Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Chương 307: H++++
Gilivian
28/08/2021
Hạ Nhi bất tri bất giác bị ấn ngã, thân hình cao gầy của Khương Tình đè xuống cả người cô.
Cô còn chưa có phản ứng kịp, hai bầu ngực sữa giống như hai cái bánh bao trắng nõn bày ra bên ngoài, phía trên là hai nụ hoa màu hồng phấn, trông vô cùng ngon miệng.
Khương Tình lúc này vừa thở gấp vừa dừng tầm mắt lên đôi tuyết nhũ, bắt đầu cúi đầu, ngậm lấy đầu nhũ hoa non nớt đã nhung nhớ bao năm nay, không ngừng **** ***.
"A......"
Đầu ngực bị gặm cắn khiến toàn thân cô run rẩy, eo nhỏ động đậy, trong cổ họng không nhịn được phát ra âm thanh rên rỉ yêu kiều.
Hai đầu núm nhũ hoa bây giờ đã ướt dầm dề bởi đầu lưỡi Khương Tình không ngừng khuấy đảo nó, nụ hoa trơn bóng ướt đẫm, hồng nhuận như đoá anh đào, ngập tràn xuân sắc dụ hoặc.
Khương Tình nắm lấy hai bầu ngực mềm mại của cô, cảm xúc trong lòng quả thật quá cảm thán, so với bông còn mềm hơn, vô cùng tiêu hồn.
Khương Tình há miệng vừa ngậm vừa nhéo, lúc thì cắn, lúc thì mút mát, chơi đến say mê không thôi.
Muốn ngừng mà không ngừng được.
"Ah.. Tình à... nhẹ chút..." Hạ Nhi cắn môi nỉ non.
Khương Tình lúc này quả thật không còn chút dáng vẻ ôn nhuận thường ngày nữa, vừa hút vừa mút đầu ngực cô, không ngừng liếm.
Hạ Nhi rên rỉ giống như khóc, ngón chân vì kích thích tột độ mà cuộn lại.
Khương Tình mút đầu nhũ hoa mạnh mẽ không ngừng, vô cùng thưởng thức, còn phát ra tiếng động *** ** đến cực điểm.
Dường như cặp tuyết nhũ kia quá mị hoặc, làm Khương Tình hồn điên bát đảo.
Đôi mắt hổ phách của Hạ Nhi mê man ướt át nhìn nữ nhân đang gặm cắn trên ngực mình, nữ nhân ở dưới bầu ngực mình mê man chơi đùa đến vui vẻ, còn giương mắt lên nhìn cô, đôi mắt nâu sẫm mê người vô cùng, thâm trầm dục vọng chiếm hữu.
Khuôn mặt tuyệt diễm kia quá gợi cảm, nhìn một cái cô lại có chút xấu hổ, trái tim vẫn đập thật kịch liệt, thân thể mẫn cảm đến phát hoảng. Cô cảm nhận rõ ràng chỉ cần Khương Tình đưa đầu lưỡi cuốn lấy đầu nhũ hoa của cô, cô liền run một cái, thân thể trắng nõn mềm mại run rẩy không ngừng, bờ môi đỏ mọng cũng không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ vô cùng kiều nhuyễn.
Quần lót mỏng manh còn sót lại bị Khương Tình dùng tay phải xé rách ra, phát ra tiếng vải vóc rách tan nát.
Khương Tình nhanh chóng thậm chí có chút thô lỗ xoa lấy đùi non trơn nhẵn mịn màng, đồng thời ma sát, ngang nhiên nắm chặt hai bên bắp đùi của cô, dùng sức tách ra.
Hạ Nhi bị bày ra một tư thế mời gọi, hai chân cô dang rộng hết cỡ, khiến phần **** ***** một lúc bị phô ra lộ liễu, một mảng da thịt non mềm hồng hào ướt át hoàn toàn hiện rõ trước mặt Khương Tình.
Hạ Nhi có chút hoảng loạn cựa quậy nhưng đều bị vô hiệu hoá dưới sức ép của Khương Tình.
"Ngoan..."
