Hà Tần Hợp Lý

Chương 53: Anh…anh…anh anh muốn làm gì?

Hàm Yên

05/11/2016

Chẳng biết từ lúc nào, tay trái Tần Lý đã từ dưới áo ngủ của Hà Đường dò xét đi vào, bàn tay ấm áp chạm vào tấm lưng mịn màng của cô, đầu ngón tay theo dọc sống lưng tinh tế di chuyển dần xuống.

Anh không cách nào hình dung xúc cảm tuyệt vời này, thăm dò phía dưới rồi lại muốn nhiều hơn, nhưng áo ngủ của cô thật vướng víu, vì vậy anh nhịn không được liền cởi nút áo ngủ của Hà Đường.

Hà Đường theo bản năng liền cản lại, nhưng trong lòng lại có một giọng nói bảo cô rằng không nên ngăn cản anh lại. Nhưng nhìn ánh mắt sáng quắc của Tần Lý, nghĩ tới chuyện lát nữa đây sẽ phát sinh, cô cũng có chút sợ, vì vậy liều mạng giữ chặt cổ áo mình, còn nói càn: "A Lý, anh muốn sờ thì cứ sờ đi, đừng cởi quần áo của em..."

Tần Lý: "..."

Từ "sờ" này dùng thật sự là hết sức tế nhị, nhưng khi vào tai của Tần Lý, anh cảm giác mình giống như một tên hái hoa tặc vậy.

Tần Lý biết rõ nếu như Hà Đường không chịu phối hợp, anh sẽ ăn không được miếng đường này, dù sao điều kiện thân thể anh không cho phép anh hành động như đàn ông bình thường mà trực tiếp nhào tới ăn cô sạch sẽ. Phải, trên thực tế anh thật sự rất muốn làm như vậy.

Anh chỉ có thể dùng lời nhẹ nhàng ý để thuyết phục Hà Đường: "Đường Đường, không bỏ quần áo thật sự không thoải mái đâu."

Hà Đường vẻ mặt buồn rầu vùi vào gối, giả vờ như không nghe thấy.

Giọng Tần Lý nhu hòa đến mức có thể chảy ra nước, giống như đang dỗ dành một đứa trẻ: "Ngoan, Đường Đường nghe lời anh, bỏ tay ra nào."

Tay trái Hà Đường giữ chặt cổ áo, tay phải gạt cánh tay anh đang đưa qua, vẫn như cũ không lên tiếng.

Chân mày Tần Lý dần dần nhíu lại, anh trầm giọng mở miệng, giọng nói nghiêm túc: "Hà Đường."

"..."

Hà Đường lộ ra đôi mắt ủy khuất nhìn anh, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng ngoan ngoãn buông tay ra.

A, thì ra là cô thích cử chỉ nhẹ nhàng như thế này, Tần Lý nghĩ. (Tiểu Huyền: Hu hu, cho dù có biện minh đến thế nào đi chăng nữa, ta vẫn thấy A Lý giống hái hoa tặc thật các thím à.)

Anh không khách khí chút nào, ngón tay bắt đầu cởi nút áo của cô, vẻ mặt hết sức bình tĩnh. Anh không giống người bình thường cởi từ trên xuống mà từ phía dưới bắt đầu tấn công lên một nút, hai nút, ba nút...Lúc chỉ còn lại hai nút áo, bầu ngực căng tròn trắng nõn của Hà Đường đã như ẩn như hiện.

Khuôn mặt Hà Đường đỏ đến độ như quả cà chua chín rồi, cô nhắm chặt mắt lại, toàn thân run rẩy.

Sau đó, cô cảm giác được có một bàn tay chạm vào ngực cô, đầu ngón tay dịu dàng vỗ về chơi đùa bầu ngực mềm mại của cô, ngẫu nhiên còn sờ nắn nữa, từ ngoài vào trong, từng chút từng chút lại càng tới gần nơi anh khao khát, vào lúc anh sắp đến nơi, nút áo cuối cùng bị anh cởi ra, Hà Đường chỉ cảm thấy trước ngực chợt lạnh, tiếp theo một bên ngực mềm mại của cô liền hoàn toàn rơi vào trong bàn tay ấm áp rộng lớn của anh.

