Chương 43: Muốn Thay Đổi 1 Người Đàn Ông Trừ Khi Là Anh Ấy Yêu Cô
Phạm Thị Hồng Đào
07/09/2024
Nam Tinh kéo cô xít lại gần mình hơn ,bàn tay ôm lấy eo của Kỳ Chân .
"Khóc ư ." anh nghĩ trong bụng, nhưng mà cũng không có nói ra .
Kỳ Chân cũng không phản kháng nữa ,cứ thế mà ôm lấy hông của anh mà thôi .
Anh có thể cảm nhân được áo của mình hơi ướt thì phải.
Cả 2 cứ rơi vào im lặng, Kỳ Chân cũng nhắm mắt lại ngủ,cô cố gắng ngủ trước để không nói chuyện hoặc là cãi nhau với anh ấy nữa ,2 người cứ ở gần là sẽ gây nhau mà thôi,cho nên hiện tại cũng hạn chế 1 chút..
Lát sau Kỳ Chân cũng đã ngủ, Nam Tinh cũng đi ngủ luôn .Mấy ngày qua đã quá mệt mỏi rồi .
-_##@@
Sáng hôm sau Kỳ Chân thức dậy trước, cô đi vệ sinh cá nhân xong xuôi thì đi xuống dưới nhà để kiếm cái gì để làm , nhưng vừa bước xuống thì quản gia đã ngăn lại .
Ông bảo cô ngồi xuống ăn sáng ,Kỳ Chân thật sự không quen với cảm giác như thế này,cô quen với bản thân mình làm việc đến quên ăn quên ngủ luôn rồi .
Hải Mỹ vẫn còn ghim cô chuyện kia ,cho nên cô ta cứ liếc nhìn Kỳ Chân suốt .
Đến Kỳ Chân cũng không ngờ là chuyện cô bị té ở trong nhà tắm vào tháng trước là do cô ta làm ,cứ ngỡ là tai nạn mà thôi .
Dù có làm gì thì Hải Mỹ cũng ghét cô mà thôi, là bởi vì cô làm tình nhân của Nam Tinh hay sao .
Cô làm tình nhân của anh ấy ,còn cô ta thì thích Nam Tinh .
Không biết đến khi nào thì mới kết thúc đây ,chứ cô Không có muốn sống trong sợ hãi như thế này đâu ,và có lẽ vào 1 ngày không xa cô sẽ chết mà không biết lý do vì sao bản thân mình sẽ chết,nghe có chút bi quan nhưng mà cô nghĩ nó sẽ xảy ra vào 1 ngày nào đó mà thôi .
Ăn sáng xong thì Kỳ Chân cũng lên lầu uống thuốc, bác sĩ cho cô rất nhiều thuốc, trong đó còn có thêm vitamin C, vitamin A nữa .Nói cô phải uống nhiều để có thể bồi bổ sức khỏe của mình,bác sĩ nói sao thì cô cũng đành nghe vậy mà thôi .
Nam Tinh đã thức dậy rồi,anh mặc quần áo chỉnh tề rồi đứng trước gương thắt cà vạt .
" Uống thuốc rồi sao ."
"Ừm ,vừa mới uống ."
"Nghe lời như vậy là tốt. "
" Nam Tinh anh ăn sáng đi rõ đi làm ."
" Ừm." .
Nam Tinh cầm điện thoại lên rồi đi ra khỏi phòng .
Anh xuống nhà ăn sáng xong thì cũng đi đến công ty .
"Sếp, người của chúng ta đang theo dõi Khải Hâm ,ông ta vẫn chưa ra tay ."
" Ừm ,vậy cứ tiếp tục theo dõi đi ."..
Không biết sắp tới định làm cái gì nữa ,lần trước thì nhúng tay vào công ty ở bên Mỹ ,vậy mà đám người bọn họ cũng không dám khai ra ông ta ,xem ra là cũng trung thành thật đấy, nhưng mà để xem là được mấy người như vậy đây..
" Sếp ,tối nay anh có hẹn với đối tác '
" Mấy giờ ."
' Dạ 7 giờ."
'' Ừm, cậu và thư ký chuẩn bị hồ sơ đi. "
" Vâng."..
Đoàn Nhiên cầm hồ sơ mà anh vừa ký xong đem qua phòng nhân sự
Cùng lúc đó thì Hồ Nam cũng đi vào,trên tay anh có cầm 1 ly cà phê .
"Sếp ,cà phê của anh."
" Um để đó đi .'"
