Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Chương 109: Em Là Của Tôi [H+++]
Gilivian
30/01/2021
Cô nàng họ Hạ nào đó bị vùi dập có chút đáng thương, nỉ non khóc lóc cũng
không khiến Khương Tình mảy may thương tiếc mà dừng lại.
Khương Tình mang chút bá đạo cùng cường thế cúi người hôn nhẹ lên bờ vai thon thả tinh xảo của nữ nhân dưới thân, từng sợi tóc đen buông xoã rơi lác đác lên tấm lưng Hạ Nhi trắng nõn như bạch ngọc, giọng nói ôn nhuận ấm áp từ phía sau vang lên:
"Mỗi thứ trên người em đều là của tôi."
Hạ Nhi cắn chặt cánh môi đỏ mọng, lại bị Khương Tình dùng tay ấn nhẹ cằm mở ra, ép buộc cô không được tàn phá bờ môi ấy nữa, ngón tay tinh xảo vuốt ve miết nhẹ lên vết cắn hồng nhạt, sau đó liền chen ngón tay vào khoang miệng trêu đùa đầu lưỡi cô.
Hạ Nhi vô cùng bất lực, cô vẫn biết Khương Tình trước giờ khắc chế bản tính điên cuồng khi chạm vào cô, bây giờ lại thể hiện bá khí cùng tính chiếm hữu quá mức biến thái thế này.
Nụ hôn nhỏ vụn từng chút rơi trên tấm lưng trần trắng nõn tinh xảo, trân trọng yêu chiều, dịu dàng lại ôn hoà tựa mây trời, mềm nhẹ như đang chạm vào một món trân bảo quý giá nhất trần gian.
Hạ Nhi cúi đầu, mái tóc nâu bao phủ xuống cơ thể nhễ nhại mồ hôi ẩm ướt, thân thể vẫn không ngừng bị Khương Tình dùng ngón tay thong thả chậm rãi ra vào *** ***** đến tê tê dại dại. Khoái cảm kì lạ kèm theo chút đau đớn khiến phía dưới *** ***** tuôn trào mật dịch ướt đẫm.
Cô thế mà vì Khương Tình dùng hành động có chút biến thái thô bạo cùng những nụ hôn dịu dàng như nước đó làm cho dâng trào dục vọng.
Lực đạo trên tay Khương Tình trở nên vừa nhanh vừa mạnh. Hơi thở như lan như sương phía sau tán loạn đầy khắc chế.
Hạ Nhi không tiếng động hít sâu một hơi, đầu lưỡi đẩy ngón tay đang trêu chọc khoang miệng cô, thở gấp yếu ớt nói:
"Tình... nhẹ lại."
Khương Tình nghe thấy liền cười trầm thấp, cơ thể hoàn mỹ trắng nõn như bạch ngọc dính sát phía sau, da thịt bóng loáng trơn nhẵn hơi lành lạnh áp lên lưng trần khiến Hạ Nhi có chút thổn thức, cảm nhận được hai đầu nhũ hoa ***** **** của nữ nhân nào đó đang cọ sát trên da thịt phía sau mình, hơi thở đứt quãng cùng tiếng cười từ tính yêu dị vang khe khẽ bên tai.
Tay Khương Tình vẫn động, còn có chút bạo ngược tàn phá đến quá phận.
"Tôi rất muốn nhẹ tay. Nhưng nhìn em thế này... tôi chỉ muốn dày vò em mạnh hơn thôi." Giọng nói như truyền đi một nơi xa xôi nào đó, Hạ Nhi nghe mà nhũn cả người.
Khương Tình rút ngón tay đang trêu đùa trong khoang miệng cô, hơi thở đứt quãng vội vã di chuyển tay một đường ướt át xuống chân tâm đang không ngừng tiết ra mật dịch, chạm vào huyệt nhỏ ẩm ướt lầy lội kia, cười ôn nhuận quyến rũ ghé sát vành tai tinh xảo lộ ra sau suối tóc nâu dài rối tung, khàn giọng trêu chọc:
"Xem em này! Ướt đến như vậy."
Khuôn mặt Hạ Nhi đỏ ửng, tưởng chừng có thể búng ra máu. Cô chỉ biết ngượng ngùng nghiêng đầu né tránh, đôi môi mím thành một đường, ngón tay Khương Tình vuốt ve *** ***** trơn trượt, lập tức chen một ngón tay đi vào trong.
"Ah... Tình... chị... chị... cầm thú!" Hạ Nhi nhẹ giọng mắng một tiếng.
Khương Tình nghe thấy liền cười khẽ, lập tức chen thêm một ngón tay vào trong huyệt nhỏ, đâm vào rút ra thong thả rồi mạnh bạo. Ở phía sau vẫn luận động ngón tay nơi *** ***** chặt chẽ.
"Thật nhạy cảm. Em ép tôi đến điên rồi." Khương Tình khàn giọng, hơi thở tán loạn yêu dã đến mị hoặc tâm hồn người khác.
Hạ Nhi run giọng rên khẽ, có chút không chịu nổi khoái hoạt điên cuồng như vậy.
Khương Tình bề ngoài là một bộ dạng cấm dục tao nhã, thanh cao lại khí chất ôn nhuận như ngọc, dịu dàng lãnh đạm lại xa cách, thế nhưng trên giường quá mức phóng túng quyến rũ, hoang dâm vô độ không chút tiết chế.
Hạ Nhi luôn biết nữ nhân này dùng bề ngoài như một lớp vỏ bọc che giấu bản tính ác ma tàn khốc lãnh diễm.
Nhưng... có phải quá mức rồi hay không? Bị Khương Tình trêu chọc đến túng quẫn ngượng ngùng, cô toàn thân hồng rực xấu hổ đến muốn giấu mình đi.
Hạ Nhi cố gắng nhịn xuống khoái cảm đang dần dần cắn nuốt linh hồn cô, thấp giọng nỉ non nói:
"Tình! Xin chị đó. Đừng dày vò em nữa."