Lúc này ở đôi bàn tay mềm mại, Tần Lý chỉ cảm thấy huyết mạch căng phồng, anh cúi đầu hôn chiếc cổ thon dài của Hà Đường, bàn tay chút nhẹ chút nặng xoa nắn bên ngực phải của cô, đầu ngón tay lướt qua nụ hoa nhỏ hồng phấn mềm mại của cô. Thân thể Hà Đường run lên bần bật, cô mở mắt, rên khẽ một tiếng, nhịn không được liền duỗi tay ghì chặt rồi vùi đầu vào cổ của anh.

Ngón tay cô luồn qua tóc anh, có thể ngửi được mùi dầu gội trên tóc, tại cho người khác cảm giác hết sức mới mẻ.

Hà Đường cảm giác được nụ hôn của anh thật dồn dập. Hô hấp của Tần Lý trở nên nặng nề, tay trái anh đột nhiên vòng ra sau lưng cô, ôm eo cô, đem cô cùng thân thể của mình dán chặt, lực đạo lớn đến kinh người.

Hà Đường muốn tránh thoát, lại phát hiện không được, cánh tay trái Tần Lý như chiếc kìm sắt, sít sao siết chặt lấy, giữ lấy eo của cô, sau đó, cô liền phát hiện phía bụng dưới của mình có một vật từ từ nổi lên biến hóa.

Thân thể Tần Lý trở nên rất kỳ lạ, người anh em nóng như lửa, nhưng hai chân cùng cánh tay phải ở trước người Hà Đường lại lạnh như băng, hơn nữa vật phía dưới bụng cô nóng rực - - cứng rắn, tiểu A Lý tráng kiện đang từ từ ngẩng đầu

Nửa thân dưới của Tần Lý không thể động, tiểu A Lý chống đỡ thân thể Hà Đường mang đến cho anh cảm giác vô cùng kỳ diệu, cảm giác kia một lần lại một lần trêu chọc tinh thần anh, nhưng vẫn là không đến được nơi nào đó. Tần Lý có chút gấp, không thể không sử dụng cách là nâng cánh tay trái của mình, từng chút từng chút ôm mông eo Hà Đường, làm cho cô chạm tới mình.

Mỗi một lần thân thể dán sát, tim anh cũng sẽ treo đến giữa không trung, khi cô rời đi, tim anh sẽ lại rơi xuống đáy cốc.

Tần Lý càng ngày càng cảm thấy chưa thỏa mãn, giọng anh đã lộ ra nồng đậm dục vọng: "Đường Đường, giúp anh cởi quần áo."

Toàn thân Hà Đường cứng ngắc.

Rốt cục vẫn phải... đi đến bước này.

Cô không phản kháng nữa, mặc dù cô biết rõ, cô hoàn toàn có thể chạy trốn, Tần Lý căn bản là không miễn cưỡng cô.

Nhưng cô cũng không có ý định rời đi.

Cô biết mình là vợ của Tần Lý, cho dù tình cảm giữa cô và anh còn chưa tới mức khắc cốt ghi tâm, Hà Đường cũng biết, chuyện họ đang làm, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.

Cô gả cho anh, cũng không định ly hôn mà muốn đi với anh đến suốt cuộc đời, cho nên, cô nhất định phải tiếp nhận chuyện này.

Hà Đường bắt đầu cởi quần áo cho Tần Lý. Cô che vạt áo của mình lại, nửa ngồi dậy, lặng lẽ mở nút áo của anh, giúp anh xoay người, dưới sự giúp đỡ của cánh tay trái Tần Lý, cầm lấy cánh tay phải anh giúp anh cởi bỏ áo ngủ trên người.