Khương Tình ngẩng mặt nhìn cô, rồi nhanh chóng cúi đầu chôn xuống giữa hai chân cô, dùng đầu lưỡi của mình khẽ quét nhẹ theo khe hở của cánh hoa đang bị hé mở.
Cả thân người Hạ Nhi run lên bần bật sau cái chạm ấy, thứ cảm giác này cô hoàn toàn không hề xa lạ. **** ***** còn có vẻ phản ứng dữ dội với hành động đó của Khương Tình hơn, tuôn trào mật dịch đến lầy lội.
Toàn thân Hạ Nhi vô thức run rẩy.
Khương Tình đưa ánh mắt đầy sắc dục nhìn cô:
"Bảo bối. Đừng có kiềm giọng đấy."
Vừa nói, một ngón tay thon dài của Khương Tình chậm rãi đưa tới, vừa xoa nhẹ lên hạt châu nhỏ của cô, vừa dùng lưỡi quét tới lui hai cánh hoa ướt át hồng nhuận, ngón tay cọ sát hạt châu mạnh dần rồi nhanh dần.
Hạ Nhi co rút cả thân người, hai chân vô thức khép chặt lại bị Khương Tình dùng tay giữ lấy.
Hàm răng của cô cắn vào cánh môi đến đỏ ửng, cô hoàn toàn không muốn mình hé miệng rên rỉ, nhưng cổ họng lại không ngừng bật ra tiếng rên kiều mị đến cực điểm:
"Ah... Tình à... Hah..."
Khương Tình một tay nâng đỡ một chân của cô lên, đôi chân ngọc trắng nõn vẫn dang rộng, cánh môi nóng rực áp vào nơi huyệt mật, đầu lưỡi tham lam tách lấy nụ hoa đang hé mở của cô mà tiến công vào bên trong.
Đầu lưỡi ẩm ướt linh hoạt khuấy đảo mọi ngóc ngách nơi vách thịt mẫn cảm của cô.
Hạ Nhi cong người, mềm nhũn, mọi sức lực đều gần như bị Khương Tình hút đến cạn kiệt.
Cánh môi mềm mại của cô phút chốc hé mở bắt đầu phát ra từng tiếng rên rỉ nhỏ xíu đầy dụ hoặc, cả cổ họng một lúc cũng trở nên khô khan khó chịu.
"Hah... ah..."
Khương Tình ngậm chặt lấy cánh hoa hồng hào mềm mại dùng sức mút, khiến nó phát ra từng tiếng "chụt chụt", làm người nghe phải tai đỏ mặt hồng mà xấu hổ.
Hạ Nhi bị làm cho toàn thân mềm nhũn, Khương Tình ngẩng đầu quan sát từng nhất cử nhất động của cô, nhìn cô bây giờ đôi mắt hổ phách mất đi tiêu cự, môi đỏ mọng khép hờ hững thở hồng hộc từng chặp.
Thân ngọc trắng trẻo như băng như tuyết ửng hồng hết cả lên, khiến dục vọng bên trong Khương Tình bị khơi dậy hoàn toàn.
Khương Tình buông chân của cô xuống, tay kia vẫn chạm vào nụ hoa mẫn cảm của cô, khẽ tách rộng cánh hoa ướt đẫm rồi đột ngột đưa đầu lưỡi đâm vào một cái.
"Ưm...."
Toàn thân Hạ Nhi cong lên hứng chịu một loạt cảm giác hoan ái kích tình điên cuồng đó.
Hai chân của cô run rẩy, dịch thuỷ bên dưới chảy ra ồ ạt, một mảng mật dịch nối tiếp trào ra không ngừng lại được.
Khương Tình gần như không thể nào nuốt kịp, mật dịch chảy ra bên khoé môi tinh xảo, rơi xuống tận chiếc cằm hoàn mỹ.
Khương Tình vẫn dùng đầu lưỡi kia ngang tàng đâm thọc vào giữa hai cánh hoa của Hạ Nhi, hết ra vào rồi lại liên tục lên xuống làm cô điên đảo cả thần trí.
Đầu nhỏ của Hạ Nhi cơ hồ ngửa lên, cửa miệng rên rỉ từng tiếng nỉ non, như khóc đến nghẹn ngào:
"Tình à... hah..."