" Vâng." Hồ Nam đặt cà phê xuống bàn ,sau đó thì đưa hồ sơ bên phòng kế toán cho anh xem...
Nam Tinh cũng nhìn nó 1 cái mà thôi, anh làm dự án bên Đông Tây trước, 1 lát nữa thì sẽ xem sau vậy .
Kỳ Chân ở trong phòng chán quá cho nên cô đã dọn phòng,mấy cái này làm rất quen thuộc cho nên cô làm rất là nhanh ..
Với lại Nam Tinh rất thích sạch sẽ ,cho nên cô phải làm cẩn thận, không biết từ khi nào mà cô lại quan tâm anh nhiều đến như thế nữa ,nói chung thì vừa thương vừa giận, biết là sẽ không có kết quả nhưng mà vẫn đắm chìm vào trong tình yêu này .
Rời đi là không được rồi đó ,căn bản là không thể ,bởi vì cô sợ ba của mình gặp nguy hiểm .Bây giờ chỉ còn có 1 mình ông ấy là người thân mà thôi, cho nên rất trân trọng .
Cô sao cũng được, chỉ cần ba cô bình an là được rồi...Kỳ Chân ngồi thẩn thờ ở trên ghế sofa, tivi dược mở sáng lên nhưng mà cô đã làm ngơ với nó mất rồi .
Kỳ Chân suy nghĩ rất nhiều thứ ,cô nên làm gì thì Nam Tinh mới không ghét nhà cô nữa đây ,và đây chính là 1 vấn đề nan giải, anh ấy không thể sống trong 1 cuộc sống như thế này được, chẳng lẽ lúc nào cũng phải hận thù, ghét bỏ lẫn nhau như thế ư .
Muốn thay đổi 1 người đàn ông là trừ khi anh ấy yêu cô, nhưng đêm qua anh ấy đã nói thẳng thừng như vậy rồi,xem ra là không được rồi, Nam Tinh không yêu cô vậy cho nên chuyện này nó không có khả thi 1 chút nào cả.
Càng nghĩ thì nó lại đi vào con đường bế tắt hơn thì phải, đối với Nam Tinh thì cô cũng chỉ là món đồ mà thôi ,tùy ý mà sử dụng, thích hay không thích thì cũng do anh ấy quyết định,bởi vì người ta có tiền có quyền cho nên làm gì cũng được,còn cô thì phải nghe theo và phục tùng mệnh lệnh dù cho nó quá là vô lý đi chăng nữa .
"Khóc ư ." anh nghĩ trong bụng, nhưng mà cũng không có nói ra .
Kỳ Chân cũng không phản kháng nữa ,cứ thế mà ôm lấy hông của anh mà thôi .
Anh có thể cảm nhân được áo của mình hơi ướt thì phải.
Cả 2 cứ rơi vào im lặng, Kỳ Chân cũng nhắm mắt lại ngủ,cô cố gắng ngủ trước để không nói chuyện hoặc là cãi nhau với anh ấy nữa ,2 người cứ ở gần là sẽ gây nhau mà thôi,cho nên hiện tại cũng hạn chế 1 chút..
Lát sau Kỳ Chân cũng đã ngủ, Nam Tinh cũng đi ngủ luôn .Mấy ngày qua đã quá mệt mỏi rồi .
-_##@@
Sáng hôm sau Kỳ Chân thức dậy trước, cô đi vệ sinh cá nhân xong xuôi thì đi xuống dưới nhà để kiếm cái gì để làm , nhưng vừa bước xuống thì quản gia đã ngăn lại .
Ông bảo cô ngồi xuống ăn sáng ,Kỳ Chân thật sự không quen với cảm giác như thế này,cô quen với bản thân mình làm việc đến quên ăn quên ngủ luôn rồi .
Hải Mỹ vẫn còn ghim cô chuyện kia ,cho nên cô ta cứ liếc nhìn Kỳ Chân suốt .
Đến Kỳ Chân cũng không ngờ là chuyện cô bị té ở trong nhà tắm vào tháng trước là do cô ta làm ,cứ ngỡ là tai nạn mà thôi .
Dù có làm gì thì Hải Mỹ cũng ghét cô mà thôi, là bởi vì cô làm tình nhân của Nam Tinh hay sao .
Cô làm tình nhân của anh ấy ,còn cô ta thì thích Nam Tinh .
Không biết đến khi nào thì mới kết thúc đây ,chứ cô Không có muốn sống trong sợ hãi như thế này đâu ,và có lẽ vào 1 ngày không xa cô sẽ chết mà không biết lý do vì sao bản thân mình sẽ chết,nghe có chút bi quan nhưng mà cô nghĩ nó sẽ xảy ra vào 1 ngày nào đó mà thôi .