Khương Tình không trả lời, cúi đầu vươn lưỡi liếm lên tấm lưng trần trụi trắng nõn mê người kia, mút ra những dấu hôn ngân đỏ rực diễm lệ, vệt nước ướt át lành lạnh cùng đầu lưỡi ấm nóng lướt trên cơ thể Hạ Nhi, động tác hai tay Khương Tình càng lúc càng nhanh, đâm vào rút ra hết sức mạnh bạo, nông sâu ra vào đưa đẩy theo tiết tấu nhịp nhàng lại tràn đầy gợi dục xuân sắc.
Bên trong huyệt nhỏ co rút không ngừng, khoái cảm như mưa rào từ hai nơi ập đến khiến chân Hạ Nhi run rẩy, cảm giác quen thuộc lại khoái hoạt.
Hạ Nhi nức nở muốn bật khóc.
"Em đang cao trào! Bảo Bối." Thanh âm khàn khàn đè nén dục vọng lại yêu dị quyến rũ.
Hương vị *** ** gợi tình lan toả trong hơi thở như lan như sương tán loạn phía sau, từng chút dẫn dụ cắn nuốt chút thần trí còn sót lại của Hạ Nhi. Khương Tình vì động thái co giật cao trào dữ dội của cô mà bị kích thích đến điên cuồng ra vào mạnh mẽ.
"Tình... ah..." Hạ Nhi cắn môi gằn nhẹ tiếng rên trong cổ họng, vành mắt đỏ ửng cùng tiếng thở dốc không ngừng, ẩn ẩn có chút nức nở nghẹn ngào.
Khoái cảm đánh tới choáng ngợp, bên trong huyệt động nóng bỏng, một lượng lớn chất lỏng trong suốt tuôn ra không ngừng, nhỏ giọt chảy dài xuống ga giường trắng tinh.
"Ah..." Nữ nhân yêu kiều vô lực rên khẽ một tiếng.
Hai chân Hạ Nhi run run, không quỳ nổi nữa liền ngã xuống.
"Em... em đây là..." Giọng nói ôn nhuận có chút kinh hãi cùng đè nén tâm tình kích động.
Khương Tình biết nữ nhân khi ở trạng thái khoái lạc cực hạn đôi khi sẽ có dạng này, thế nhưng là... nghe nói... không có dễ dàng như vậy nha.
Khương Tình khống chế tâm tình điên cuồng cùng vô hạn yêu thích, khàn giọng nói:
"Em đây là... triều phun..."
Đôi mắt nâu sẫm hiện lên sự thưởng thức cùng vui thích không nói nên lời, nhìn nữ nhân đang run rẩy cực độ mẫn cảm, bị mình điều khiển đến mức phun trào, thần trí mê man không rõ.
Mật dịch từng giọt sáng trong lộng lẫy trên ga giường, lưu lại dấu tích.
Khương Tình nhìn mà trong ngứa ngáy khó nhịn.
Hạ Nhi có chút xấu hổ, cô bị Khương Tình đối xử thô bạo như thế, không ngờ lại kích thích bản thân đến triều phun, mật dịch tuôn ra ướt đẫm một mảng lớn dưới giường.
Hạ Nhi hồng nhuận cả người, dùng hai tay che lại khuôn mặt nhỏ đang ửng lên từng rặng mây đỏ rực.
Khương Tình rút hai ngón tay ra, như có như không vuốt ve thứ chất lỏng ấm nóng đang chảy dài thấm đẫm cả ga giường kia, đôi mắt nâu sẫm hiện lên sự điên cuồng ham muốn, nhìn chằm chằm vào *** ***** thiếu nữ phấn nộn yêu kiều, thanh âm trầm khàn không tiết chế được dục vọng dâng trào:
"Tôi muốn nữa." Khương Tình tham luyến khàn giọng.
Trong thoáng chốc sắc mặt Hạ Nhi tái nhợt, cơ thể run rẩy tê dại nhũn cả xương cốt, ánh mắt hổ phách ngập nước tràn đầy kinh hãi.
Khương Tình nhìn thấy, bàn tay đang chạm vào *** ***** non mềm đưa ra lại rút về, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên chút hoảng loạn không đành lòng tiếp tục nữa.
Hạ Nhi nhíu mày rên khẽ một tiếng, ánh mắt liếc tới ngón tay đang chôn sâu trong *** ***** mẫn cảm.
Cô là trông thấy Khương Tình đang muốn tiếp tục dày vò cô.
Ngón tay thon dài tuyệt mỹ đó vừa không an phận đâm nhẹ vào bên trong cô một cái.
Sức lực này thật sự quá kinh người rồi.
Cô hầu không nổi a.
"Tôi... Hạ Nhi! Em..." Giọng Khương Tình mang chút tự trách cùng túng quẫn, dục vọng vì cố gắng áp chế mà run khẽ, ngón tay phía sau cũng không tiếng động nhẹ nhàng rời đi.
Hạ Nhi bỗng nhiên bật cười, chống người ngồi dậy vươn tay ra ôm lấy Khương Tình, vùi mặt vào hõm cổ xinh đẹp kia, nhỏ giọng nỉ non nói:
"Là em chưa quen. Tình! Chị thích sao?"
Khương Tình vì nhìn thấy khuôn mặt Hạ Nhi hiện lên chút không thoải mái mà dừng lại, lúc này nghe Hạ Nhi cười với mình, còn dịu dàng ôm mình như thế, khuôn mặt thoáng chốc hiện lên chút ửng đỏ.
"Tôi chỉ là... muốn mọi thứ trên người em... đều thuộc về tôi. Với lại, tôi đúng là... rất thích." Thanh âm ôn nhuận lại mềm nhẹ yếu ớt.
Khương Tình giống như sợ hãi Hạ Nhi ghét bỏ lại giận dỗi nên có chút lo lắng bất an, đôi mắt nâu sẫm liễm diễm, giống như do dự, hiện lên sự khẩn thiết cùng bất đắc dĩ.
Hạ Nhi ngẩng đầu, môi đỏ mọng hé mở, hơi thở còn hỗn loạn áp sát khuôn mặt nữ nhân tuyệt sắc kia, đầu lưỡi vươn ra liếm lên khoé môi mỏng tinh xảo, cười khẽ nói:
"Em vốn là của chị."