Khương Tình nhìn biểu hiện của cô, chậm rãi rút chiếc lưỡi khỏi huyệt thịt của cô, thoáng nhìn thấy vô số giọt dịch thuỷ tuôn ra thấm ướt ga giường, chảy dài xuống dưới, ướt loang lỗ một mảng khá lớn trên giường.
Khoé môi tinh xảo của Khương Tình cong lên, ngón tay vốn đang cọ sát hạt châu bỗng dịch chuyển xuống giữa hai cánh hoa, bất ngờ thọc sâu vào huyệt thịt của cô.
"Ah..."
Ngón tay của Khương Tình tàn nhẫn đâm vào bên trong, từng thanh âm ướt át được tạo ra bởi dâm thuỷ cùng sự ma sát, tiếng động chạm xác thịt bắt đầu vang lên lớn dần.
Ngón tay mềm mại cạ vào bức tường bên trong cơ thể, hầu như muốn đem phần thịt mềm mại phía trong Hạ Nhi đều nghiền nát.
"Ah.. em điên mất."
Hạ Nhi cắn môi, mười ngón tay bấu chặt lấy ga giường.
Cả bàn tay của Khương Tình nhanh chóng ướt đẫm dâm thuỷ, Khương Tình cong đầu ngón tay, ấn mạnh đầu ngón tay vào trong vách huyệt, ra sức khuấy đảo chọc ngoáy, ra ra vào vào mạnh bạo, khiến thân thể cô lay động như sóng biển chập chùng.
Khuôn mặt Hạ Nhi đỏ bừng, thân nhiệt nóng đến sắp bốc cháy, cô thở hổn hển một cách yếu ớt.
Khi cô gần như đã bị Khương Tình làm cho chết lên chết xuống vì ngón tay đó, thì lát sau Khương Tình đã cúi đầu xuống, dùng luôn cả chiếc lưỡi của mình, cùng với ngón tay đang ra ra vào vào kia, lần nữa đem huyệt thịt của cô **** *** điên cuồng.
Vừa bị đâm sâu, vừa bị **** ***. Hạ Nhi căn bản không thể nào chịu đựng nổi.
Toàn thân cô giật nẩy lên từng cơn, bao nhiêu dịch thuỷ cứ không ngừng trào phóng ra ngoài, chảy đầy xuống ga giường trắng muốt, tâm trí cô đã bị nhiễu loạn đến mức không còn biết gì nữa, chỉ khép mắt thở dồn dập vừa rên rỉ:
"Hah... nữa a... hah..."
Khương Tình nhìn cơ thể cô co rút dữ dội, một lớp màng mồ hồi mỏng rịn ra bên thái dương, giọt mồ hôi ấy đến từ cơ thể cô, mang theo tình yêu, mang theo nhiệt độ nóng bỏng và cả sự khát vọng nồng cháy.
Hơi thở của Khương Tình bắt đầu dồn dập khó nhọc, bởi vì dục vọng tàn phá mà cũng bởi vì nữ nhân dưới thân mình dường như đã sắp đến cực hạn của khoái hoạt.
"Nằm hưởng thụ thế này sướng hơn mà, đúng không bảo bối?" Khương Tình khàn giọng cười khẽ hỏi.
Hạ Nhi thở hồng hộc, hai mắt mê ly nhìn Khương Tình, trong phút chốc không thốt nên lời.
"Chị... chị thật là..."
Lời trách móc vừa định thốt ra, lúc này cô mới bắt đầu chú ý tới âm thanh mềm như bông của mình, như thế nào mà cô lại... dâm đãng như vậy a?
Hạ Nhi lại thẹn thùng đến cực điểm, môi đỏ mọng bắt đầu cắn chặt, không muốn phát ra tiếng nữa.
Khương Tình phát hiện ra, há miệng cắn lên hạt châu đang sưng đỏ của cô.
Hành động như trừng phạt lại như cảnh cáo đó lập tức khiến Hạ Nhi bật ra tiếng rên rỉ đau đớn:
"Ah... đừng... đau..."
Khương Tình nhìn vẻ mặt của cô, cảm thụ rõ ràng khi nhìn vào đáy mắt hổ phách ấy là sự trầm luân nồng đậm lửa dục, ẩn sâu bên dưới đôi mắt trong trẻo như giếng cổ.
