Chương 23: Gặp Lại Người Bạn
Phạm Thị Hồng Đào
05/09/2024
Một lát sau thì cũng phải ra về vì đã hết giờ thăm nuôi rồi, cô cảm thấy thời gian nó trôi qua nhanh thật đấy chưa gì mà đã hết giờ rồi ..
Kỳ Chân rời khỏi đồn cảnh sát, buổi trưa rất là nắng cho nên cô đã đi tìm chỗ mát đứng 1 chút ..
Hơn 12 giờ trưa rồi,bây giờ không về nữa thì không có kịp đâu .Sau đó thì cô cũng đi lại trạm xe buýt đứng chờ.
Đứng chờ gần 5 phút nhưng vẫn chưa có xe nữa .Và bây giờ cũng chỉ biết chờ và chờ mà thôi..
Vương Mạnh Lê lái xe từ đằng xa ,anh thấy có bóng dáng quen thuộc, nhìn rất giống như Kỳ Chân vậy,cô gái cùng quê với anh đây mà .
Ngay sau đó thì anh liền tấp xe vào trong lề, rồi đi về phía của Kỳ Chân .
" Kỳ Chân là em có đúng không" . Mạnh Lê lên tiếng gọi .
Lúc này thì Kỳ Chân cũng quay đầu nhìn lại, cô cảm thấy người này có chút quen quen thì phải .
" Anh ..anh là "
' Anh là Mạnh Lê đây "
' A... thì ra là anh lâu rồi không gặp anh đúng là anh đã cao lớn rất nhiều rồi.
'Ừm, Mạnh Lê gật đầu rồi cũng ngồi xuống ghế.
Vậy cũng được ".
Sau đó thì 2 người họ cũng đi lên xe,đây là lần thứ 2 cô ngồi xe hơi,chứ còn lần đầu tiên là xe của Nam Tinh .
'Kỳ Chân,anh biết chuyện của gia đình em rồi .Bây giờ em sống ở đâu và làm công việc gì " .
" Em ..em đang làm người giúp việc ".
" Anh Mạnh Lê anh sẽ không ghét em chứ, "
" Sao anh lại ghét em chứ ba của em cũng đã nhận lỗi rồi mà,cho nên em đừng tự ti nữa "
' Anh sẽ không bao giờ ghét em đâu,à Kỳ Chân hay là em nghỉ việc ở đó đi anh sẽ tìm việc khác cho em ."
'Không được đâu,em không thể "
" Tại sao chứ ? Em làm công việc đó rất nặng nhọc hay là em đã giấu anh chuyên gì sao .".
'Kỳ Chân chúng ta rất thân thiết mà,cho nên có gì em cứ nói ra."
" Anh Mạnh Lê em thật sự không thể,bây giờ em đang làm giúp việc cho nhà họ Trần .Thời gian ký kết rất là lâu " .
' Nhà họ Trần, chẳng phải là Trần Tinh Nam hay sao, anh ta nhất định sẽ làm khó em đấy ."
Không có đâu,em chỉ làm người giúp việc ở đó mà thôi .Với lại em cũng muốn chuộc lại lỗi lầm của mình, người chết thì không thể sống lại cho nên làm được cái gì thì làm " .
Anh biết em là 1 cô gái hiểu chuyện, nhưng mà Kỳ Chân à em sẽ phải chịu thiệt thòi đấy,Nam Tinh anh ta không đơn giản đâu "
" Dù sao thì ba của em cũng đã lãnh án rồi,em cũng đâu cần phải làm như vậy đâu ."
" Em thấy cần mà bản thân cũng thấy nó rất bình thường không có ai làm khó em đâu ." .
Mạnh Lê cũng hết cách luôn,ai mà không biết Nam Tinh tính tình lạnh lùng đó chứ ,anh ta 1 khi đã hận là sẽ ghi sâu vào trong tim đấy .
Anh rất lo cho cô gái ngốc này, không biết là có bị Nam Tinh gây khó dễ không nữa ,với lại cô ấy cũng hay chịu đựng lắm bị cái gì cũng không chịu nói ra.
Lúc ở dưới quê cũng như vậy,nhà nghèo cho nên Kỳ Chân phải nghỉ học rồi đi làm phụ cho gia đình của mình lúc nào cũng chỉ biết để ý đến người khác còn bản thân của mình thì mặc kệ .
Cho dù có bị người khác chửi nhưng mà cũng phải cắn răng chịu đựng nữa,đúng là số khổ mà .
