh cuộn tròn tay của mình lại, rồi sau đó thì đi về hướng nhà kho.
Kỳ Chân lúc này đang dựa vào tường mà khóc ,đúng lúc này có người đạp cửa vào, không ai khác chính là Trần Nam Tinh .
Lúc này Kỳ Chân ngước mắt lên nhìn anh ,còn Nam Tinh thì liền tiến lại bóp cổ của cô.
" Lý Kỳ Chân cô cũng giỏi thật đấy ,nhân lúc tôi không ở nhà thì qua lại với đàn ông ,cô đang công khai cắm sừng tôi."
" Làm tình nhân của tôi mà không biết yên phận ,hay là 2 tháng qua cô cảm thấy thiếu thốn quá cho nên mới đi tìm đàn ông ."
" Khụ. Khu .buông, buông ra.".
" Đau ..đau quá ..hức. "
...
Qua mấy phút sau thì Nam Tinh mới chịu buông ra.
"Tôi không có, tôi có làm gì đâu. "...
"Có người nói với tôi cô ra ngoài với đàn ông ,còn được người ta đưa về nữa ." .
" Nói ,Mạnh Lê là ai ." Nam Tinh gẵn lên từng chữ.
" Là ...là bạn của tôi .".
"Có thật là như vậy không, hay là đó chính là cái cớ của cô đây. Tôi thấy cô thèm khát đàn ông quá cho nên mới đi tìm hắn ta đấy ,2 tháng qua chắc cũng đã làm nhiều lần lắm rồi nhỉ .".
"Trần Nam Tinh đủ rồi đó, tôi không phải hạng người đó ." Kỳ Chân hét lớn lên .
" Cô chính là hạng người đó ,suốt ngày chỉ biết đi câu dẫn đàn ông ,lúc trước cô làm ở quán bar mà .''' .
"Được, muốn nói gì thì nói đi .".
Dù có nói như thế nào thì cũng đâu có tin cô đâu ,vậy giải thích cũng sẽ vô nghĩa mà thôi .
"Im lặng rồi kìa ,vậy là tôi nói đúng rồi ." Nói xong anh liền kéo cô trở về phòng .
" Rầm."
Anh quăng cô xuống giường rồi xé chiếc váy cô đang mặc trên người xuống, dù có vùng vẫy như thế nào thì cũng không bằng sức lực của đàn ông được .
" Đừng ..đừng ."'
" Phục vụ cho nó mệt rồi nên không muốn phục vụ tôi à .." khoảng cách của 2 người rất là gần ,bàn tay anh thì vuốt ve lên cổ của cô.
" Lý Kỳ Chân cô là tình nhân của tôi đấy, tôi mà biết thằng đó ở đâu thì tôi sẽ đánh gãy chân của nó .Đồ của Trần Nam Tinh này vậy mà vẫn dám đụng vào .".
" Anh không được đánh anh ấy .."
"Bênh nhau luôn rồi, nhưng mà tôi rất muốn gặp anh ta đấy ,để hỏi xem 2 tháng qua anh ta đã chơi cô bao nhiêu lần rồi .".
" Trần Nam Tinh anh đúng là cái gì cũng có thể nói ra được,dù đó là những lời khó nghe và thô tục .Cứ nghĩ người học cao hiểu rộng như anh sẽ ăn nói đàng hoàng tử tế , nhưng không trong đầu anh chỉ có những suy nghĩ bẩn .
thíu mà thôi ."...
" Cô dám nói tôi bẩn thỉu hả.."
"Đúng đó ,anh là người bẩn thỉu nhất mà tôi từng gặp đấy." .
" Nói cho anh biết luôn anh mà làm gì Mạnh Lê thì tôi sẽ liều mạng với anh đấy '".
" Thằng đó có cái gì mà khiến cho cô phải ra sức bảo vệ như vậy chứ, tôi hơn nó nhiều." ...
" Đúng là anh hơn anh ấy rất nhiều,học cao hơn anh ấy , tiền bạc và địa vị cũng hơn. Nhưng thứ mà anh thua anh ấy chính là cách đối nhân xử thế,anh ấy rất tốt bụng ,sống rất chân thành tình cảm chứ không phải 1 người hèn hạ như anh .".
" Lý Kỳ Chân cô dám so tôi với thằng khác ,nó chơi cô mấy lần rồi mà cô cứ bênh nó chầm chập vậy .Hay là ở bên nó sung sướng quá cho nên mới về đây chống đối lại tôi .". ..
"Đó ,trong đầu anh chỉ suy nghĩ được bao nhiêu đó mà thôi .. Tôi và anh ấy chỉ là bạn mà thôi,còn tin hay không thì tùy anh .'"
Kỳ Chân đã quá mệt mỏi với người đàn ông này rồi ,lúc nào cũng nghi ngờ này kia. Thật sự mà nói thì cô thích anh, nhưng mà cũng không thế để cho Nam Tinh làm gì Mạnh Lê được,anh ấy rất tốt bụng,nhờ có anh ấy thì cô mới chuộc lại được sợi dây chuyền,chứ bây giờ cô làm gì có tiền chưa, nếu mở miệng ra xin anh thì anh có cho hay không,hay là lại muốn sỉ nhục cô thêm nữa đây .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.