Một tiếng rên rỉ nặng nề đó, rõ ràng nghe qua... như thế nào một chút cũng không giống đau đớn thống khổ, mà như là...
Hưởng thụ?
Hạ Nhi cảm giác cơn nóng từ trong cơ thể đang lan tràn khắp toàn thân mình, một ngọn lửa đang bùng cháy khiến hô hấp của cô trở nên khó khăn không tưởng.
Khương Tình gắt gao nhìn chằm chằm sườn mặt tuyệt mỹ của cô, ngón tay thon dài nhanh chóng thọc vào rút ra ở **** ***** cô, căn bản không có nửa ý muốn dừng.
"Rên đi. Em không rên, tôi sẽ 'làm' chết em. Bảo bối."
Dưới bề ngoài ôn nhuận như ngọc, giọng Khương Tình lúc này lại cường ngạnh bá đạo đến cuồng loạn.
Hạ Nhi không đáp, xuất thần mê mê tỉnh tỉnh một lát, bỗng nhiên nhắm mắt lại, cô ưỡn cao người, đầu ngón chân nhỏ nhắn co quắp lại.
Khương Tình động rất nhanh, cũng vô cùng mạnh bạo, đâm vào cơ thể cô sâu đến tận cùng, lực đạo không chút tiết chế, mạnh mẽ đâm cô đến sức cùng lực kiệt.
"Ah..."
Kích tình cực hạn đó lại làm cổ họng Hạ Nhi khô nóng không thể nói ra lời, chỉ há miệng thở dốc, muốn nói chuyện lại không biết nên nói từ đâu.
"Tình..."
Thanh âm uyển chuyển ngân nga, âm sắc dễ nghe như tiếng suối chảy qua khe núi.
Cảm giác sung sướng khoái hoạt tới mức đầu ngón chân cô cũng hoàn toàn mở ra.
Khương Tình vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chỉ dùng một ngón tay ra ra vào vào trong cơ thể cô, không ngừng thọc vào rút ra kéo theo tiếng nước róc rách dâm mỹ đến cực điểm.
Hạ Nhi sắp cao trào luôn rồi.
Khương Tình ngẩng đầu lên, ngón tay bắt đầu ra vào bên trong cô càng lúc càng kịch liệt, bàn tay còn lại đưa tới trước bầu ngực trắng nõn, xoa bóp tới đỏ bừng. Lực đạo không nhẹ cũng không nặng, thoải mái đến nỗi Hạ Nhi có chút không nhịn được, cô lại bắt đầu phát ra âm thanh mị hoặc:
"A...hah..."
Khương Tình di chuyển ngón tay lần mò tới eo cô, sờ soạng lên làn da trơn nhẵn như ngọc, nâng lên từng đợt khoái cảm.
Hạ Nhi vô lực ngăn cản, hai tay hai chân đều mềm nhũn.
Lực đạo ngón tay ra vào bên trong cơ thể cô nhanh đến không tưởng, thanh âm nữ nhân khàn đục thở gấp cùng tiếng nữ nhân rên rỉ trong khoái hoạt, cơ thể Hạ Nhi chẳng mấy chốc đã đến cao trào.
Theo ngón tay ra vào điên cuồng kia, **** ***** đỏ tươi ướt át, ở trước mặt Khương Tình lúc đóng lúc mở, chỉ chốc lát sau lại trào ra *** **** đầm đìa ướt một mảnh lớn trên giường, khiến dây thần kinh trong cơ thể Khương Tình đều căng đến gắt gao, dâng trào dục vọng khó kiểm soát.
Nhìn cô ở dưới người vì mình mà động tình đến nở rộ mềm mại, Khương Tình hận không thể văn vê cô vào trong thân thể, nuốt chửng, nghiền nát, nhai kỹ, rồi nuốt xuống.
Hạ Nhi thở hổn hển, toàn thân da thịt đều long lanh như thủy tinh, vốn không có một chút tì vết nhưng lúc này lại dày đặc dấu hôn ngân nở rộ, bầu ngực căng tròn trắng mịn, đầu ngực vì động tình mà đứng thẳng lên, xinh đẹp đến thần hồn điên đảo.