Đôi mắt nâu sẫm hơi liếc lên, nhìn thấy vẻ mặt yêu kiều khuyến đại trước mặt, làn da trắng nõn non mịn lại vô hạn yêu mị.
Khương Tình nhịn không được vươn tay ra vuốt lên tấm lưng trần mịn màng, lại cúi đầu hôn lên bờ vai thon gầy của Hạ Nhi, thấp giọng ôn nhuận nói:
"Vì em — Tôi xuống địa ngục cũng cam lòng."
Hạ Nhi thoáng thấy sự chấp nhất cùng chấp niệm yêu đến điên cuồng trong đôi mắt nâu sẫm kia, tuy chỉ thoáng qua rồi bị che giấu đi mà vụt mất, nhưng Hạ Nhi vẫn không kiềm được mà rung động đến kinh tâm động phách.
Nữ nhân này là dùng tất cả để yêu cô, dùng cả linh hồn mà trân trọng yêu thương.
Hạ Nhi đưa tay ra đẩy Khương Tình nằm xuống.
Trong ánh mắt hổ phách hiện chút ánh sáng mờ ảo, khoé mắt cong lên ý cười ngọt ngào:
"Khương Tình! Chị sợ đau sao?"
Khương Tình bị Hạ Nhi đẩy ngã xuống giường, vô cùng nhu thuận nằm an tĩnh nhìn nữ nhân đang ngồi trên người mình đong đưa nói một câu không đầu không đuôi.
"Tôi không sợ gì cả." Khương Tình lãnh đạm thản nhiên trả lời.
Hạ Nhi vươn tay xuống nơi tư mật mẫn cảm của nữ nhân dưới thân, ngón tay thon dài vuốt ve nhè nhẹ mật dịch ướt át đang rỉ ra kia, cười đến ý vị quyến rũ:
"Vậy chị để em làm chị đi."
Khương Tình nghiêng đầu cười khẽ, ánh mắt nâu sẫm mang đậm dục vọng cùng bất đắc dĩ.
Hạ Nhi nhìn thấy, chu môi tức giận nói:
"Em rất nghiêm túc đấy."
Khương Tình không trả lời, chống một tay ngồi dậy, mái tóc đen xoã xuống bờ vai thon gầy đẹp không sao tả nổi, vùng cơ bụng săn chắc do động tác ngồi dậy có chút ưu nhã thanh thoát mà tạo nên những đường cong mê người, vừa săn chắc lại vừa mị hoặc đến kinh tâm động phách.
Hạ Nhi liếc mắt nhìn thấy, nuốt một ngụm nước miếng, vội vã lui người về phía sau.
"Em sợ tôi đè em ra sao? Tránh né như vậy?" Giọng Khương Tình ôn nhuận tao nhã quyến rũ không nói nên lời.
Hạ Nhi có chút chột dạ, thân thể cô hiện tại chỉ cần nhìn thấy Khương Tình hơi động một chút sẽ cực kì mẫn cảm, dù sao nữ nhân này quá mạnh, một khi muốn đè cô ra thì nhất định một chút phản kháng cô cũng không làm nổi.
"Em... không sợ. Chỉ là... em muốn..." Hạ Nhi lắp bắp nhỏ nhẹ nói.
Chưa hết câu Hạ Nhi đã trợn tròn mắt kinh hãi.
Khương Tình vươn tay nắm lấy tay cô.
Đột ngột kéo hai ngón tay cô ấn mạnh vào trong huyệt động nóng bỏng kinh người của mình. Động tác chuẩn xác lại không chút do dự.
Hạ Nhi chỉ thấy hai ngón tay cô đâm mạnh vào vách thịt ấm áp, xé rách một thứ gì đó chắn ở trước.
Thân thể Hạ Nhi cứng đờ, mở to đôi mắt hổ phách nhìn sắc mặt Khương Tình vô cùng thản nhiên đang cười yếu ớt nhìn cô.
"Chị..." Hạ Nhi há hốc miệng vô cùng kinh ngạc.
Khương Tình buông tay đang nắm Hạ Nhi ra, tư thái lười biếng nghiêng đầu qua một bên thấp giọng cười ôn nhuận, một tia yếu đuối trong đôi mắt nâu sẫm không dễ dàng nhìn thấy vụt qua trước mắt Hạ Nhi, thanh âm dịu dàng lại ấm áp:
"Cho em rồi! Phải chịu trách nhiệm với tôi đấy."
Hạ Nhi ánh mắt hổ phách linh động liếc xuống hai ngón tay đang chôn sâu bên trong *** ***** nữ nhân kia, trên làn da ở ngón tay trắng nõn, kẽ tay tinh mĩ chảy dài vệt máu đỏ tươi diễm lệ đến chói mắt.
Hạ Nhi dừng luôn động tác, giờ phút này cô mới biết lúc cô cưỡng ép bắt Khương Tình phá thân mình là như thế nào, cảm giác không đành lòng cùng đau xót, xen lẫn chút vui vẻ lại kinh ngạc không nói nên lời.
Hạ Nhi áp sát khuôn mặt đỏ bừng vào sườn mặt mỹ lệ đến kinh tâm động phách kia, nhỏ giọng mềm mại nói:
"Tình! Không đau sao?"
Hạ Nhi rõ ràng nhìn thấy máu chảy đỏ sẫm một mảng dưới ga giường, bên trong ấm nóng lại khít chặt ôm sát lấy hai ngón tay cô, nữ nhân này bạo ngược đến nỗi... lần đầu tiên để cô tiến vào cơ thể mình đã dùng hai ngón tay không chút lưu tình ấn mạnh vào, xé rách hoàn toàn một thân thể thuần khiết trong trắng.
"Một chút! Nhưng không đáng kể." Khương Tình cười ôn nhuận nói.
Hạ Nhi nhìn nữ nhân biếng nhác nghiêng đầu cười yêu nghiệt lại quyến rũ, đang vô hạn câu người vươn ngón tay xinh đẹp tuyệt mỹ chạm vào chóp mũi cô.