Lần đầu tiên Hà Đường nhìn thấy Tần Lý nửa người trên của Tần Lý, anh thật sự rất gầy rất gầy, vì đang nằm ngửa nên từng chiếc xương sườn của anh lộ ra rõ ràng, ngực bằng phẳng không chút da thịt, làn da mỏng như cánh ve, eo còn thon hơn cả con gái.

Tần Lý ánh mắt phức tạp nhìn chăm chú vào Hà Đường, Hà Đường cũng không nghĩ nhiều, vén chăn lên thừa thế xông lên liền cởi quần ngủ của anh xuống.

Lại một lần nhìn thấy hai chân tái nhợt gầy yếu của anh, còn có khớp xương đầu gối nổi lên, nhịp tim Hà Đường bắt đầu gia tăng tốc độ. Trên người Tần Lý chỉ còn sót lại cái quần lót, tiểu A Lý bên trong đang ngẩng đầu, lớp vải bọc thật chặt lấy nó, tâm trạng Hà Đường thoáng chốc cũng có chút hỗn độn.

Bất luận thế nào cô cũng không xuống tay được. Lúc này, Tần Lý đang nằm ngửa đột nhiên đưa tay trái qua, bắt lấy tay Hà Đường đặt trên tiểu A Lý.

Hà Đường giống như vừa bị sét đánh, cảm giác quen thuộc từ dưới lòng bàn tay truyền đến, tay Tần Lý gắt gao ấn tay cô, căn bản là cô tránh không được. Anh thậm chí dẫn dắt tay cô xoa nắn nó.

Hà Đường trợn mắt há hốc mồm ngồi ở đó, Tần Lý đã vô cùng khó chịu, anh cầm lấy tay Hà Đường tại chính mình chỗ đó, trận trận khoái cảm khiến anh không ngừng được lên tiếng rên rỉ.

Hà Đường cảm giác đầu cô sắp nổ tung rồi, Tần Lý liên tục ngửa đầu nhìn cô, hô hấp anh dồn dập, ngực trận trận phập phồng, tay phải anh co quắp bên người, đầu ngón tay đúng lúc chạm vào Hà Đường, ngón trỏ phải nhẹ nhàng đụng bắp đùi Hà Đường một cái, làm cô bỗng chốc liền bắn lên.

Ánh mắt Tần Lý sâu thẳm như hố đen vũ trụ, anh một mực không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Hà Đường, tay trái vẫn luôn nắm lấy tay phải của cô.

Tiểu A Lý mặc dù trạng thái phấn khích, nóng đến dọa người, nhưng thoạt nhìn bộ dáng nó hết sức đáng thương.

Hà Đường không chịu đựng nổi nữa, tay run rẩy kéo quần lót Tần Lý. Ngón tay cô mới đụng phải lưng quần lót anh, Tần Lý đã không thể chờ đợi bắt lấy tay cô, cùng cô cùng nhau đem quần lót của mình kéo xuống.

Tiểu A Lý như gặp được mặt trời, hoàn toàn hiện ra ở trước mặt Hà Đường.

Miệng Hà Đường hé mở, theo bản năng nhìn chằm chằm nó, cô đã hoàn toàn quên hết hình ảnh xấu xí trên tiểu điện ảnh, nhìn tiểu A Lý của Tần Lý, trong đầu Hà Đường chỉ là đang nghĩ:

Thì ra nó là dài như vậy... High như, cũng, cũng không phải là rất khó coi.

Chỉ là, nó, nó to như vậy, sao, làm sao có thể đi vào chỗ đó được!

"Giúp anh cởi quần xuống."



Tiếng Tần Lý vang lên bên tai, giống như từ đám mây truyền đến, Hà Đường máy móc giúp anh kéo quần lót xuống, từ dưới hai chân lôi ra.

Tiếng Tần Lý lại một lần bay tới: "Cũng cởi quần áo em xuống."