Ăn sáng xong thì Kỳ Chân cũng lên lầu uống thuốc, bác sĩ cho cô rất nhiều thuốc, trong đó còn có thêm vitamin C, vitamin A nữa .Nói cô phải uống nhiều để có thể bồi bổ sức khỏe của mình,bác sĩ nói sao thì cô cũng đành nghe vậy mà thôi .
Nam Tinh đã thức dậy rồi,anh mặc quần áo chỉnh tề rồi đứng trước gương thắt cà vạt .
" Uống thuốc rồi sao ."
"Ừm ,vừa mới uống ."
"Nghe lời như vậy là tốt. "
" Nam Tinh anh ăn sáng đi rõ đi làm ."
" Ừm." .
Nam Tinh cầm điện thoại lên rồi đi ra khỏi phòng .
Anh xuống nhà ăn sáng xong thì cũng đi đến công ty .
"Sếp, người của chúng ta đang theo dõi Khải Hâm ,ông ta vẫn chưa ra tay ."
" Ừm ,vậy cứ tiếp tục theo dõi đi ."..
Không biết sắp tới định làm cái gì nữa ,lần trước thì nhúng tay vào công ty ở bên Mỹ ,vậy mà đám người bọn họ cũng không dám khai ra ông ta ,xem ra là cũng trung thành thật đấy, nhưng mà để xem là được mấy người như vậy đây..
" Sếp ,tối nay anh có hẹn với đối tác '
" Mấy giờ ."
' Dạ 7 giờ."
'' Ừm, cậu và thư ký chuẩn bị hồ sơ đi. "
" Vâng."..
Đoàn Nhiên cầm hồ sơ mà anh vừa ký xong đem qua phòng nhân sự
Cùng lúc đó thì Hồ Nam cũng đi vào,trên tay anh có cầm 1 ly cà phê .
"Sếp ,cà phê của anh."
" Um để đó đi .'"
" Vâng." Hồ Nam đặt cà phê xuống bàn ,sau đó thì đưa hồ sơ bên phòng kế toán cho anh xem...
Nam Tinh cũng nhìn nó 1 cái mà thôi, anh làm dự án bên Đông Tây trước, 1 lát nữa thì sẽ xem sau vậy .
Kỳ Chân ở trong phòng chán quá cho nên cô đã dọn phòng,mấy cái này làm rất quen thuộc cho nên cô làm rất là nhanh ..
Với lại Nam Tinh rất thích sạch sẽ ,cho nên cô phải làm cẩn thận, không biết từ khi nào mà cô lại quan tâm anh nhiều đến như thế nữa ,nói chung thì vừa thương vừa giận, biết là sẽ không có kết quả nhưng mà vẫn đắm chìm vào trong tình yêu này .
Rời đi là không được rồi đó ,căn bản là không thể ,bởi vì cô sợ ba của mình gặp nguy hiểm .Bây giờ chỉ còn có 1 mình ông ấy là người thân mà thôi, cho nên rất trân trọng .
Cô sao cũng được, chỉ cần ba cô bình an là được rồi...Kỳ Chân ngồi thẩn thờ ở trên ghế sofa, tivi dược mở sáng lên nhưng mà cô đã làm ngơ với nó mất rồi .
Kỳ Chân suy nghĩ rất nhiều thứ ,cô nên làm gì thì Nam Tinh mới không ghét nhà cô nữa đây ,và đây chính là 1 vấn đề nan giải, anh ấy không thể sống trong 1 cuộc sống như thế này được, chẳng lẽ lúc nào cũng phải hận thù, ghét bỏ lẫn nhau như thế ư .
Muốn thay đổi 1 người đàn ông là trừ khi anh ấy yêu cô, nhưng đêm qua anh ấy đã nói thẳng thừng như vậy rồi,xem ra là không được rồi, Nam Tinh không yêu cô vậy cho nên chuyện này nó không có khả thi 1 chút nào cả.
Càng nghĩ thì nó lại đi vào con đường bế tắt hơn thì phải, đối với Nam Tinh thì cô cũng chỉ là món đồ mà thôi ,tùy ý mà sử dụng, thích hay không thích thì cũng do anh ấy quyết định,bởi vì người ta có tiền có quyền cho nên làm gì cũng được,còn cô thì phải nghe theo và phục tùng mệnh lệnh dù cho nó quá là vô lý đi chăng nữa .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.