Chương 51: Rất Nhớ Em
Phạm Thị Hồng Đào
07/09/2024
Dạo gần đây Kỳ Chân có uống thuốc trầm cảm cho nên suy nghĩ của cô cũng rất là thất thường ,nó lúc này lúc kia cho nên tâm trạng cũng rất là bất bình thường luôn.
"Con ơi bây giờ mẹ phải nên làm sao đây ." .Kỳ Chân ôm bụng rồi nói chuyện với con của mình.
Buổi tối Quế Thảo đem cơm lên cho cô .
" Kỳ Chân cô ăn cơm đi đừng bỏ bữa nữa ."
" Um."
"À cô thấy Nam Tinh đâu không ."
" Cậu chủ ngủ ở bên thư phòng, tôi thấy cậu ấy rất là mệt mỏi .' ".
"Vậy cô làm thêm vài món tẩm bổ cho anh ấy giúp tôi."
" Được ." .
Sau đó thì Quế Thảo cũng đi ra khỏi phòng.
Kỳ Chân cũng ăn cơm ,cô phải ăn vì con của mình mới được...
Một lát sau Kỳ Chân qua thư phòng thì thấy anh đã ngủ rồi, Nam Tinh nằm dài trên ghế sofa ,hai mắt nhắm lại .
Cô thấy bên ngực trái của anh có loan ra 1 ít máu đỏ tươi ,anh ấy đã bị thương rồi, lúc ấy chắc đau lắm .
Kỳ Chân khóc ,đau lòng quá đi ,bàn tay của cô sờ lên ngực của anh . Cũng may là máu không có chảy ra nữa ...
Ngực trái ,bị thương như thế này súyt chút nữa thì chết rồi.
Kỳ Chân ngồi nhìn anh 1 hồi lâu thì cũng ra ngoài,cô sợ cứ ngồi như thế này sẽ làm cho anh ấy thức giấc ..
@@
Chừng 9 giờ thì Nam Tinh cũng thức dậy .
Sau đó thì đi xuống dưới lầu lấy mấy chai rượu .
" Thiếu gia ,bữa tối đã xong rồi."
" Tôi không ăn đâu ,."
"À mà Kỳ Chân ăn uống gì chưa ."
" Cô ấy ăn lúc nãy rồi,mấy ngày nay cô ấy ăn rất ít ."
"Ừm, ngày mai nấu thêm mấy món tẩm bổ cho cô ấy đi ."
" Vâng ."
" Lúc nãy cô ấy cũng dặn tôi như vậy,bảo là nấu cho cậu tẩm bổ ."
Nam Tinh gật đầu rồi cũng đi lên lầu .
Quế Thảo cũng chỉ biết thở dài mà thôi ,2 người này không biết lại làm sao thế .Có khi nào là lại giận nhau nữa không,vả lại ba của Kỳ Chân vừa mới mất cho nên cô ấy cũng rất là buồn rồi ..
Nam Tinh lên thư phòng ngồi uống rượu,anh chẳng thèm rót ra ly nữa mà uống nguyên chai luôn .
" Ư.."
..
"Ừng ực.".
Cô ấy rõ ràng là không tin tưởng anh đây mà ,và anh cũng không ngờ là Lý Kiên đã chết đấy ,nó quá là bất ngờ .Rốt cuộc thì ai chính là người ra tay đây chứ ,ông ta ở trong tù rồi mà vẫn có người giết,hay là ông ta đã giữ 1 bí mật quan trọng gì đó cho nên người ta mà tàn nhẫn mà ra tay như vậy chứ.
Phía bên cảnh sát đang điều tra nhưng mà vẫn chưa có kết quả .
Tiền bạc thì chắc là không rồi,ông ấy rất là nghèo .Vậy rốt cuộc là cái gì chứ ,có khi nào là bằng chứng gì đó hay không .
Nam Tinh ngồi đó uống cho tới khuya, không những uống rượu mà anh còn nổi hứng lên đập đồ nữa chứ .
" Rầm. rầm."