Khương Tình yêu chiều khàn giọng:
"Cứ để như vậy sao? Em không động thì để tôi."
Hạ Nhi trợn tròn mắt, còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra liền thấy nữ nhân trước mặt áp sát tới, môi mọng đỏ bị che lại, hai cánh môi chẳng mấy chốc liền cạy mở, đầu lưỡi hồng nhuận ướt át càn quấy len lỏi chui vào đảo khắp khoang miệng cô, cuốn lấy gốc lưỡi rồi mút đến mức Hạ Nhi nhíu mày than khẽ.
Hạ Nhi choáng váng đến mức không nhúc nhích nổi.
Khương Tình dùng sức áp chế có chút bá đạo, bàn tay đã di chuyển xuống vùng tư mật non mềm của cô, xoa nhẹ mật dịch ướt đẫm rồi chen hai ngón tay đâm mạnh vào.
"Ưm..." Hạ Nhi mở to mắt, có chút không thể tin.
Rõ ràng là cô đang công Khương Tình đó. Có được không?
Sao ngay cả lúc công người ta cũng bị đè ngược thế này?
Hạ Nhi cảm thán bực bội đến mức hạ răng cắn đầu lưỡi nữ nhân kia.
"Ah.. Bảo Bối!" Khương Tình rời môi nhíu mày tỏ vẻ vô cùng bất mãn.
Hạ Nhi thở dốc, khuôn mặt hiện lên chút căm tức nói:
"Em đang công. Chị có ý thức thụ một chút đi."
Khương Tình chớp nhẹ rèm mi dài như cánh phượng, cúi đầu thấp giọng cười một tiếng, cúi sát khuôn mặt tuyệt mỹ lại gần chóp mũi Hạ Nhi, ôn nhuận mở miệng nói:
"Tôi chỉ để em phá thân. Không nói sẽ để em công tôi."
Hạ Nhi nghe thấy liền cứng đơ người.
Khương Tình nhân cơ hội liền lao tới, môi mỏng gợi cảm chuẩn xác áp lên môi Hạ Nhi, nụ hôn triền miên không dứt. Hai ngón tay trong cơ thể liên tục cử động đâm vào rút ra, động tác kích tình mạnh bạo đem tới cho Hạ Nhi một hồi thở gấp đứt quãng.
Tay Hạ Nhi nằm trong cơ thể Khương Tình từ từ trượt ra ngoài.
Thân thể có xu hướng lại bị đè áp dưới thân Khương Tình lần nữa.
Hạ Nhi có chút bất lực, ngón tay cong lên mặc kệ Khương Tình đang đâm chọc điên cuồng trong huyệt nhỏ ẩm ướt của mình, cũng dùng chút lực mà đâm ngón tay vào sâu bên trong nữ nhân kia.
"Ah.. Em không ngoan gì cả." Khương Tình giọng điệu khàn khàn vô cùng bất mãn.
Hạ Nhi mở to đôi mắt hổ phách, đáy mắt hiện rõ sự không cam lòng cùng không khuất phục.
Khương Tình cong khoé môi tinh xảo, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên cánh môi sưng đỏ, di chuyển xuống cần cổ trắng nõn mịn màng, thấp giọng cười nhàn nhạt nói:
"Đã thế để xem em giữ được bao lâu."
Hạ Nhi muốn phản bác, hai ngón tay Khương Tình bên trong huyệt nhỏ đang đâm vào rút ra có chút mạnh bạo, giờ phút này lại càng điên cuồng hơn, đâm vừa sâu vừa mạnh. Hạ Nhi thân thể lay động, một tay nắm chặt bờ vai thon gầy rắn chắc, môi đỏ mọng bật ra từng tiếng thở dồn dập đứt quãng, lời đang muốn nói bị mắc kẹt trong cổ họng chỉ còn lại tiếng thở dốc cùng rên khẽ nỉ non.
"Ah.. nhẹ chút.." Hạ Nhi cào mạnh móng tay đang nắm chặt trên vai Khương Tình, có chút không khống chế được mà muốn lui về sau.
Khương Tình xem như không nghe thấy, một ngón tay không tiếng động lại chen vào trong, lực đạo mạnh mẽ kinh người, hơi thở trên thân hỗn loạn lại điên cuồng bạo ngược.
Mùi hương thoang thoảng như lan như sương lan toả khắp nơi, khuôn mặt tuyệt mỹ mang đậm sắc dục, gợi cảm đến cực điểm.
Căn phòng nhộn nhạo xuân nồng khiêu gợi vô hạn kích tình.
"Ah.. không được..." Hạ Nhi rên khẽ trong cổ họng, hơi thở nặng nề gấp gáp.
Khương Tình cúi đầu gặm cắn làn da trên bả vai thon thả, mái tóc đen xoã tung rơi rớt trên bầu ngực căng mọng no đủ của Hạ Nhi, ba ngón tay không chút tiết chế luận động mạnh mẽ tạo nên âm thanh dâm mị đến cực điểm.
"Tận hưởng đi Bảo Bối!" Khương Tình vươn đầu lưỡi liếm lên xương quai xanh tinh xảo, giọng nói khàn khàn cùng hơi thở tràn ngập dục vọng.
Hai ngón tay dính một mảng máu đỏ tươi diễm lệ rời khỏi cơ thể Khương Tình, thả xuống ga giường trắng muốt làm kéo dài một vệt máu nổi bật chói mắt.
Hạ Nhi vô lực chống cự bị áp ngã ra phía sau, hơi thở tán loạn, cả người rung động mãnh liệt.
Khương Tình cười khẽ, nhìn khuôn mặt nữ nhân yêu kiều dưới thân từng trận rên rỉ thở gấp, mái tóc nâu dài xoã tung khắp ga giường, đôi mắt hổ phách đờ đẫn mất đi tiêu cự, dục tiên dục tử ưỡn cong người đón nhận khoái cảm điên cuồng do cô mang đến.