Cô còn chưa có phản ứng kịp, hai bầu ngực sữa giống như hai cái bánh bao trắng nõn bày ra bên ngoài, phía trên là hai nụ hoa màu hồng phấn, trông vô cùng ngon miệng.
Khương Tình lúc này vừa thở gấp vừa dừng tầm mắt lên đôi tuyết nhũ, bắt đầu cúi đầu, ngậm lấy đầu nhũ hoa non nớt đã nhung nhớ bao năm nay, không ngừng **** ***.
"A......"
Đầu ngực bị gặm cắn khiến toàn thân cô run rẩy, eo nhỏ động đậy, trong cổ họng không nhịn được phát ra âm thanh rên rỉ yêu kiều.
Hai đầu núm nhũ hoa bây giờ đã ướt dầm dề bởi đầu lưỡi Khương Tình không ngừng khuấy đảo nó, nụ hoa trơn bóng ướt đẫm, hồng nhuận như đoá anh đào, ngập tràn xuân sắc dụ hoặc.
Khương Tình nắm lấy hai bầu ngực mềm mại của cô, cảm xúc trong lòng quả thật quá cảm thán, so với bông còn mềm hơn, vô cùng tiêu hồn.
Khương Tình há miệng vừa ngậm vừa nhéo, lúc thì cắn, lúc thì mút mát, chơi đến say mê không thôi.
Muốn ngừng mà không ngừng được.
"Ah.. Tình à... nhẹ chút..." Hạ Nhi cắn môi nỉ non.
Khương Tình lúc này quả thật không còn chút dáng vẻ ôn nhuận thường ngày nữa, vừa hút vừa mút đầu ngực cô, không ngừng liếm.
Hạ Nhi rên rỉ giống như khóc, ngón chân vì kích thích tột độ mà cuộn lại.
Khương Tình mút đầu nhũ hoa mạnh mẽ không ngừng, vô cùng thưởng thức, còn phát ra tiếng động *** ** đến cực điểm.
Dường như cặp tuyết nhũ kia quá mị hoặc, làm Khương Tình hồn điên bát đảo.
Đôi mắt hổ phách của Hạ Nhi mê man ướt át nhìn nữ nhân đang gặm cắn trên ngực mình, nữ nhân ở dưới bầu ngực mình mê man chơi đùa đến vui vẻ, còn giương mắt lên nhìn cô, đôi mắt nâu sẫm mê người vô cùng, thâm trầm dục vọng chiếm hữu.
Khuôn mặt tuyệt diễm kia quá gợi cảm, nhìn một cái cô lại có chút xấu hổ, trái tim vẫn đập thật kịch liệt, thân thể mẫn cảm đến phát hoảng. Cô cảm nhận rõ ràng chỉ cần Khương Tình đưa đầu lưỡi cuốn lấy đầu nhũ hoa của cô, cô liền run một cái, thân thể trắng nõn mềm mại run rẩy không ngừng, bờ môi đỏ mọng cũng không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ vô cùng kiều nhuyễn.
Quần lót mỏng manh còn sót lại bị Khương Tình dùng tay phải xé rách ra, phát ra tiếng vải vóc rách tan nát.
Khương Tình nhanh chóng thậm chí có chút thô lỗ xoa lấy đùi non trơn nhẵn mịn màng, đồng thời ma sát, ngang nhiên nắm chặt hai bên bắp đùi của cô, dùng sức tách ra.
Hạ Nhi bị bày ra một tư thế mời gọi, hai chân cô dang rộng hết cỡ, khiến phần **** ***** một lúc bị phô ra lộ liễu, một mảng da thịt non mềm hồng hào ướt át hoàn toàn hiện rõ trước mặt Khương Tình.
Hạ Nhi có chút hoảng loạn cựa quậy nhưng đều bị vô hiệu hoá dưới sức ép của Khương Tình.
"Ngoan..."
Khương Tình ngẩng mặt nhìn cô, rồi nhanh chóng cúi đầu chôn xuống giữa hai chân cô, dùng đầu lưỡi của mình khẽ quét nhẹ theo khe hở của cánh hoa đang bị hé mở.
