Chương 15: Cũng Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Phạm Thị Hồng Đào
03/09/2024
Qua sáng hôm sau Kỳ Chân thức dậy , nhìn qua đồng hồ thì thấy đã gần 7 giờ sáng rồi .. Cũng may đêm qua chỉ làm có 1 lần thôi đấy , nhưng mà cô vẫn thức không có nổi ..
" Ư. ." cái kia vẫn ở bên trong của cô sao ..Kỳ Chân nheo mắt nhìn anh rồi sau đó thì kéo chăn lên. .
Nam Tinh vẫn còn ngủ,anh ngủ rất say. Chỉ có khi ngủ mới không cao có mà thôi,chứ khi thức rồi thì lúc nào cũng lạnh như tảng băng vậy ..
Tự nhiên lại suy nghĩ đến anh ta làm gì chứ , chẳng lẽ lại thích người ta rồi sao . Không thể nào đâu ,bởi vì 2 người sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu ,anh ấy hận gia đình của cô lắm vậy cho nên trong mắt của anh ấy chỉ có sự thù hận mà thôi ..
Không có kết quả cho nên cũng không nên ảo tưởng quá nhiều, đến khi đó người chịu nhiều thiệt thòi vẫn sẽ là cô mà thôi .Ba cô sai thì cô sẽ thay ông ấy gánh 1 phần lỗi lầm , chỉ khi nào Nam Tinh thấy đủ thì mọi chuyện sẽ kết thúc mà thôi ..
Kỳ Chân lo nhìn người ta mà không biết là anh đã thức từ khi nào,cho đến khi Nam Tinh lên tiếng thì cô mới hoàn hồn trở lại ..
" Nhìn gì mà mất hồn vậy ,đêm qua ăn vẫn chưa đủ no à ." Nam Tinh vừa nói vừa cười khẩy ,ánh mắt thì nhìn cô chằm chằm .
" Anh bị ảo tưởng à ,tại anh không chịu rút ra cho nên tôi phải đợi anh thức dậy mà thôi ." . Kỳ Chân thẳng thắn nói ra ,mới có 20 tuổi thôi nhưng mà giọng nói của cô cũng có phần mạnh mẽ , nhưng cũng có lúc sẽ yếu đuối .Là cuộc sống này khiến cho cô phải mạnh mẽ ,chứ con gái ai cũng như ai hết đa phần sẽ rất yếu đuối .
" Nói hay lắm ,vậy sao không gọi tôi thức dậy ."
" Gọi anh thức rồi anh lại trách mắng và làm khó tôi thì sao đây " ..
" Tôi khó như vậy sao. " .
" Ừm ,anh mau rút ra đi tôi còn phải đi làm việc nhà nữa ." . đến giờ này mà còn hỏi nữa , khiến cho Kỳ Chân muốn phát bực.
Nam Tinh gật đầu rồi sau đó cũng rút ra ngoài ,lúc này thì Kỳ Chân mới nhẹ nhõm được một chút .
" Haiz. " cô thở dài ,ở phía dưới hơi đau .E là ngày tháng sau này cũng sẽ như vậy rồi ,ý là mới tới đây có vài ngày thôi đó ,cô sống không quen chút nào cả ,thành phố này nó không có thuộc về cô ...
Nam Tinh vẫn còn nằm ở trên giường,anh nhìn qua chỗ của Kỳ Chân thì thấy cô đang mặc quần áo lại. Lúc này anh có thể nhìn thấy sau lưng của cô ,lưng trắng như tuyết vậy cùng với mái tóc dài thả xuống khiến cho cô càng xinh đẹp hơn. Nhưng mà tiếc là anh không thể, không thể thích như cô được.
" Kỳ Chân ."
" Có chuyện gì ." .
" Nhớ uống thuốc, nếu có con thì cô tự nhận lấy hậu quả ." .
" Ừm , tôi biết rồi ." biết ngay là sẽ nói những lời như vậy mà .
" Cuối tuần này tôi đưa mẹ tôi qua Mỹ điều trị ,cô ở đây ngoan ngoãn làm việc,đừng hòng mà trốn khỏi đây ... Nếu không thì đừng trách tôi ." .
" Anh yên tâm đi , tôi không thoát được đâu ,bởi vì anh đã nắm được điểm yếu của tôi rồi . ."
Điểm yếu của cô đó chính là gia đình,là ba của cô. Bây giờ chỉ còn có ông ấy là người thân của mình mà thôi,cho nên cô không muốn ba của mình phải gặp thêm bất cứ chuyện gì nữa ,sống ở trong đó cũng không có dễ dàng gì cho nên ở ngoài đây cô sống cũng phải nghe lời Nam Tinh 1 chút ,chứ nếu không anh ta mà nổi điên lên thì người chịu đau đớn cũng sẽ là ba của cô mà thôi .