"..." Hà Đường kịp phản ứng, lại một lần che cổ áo mình, đáng thương nhìn anh.

Tần Lý trong mắt tinh quang bắn ra bốn phía, anh kiềm chế cảm xúc, bình tĩnh mở miệng: "Hà Đường."

A a, thật sự là không chịu nổi anh nghiêm nghị gọi cô như vậy!

Hà Đường nhìn Tần Lý hoàn toàn khỏa thân nằm ở trước mặt cô, nội tâm phập phồng hồi lâu, cuối cùng run rẩy cởi áo mình ra, sau đó đến quần dài.

Tần Lý nhìn chằm chằm thân thể cô, thân thể cô gái trẻ xinh đẹp, làn da trắng mịn, sung mãn mà có co dãn, trước ngực cô hai mạt mềm mại theo động tác cô hơi hơi run rẩy, cảnh tượng này thật sự là tuyệt không thể tả.

Lúc chỉ còn lại quần lót, Hà Đường thẹn thùng, cô kéo chăn đắp lên hai người, lại một lần chui vào trong chăn, một lát sau, quần lót bị cô ném ra ngoài.

Tần Lý thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm khái chỉ là thoát y phục, hai người cũng có thể mè nheo lâu như vậy.

"Giúp anh xoay người." Anh nói.

Hà Đường theo lời lại giúp anh từ nằm ngửa thành nằm nghiêng bên phải.

Chỗ đó của Tần Lý trướng được lợi hại, lúc này tâm tư đã không biết rõ ở nơi nào, nhìn gò má Hà Đường đỏ bừng, anh lại một lần nữa lấy tay ôm eo thon của cô, đem thân thể cô áp vào người mình.

Làn da cô trơn tru nõn nà, nhiệt độ hơi cao, làm tinh thần Tần Lý lại rạo rực.

Lúc này đã không còn lớp vải cản trở, cảm giác dưới thân rõ ràng lại mãnh liệt, Tần Lý hừ nhẹ một tiếng, cảm thụ được này đột nhiên đến đánh thẳng vào, tiểu A Lý rong chơi ở trên người Hà Đường, kèm theo sự chà xát của hai cơ thể, cảm giác tuyệt vời ấy không có từ ngữ nào có thể miêu tả được.

Hà Đường cắn môi, cố gắng không nghĩ đến bất cứ điều gì, cái gì cũng không nói, cái gì cũng không làm. Cô nghĩ, nhắm mắt cắn răng, nhanh chóng sẽ trôi qua thôi.

Nhưng, làm sao có chuyện tiện nghi như vậy. Tần Lý thở phì phò, tay trái buông lỏng eo của Hà Đường, anh mò lên bắp đùi phải của cô gác lên trên người mình, ngón tay trực tiếp tìm được dưới thân cô.

Rốt cuộc Hà Đường không bình tĩnh được nữa.

"Anh…anh…anh anh muốn làm gì?!" Cô đưa tay đẩy Tần Lý, thiếu chút nữa Tần Lý bị cô đẩy nằm ngửa ra, nhanh chóng nắm eo cô mới giữ vững thân mình.

Hà Đường thu chân về, khép chặt hai chân lại.

Tần Lý trầm giọng nói: "Em nói xem anh muốn làm gì?"

"Nhưng nhưng…nhưng có thể không…không…đưa vào hay không..." đầu Hà Đường sắp nổ tung, nói năng lộn xộn, "rất khó chịu."

Tần Lý hôn hôn lên miệng cô, nói: "Đường Đường, thả lỏng, không khó chịu đâu."

"..." Hà Đường chu môi nhíu mày, vẻ mặt tràn đầy không tin, "Làm sao anh biết?"

"Mặc dù anh chưa bao giờ làm qua, nhưng anh biết rõ. Em khẩn trương như vậy thì sẽ rất đau." Tần Lý ôn nhu nói, "Em thả lỏng một chút, cứ giao cho anh, anh sẽ tận lực dùng ít sức, không để em đau đâu."