Cả thân người Hạ Nhi run lên bần bật sau cái chạm ấy, thứ cảm giác này cô hoàn toàn không hề xa lạ. **** ***** còn có vẻ phản ứng dữ dội với hành động đó của Khương Tình hơn, tuôn trào mật dịch đến lầy lội.
Toàn thân Hạ Nhi vô thức run rẩy.
Khương Tình đưa ánh mắt đầy sắc dục nhìn cô:
"Bảo bối. Đừng có kiềm giọng đấy."
Vừa nói, một ngón tay thon dài của Khương Tình chậm rãi đưa tới, vừa xoa nhẹ lên hạt châu nhỏ của cô, vừa dùng lưỡi quét tới lui hai cánh hoa ướt át hồng nhuận, ngón tay cọ sát hạt châu mạnh dần rồi nhanh dần.
Hạ Nhi co rút cả thân người, hai chân vô thức khép chặt lại bị Khương Tình dùng tay giữ lấy.
Hàm răng của cô cắn vào cánh môi đến đỏ ửng, cô hoàn toàn không muốn mình hé miệng rên rỉ, nhưng cổ họng lại không ngừng bật ra tiếng rên kiều mị đến cực điểm:
"Ah... Tình à... Hah..."
Khương Tình một tay nâng đỡ một chân của cô lên, đôi chân ngọc trắng nõn vẫn dang rộng, cánh môi nóng rực áp vào nơi huyệt mật, đầu lưỡi tham lam tách lấy nụ hoa đang hé mở của cô mà tiến công vào bên trong.
Đầu lưỡi ẩm ướt linh hoạt khuấy đảo mọi ngóc ngách nơi vách thịt mẫn cảm của cô.
Hạ Nhi cong người, mềm nhũn, mọi sức lực đều gần như bị Khương Tình hút đến cạn kiệt.
Cánh môi mềm mại của cô phút chốc hé mở bắt đầu phát ra từng tiếng rên rỉ nhỏ xíu đầy dụ hoặc, cả cổ họng một lúc cũng trở nên khô khan khó chịu.
"Hah... ah..."
Khương Tình ngậm chặt lấy cánh hoa hồng hào mềm mại dùng sức mút, khiến nó phát ra từng tiếng "chụt chụt", làm người nghe phải tai đỏ mặt hồng mà xấu hổ.
Hạ Nhi bị làm cho toàn thân mềm nhũn, Khương Tình ngẩng đầu quan sát từng nhất cử nhất động của cô, nhìn cô bây giờ đôi mắt hổ phách mất đi tiêu cự, môi đỏ mọng khép hờ hững thở hồng hộc từng chặp.
Thân ngọc trắng trẻo như băng như tuyết ửng hồng hết cả lên, khiến dục vọng bên trong Khương Tình bị khơi dậy hoàn toàn.
Khương Tình buông chân của cô xuống, tay kia vẫn chạm vào nụ hoa mẫn cảm của cô, khẽ tách rộng cánh hoa ướt đẫm rồi đột ngột đưa đầu lưỡi đâm vào một cái.
"Ưm...."
Toàn thân Hạ Nhi cong lên hứng chịu một loạt cảm giác hoan ái kích tình điên cuồng đó.
Hai chân của cô run rẩy, dịch thuỷ bên dưới chảy ra ồ ạt, một mảng mật dịch nối tiếp trào ra không ngừng lại được.
Khương Tình gần như không thể nào nuốt kịp, mật dịch chảy ra bên khoé môi tinh xảo, rơi xuống tận chiếc cằm hoàn mỹ.
Khương Tình vẫn dùng đầu lưỡi kia ngang tàng đâm thọc vào giữa hai cánh hoa của Hạ Nhi, hết ra vào rồi lại liên tục lên xuống làm cô điên đảo cả thần trí.
Đầu nhỏ của Hạ Nhi cơ hồ ngửa lên, cửa miệng rên rỉ từng tiếng nỉ non, như khóc đến nghẹn ngào:
"Tình à... hah..."