Lái xe hơn 20 phút thì cũng tới nơi,xe đậu trước cổng của nhà họ Trần Mạnh Lê xuống xe mở cửa cho cô .
'Kỳ Chân em cần gì thì cứ gọi cho anh,anh sẽ giúp em ." Mạnh Lê đưa cho Kỳ Chân 1 tờ danh thiếp .
'Ừm,cảm ơn anh "
Cô nhìn lên tấm danh thiếp thì thấy số điện thoại của Mạnh Lê,bên dưới còn có địa chỉ nơi anh làm việc nữa chứ .
Thì ra anh ấy đang kinh doanh quần áo nam và nữ .Lúc trước anh ấy học bên thiết kế mà ,vậy cho nên những sản phẩm đó chắc cũng là do anh ấy tự tay thiết kế mà thôi .
Mạnh Lê anh về đi,em vào trong nhà đây "
" Um !"
" Kỳ Chân nhớ giữ gìn sức khỏe "
'Được " Kỳ Chân gật đầu rồi xoay người đi vào trong nhà .
Mạnh Lê sau đó cũng lái xe rời đi,Hải Mỹ thấy Kỳ Chân được đàn ông đưa về thì càng tức giận hơn nữa ...
Tại sao những thứ tốt nhất điều là của nó hết vậy, hết cậu chủ rồi đến người đàn ông ngoài kia ..
" Em lên xe anh đi,anh đưa em về nhà .Sẵn tiện chúng ta nói chuyện luôn,lâu rồi không gặp anh muốn nói chuyện với em "
Nhưng mà nó cũng hay thật đấy, làm tình nhân của Nam Tinh rồi vậy mà lại đi cùng với đàn ông khác nữa. Chuyện này mà đến tay cậu chủ thì nó sẽ mềm xương cho mà xem, thì ra đi ra ngoài là để đi gặp đàn ông,cậu chủ vừa mới ra ngoài có 1 bữa mà nó đã cảm thấy thiếu thốn rồi..
Quen 1 lần 2 người nó cũng hay thật đấy bề ngoài thì giả tạo nhưng bên trong lại 1 chân muốn đạp 2 cái thuyền đây mà .Đã ghét rồi mà còn làm cho ghét hơn nữa chứ, Lý Kỳ Chân đúng là không đơn giản mà .
Kỳ Chân rời khỏi đồn cảnh sát, buổi trưa rất là nắng cho nên cô đã đi tìm chỗ mát đứng 1 chút ..
Hơn 12 giờ trưa rồi,bây giờ không về nữa thì không có kịp đâu .Sau đó thì cô cũng đi lại trạm xe buýt đứng chờ.
Đứng chờ gần 5 phút nhưng vẫn chưa có xe nữa .Và bây giờ cũng chỉ biết chờ và chờ mà thôi..
Vương Mạnh Lê lái xe từ đằng xa ,anh thấy có bóng dáng quen thuộc, nhìn rất giống như Kỳ Chân vậy,cô gái cùng quê với anh đây mà .
Ngay sau đó thì anh liền tấp xe vào trong lề, rồi đi về phía của Kỳ Chân .
" Kỳ Chân là em có đúng không" . Mạnh Lê lên tiếng gọi .
Lúc này thì Kỳ Chân cũng quay đầu nhìn lại, cô cảm thấy người này có chút quen quen thì phải .
" Anh ..anh là "
' Anh là Mạnh Lê đây "
' A... thì ra là anh lâu rồi không gặp anh đúng là anh đã cao lớn rất nhiều rồi.
'Ừm, Mạnh Lê gật đầu rồi cũng ngồi xuống ghế.
Vậy cũng được ".
Sau đó thì 2 người họ cũng đi lên xe,đây là lần thứ 2 cô ngồi xe hơi,chứ còn lần đầu tiên là xe của Nam Tinh .
'Kỳ Chân,anh biết chuyện của gia đình em rồi .Bây giờ em sống ở đâu và làm công việc gì " .
" Em ..em đang làm người giúp việc ".
" Anh Mạnh Lê anh sẽ không ghét em chứ, "
" Sao anh lại ghét em chứ ba của em cũng đã nhận lỗi rồi mà,cho nên em đừng tự ti nữa "
' Anh sẽ không bao giờ ghét em đâu,à Kỳ Chân hay là em nghỉ việc ở đó đi anh sẽ tìm việc khác cho em ."