" Biết được như vậy thì tốt , ' " .
" Làm tình nhân của tôi thì phải ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ cho cô vài đặc ân ."
" Là đặc ân gì ." .Lúc này Kỳ Chân liền ngồi xuống giường rồi hỏi lại anh .
" Tôi sẽ giảm việc nhà cho cô , nhưng thay vào đó thì cô phải phục vụ tôi nhiều hơn ." .
" Thôi không cần đâu ,.."
" Có ai làm tình nhân như cô không,mới làm có 1 chút mà đã than mệt rồi,cơ thể thì ốm yếu .Cô nên tập thể dục nhiều vào đi , nhìn cô như cọng bún thiu vậy .". ..
" Tôi là con gái thì làm sao so bì với đàn ông các anh nữa chứ ,hay là anh thấy tôi không bằng mấy cô bạn gái trước của anh nên mới mỉa mai ." .
" Tôi nói 1 thì cô lại cãi 10 ,có ai như cô không hả. Nói gì thì nghe đó đi ,trong thời gian tôi đi công tác thì cô hãy đi tập thể dục đi , đến khi về để còn có sức mà phục vụ. "
" Anh ..anh ." ..
" Tôi như thế nào,đây là bổn phận của cô mà .".
" Được, nhưng mà lần sau anh đeo bao cao su đi , tôi không muốn uống thuốc nữa đâu ,sau này sẽ khó có thai .." .
" Hôm qua uống thuốc rồi hôm nay lại uống thì làm sao chịu nổi chứ ."
" Không chịu thì cũng phải chịu , tôi không thích mang bao ." .
" Vậy thì đừng bắn vào trong ." .
" Tôi không thích .". .
Nói như thế nào cũng không được, Nam Tinh chỉ muốn làm theo ý của anh ta thôi .Nhưng cô thì sao đây ,bây giờ cô mới có 20 tuổi thôi, nếu mà cứ uống mãi như thế thì sẽ vô sinh mất .
" Được,tùy anh vậy ,dù sao thì tôi cũng chỉ là tình nhân mà thôi ." Nói xong Kỳ Chân liền đi thẳng vào trong toilet,cô đi vào đó đánh răng và vệ sinh cá nhân ,.
Còn Nam Tinh thì cứ ngồi thừ người ra đó , chỉ là 1 người phụ nữ thôi mà ,anh vẫn không nên bận tâm nhiều làm gì,bảo uống thì cứ uống đi sao mà cứ thích cãi anh như thế chứ ....
Bây giờ anh vẫn nên lo bệnh tình của mẹ anh thì hơn ,có hy vọng thì anh sẽ nắm lấy để bà ấy được sống.
20 phút sau thì Kỳ Chân cũng đã đi ra. ..
" Ủi quần áo cho tôi trước đi ."
" Được , hôm nay anh muốn mặc bộ nào ." .
" Áo sơ mi trắng ,quần âu ."
" Ừm ." .
Kỳ Chân gật đầu rồi đi lại tủ lấy đồ ra ,tủ đồ thôi mà cũng hiện đại nữa chứ ,nó tự động mở cửa luôn ,đúng là cuộc sống của người giàu mà ..
Nam Tinh lúc bấy giờ đã đi tắm rồi, Kỳ Chân sau khi làm xong thì cũng đã để ở ghế sofa ,chứ giường thì hơi dơ ,tàn dư của đêm qua vẫn chưa dọn dẹp .
Cô mở cửa sổ và rèm cửa ra cho thoáng mát ,sau đó thì bắt đầu gom chăn và ga giường đem đi giặt .
Lúc sau trở lại thì liền hút bụi và xịt thơm phòng .
" Ưm... cũng đỡ rồi, không còn mùi nữa..". .
Nam Tinh mặc quần áo xong thì liền mang giày vào ,Kỳ Chân nhìn thấy anh mặc như vậy thì rất là đẹp trai , nhưng mà đẹp thì được cái gì chứ , đẹp nhưng mà nó tỉ lệ thuận với cái miệng của anh ta ,Nam Tinh rất độc mồm độc miệng .
" Nói xấu gì tôi đó ,mau lại đây thắt cà vạt đi ." .
Bộ anh ta là thần tiên hay gì mà biết cô đang suy nghĩ cái gì .
Ngay sau đó thì cô cũng đi lại rồi thắt cà vạt cho Nam Tinh .
Kỳ Chân phải nhón chân lên thì mới làm được,anh ta quá cao còn cô thì hơi thấp . Người gì mà cao lắm thế,cứ như là hươu cao cổ vậy ..
" Xem ra cũng được việc đấy , không ngờ cô lại biết thắt cà vạt ." .
" Cám ơn anh quá khen ,lúc trước xem tivi thấy người ta thắt cà vạt cho nên cũng học được .". ..
Khi ấy cô xem phim thấy nữ chính thắt cà vạt cho nam chính ,hai người họ rất đẹp đôi,ánh mắt nhìn nhau cũng rất là nhẹ nhàng nữa ,nói chung là không chê vào đâu được .
Còn khi nhìn thấy Nam Tinh cũng giống nam chính đấy ,nhưng tiếc là cô không phải nữ chính mà thôi,hai người căn bản là ở 2 thế giới khác nhau ..
" Ờ thì ra là vậy. ".
" Xong rồi ." ..
" Cô ở nhà làm việc đi , không được lười biếng ." .
" Ừm tôi biết rồi , anh đi làm đi . Tôi đi làm việc đây ." ..
Không cần nhắc nhở đâu ,cô rất tự lập với công việc của mình .Dù sao thì ở đây cũng sống bằng tiền của anh ta mà ,cơm ngày 3 bữa đâu phải ở trên trời rơi xuống đâu .
Hiện tại cô thấy bản thân mình làm người giúp việc thì tốt hơn đấy ,chứ không muốn mang cái danh nghĩa tình nhân để nuôi sống bản thân .. Nhưng số phận nó đã đẩy đưa như thế rồi,cho nên cũng không dám chối cãi .
Ở đây đến người giúp việc cũng khinh thường cô nữa ,bởi vì cô đã bò lên giường của Nam Tinh,làm tình nhân để được sống ở đây cho nên bọn họ mới chán ghét cô như vậy đấy .
Nhất là Hải Mỹ ,cô ta ghét ra mặt luôn, nhưng mà cô cũng không để tâm đâu ,bởi vì nếu cô nhìn thấy sắc mặt của người khác mà sống thì không thể tồn tại được đâu , những năm qua ở dưới quê cô cũng bị người ta khinh thường nhưng mà cũng đã cố gắng vượt qua rồi,lần này cũng sẽ như vậy thôi,vì ba cô sẽ chấp nhận mọi thứ và chờ đến 1 ngày Nam Tinh chán cô thì cô sẽ được tự do mà thôi .
" Ư. ." cái kia vẫn ở bên trong của cô sao ..Kỳ Chân nheo mắt nhìn anh rồi sau đó thì kéo chăn lên. .
Nam Tinh vẫn còn ngủ,anh ngủ rất say. Chỉ có khi ngủ mới không cao có mà thôi,chứ khi thức rồi thì lúc nào cũng lạnh như tảng băng vậy ..
Tự nhiên lại suy nghĩ đến anh ta làm gì chứ , chẳng lẽ lại thích người ta rồi sao . Không thể nào đâu ,bởi vì 2 người sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu ,anh ấy hận gia đình của cô lắm vậy cho nên trong mắt của anh ấy chỉ có sự thù hận mà thôi ..
Không có kết quả cho nên cũng không nên ảo tưởng quá nhiều, đến khi đó người chịu nhiều thiệt thòi vẫn sẽ là cô mà thôi .Ba cô sai thì cô sẽ thay ông ấy gánh 1 phần lỗi lầm , chỉ khi nào Nam Tinh thấy đủ thì mọi chuyện sẽ kết thúc mà thôi ..
Kỳ Chân lo nhìn người ta mà không biết là anh đã thức từ khi nào,cho đến khi Nam Tinh lên tiếng thì cô mới hoàn hồn trở lại ..
" Nhìn gì mà mất hồn vậy ,đêm qua ăn vẫn chưa đủ no à ." Nam Tinh vừa nói vừa cười khẩy ,ánh mắt thì nhìn cô chằm chằm .
" Anh bị ảo tưởng à ,tại anh không chịu rút ra cho nên tôi phải đợi anh thức dậy mà thôi ." . Kỳ Chân thẳng thắn nói ra ,mới có 20 tuổi thôi nhưng mà giọng nói của cô cũng có phần mạnh mẽ , nhưng cũng có lúc sẽ yếu đuối .Là cuộc sống này khiến cho cô phải mạnh mẽ ,chứ con gái ai cũng như ai hết đa phần sẽ rất yếu đuối .
" Nói hay lắm ,vậy sao không gọi tôi thức dậy ."
" Gọi anh thức rồi anh lại trách mắng và làm khó tôi thì sao đây " ..
" Tôi khó như vậy sao. " .
" Ừm ,anh mau rút ra đi tôi còn phải đi làm việc nhà nữa ." . đến giờ này mà còn hỏi nữa , khiến cho Kỳ Chân muốn phát bực.
Nam Tinh gật đầu rồi sau đó cũng rút ra ngoài ,lúc này thì Kỳ Chân mới nhẹ nhõm được một chút .
" Haiz. " cô thở dài ,ở phía dưới hơi đau .E là ngày tháng sau này cũng sẽ như vậy rồi ,ý là mới tới đây có vài ngày thôi đó ,cô sống không quen chút nào cả ,thành phố này nó không có thuộc về cô ...
Nam Tinh vẫn còn nằm ở trên giường,anh nhìn qua chỗ của Kỳ Chân thì thấy cô đang mặc quần áo lại. Lúc này anh có thể nhìn thấy sau lưng của cô ,lưng trắng như tuyết vậy cùng với mái tóc dài thả xuống khiến cho cô càng xinh đẹp hơn. Nhưng mà tiếc là anh không thể, không thể thích như cô được.
" Kỳ Chân ."
" Có chuyện gì ." .
" Nhớ uống thuốc, nếu có con thì cô tự nhận lấy hậu quả ." .
" Ừm , tôi biết rồi ." biết ngay là sẽ nói những lời như vậy mà .
" Cuối tuần này tôi đưa mẹ tôi qua Mỹ điều trị ,cô ở đây ngoan ngoãn làm việc,đừng hòng mà trốn khỏi đây ... Nếu không thì đừng trách tôi ." .
" Anh yên tâm đi , tôi không thoát được đâu ,bởi vì anh đã nắm được điểm yếu của tôi rồi . ."
Điểm yếu của cô đó chính là gia đình,là ba của cô. Bây giờ chỉ còn có ông ấy là người thân của mình mà thôi,cho nên cô không muốn ba của mình phải gặp thêm bất cứ chuyện gì nữa ,sống ở trong đó cũng không có dễ dàng gì cho nên ở ngoài đây cô sống cũng phải nghe lời Nam Tinh 1 chút ,chứ nếu không anh ta mà nổi điên lên thì người chịu đau đớn cũng sẽ là ba của cô mà thôi .
" Biết được như vậy thì tốt , ' " .
" Làm tình nhân của tôi thì phải ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ cho cô vài đặc ân ."
" Là đặc ân gì ." .Lúc này Kỳ Chân liền ngồi xuống giường rồi hỏi lại anh .
" Tôi sẽ giảm việc nhà cho cô , nhưng thay vào đó thì cô phải phục vụ tôi nhiều hơn ." .
" Thôi không cần đâu ,.."
" Có ai làm tình nhân như cô không,mới làm có 1 chút mà đã than mệt rồi,cơ thể thì ốm yếu .Cô nên tập thể dục nhiều vào đi , nhìn cô như cọng bún thiu vậy .". ..
" Tôi là con gái thì làm sao so bì với đàn ông các anh nữa chứ ,hay là anh thấy tôi không bằng mấy cô bạn gái trước của anh nên mới mỉa mai ." .
" Tôi nói 1 thì cô lại cãi 10 ,có ai như cô không hả. Nói gì thì nghe đó đi ,trong thời gian tôi đi công tác thì cô hãy đi tập thể dục đi , đến khi về để còn có sức mà phục vụ. "
" Anh ..anh ." ..
" Tôi như thế nào,đây là bổn phận của cô mà .".
" Được, nhưng mà lần sau anh đeo bao cao su đi , tôi không muốn uống thuốc nữa đâu ,sau này sẽ khó có thai .." .
" Hôm qua uống thuốc rồi hôm nay lại uống thì làm sao chịu nổi chứ ."
" Không chịu thì cũng phải chịu , tôi không thích mang bao ." .
" Vậy thì đừng bắn vào trong ." .
" Tôi không thích .". .
Nói như thế nào cũng không được, Nam Tinh chỉ muốn làm theo ý của anh ta thôi .Nhưng cô thì sao đây ,bây giờ cô mới có 20 tuổi thôi, nếu mà cứ uống mãi như thế thì sẽ vô sinh mất .
" Được,tùy anh vậy ,dù sao thì tôi cũng chỉ là tình nhân mà thôi ." Nói xong Kỳ Chân liền đi thẳng vào trong toilet,cô đi vào đó đánh răng và vệ sinh cá nhân ,.