Trong đôi mắt nâu sẫm hiện lên sự u tối cùng cực, Khương Tình khàn giọng âm trầm nói:
"Hạ Nhi — Em là của tôi."
Khương Tình mang chút bá đạo cùng cường thế cúi người hôn nhẹ lên bờ vai thon thả tinh xảo của nữ nhân dưới thân, từng sợi tóc đen buông xoã rơi lác đác lên tấm lưng Hạ Nhi trắng nõn như bạch ngọc, giọng nói ôn nhuận ấm áp từ phía sau vang lên:
"Mỗi thứ trên người em đều là của tôi."
Hạ Nhi cắn chặt cánh môi đỏ mọng, lại bị Khương Tình dùng tay ấn nhẹ cằm mở ra, ép buộc cô không được tàn phá bờ môi ấy nữa, ngón tay tinh xảo vuốt ve miết nhẹ lên vết cắn hồng nhạt, sau đó liền chen ngón tay vào khoang miệng trêu đùa đầu lưỡi cô.
Hạ Nhi vô cùng bất lực, cô vẫn biết Khương Tình trước giờ khắc chế bản tính điên cuồng khi chạm vào cô, bây giờ lại thể hiện bá khí cùng tính chiếm hữu quá mức biến thái thế này.
Nụ hôn nhỏ vụn từng chút rơi trên tấm lưng trần trắng nõn tinh xảo, trân trọng yêu chiều, dịu dàng lại ôn hoà tựa mây trời, mềm nhẹ như đang chạm vào một món trân bảo quý giá nhất trần gian.
Hạ Nhi cúi đầu, mái tóc nâu bao phủ xuống cơ thể nhễ nhại mồ hôi ẩm ướt, thân thể vẫn không ngừng bị Khương Tình dùng ngón tay thong thả chậm rãi ra vào *** ***** đến tê tê dại dại. Khoái cảm kì lạ kèm theo chút đau đớn khiến phía dưới *** ***** tuôn trào mật dịch ướt đẫm.
Cô thế mà vì Khương Tình dùng hành động có chút biến thái thô bạo cùng những nụ hôn dịu dàng như nước đó làm cho dâng trào dục vọng.
Lực đạo trên tay Khương Tình trở nên vừa nhanh vừa mạnh. Hơi thở như lan như sương phía sau tán loạn đầy khắc chế.
Hạ Nhi không tiếng động hít sâu một hơi, đầu lưỡi đẩy ngón tay đang trêu chọc khoang miệng cô, thở gấp yếu ớt nói:
"Tình... nhẹ lại."
Khương Tình nghe thấy liền cười trầm thấp, cơ thể hoàn mỹ trắng nõn như bạch ngọc dính sát phía sau, da thịt bóng loáng trơn nhẵn hơi lành lạnh áp lên lưng trần khiến Hạ Nhi có chút thổn thức, cảm nhận được hai đầu nhũ hoa ***** **** của nữ nhân nào đó đang cọ sát trên da thịt phía sau mình, hơi thở đứt quãng cùng tiếng cười từ tính yêu dị vang khe khẽ bên tai.
Tay Khương Tình vẫn động, còn có chút bạo ngược tàn phá đến quá phận.
"Tôi rất muốn nhẹ tay. Nhưng nhìn em thế này... tôi chỉ muốn dày vò em mạnh hơn thôi." Giọng nói như truyền đi một nơi xa xôi nào đó, Hạ Nhi nghe mà nhũn cả người.
Khương Tình rút ngón tay đang trêu đùa trong khoang miệng cô, hơi thở đứt quãng vội vã di chuyển tay một đường ướt át xuống chân tâm đang không ngừng tiết ra mật dịch, chạm vào huyệt nhỏ ẩm ướt lầy lội kia, cười ôn nhuận quyến rũ ghé sát vành tai tinh xảo lộ ra sau suối tóc nâu dài rối tung, khàn giọng trêu chọc:
"Xem em này! Ướt đến như vậy."
Khuôn mặt Hạ Nhi đỏ ửng, tưởng chừng có thể búng ra máu. Cô chỉ biết ngượng ngùng nghiêng đầu né tránh, đôi môi mím thành một đường, ngón tay Khương Tình vuốt ve *** ***** trơn trượt, lập tức chen một ngón tay đi vào trong.
"Ah... Tình... chị... chị... cầm thú!" Hạ Nhi nhẹ giọng mắng một tiếng.
Khương Tình nghe thấy liền cười khẽ, lập tức chen thêm một ngón tay vào trong huyệt nhỏ, đâm vào rút ra thong thả rồi mạnh bạo. Ở phía sau vẫn luận động ngón tay nơi *** ***** chặt chẽ.
"Thật nhạy cảm. Em ép tôi đến điên rồi." Khương Tình khàn giọng, hơi thở tán loạn yêu dã đến mị hoặc tâm hồn người khác.
Hạ Nhi run giọng rên khẽ, có chút không chịu nổi khoái hoạt điên cuồng như vậy.
Khương Tình bề ngoài là một bộ dạng cấm dục tao nhã, thanh cao lại khí chất ôn nhuận như ngọc, dịu dàng lãnh đạm lại xa cách, thế nhưng trên giường quá mức phóng túng quyến rũ, hoang dâm vô độ không chút tiết chế.
Hạ Nhi luôn biết nữ nhân này dùng bề ngoài như một lớp vỏ bọc che giấu bản tính ác ma tàn khốc lãnh diễm.
Nhưng... có phải quá mức rồi hay không? Bị Khương Tình trêu chọc đến túng quẫn ngượng ngùng, cô toàn thân hồng rực xấu hổ đến muốn giấu mình đi.
Hạ Nhi cố gắng nhịn xuống khoái cảm đang dần dần cắn nuốt linh hồn cô, thấp giọng nỉ non nói:
"Tình! Xin chị đó. Đừng dày vò em nữa."