Khương Tình nhìn biểu hiện của cô, chậm rãi rút chiếc lưỡi khỏi huyệt thịt của cô, thoáng nhìn thấy vô số giọt dịch thuỷ tuôn ra thấm ướt ga giường, chảy dài xuống dưới, ướt loang lỗ một mảng khá lớn trên giường.
Khoé môi tinh xảo của Khương Tình cong lên, ngón tay vốn đang cọ sát hạt châu bỗng dịch chuyển xuống giữa hai cánh hoa, bất ngờ thọc sâu vào huyệt thịt của cô.
"Ah..."
Ngón tay của Khương Tình tàn nhẫn đâm vào bên trong, từng thanh âm ướt át được tạo ra bởi dâm thuỷ cùng sự ma sát, tiếng động chạm xác thịt bắt đầu vang lên lớn dần.
Ngón tay mềm mại cạ vào bức tường bên trong cơ thể, hầu như muốn đem phần thịt mềm mại phía trong Hạ Nhi đều nghiền nát.
"Ah.. em điên mất."
Hạ Nhi cắn môi, mười ngón tay bấu chặt lấy ga giường.
Cả bàn tay của Khương Tình nhanh chóng ướt đẫm dâm thuỷ, Khương Tình cong đầu ngón tay, ấn mạnh đầu ngón tay vào trong vách huyệt, ra sức khuấy đảo chọc ngoáy, ra ra vào vào mạnh bạo, khiến thân thể cô lay động như sóng biển chập chùng.
Khuôn mặt Hạ Nhi đỏ bừng, thân nhiệt nóng đến sắp bốc cháy, cô thở hổn hển một cách yếu ớt.
Khi cô gần như đã bị Khương Tình làm cho chết lên chết xuống vì ngón tay đó, thì lát sau Khương Tình đã cúi đầu xuống, dùng luôn cả chiếc lưỡi của mình, cùng với ngón tay đang ra ra vào vào kia, lần nữa đem huyệt thịt của cô **** *** điên cuồng.
Vừa bị đâm sâu, vừa bị **** ***. Hạ Nhi căn bản không thể nào chịu đựng nổi.
Toàn thân cô giật nẩy lên từng cơn, bao nhiêu dịch thuỷ cứ không ngừng trào phóng ra ngoài, chảy đầy xuống ga giường trắng muốt, tâm trí cô đã bị nhiễu loạn đến mức không còn biết gì nữa, chỉ khép mắt thở dồn dập vừa rên rỉ:
"Hah... nữa a... hah..."
Khương Tình nhìn cơ thể cô co rút dữ dội, một lớp màng mồ hồi mỏng rịn ra bên thái dương, giọt mồ hôi ấy đến từ cơ thể cô, mang theo tình yêu, mang theo nhiệt độ nóng bỏng và cả sự khát vọng nồng cháy.
Hơi thở của Khương Tình bắt đầu dồn dập khó nhọc, bởi vì dục vọng tàn phá mà cũng bởi vì nữ nhân dưới thân mình dường như đã sắp đến cực hạn của khoái hoạt.
"Nằm hưởng thụ thế này sướng hơn mà, đúng không bảo bối?" Khương Tình khàn giọng cười khẽ hỏi.
Hạ Nhi thở hồng hộc, hai mắt mê ly nhìn Khương Tình, trong phút chốc không thốt nên lời.
"Chị... chị thật là..."
Lời trách móc vừa định thốt ra, lúc này cô mới bắt đầu chú ý tới âm thanh mềm như bông của mình, như thế nào mà cô lại... dâm đãng như vậy a?
Hạ Nhi lại thẹn thùng đến cực điểm, môi đỏ mọng bắt đầu cắn chặt, không muốn phát ra tiếng nữa.
Khương Tình phát hiện ra, há miệng cắn lên hạt châu đang sưng đỏ của cô.
Hành động như trừng phạt lại như cảnh cáo đó lập tức khiến Hạ Nhi bật ra tiếng rên rỉ đau đớn:
"Ah... đừng... đau..."
Khương Tình nhìn vẻ mặt của cô, cảm thụ rõ ràng khi nhìn vào đáy mắt hổ phách ấy là sự trầm luân nồng đậm lửa dục, ẩn sâu bên dưới đôi mắt trong trẻo như giếng cổ.