Kỳ Chân nghe tiếng động cho nên đã chạy qua xem thử như thế nào,cô vẫn chưa ngủ bởi vì cô đang đợi anh về phòng.
"Cach.".
Cô bước vào thì đã thấy ở dưới đất nó rất là lộn xộn ,bàn tay của Nam Tinh đã chảy máu rồi .
"Anh ...anh à đừng để bị thương nữa. " Kỳ Chân chạy lại ôm lấy anh .
" Hức ..hức ..chảy máu nữa rồi ." .
Kỳ Chân ôm người của anh rất là chặt .
" Anh bị thương rồi,anh đừng như vậy nữa mà, em xin lỗi ." .
" Anh không sao."
Kỳ Chân lấy khăn giấy lao vết thương trên tay của Nam Tinh .
"Em xin lỗi,em không nên nói những lời như vậy với anh ."
"Nam Tinh anh đừng có uống rượu nữa. " .
Cô có thể thấy anh đã uống rất nhiều rượu, trên bàn có rất nhiều chai rỗng .
" Chẳng phải anh nói vừa mới bị thương sau, phải coi trọng sức khoẻ của mình chứ."
"Ừm." Nam Tinh gật đầu rồi ôm lấy cô vào lòng ,.
Anh ôm lấy gương mặt của Kỳ Chân rồi hôn lên môi của cô .
"U.ưm."
Những ngày qua anh rất nhớ Kỳ Chân ,rất nhớ ,bây giờ anh sẽ hôn cô ấy để bù lại những ngày đó.
" Chụt..chụt."
"Um ..ư..".
Hai cái môi cứ dính sát vào nhau ,nước bọt cũng trao cho nhau ..
"U.um .Nam Tinh.".
Bàn tay siết chặt ở sau gáy mà hôn cuồng nhiệt hơn ,quá là mãnh liệt đi.
" Rất nhớ em ."
"Mấy ngày qua rất nhớ." .
"Ừm."
"Xin lỗi anh, những ngày qua em rất là hoảng ."
"Ừm, không trách em nữa đâu.".
Giận thì giận, nhưng mà cũng không thể giận quá lâu được,ai bảo bây giờ anh đã yêu cô gái này làm gì chứ.
"Con ơi bây giờ mẹ phải nên làm sao đây ." .Kỳ Chân ôm bụng rồi nói chuyện với con của mình.
Buổi tối Quế Thảo đem cơm lên cho cô .
" Kỳ Chân cô ăn cơm đi đừng bỏ bữa nữa ."
" Um."
"À cô thấy Nam Tinh đâu không ."
" Cậu chủ ngủ ở bên thư phòng, tôi thấy cậu ấy rất là mệt mỏi .' ".
"Vậy cô làm thêm vài món tẩm bổ cho anh ấy giúp tôi."
" Được ." .
Sau đó thì Quế Thảo cũng đi ra khỏi phòng.
Kỳ Chân cũng ăn cơm ,cô phải ăn vì con của mình mới được...
Một lát sau Kỳ Chân qua thư phòng thì thấy anh đã ngủ rồi, Nam Tinh nằm dài trên ghế sofa ,hai mắt nhắm lại .
Cô thấy bên ngực trái của anh có loan ra 1 ít máu đỏ tươi ,anh ấy đã bị thương rồi, lúc ấy chắc đau lắm .
Kỳ Chân khóc ,đau lòng quá đi ,bàn tay của cô sờ lên ngực của anh . Cũng may là máu không có chảy ra nữa ...
Ngực trái ,bị thương như thế này súyt chút nữa thì chết rồi.
Kỳ Chân ngồi nhìn anh 1 hồi lâu thì cũng ra ngoài,cô sợ cứ ngồi như thế này sẽ làm cho anh ấy thức giấc ..
@@
Chừng 9 giờ thì Nam Tinh cũng thức dậy .
Sau đó thì đi xuống dưới lầu lấy mấy chai rượu .
" Thiếu gia ,bữa tối đã xong rồi."
" Tôi không ăn đâu ,."
"À mà Kỳ Chân ăn uống gì chưa ."
" Cô ấy ăn lúc nãy rồi,mấy ngày nay cô ấy ăn rất ít ."
"Ừm, ngày mai nấu thêm mấy món tẩm bổ cho cô ấy đi ."
" Vâng ."
" Lúc nãy cô ấy cũng dặn tôi như vậy,bảo là nấu cho cậu tẩm bổ ."
Nam Tinh gật đầu rồi cũng đi lên lầu .
Quế Thảo cũng chỉ biết thở dài mà thôi ,2 người này không biết lại làm sao thế .Có khi nào là lại giận nhau nữa không,vả lại ba của Kỳ Chân vừa mới mất cho nên cô ấy cũng rất là buồn rồi ..
Nam Tinh lên thư phòng ngồi uống rượu,anh chẳng thèm rót ra ly nữa mà uống nguyên chai luôn .
" Ư.."
..
"Ừng ực.".
Cô ấy rõ ràng là không tin tưởng anh đây mà ,và anh cũng không ngờ là Lý Kiên đã chết đấy ,nó quá là bất ngờ .Rốt cuộc thì ai chính là người ra tay đây chứ ,ông ta ở trong tù rồi mà vẫn có người giết,hay là ông ta đã giữ 1 bí mật quan trọng gì đó cho nên người ta mà tàn nhẫn mà ra tay như vậy chứ.
Phía bên cảnh sát đang điều tra nhưng mà vẫn chưa có kết quả .
Tiền bạc thì chắc là không rồi,ông ấy rất là nghèo .Vậy rốt cuộc là cái gì chứ ,có khi nào là bằng chứng gì đó hay không .
Nam Tinh ngồi đó uống cho tới khuya, không những uống rượu mà anh còn nổi hứng lên đập đồ nữa chứ .
" Rầm. rầm."
Kỳ Chân nghe tiếng động cho nên đã chạy qua xem thử như thế nào,cô vẫn chưa ngủ bởi vì cô đang đợi anh về phòng.
"Cach.".
Cô bước vào thì đã thấy ở dưới đất nó rất là lộn xộn ,bàn tay của Nam Tinh đã chảy máu rồi .
"Anh ...anh à đừng để bị thương nữa. " Kỳ Chân chạy lại ôm lấy anh .
" Hức ..hức ..chảy máu nữa rồi ." .
Kỳ Chân ôm người của anh rất là chặt .
" Anh bị thương rồi,anh đừng như vậy nữa mà, em xin lỗi ." .
" Anh không sao."
Kỳ Chân lấy khăn giấy lao vết thương trên tay của Nam Tinh .
"Em xin lỗi,em không nên nói những lời như vậy với anh ."
"Nam Tinh anh đừng có uống rượu nữa. " .
Cô có thể thấy anh đã uống rất nhiều rượu, trên bàn có rất nhiều chai rỗng .
" Chẳng phải anh nói vừa mới bị thương sau, phải coi trọng sức khoẻ của mình chứ."
"Ừm." Nam Tinh gật đầu rồi ôm lấy cô vào lòng ,.
Anh ôm lấy gương mặt của Kỳ Chân rồi hôn lên môi của cô .
"U.ưm."
Những ngày qua anh rất nhớ Kỳ Chân ,rất nhớ ,bây giờ anh sẽ hôn cô ấy để bù lại những ngày đó.
" Chụt..chụt."
"Um ..ư..".
Hai cái môi cứ dính sát vào nhau ,nước bọt cũng trao cho nhau ..
"U.um .Nam Tinh.".
Bàn tay siết chặt ở sau gáy mà hôn cuồng nhiệt hơn ,quá là mãnh liệt đi.
" Rất nhớ em ."
"Mấy ngày qua rất nhớ." .
"Ừm."
"Xin lỗi anh, những ngày qua em rất là hoảng ."
"Ừm, không trách em nữa đâu.".
Giận thì giận, nhưng mà cũng không thể giận quá lâu được,ai bảo bây giờ anh đã yêu cô gái này làm gì chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.