"Sẽ đau lắm phải không?" Hà Đường ngây ngốc hỏi.

Ánh mắt Tần Lý thành khẩn, gật gật đầu: "Là lần đầu tiên, nên sẽ hơi đau."

"..."

"Đường Đường."

"..."

Tần Lý ôm lấy eo cô, làm cho cô cảm nhận được thân thể nóng rực của anh: "Cảm giác được không? Anh kìm nén đến khó chịu sắp chết rồi."

Hà Đường: "..."

"Cho anh, có được không?" Tần Lý hôn môi Hà Đường, tiếng nói triền miên động lòng người, "Bà xã…”

Một tiếng "Bà xã" làm Hà Đường dường như ở trong cõi mộng trở về, cô mấp máy môi, nói: "Ừm, vậy anh dùng ít lực thôi đó."

"Nhất định."

"Ừ." Cô run rẩy nâng đùi phải lên, chủ động gác lên trên người Tần Lý.

Tay anh lập tức lại tìm được dưới thân cô, đầu ngón tay khẽ vuốt vườn hoa bí mật kia, tìm kiếm đến cánh cổng cần đến.

Tuy Tần Lý không có kinh nghiệm, nhưng đã là đàn ông, có một số chuyện dường như có thể vô sự tự thông.

(*) vô sự tự thông: từ từ rồi cũng sẽ biết. Nhưng ta nghĩ trong trường hợp này ý là không chỉ dẫn cũng sẽ tự thông suốt.

Ngón tay anh linh hoạt trêu chọc nhụy hoa Hà Đường, Hà Đường chỉ cảm thấy một cảm giác tê dại từ trong lòng dâng lên, trong nháy mắt cô khẩn trương lên, thân thể lại trở nên căng thẳng, Tần Lý lập tức hôn môi cô, ở bên tai khẽ gọi tên cô, từng tiếng thân mật than nhẹ giúp Hà Đường trầm tĩnh lại. Tần Lý nói: "Em không cần nghĩ bất cứ điều gì cả, Đường Đường, em chỉ cần tin tưởng anh là được rồi."

Ừ, tin tưởng anh.

Hà Đường dứt khoát nhắm mắt lại, cô dán sát trên người người đàn ông này, cố gắng giao mình cho anh.

Ngón tay Tần Lý khiêu vũ trên nhụy hoa Hà Đường, tựa hồ như sóng lớn, từng đợt vỗ vào lòng Hà Đường. Hà Đường hoàn toàn say mê, trong ý thức mơ hồ nghe được một âm thanh nhẹ mềm mại uyển chuyển, cô tìm kiếm xuất xứ của thanh âm, cuối cùng hoảng sợ phát hiện đúng là chính cô.

Trong phòng ngủ ấm áp yên tĩnh, chỉ lượn lờ tiếng thở hào hển rõ ràng của hai người, và phập phồng không ngừng âm thanh mờ ám .

Tiếng rên của Hà Đường đã khiến Tần Lý khó kìm lòng nữa, Hà Đường cũng không hiểu được phải nên làm thế nào, lúc này cũng không có đi quản tiểu A Lý của anh đang dần ngẩng đầu lên. Tần Lý phải hết sức khổ cực nhịn, cảm nhận được hoa của Hà Đường đã tuôn ra mật dịch, anh kiên trì không để cho ngón tay đi vào, bởi vì cảm thấy vườn hoa nhỏ của cô vô cùng đáng yêu, hẳn phải để “chiếc vé” người tham quan xứng đáng nhất để lại cho tiểu A Lý.

Cuối cùng, Tần Lý nhịn không được nói: "Đường Đường, giúp anh."

Hà Đường vẫn còn đang hưởng thụ "sự phục vụ" Tần Lý, cô tự nhiên biết rõ thân thể của mình biến hóa, chỗ đó đã dinh dính ướt át, lúc này nghe được lời nói của Tần Lý, cô có chút phản ứng không kịp.