Khương Tình không trả lời, cúi đầu vươn lưỡi liếm lên tấm lưng trần trụi trắng nõn mê người kia, mút ra những dấu hôn ngân đỏ rực diễm lệ, vệt nước ướt át lành lạnh cùng đầu lưỡi ấm nóng lướt trên cơ thể Hạ Nhi, động tác hai tay Khương Tình càng lúc càng nhanh, đâm vào rút ra hết sức mạnh bạo, nông sâu ra vào đưa đẩy theo tiết tấu nhịp nhàng lại tràn đầy gợi dục xuân sắc.
Bên trong huyệt nhỏ co rút không ngừng, khoái cảm như mưa rào từ hai nơi ập đến khiến chân Hạ Nhi run rẩy, cảm giác quen thuộc lại khoái hoạt.
Hạ Nhi nức nở muốn bật khóc.
"Em đang cao trào! Bảo Bối." Thanh âm khàn khàn đè nén dục vọng lại yêu dị quyến rũ.
Hương vị *** ** gợi tình lan toả trong hơi thở như lan như sương tán loạn phía sau, từng chút dẫn dụ cắn nuốt chút thần trí còn sót lại của Hạ Nhi. Khương Tình vì động thái co giật cao trào dữ dội của cô mà bị kích thích đến điên cuồng ra vào mạnh mẽ.
"Tình... ah..." Hạ Nhi cắn môi gằn nhẹ tiếng rên trong cổ họng, vành mắt đỏ ửng cùng tiếng thở dốc không ngừng, ẩn ẩn có chút nức nở nghẹn ngào.
Khoái cảm đánh tới choáng ngợp, bên trong huyệt động nóng bỏng, một lượng lớn chất lỏng trong suốt tuôn ra không ngừng, nhỏ giọt chảy dài xuống ga giường trắng tinh.
"Ah..." Nữ nhân yêu kiều vô lực rên khẽ một tiếng.
Hai chân Hạ Nhi run run, không quỳ nổi nữa liền ngã xuống.
"Em... em đây là..." Giọng nói ôn nhuận có chút kinh hãi cùng đè nén tâm tình kích động.
Khương Tình biết nữ nhân khi ở trạng thái khoái lạc cực hạn đôi khi sẽ có dạng này, thế nhưng là... nghe nói... không có dễ dàng như vậy nha.
Khương Tình khống chế tâm tình điên cuồng cùng vô hạn yêu thích, khàn giọng nói:
"Em đây là... triều phun..."
Đôi mắt nâu sẫm hiện lên sự thưởng thức cùng vui thích không nói nên lời, nhìn nữ nhân đang run rẩy cực độ mẫn cảm, bị mình điều khiển đến mức phun trào, thần trí mê man không rõ.
Mật dịch từng giọt sáng trong lộng lẫy trên ga giường, lưu lại dấu tích.
Khương Tình nhìn mà trong ngứa ngáy khó nhịn.
Hạ Nhi có chút xấu hổ, cô bị Khương Tình đối xử thô bạo như thế, không ngờ lại kích thích bản thân đến triều phun, mật dịch tuôn ra ướt đẫm một mảng lớn dưới giường.
Hạ Nhi hồng nhuận cả người, dùng hai tay che lại khuôn mặt nhỏ đang ửng lên từng rặng mây đỏ rực.
Khương Tình rút hai ngón tay ra, như có như không vuốt ve thứ chất lỏng ấm nóng đang chảy dài thấm đẫm cả ga giường kia, đôi mắt nâu sẫm hiện lên sự điên cuồng ham muốn, nhìn chằm chằm vào *** ***** thiếu nữ phấn nộn yêu kiều, thanh âm trầm khàn không tiết chế được dục vọng dâng trào:
"Tôi muốn nữa." Khương Tình tham luyến khàn giọng.
Trong thoáng chốc sắc mặt Hạ Nhi tái nhợt, cơ thể run rẩy tê dại nhũn cả xương cốt, ánh mắt hổ phách ngập nước tràn đầy kinh hãi.
Khương Tình nhìn thấy, bàn tay đang chạm vào *** ***** non mềm đưa ra lại rút về, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên chút hoảng loạn không đành lòng tiếp tục nữa.
Hạ Nhi nhíu mày rên khẽ một tiếng, ánh mắt liếc tới ngón tay đang chôn sâu trong *** ***** mẫn cảm.
Cô là trông thấy Khương Tình đang muốn tiếp tục dày vò cô.
Ngón tay thon dài tuyệt mỹ đó vừa không an phận đâm nhẹ vào bên trong cô một cái.
Sức lực này thật sự quá kinh người rồi.
Cô hầu không nổi a.
"Tôi... Hạ Nhi! Em..." Giọng Khương Tình mang chút tự trách cùng túng quẫn, dục vọng vì cố gắng áp chế mà run khẽ, ngón tay phía sau cũng không tiếng động nhẹ nhàng rời đi.
Hạ Nhi bỗng nhiên bật cười, chống người ngồi dậy vươn tay ra ôm lấy Khương Tình, vùi mặt vào hõm cổ xinh đẹp kia, nhỏ giọng nỉ non nói:
"Là em chưa quen. Tình! Chị thích sao?"
Khương Tình vì nhìn thấy khuôn mặt Hạ Nhi hiện lên chút không thoải mái mà dừng lại, lúc này nghe Hạ Nhi cười với mình, còn dịu dàng ôm mình như thế, khuôn mặt thoáng chốc hiện lên chút ửng đỏ.
"Tôi chỉ là... muốn mọi thứ trên người em... đều thuộc về tôi. Với lại, tôi đúng là... rất thích." Thanh âm ôn nhuận lại mềm nhẹ yếu ớt.
Khương Tình giống như sợ hãi Hạ Nhi ghét bỏ lại giận dỗi nên có chút lo lắng bất an, đôi mắt nâu sẫm liễm diễm, giống như do dự, hiện lên sự khẩn thiết cùng bất đắc dĩ.
Hạ Nhi ngẩng đầu, môi đỏ mọng hé mở, hơi thở còn hỗn loạn áp sát khuôn mặt nữ nhân tuyệt sắc kia, đầu lưỡi vươn ra liếm lên khoé môi mỏng tinh xảo, cười khẽ nói:
"Em vốn là của chị."