Một tiếng rên rỉ nặng nề đó, rõ ràng nghe qua... như thế nào một chút cũng không giống đau đớn thống khổ, mà như là...
Hưởng thụ?
Hạ Nhi cảm giác cơn nóng từ trong cơ thể đang lan tràn khắp toàn thân mình, một ngọn lửa đang bùng cháy khiến hô hấp của cô trở nên khó khăn không tưởng.
Khương Tình gắt gao nhìn chằm chằm sườn mặt tuyệt mỹ của cô, ngón tay thon dài nhanh chóng thọc vào rút ra ở **** ***** cô, căn bản không có nửa ý muốn dừng.
"Rên đi. Em không rên, tôi sẽ 'làm' chết em. Bảo bối."
Dưới bề ngoài ôn nhuận như ngọc, giọng Khương Tình lúc này lại cường ngạnh bá đạo đến cuồng loạn.
Hạ Nhi không đáp, xuất thần mê mê tỉnh tỉnh một lát, bỗng nhiên nhắm mắt lại, cô ưỡn cao người, đầu ngón chân nhỏ nhắn co quắp lại.
Khương Tình động rất nhanh, cũng vô cùng mạnh bạo, đâm vào cơ thể cô sâu đến tận cùng, lực đạo không chút tiết chế, mạnh mẽ đâm cô đến sức cùng lực kiệt.
"Ah..."
Kích tình cực hạn đó lại làm cổ họng Hạ Nhi khô nóng không thể nói ra lời, chỉ há miệng thở dốc, muốn nói chuyện lại không biết nên nói từ đâu.
"Tình..."
Thanh âm uyển chuyển ngân nga, âm sắc dễ nghe như tiếng suối chảy qua khe núi.
Cảm giác sung sướng khoái hoạt tới mức đầu ngón chân cô cũng hoàn toàn mở ra.
Khương Tình vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chỉ dùng một ngón tay ra ra vào vào trong cơ thể cô, không ngừng thọc vào rút ra kéo theo tiếng nước róc rách dâm mỹ đến cực điểm.
Hạ Nhi sắp cao trào luôn rồi.
Khương Tình ngẩng đầu lên, ngón tay bắt đầu ra vào bên trong cô càng lúc càng kịch liệt, bàn tay còn lại đưa tới trước bầu ngực trắng nõn, xoa bóp tới đỏ bừng. Lực đạo không nhẹ cũng không nặng, thoải mái đến nỗi Hạ Nhi có chút không nhịn được, cô lại bắt đầu phát ra âm thanh mị hoặc:
"A...hah..."
Khương Tình di chuyển ngón tay lần mò tới eo cô, sờ soạng lên làn da trơn nhẵn như ngọc, nâng lên từng đợt khoái cảm.
Hạ Nhi vô lực ngăn cản, hai tay hai chân đều mềm nhũn.
Lực đạo ngón tay ra vào bên trong cơ thể cô nhanh đến không tưởng, thanh âm nữ nhân khàn đục thở gấp cùng tiếng nữ nhân rên rỉ trong khoái hoạt, cơ thể Hạ Nhi chẳng mấy chốc đã đến cao trào.
Theo ngón tay ra vào điên cuồng kia, **** ***** đỏ tươi ướt át, ở trước mặt Khương Tình lúc đóng lúc mở, chỉ chốc lát sau lại trào ra *** **** đầm đìa ướt một mảnh lớn trên giường, khiến dây thần kinh trong cơ thể Khương Tình đều căng đến gắt gao, dâng trào dục vọng khó kiểm soát.
Nhìn cô ở dưới người vì mình mà động tình đến nở rộ mềm mại, Khương Tình hận không thể văn vê cô vào trong thân thể, nuốt chửng, nghiền nát, nhai kỹ, rồi nuốt xuống.
Hạ Nhi thở hổn hển, toàn thân da thịt đều long lanh như thủy tinh, vốn không có một chút tì vết nhưng lúc này lại dày đặc dấu hôn ngân nở rộ, bầu ngực căng tròn trắng mịn, đầu ngực vì động tình mà đứng thẳng lên, xinh đẹp đến thần hồn điên đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.