'Không được đâu,em không thể "
" Tại sao chứ ? Em làm công việc đó rất nặng nhọc hay là em đã giấu anh chuyên gì sao .".
'Kỳ Chân chúng ta rất thân thiết mà,cho nên có gì em cứ nói ra."
" Anh Mạnh Lê em thật sự không thể,bây giờ em đang làm giúp việc cho nhà họ Trần .Thời gian ký kết rất là lâu " .
' Nhà họ Trần, chẳng phải là Trần Tinh Nam hay sao, anh ta nhất định sẽ làm khó em đấy ."
Không có đâu,em chỉ làm người giúp việc ở đó mà thôi .Với lại em cũng muốn chuộc lại lỗi lầm của mình, người chết thì không thể sống lại cho nên làm được cái gì thì làm " .
Anh biết em là 1 cô gái hiểu chuyện, nhưng mà Kỳ Chân à em sẽ phải chịu thiệt thòi đấy,Nam Tinh anh ta không đơn giản đâu "
" Dù sao thì ba của em cũng đã lãnh án rồi,em cũng đâu cần phải làm như vậy đâu ."
" Em thấy cần mà bản thân cũng thấy nó rất bình thường không có ai làm khó em đâu ." .
Mạnh Lê cũng hết cách luôn,ai mà không biết Nam Tinh tính tình lạnh lùng đó chứ ,anh ta 1 khi đã hận là sẽ ghi sâu vào trong tim đấy .
Anh rất lo cho cô gái ngốc này, không biết là có bị Nam Tinh gây khó dễ không nữa ,với lại cô ấy cũng hay chịu đựng lắm bị cái gì cũng không chịu nói ra.
Lúc ở dưới quê cũng như vậy,nhà nghèo cho nên Kỳ Chân phải nghỉ học rồi đi làm phụ cho gia đình của mình lúc nào cũng chỉ biết để ý đến người khác còn bản thân của mình thì mặc kệ .
Cho dù có bị người khác chửi nhưng mà cũng phải cắn răng chịu đựng nữa,đúng là số khổ mà .
Lái xe hơn 20 phút thì cũng tới nơi,xe đậu trước cổng của nhà họ Trần Mạnh Lê xuống xe mở cửa cho cô .
'Kỳ Chân em cần gì thì cứ gọi cho anh,anh sẽ giúp em ." Mạnh Lê đưa cho Kỳ Chân 1 tờ danh thiếp .
'Ừm,cảm ơn anh "
Cô nhìn lên tấm danh thiếp thì thấy số điện thoại của Mạnh Lê,bên dưới còn có địa chỉ nơi anh làm việc nữa chứ .
Thì ra anh ấy đang kinh doanh quần áo nam và nữ .Lúc trước anh ấy học bên thiết kế mà ,vậy cho nên những sản phẩm đó chắc cũng là do anh ấy tự tay thiết kế mà thôi .
Mạnh Lê anh về đi,em vào trong nhà đây "
" Um !"
" Kỳ Chân nhớ giữ gìn sức khỏe "
'Được " Kỳ Chân gật đầu rồi xoay người đi vào trong nhà .
Mạnh Lê sau đó cũng lái xe rời đi,Hải Mỹ thấy Kỳ Chân được đàn ông đưa về thì càng tức giận hơn nữa ...
Tại sao những thứ tốt nhất điều là của nó hết vậy, hết cậu chủ rồi đến người đàn ông ngoài kia ..
" Em lên xe anh đi,anh đưa em về nhà .Sẵn tiện chúng ta nói chuyện luôn,lâu rồi không gặp anh muốn nói chuyện với em "
Nhưng mà nó cũng hay thật đấy, làm tình nhân của Nam Tinh rồi vậy mà lại đi cùng với đàn ông khác nữa. Chuyện này mà đến tay cậu chủ thì nó sẽ mềm xương cho mà xem, thì ra đi ra ngoài là để đi gặp đàn ông,cậu chủ vừa mới ra ngoài có 1 bữa mà nó đã cảm thấy thiếu thốn rồi..
Quen 1 lần 2 người nó cũng hay thật đấy bề ngoài thì giả tạo nhưng bên trong lại 1 chân muốn đạp 2 cái thuyền đây mà .Đã ghét rồi mà còn làm cho ghét hơn nữa chứ, Lý Kỳ Chân đúng là không đơn giản mà .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.