Đôi mắt nâu sẫm hơi liếc lên, nhìn thấy vẻ mặt yêu kiều khuyến đại trước mặt, làn da trắng nõn non mịn lại vô hạn yêu mị.
Khương Tình nhịn không được vươn tay ra vuốt lên tấm lưng trần mịn màng, lại cúi đầu hôn lên bờ vai thon gầy của Hạ Nhi, thấp giọng ôn nhuận nói:
"Vì em — Tôi xuống địa ngục cũng cam lòng."
Hạ Nhi thoáng thấy sự chấp nhất cùng chấp niệm yêu đến điên cuồng trong đôi mắt nâu sẫm kia, tuy chỉ thoáng qua rồi bị che giấu đi mà vụt mất, nhưng Hạ Nhi vẫn không kiềm được mà rung động đến kinh tâm động phách.
Nữ nhân này là dùng tất cả để yêu cô, dùng cả linh hồn mà trân trọng yêu thương.
Hạ Nhi đưa tay ra đẩy Khương Tình nằm xuống.
Trong ánh mắt hổ phách hiện chút ánh sáng mờ ảo, khoé mắt cong lên ý cười ngọt ngào:
"Khương Tình! Chị sợ đau sao?"
Khương Tình bị Hạ Nhi đẩy ngã xuống giường, vô cùng nhu thuận nằm an tĩnh nhìn nữ nhân đang ngồi trên người mình đong đưa nói một câu không đầu không đuôi.
"Tôi không sợ gì cả." Khương Tình lãnh đạm thản nhiên trả lời.
Hạ Nhi vươn tay xuống nơi tư mật mẫn cảm của nữ nhân dưới thân, ngón tay thon dài vuốt ve nhè nhẹ mật dịch ướt át đang rỉ ra kia, cười đến ý vị quyến rũ:
"Vậy chị để em làm chị đi."
Khương Tình nghiêng đầu cười khẽ, ánh mắt nâu sẫm mang đậm dục vọng cùng bất đắc dĩ.
Hạ Nhi nhìn thấy, chu môi tức giận nói:
"Em rất nghiêm túc đấy."
Khương Tình không trả lời, chống một tay ngồi dậy, mái tóc đen xoã xuống bờ vai thon gầy đẹp không sao tả nổi, vùng cơ bụng săn chắc do động tác ngồi dậy có chút ưu nhã thanh thoát mà tạo nên những đường cong mê người, vừa săn chắc lại vừa mị hoặc đến kinh tâm động phách.
Hạ Nhi liếc mắt nhìn thấy, nuốt một ngụm nước miếng, vội vã lui người về phía sau.
"Em sợ tôi đè em ra sao? Tránh né như vậy?" Giọng Khương Tình ôn nhuận tao nhã quyến rũ không nói nên lời.
Hạ Nhi có chút chột dạ, thân thể cô hiện tại chỉ cần nhìn thấy Khương Tình hơi động một chút sẽ cực kì mẫn cảm, dù sao nữ nhân này quá mạnh, một khi muốn đè cô ra thì nhất định một chút phản kháng cô cũng không làm nổi.
"Em... không sợ. Chỉ là... em muốn..." Hạ Nhi lắp bắp nhỏ nhẹ nói.
Chưa hết câu Hạ Nhi đã trợn tròn mắt kinh hãi.
Khương Tình vươn tay nắm lấy tay cô.
Đột ngột kéo hai ngón tay cô ấn mạnh vào trong huyệt động nóng bỏng kinh người của mình. Động tác chuẩn xác lại không chút do dự.
Hạ Nhi chỉ thấy hai ngón tay cô đâm mạnh vào vách thịt ấm áp, xé rách một thứ gì đó chắn ở trước.
Thân thể Hạ Nhi cứng đờ, mở to đôi mắt hổ phách nhìn sắc mặt Khương Tình vô cùng thản nhiên đang cười yếu ớt nhìn cô.
"Chị..." Hạ Nhi há hốc miệng vô cùng kinh ngạc.
Khương Tình buông tay đang nắm Hạ Nhi ra, tư thái lười biếng nghiêng đầu qua một bên thấp giọng cười ôn nhuận, một tia yếu đuối trong đôi mắt nâu sẫm không dễ dàng nhìn thấy vụt qua trước mắt Hạ Nhi, thanh âm dịu dàng lại ấm áp:
"Cho em rồi! Phải chịu trách nhiệm với tôi đấy."
Hạ Nhi ánh mắt hổ phách linh động liếc xuống hai ngón tay đang chôn sâu bên trong *** ***** nữ nhân kia, trên làn da ở ngón tay trắng nõn, kẽ tay tinh mĩ chảy dài vệt máu đỏ tươi diễm lệ đến chói mắt.
Hạ Nhi dừng luôn động tác, giờ phút này cô mới biết lúc cô cưỡng ép bắt Khương Tình phá thân mình là như thế nào, cảm giác không đành lòng cùng đau xót, xen lẫn chút vui vẻ lại kinh ngạc không nói nên lời.
Hạ Nhi áp sát khuôn mặt đỏ bừng vào sườn mặt mỹ lệ đến kinh tâm động phách kia, nhỏ giọng mềm mại nói:
"Tình! Không đau sao?"
Hạ Nhi rõ ràng nhìn thấy máu chảy đỏ sẫm một mảng dưới ga giường, bên trong ấm nóng lại khít chặt ôm sát lấy hai ngón tay cô, nữ nhân này bạo ngược đến nỗi... lần đầu tiên để cô tiến vào cơ thể mình đã dùng hai ngón tay không chút lưu tình ấn mạnh vào, xé rách hoàn toàn một thân thể thuần khiết trong trắng.
"Một chút! Nhưng không đáng kể." Khương Tình cười ôn nhuận nói.
Hạ Nhi nhìn nữ nhân biếng nhác nghiêng đầu cười yêu nghiệt lại quyến rũ, đang vô hạn câu người vươn ngón tay xinh đẹp tuyệt mỹ chạm vào chóp mũi cô.