Còn Nam Tinh thì cứ ngồi thừ người ra đó , chỉ là 1 người phụ nữ thôi mà ,anh vẫn không nên bận tâm nhiều làm gì,bảo uống thì cứ uống đi sao mà cứ thích cãi anh như thế chứ ....
Bây giờ anh vẫn nên lo bệnh tình của mẹ anh thì hơn ,có hy vọng thì anh sẽ nắm lấy để bà ấy được sống.
20 phút sau thì Kỳ Chân cũng đã đi ra. ..
" Ủi quần áo cho tôi trước đi ."
" Được , hôm nay anh muốn mặc bộ nào ." .
" Áo sơ mi trắng ,quần âu ."
" Ừm ." .
Kỳ Chân gật đầu rồi đi lại tủ lấy đồ ra ,tủ đồ thôi mà cũng hiện đại nữa chứ ,nó tự động mở cửa luôn ,đúng là cuộc sống của người giàu mà ..
Nam Tinh lúc bấy giờ đã đi tắm rồi, Kỳ Chân sau khi làm xong thì cũng đã để ở ghế sofa ,chứ giường thì hơi dơ ,tàn dư của đêm qua vẫn chưa dọn dẹp .
Cô mở cửa sổ và rèm cửa ra cho thoáng mát ,sau đó thì bắt đầu gom chăn và ga giường đem đi giặt .
Lúc sau trở lại thì liền hút bụi và xịt thơm phòng .
" Ưm... cũng đỡ rồi, không còn mùi nữa..". .
Nam Tinh mặc quần áo xong thì liền mang giày vào ,Kỳ Chân nhìn thấy anh mặc như vậy thì rất là đẹp trai , nhưng mà đẹp thì được cái gì chứ , đẹp nhưng mà nó tỉ lệ thuận với cái miệng của anh ta ,Nam Tinh rất độc mồm độc miệng .
" Nói xấu gì tôi đó ,mau lại đây thắt cà vạt đi ." .
Bộ anh ta là thần tiên hay gì mà biết cô đang suy nghĩ cái gì .
Ngay sau đó thì cô cũng đi lại rồi thắt cà vạt cho Nam Tinh .
Kỳ Chân phải nhón chân lên thì mới làm được,anh ta quá cao còn cô thì hơi thấp . Người gì mà cao lắm thế,cứ như là hươu cao cổ vậy ..
" Xem ra cũng được việc đấy , không ngờ cô lại biết thắt cà vạt ." .
" Cám ơn anh quá khen ,lúc trước xem tivi thấy người ta thắt cà vạt cho nên cũng học được .". ..
Khi ấy cô xem phim thấy nữ chính thắt cà vạt cho nam chính ,hai người họ rất đẹp đôi,ánh mắt nhìn nhau cũng rất là nhẹ nhàng nữa ,nói chung là không chê vào đâu được .
Còn khi nhìn thấy Nam Tinh cũng giống nam chính đấy ,nhưng tiếc là cô không phải nữ chính mà thôi,hai người căn bản là ở 2 thế giới khác nhau ..
" Ờ thì ra là vậy. ".
" Xong rồi ." ..
" Cô ở nhà làm việc đi , không được lười biếng ." .
" Ừm tôi biết rồi , anh đi làm đi . Tôi đi làm việc đây ." ..
Không cần nhắc nhở đâu ,cô rất tự lập với công việc của mình .Dù sao thì ở đây cũng sống bằng tiền của anh ta mà ,cơm ngày 3 bữa đâu phải ở trên trời rơi xuống đâu .
Hiện tại cô thấy bản thân mình làm người giúp việc thì tốt hơn đấy ,chứ không muốn mang cái danh nghĩa tình nhân để nuôi sống bản thân .. Nhưng số phận nó đã đẩy đưa như thế rồi,cho nên cũng không dám chối cãi .
Ở đây đến người giúp việc cũng khinh thường cô nữa ,bởi vì cô đã bò lên giường của Nam Tinh,làm tình nhân để được sống ở đây cho nên bọn họ mới chán ghét cô như vậy đấy .
Nhất là Hải Mỹ ,cô ta ghét ra mặt luôn, nhưng mà cô cũng không để tâm đâu ,bởi vì nếu cô nhìn thấy sắc mặt của người khác mà sống thì không thể tồn tại được đâu , những năm qua ở dưới quê cô cũng bị người ta khinh thường nhưng mà cũng đã cố gắng vượt qua rồi,lần này cũng sẽ như vậy thôi,vì ba cô sẽ chấp nhận mọi thứ và chờ đến 1 ngày Nam Tinh chán cô thì cô sẽ được tự do mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.