"Sao?" Cô hỏi.

"Giúp anh." Anh lập lại.



"Giúp cái gì?" Hà Đường khó hiểu, "Sao, giúp như thế nào?"

Mặc dù Tần Lý đã có chuẩn bị tâm lý đầy đủ, lúc này vẫn là sắp điên rồi, anh cắn răng nói: "Để anh nằm ngửa ra, sau đó em ngồi trên người anh."

Hà Đường kinh ngạc trợn to hai mắt.

Tần Lý cau màn nhìn cô: "Đường Đường, có lẽ em cũng biết, tự mình anh không có cách nào làm."

"A." Hà Đường giống như con bọ không đầu từ trong chăn chui ra. Tay trái Tần Lý chống trên giường đem mình nằm ngửa trở lại, sau đó một phen xốc hết chăn mền lên.

Hà Đường thấp giọng hô: "A! Lạnh..."

"Sẽ không lạnh đâu." Tần Lý chằm chằm nhìn cô, "Cả người em đều đầy mồ hôi, trên người anh cũng vậy."

"A."

Chăn mền bị đẩy sang một bên, Hà Đường lại một lần cúi đầu nhìn đến tiểu A Lý của Tần Lý, tinh thần nó mười phần đứng vững chãi nơi đó, khiến người ta ngăn không được mặt đỏ tim đập dồn dập.

Chỉ là, nó đồ sộ và hai chân héo rút của anh tạo thành sự tương phản mãnh liệt. Nửa người dưới Tần Lý vẫn không nhúc nhích, hai chân thậm chí không co lên, mà là mềm nhũn ngoạc ra hai bên.

Tần Lý lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của Hà Đường, hoàn mỹ hệt như trong tưởng tượng của anh. Vòng eo cô thon thả, mông rất tròn, còn vườn hoa bí mật phía trước, đẹp đến nỗi khiến anh hô hấp không nổi nữa.

Anh nói: "Đường Đường, ngồi lên trên người anh."

Hà Đường nhịn xuống cảm giác thẹn thùng, tách hai chân ra ngồi trên người Tần Lý, xương chậu anh nhô cao hơi cấn vào người, Hà Đường không dám động đậy, chờ đợi Tần Lý phân phó, hai người một đè cằm xuống, một cúi đầu, cùng nhìn tiểu A Lý của Tần Lý. Tay trái Tần Lý cầm lấy nó, nói: "Đường Đường, em phải nghĩ biện pháp làm cho nó đi vào."

Hà Đường chỉ vào mình: "Em?"

Tần Lý gật đầu: "Đúng, là em. Anh không nhúc nhích được."

"Nhưng, nhưng mà..."

"Em thử một chút, chắc sẽ không đau quá đâu."

"Thật vậy không?"

"Ách..." Tần Lý không ngừng chính mình vỗ về tiểu A Lý, cũng không để ý là ở trước mặt Hà Đường. Anh cắn răng nói: "Anh không chắc chắn, nhưng em thử một chút đi, Đường Đường! Anh thật rất khó chịu!"

Hà Đường bị anh rống lên một tiếng, lúc này mới thử nâng mông lên, đem chỗ đó của mình nhắm ngay tiểu A Lý.

Nó lại còn hưng phấn mà nhảy lên một cái, Hà Đường bị dọa tới mức thân mình run lên.

"Mà… ở đâu vậy?" Cửa vào vườn hoa của cô chỉ đụng đỉnh tiểu A Lý một cái, liền chạy ra.

Tần Lý quả thực sắp điên rồi, nói: "Em xuống một chút, anh tìm đến, em không cần trốn."

Hà Đường theo lời đi phía trước cọ cọ, tay trái Tần Lý vịn chặt tiểu A Lý, ngón tay lại quyến rũ ra thăm dò mật kính của Hà Đường, anh cảm giác mình tìm đúng vị trí liền nói: "Em ngồi xuống, chính là chỗ này."