Khương Tình yêu chiều khàn giọng:
"Cứ để như vậy sao? Em không động thì để tôi."
Hạ Nhi trợn tròn mắt, còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra liền thấy nữ nhân trước mặt áp sát tới, môi mọng đỏ bị che lại, hai cánh môi chẳng mấy chốc liền cạy mở, đầu lưỡi hồng nhuận ướt át càn quấy len lỏi chui vào đảo khắp khoang miệng cô, cuốn lấy gốc lưỡi rồi mút đến mức Hạ Nhi nhíu mày than khẽ.
Hạ Nhi choáng váng đến mức không nhúc nhích nổi.
Khương Tình dùng sức áp chế có chút bá đạo, bàn tay đã di chuyển xuống vùng tư mật non mềm của cô, xoa nhẹ mật dịch ướt đẫm rồi chen hai ngón tay đâm mạnh vào.
"Ưm..." Hạ Nhi mở to mắt, có chút không thể tin.
Rõ ràng là cô đang công Khương Tình đó. Có được không?
Sao ngay cả lúc công người ta cũng bị đè ngược thế này?
Hạ Nhi cảm thán bực bội đến mức hạ răng cắn đầu lưỡi nữ nhân kia.
"Ah.. Bảo Bối!" Khương Tình rời môi nhíu mày tỏ vẻ vô cùng bất mãn.
Hạ Nhi thở dốc, khuôn mặt hiện lên chút căm tức nói:
"Em đang công. Chị có ý thức thụ một chút đi."
Khương Tình chớp nhẹ rèm mi dài như cánh phượng, cúi đầu thấp giọng cười một tiếng, cúi sát khuôn mặt tuyệt mỹ lại gần chóp mũi Hạ Nhi, ôn nhuận mở miệng nói:
"Tôi chỉ để em phá thân. Không nói sẽ để em công tôi."
Hạ Nhi nghe thấy liền cứng đơ người.
Khương Tình nhân cơ hội liền lao tới, môi mỏng gợi cảm chuẩn xác áp lên môi Hạ Nhi, nụ hôn triền miên không dứt. Hai ngón tay trong cơ thể liên tục cử động đâm vào rút ra, động tác kích tình mạnh bạo đem tới cho Hạ Nhi một hồi thở gấp đứt quãng.
Tay Hạ Nhi nằm trong cơ thể Khương Tình từ từ trượt ra ngoài.
Thân thể có xu hướng lại bị đè áp dưới thân Khương Tình lần nữa.
Hạ Nhi có chút bất lực, ngón tay cong lên mặc kệ Khương Tình đang đâm chọc điên cuồng trong huyệt nhỏ ẩm ướt của mình, cũng dùng chút lực mà đâm ngón tay vào sâu bên trong nữ nhân kia.
"Ah.. Em không ngoan gì cả." Khương Tình giọng điệu khàn khàn vô cùng bất mãn.
Hạ Nhi mở to đôi mắt hổ phách, đáy mắt hiện rõ sự không cam lòng cùng không khuất phục.
Khương Tình cong khoé môi tinh xảo, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên cánh môi sưng đỏ, di chuyển xuống cần cổ trắng nõn mịn màng, thấp giọng cười nhàn nhạt nói:
"Đã thế để xem em giữ được bao lâu."
Hạ Nhi muốn phản bác, hai ngón tay Khương Tình bên trong huyệt nhỏ đang đâm vào rút ra có chút mạnh bạo, giờ phút này lại càng điên cuồng hơn, đâm vừa sâu vừa mạnh. Hạ Nhi thân thể lay động, một tay nắm chặt bờ vai thon gầy rắn chắc, môi đỏ mọng bật ra từng tiếng thở dồn dập đứt quãng, lời đang muốn nói bị mắc kẹt trong cổ họng chỉ còn lại tiếng thở dốc cùng rên khẽ nỉ non.
"Ah.. nhẹ chút.." Hạ Nhi cào mạnh móng tay đang nắm chặt trên vai Khương Tình, có chút không khống chế được mà muốn lui về sau.
Khương Tình xem như không nghe thấy, một ngón tay không tiếng động lại chen vào trong, lực đạo mạnh mẽ kinh người, hơi thở trên thân hỗn loạn lại điên cuồng bạo ngược.
Mùi hương thoang thoảng như lan như sương lan toả khắp nơi, khuôn mặt tuyệt mỹ mang đậm sắc dục, gợi cảm đến cực điểm.
Căn phòng nhộn nhạo xuân nồng khiêu gợi vô hạn kích tình.
"Ah.. không được..." Hạ Nhi rên khẽ trong cổ họng, hơi thở nặng nề gấp gáp.
Khương Tình cúi đầu gặm cắn làn da trên bả vai thon thả, mái tóc đen xoã tung rơi rớt trên bầu ngực căng mọng no đủ của Hạ Nhi, ba ngón tay không chút tiết chế luận động mạnh mẽ tạo nên âm thanh dâm mị đến cực điểm.
"Tận hưởng đi Bảo Bối!" Khương Tình vươn đầu lưỡi liếm lên xương quai xanh tinh xảo, giọng nói khàn khàn cùng hơi thở tràn ngập dục vọng.
Hai ngón tay dính một mảng máu đỏ tươi diễm lệ rời khỏi cơ thể Khương Tình, thả xuống ga giường trắng muốt làm kéo dài một vệt máu nổi bật chói mắt.
Hạ Nhi vô lực chống cự bị áp ngã ra phía sau, hơi thở tán loạn, cả người rung động mãnh liệt.
Khương Tình cười khẽ, nhìn khuôn mặt nữ nhân yêu kiều dưới thân từng trận rên rỉ thở gấp, mái tóc nâu dài xoã tung khắp ga giường, đôi mắt hổ phách đờ đẫn mất đi tiêu cự, dục tiên dục tử ưỡn cong người đón nhận khoái cảm điên cuồng do cô mang đến.
Trong đôi mắt nâu sẫm hiện lên sự u tối cùng cực, Khương Tình khàn giọng âm trầm nói:
"Hạ Nhi — Em là của tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.