"..." Hà Đường nghe lời thoáng đi xuống một chút, mặc dù chỗ đó của cô đã dính ướt, nhưng chung quy là tấm thân xử nữ, đột nhiên mà đến dị vật cảm giác làm cô quá sợ hãi, hốt hoảng vừa hạ mông xuống lại nâng lên.

Tần Lý cảm giác mình sắp biến thành Ninja rùa mất rồi.

"Đường Đường." Anh ôn nhu gọi cô, "Anh biết rõ sẽ hơi đau một chút, nhưng em nhất định phải ráng nhịn, bởi vì anh không có cách nào động đậy, anh và em làm chuyện này chỉ có thể dựa vào một mình em thôi."

"Em biết, nhưng mà..." Hà Đường vẻ mặt cầu xin.

"Đường Đường, giúp anh." Không đợi cô nói xong, Tần Lý thấp giọng nói ra, "Giúp anh đi, có được không?"

Hà Đường cúi đầu nhìn tiểu A Lý trướng lên, nhìn lâu, dường như đã thành quen, cũng không thấy nó dữ tợn xấu xí , lúc này phối hợp với giọng nói Tần Lý có chút sa sút, lộ ra vẻ mặt hết sức là đáng thương.

Nó lại nhảy lên một cái, dường như đang làm nũng với Hà Đường.

Hà Đường khẽ cắn răng, lại một lần nữa lâm trận.

Tần Lý lần nữa tìm đúng vị trí, nói: "Đường Đường, là chỗ này, a..." Sự cọ xát ấy làm anh khó có thể kiềm chế, anh ngẩng cổ, nhắm mắt lại luống cuống kêu ra tiếng.

Trong lòng Hà Đường tự động viên mình, cô nghĩ, hẳn là sẽ không đau lắm, mỗi người phụ nữ đều phải trải qua một bước này, không phải sao?

Sau đó, cô nhắm mắt lại, ngồi mạnh xuống, không để lại một chỗ trống nào.

Đau đớn kịch liệt trong nháy mắt xé rách thân thể cô.

"A - - - - - -" Hà Đường đau đến khom người xuống thật sâu, mặt cô trở nên trắng bệch, nhíu mày, cắn chặt hàm răng, căn bản là khó có thể hình dung cảm giác của thân thể lúc này.

Đau nhức! Thật vô cùng đau!

Đau đến nỗi cô chỉ muốn thoát đi, nhưng lại không thể không nhịn xuống.

Đầu tóc cô đều ướt đẫm, mồ hôi theo cằm nhỏ xuống, rơi trên người Tần Lý.

Cô khó khăn ngẩng đầu nhìn Tần Lý, yết hầu người đàn ông ấy không ngừng lên xuống, tay trái nắm chặt eo cô, làm như đang cực lực nhẫn nại.

Tần Lý cảm thấy chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn cực lớn như vậy.

Thân thể anh cùng cô chặt chẽ liên lạc cùng một chỗ, người con gái đáng yêu này, cuối cùng cô cũng là của anh rồi.

Tinh thần anh vẫn tập trung cao độ, lúc này rốt cuộc chống đỡ không nổi nữa, thân thể Hà Đường chỉ khẽ động một chút, Tần Lý liền lớn tiếng rống lên.

"A a - - - - - - - - "

Hà Đường cảm giác được có một luồng nhiệt lưu đột nhiên phun vào trong cơ thể cô, cô cúi đầu xuống, kinh hãi nhìn nơi mình cùng anh sít sao kề nhau, dịch màu trắng hòa lẫn chất lỏng đỏ tươi, chậm rãi chảy trên thân thể Tần Lý.

Chỉ như vậy... kết thúc? Hà Đường u mê suy nghĩ, thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hà Tần Hợp Lý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook