Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Chương 324: Tối tôi xử lý em
Gilivian
28/08/2021
Cơn gió bên ngoài lướt qua khung cửa, mảnh rèm màu trắng phất phơ bay nhè nhẹ. Thời tiết hiện giờ đã bắt đầu lập đông, cái khí tiết lạnh lẽo bao trùm lên toàn căn biệt thự trải đầy hoa hồng đỏ rực, màu nắng vàng nhạt rọi qua từng tán lá cây, len lỏi xuyên qua khe cửa sổ.
Gương mặt lúc ngủ của nữ nhân nằm trên giường với hàng mi rậm dày, sống mũi cao thẳng, chìm trong giấc ngủ say, nét mặt Khương Tình giống hệt như một đứa trẻ.
Hạ Nhi rất muốn giơ bàn tay lên chạm vào khuôn mặt tuyệt mỹ thánh khiết kia, sờ vào niềm hạnh phúc vẽ trên từng đường nét ôn nhuận mềm mại.
Cô cố gắng khống chế tâm tình nhộn nhạo của mình, nhẹ nhàng chậm rãi rút tay về, thế nhưng chỉ một cử động nhỏ đã đánh thức Khương Tình thức dậy.
Nữ nhân mở mắt ra, ánh mắt uể oải, nhìn cô không chớp mắt.
"Ayda... Em cử động làm chị thức giấc sao?"
Nhìn đôi mắt mơ màng kia, Hạ Nhi chỉ cảm thấy hoang mang trong lòng vì những xúc cảm rối bời.
Khương Tình chớp chớp mắt, bàn tay trắng nõn vòng qua chiếc eo thon nhỏ của cô, tiến đến chạm vào da thịt mát lạnh của cô dưới lớp áo ngủ bằng lụa mỏng. Hết lướt nhẹ trên bầu ngực căng đầy, ngón tay mềm mại lại mặc nhiên trượt vòng quanh rốn, vẽ những đường tròn đầy khiêu gợi nơi chiếc bụng phẳng lì.
Dường như còn cảm thấy chưa đủ, Khương Tình chủ động ghé sát vào tai cô, cánh môi khẽ chạm vào vành tai mẫn cảm của cô.
Hạ Nhi rùng mình, cả cơ thể không tự chủ mà co rút lại kèm theo một cái mím môi nhẹ.
Bỗng nhiên, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai:
"Chào buổi sáng, bảo bối."
Hạ Nhi đỏ bừng mặt, nhanh chóng vén chăn muốn đứng dậy, còn chưa kịp đứng thẳng người, thì sau lưng lập tức có tiếng động.
Một giây sau, cô bị Khương Tình đưa tay tới ôm lấy eo, sau đó ném thẳng lên giường.
Hạ Nhi bị Khương Tình đè xuống, kinh hãi hét lên:
"Tình à, chị làm cái gì đấy?"
Một cánh tay thon thả của Khương Tình hơi chống người lên, tay kia phủ lên đầu cô, khuôn mặt tuyệt mỹ như thi như hoạ áp xuống rất sát:
"Tôi cho em đi chưa?"
Giọng nói trầm khàn lười biếng này vọng vào vành tai cô ở một khoảng cách rất gần, khiến cô hoảng hốt.
Hơi thở của Hạ Nhi trở nên gấp gáp.
Sống mũi cao thẳng của Khương Tình cọ cọ nhẹ vào má cô, dịu dàng cười khẽ nói:
"Bảo bối, lần sau tôi ngủ dậy em mới được thức. Rõ chưa?"
Hạ Nhi nghe thấy liền bật cười, nơi gò má bị cọ vào rất ngứa, hơi thở như lan như sương kia đang phả ra, ấm nóng nhưng đủ làm nội tâm của cô trở nên ấm áp.
Hôm nay cô mặc chiếc váy ngủ với chất liệu cực kỳ mềm mỏng, cơ thể với đường cong nóng bỏng dễ dàng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Khương Tình đang dần dần tăng lên.
Khương Tình chôn vùi cả gương mặt vào hõm cổ cô, thanh âm cũng trở nên mơ hồ:
"Bảo bối..."
Thanh âm tràn ngập gợi cảm, quyến rũ đến mị xương mị cốt, bàn tay kia càng không an phận, đặt bên cánh tay cô, từ từ di chuyển xuống vùng eo thon nhỏ, càng lúc càng có xu hướng đi xuống...
Thân thể Hạ Nhi trong phút chốc căng ra, nhìn Khương Tình đầy cảnh giác.
Khương Tình lại không quan tâm, bàn tay dùng lực nắm lấy đùi non trơn nhẵn của cô, giữ chặt chân cô, nhấc lên.
"Ah... cái đồ biến thái này! Mới sáng sớm!!!"
Hạ Nhi vừa dứt lời, tay đã mò tới cái gối trên đỉnh đầu, đập một cái như trời giáng vào người Khương Tình, ngay sau đó dùng chính cái chân bị Khương Tình nhấc lên, đạp cho Khương Tình một cước vào cánh tay đang không yên phận.
"Em mưu sát chồng đấy à?"
Khương Tình ôm cánh tay lùi về sau, ngữ khí mười phần uỷ khuất.
Hạ Nhi tức tối vội vàng nhảy xuống giường.
Động tác của Khương Tình càng nhanh hơn, cánh tay từ đằng sau vòng qua giữ chặt eo cô.
"Đi đâu đấy?"
Hành động thân mật ấy khiến Hạ Nhi đỏ mặt, cô vốn đã trắng, thế nên cứ đỏ mặt là cực kỳ nổi bật, gương mặt nhỏ xíu hồng hồng trông vô cùng dễ thương.
Cô cũng cảm thấy gò má mình đang nóng bừng, nhẹ nhàng đáp:
"Đi tắm."
Khương Tình nghe ra giọng điệu của cô có chút thay đổi, bèn giơ tay xoay mặt cô lại, gương mặt rất gần cô:
"Giận đấy à?"
Hạ Nhi liếc xéo Khương Tình một cái, lại muốn gỡ tay Khương Tình ra, định đứng lên lại bị kéo vào lòng.
Động tác rất nhỏ, lại khiến Hạ Nhi cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ cơ thể nữ nhân kia, cả người cô cũng lập tức trở nên nóng bừng bực như muốn bốc cháy...
Tâm trạng của Khương Tình lúc này có vẻ rất tốt, hoàn toàn không hề tức giận vì hành động né tránh của cô mà còn giơ tay véo má cô một cái.
Khương Tình cứ thế nhìn cô, nụ cười ôn nhuận dần chảy tràn vào đôi mắt.
Hạ Nhi thấy thế, sống lưng lại bắt đầu lạnh... ngôn tình sủng
Quả nhiên ngay sau đó, Khương Tình đưa tay ra nâng mặt cô lên, áp môi xuống.
Môi Khương Tình đè mạnh lên môi cô, nụ hôn nóng bỏng này tới rất đột ngột.
Hạ Nhi thở dốc, đang định đẩy ra thì Khương Tình cũng tự động rời khỏi môi cô, hơi thở trầm thấp phả xuống sống mũi cô.
Khàn giọng nói:
"Em thật sự là quá đáng yêu rồi!"
Mặt Hạ Nhi đỏ bừng lên, cô mím môi, cố quay mặt đi.
Khương Tình không nhịn được cười, im lặng quan sát cô, sau đó mở miệng nói:
"Đi cùng tôi."
Cái giọng điệu ra lệnh cùng nụ cười gợi cảm chết người kia, ít nhiều đã kéo lý trí của Hạ Nhi trở lại.
Cô lập tức muốn đẩy ra, nhưng càng đẩy Khương Tình lại càng ôm chặt hơn.
Khương Tình thấp giọng cười khẽ:
"Sợ tôi làm gì em à? Đúng là tôi đang có ý định đó."
Hạ Nhi giận dữ.
Nếu gan to hơn một chút nữa, cô nhất định sẽ giơ chân đạp thẳng vào đầu nữ nhân này.
Khương Tình cười khẽ, tảng lờ cô rồi bước vào phòng tắm.
Chỉ vài phút sau, Khương Tình đã chuẩn bị hoàn tất một bồn nước nóng toả mùi hương thơm ngát.
Hạ Nhi vô cùng ngoan ngoãn bước vào, chiếc váy ngủ bị nước làm cho bay nhẹ lơ đễnh, làn da trắng mịn của một đôi chân nuột nà thẳng tấp ẩn hiện mờ ảo dưới làn nước trong vắt.
Ánh đèn trên cao rọi xuống một khoảng sáng rực, nơi ngực áo bị thấm ướt loang lỗ dính sát vào da thịt.
Gò ngực căng đầy nhanh chóng lộ ra một cách như mời chào, mái tóc nâu nhạt xoăn gợn sóng hơi rối nhẹ phủ hờ hững nơi bờ vai gọn gàng tinh tế.
Nhìn Hạ Nhi bây giờ có chút hoang dại, lại điểm xuyến lên sự gợi cảm một cách vô thức.
Cơ thể cô mềm mại như một mảnh lụa đào, lại mỏng manh gợi cảm đến khó cưỡng lại được, trong sự mềm yếu lại như pha chút ương ngạnh đến câu hồn.
"Tình..." Giọng nói nhỏ xíu khẽ cất lên, âm thanh nhỏ bé lại đầy dụ hoặc...
Khương Tình nghe cách xưng hô thân mật đó từ chính cửa miệng của cô, cõi lòng thực sự dậy sóng như vũ bão.
Tâm trí như một vòng xoắn ốc, thần trí chao đảo say mê.
Khương Tình chậm rãi ghé sát người tới, khiến khoảng cách giữa hai người thu hẹp dần một cách rất vô thức.
Ngón tay thon dài đưa lên đặt nhẹ vào cánh môi mềm mượt của Hạ Nhi, nhẹ nhàng hệt như đang nâng niu một cánh hoa sắp rơi rụng, ngay sau đó liền áp môi xuống, chạm thật khẽ, cánh môi ôn nhu vô cùng, không chiếm đoạt, không ngông cuồng, không hề càn rỡ, trằn trọc hôn.
Hạ Nhi vòng tay tới câu lấy cổ Khương Tình, hai cánh môi anh đào hé mở, chiếc lưỡi đinh hương khả ái chậm rãi đưa ra tách lấy bờ môi mỏng mà tiến vào trong.
Khương Tình ghì chặt cô về trước, siết cơ thể ướt đẫm của cô vào người mình.
Trong nụ hôn, Hạ Nhi bỗng "Ưm..." khẽ một tiếng.
Khương Tình biến bị động thành chủ động, nụ hôn mạnh mẽ như cuồng phong, lại có chút điên dại như bạo vũ. Đầu lưỡi hung hăng khuấy động mọi ngóc ngách trong miệng cô, chiếc lưỡi của Hạ Nhi cũng bị quấn lấy rồi mút chặt.
Vòng tay mảnh mai của cô càng gắt gao siết lấy cổ Khương Tình, cơ thể cô như đang đắm chìm trong biển tình dậy sóng
Tình nồng mật ý.
Đến khi đầu óc của Hạ Nhi bị xoay đảo điên cuồng, cô mới cố gắng giữ lấy một ít lý trí cuối cùng còn sót lại trong mình mà đẩy Khương Tình ra.
"Tắm... tắm nha..." Cô nỉ non như van cầu.
Khương Tình bật cười, ngón tay thon dài đưa lên môi mình lau đi cánh môi vẫn còn đọng lại hương thơm kiều mị cùng sự ẩm ướt của nước bọt, Khương Tình khàn giọng nói với cô:
"Tối tôi xử lý em."
Gương mặt lúc ngủ của nữ nhân nằm trên giường với hàng mi rậm dày, sống mũi cao thẳng, chìm trong giấc ngủ say, nét mặt Khương Tình giống hệt như một đứa trẻ.
Hạ Nhi rất muốn giơ bàn tay lên chạm vào khuôn mặt tuyệt mỹ thánh khiết kia, sờ vào niềm hạnh phúc vẽ trên từng đường nét ôn nhuận mềm mại.
Cô cố gắng khống chế tâm tình nhộn nhạo của mình, nhẹ nhàng chậm rãi rút tay về, thế nhưng chỉ một cử động nhỏ đã đánh thức Khương Tình thức dậy.
Nữ nhân mở mắt ra, ánh mắt uể oải, nhìn cô không chớp mắt.
"Ayda... Em cử động làm chị thức giấc sao?"
Nhìn đôi mắt mơ màng kia, Hạ Nhi chỉ cảm thấy hoang mang trong lòng vì những xúc cảm rối bời.
Khương Tình chớp chớp mắt, bàn tay trắng nõn vòng qua chiếc eo thon nhỏ của cô, tiến đến chạm vào da thịt mát lạnh của cô dưới lớp áo ngủ bằng lụa mỏng. Hết lướt nhẹ trên bầu ngực căng đầy, ngón tay mềm mại lại mặc nhiên trượt vòng quanh rốn, vẽ những đường tròn đầy khiêu gợi nơi chiếc bụng phẳng lì.
Dường như còn cảm thấy chưa đủ, Khương Tình chủ động ghé sát vào tai cô, cánh môi khẽ chạm vào vành tai mẫn cảm của cô.
Hạ Nhi rùng mình, cả cơ thể không tự chủ mà co rút lại kèm theo một cái mím môi nhẹ.
Bỗng nhiên, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai:
"Chào buổi sáng, bảo bối."
Hạ Nhi đỏ bừng mặt, nhanh chóng vén chăn muốn đứng dậy, còn chưa kịp đứng thẳng người, thì sau lưng lập tức có tiếng động.
Một giây sau, cô bị Khương Tình đưa tay tới ôm lấy eo, sau đó ném thẳng lên giường.
Hạ Nhi bị Khương Tình đè xuống, kinh hãi hét lên:
"Tình à, chị làm cái gì đấy?"
Một cánh tay thon thả của Khương Tình hơi chống người lên, tay kia phủ lên đầu cô, khuôn mặt tuyệt mỹ như thi như hoạ áp xuống rất sát:
"Tôi cho em đi chưa?"
Giọng nói trầm khàn lười biếng này vọng vào vành tai cô ở một khoảng cách rất gần, khiến cô hoảng hốt.
Hơi thở của Hạ Nhi trở nên gấp gáp.
Sống mũi cao thẳng của Khương Tình cọ cọ nhẹ vào má cô, dịu dàng cười khẽ nói:
"Bảo bối, lần sau tôi ngủ dậy em mới được thức. Rõ chưa?"
Hạ Nhi nghe thấy liền bật cười, nơi gò má bị cọ vào rất ngứa, hơi thở như lan như sương kia đang phả ra, ấm nóng nhưng đủ làm nội tâm của cô trở nên ấm áp.
Hôm nay cô mặc chiếc váy ngủ với chất liệu cực kỳ mềm mỏng, cơ thể với đường cong nóng bỏng dễ dàng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Khương Tình đang dần dần tăng lên.
Khương Tình chôn vùi cả gương mặt vào hõm cổ cô, thanh âm cũng trở nên mơ hồ:
"Bảo bối..."
Thanh âm tràn ngập gợi cảm, quyến rũ đến mị xương mị cốt, bàn tay kia càng không an phận, đặt bên cánh tay cô, từ từ di chuyển xuống vùng eo thon nhỏ, càng lúc càng có xu hướng đi xuống...
Thân thể Hạ Nhi trong phút chốc căng ra, nhìn Khương Tình đầy cảnh giác.
Khương Tình lại không quan tâm, bàn tay dùng lực nắm lấy đùi non trơn nhẵn của cô, giữ chặt chân cô, nhấc lên.
"Ah... cái đồ biến thái này! Mới sáng sớm!!!"
Hạ Nhi vừa dứt lời, tay đã mò tới cái gối trên đỉnh đầu, đập một cái như trời giáng vào người Khương Tình, ngay sau đó dùng chính cái chân bị Khương Tình nhấc lên, đạp cho Khương Tình một cước vào cánh tay đang không yên phận.
"Em mưu sát chồng đấy à?"
Khương Tình ôm cánh tay lùi về sau, ngữ khí mười phần uỷ khuất.
Hạ Nhi tức tối vội vàng nhảy xuống giường.
Động tác của Khương Tình càng nhanh hơn, cánh tay từ đằng sau vòng qua giữ chặt eo cô.
"Đi đâu đấy?"
Hành động thân mật ấy khiến Hạ Nhi đỏ mặt, cô vốn đã trắng, thế nên cứ đỏ mặt là cực kỳ nổi bật, gương mặt nhỏ xíu hồng hồng trông vô cùng dễ thương.
Cô cũng cảm thấy gò má mình đang nóng bừng, nhẹ nhàng đáp:
"Đi tắm."
Khương Tình nghe ra giọng điệu của cô có chút thay đổi, bèn giơ tay xoay mặt cô lại, gương mặt rất gần cô:
"Giận đấy à?"
Hạ Nhi liếc xéo Khương Tình một cái, lại muốn gỡ tay Khương Tình ra, định đứng lên lại bị kéo vào lòng.
Động tác rất nhỏ, lại khiến Hạ Nhi cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ cơ thể nữ nhân kia, cả người cô cũng lập tức trở nên nóng bừng bực như muốn bốc cháy...
Tâm trạng của Khương Tình lúc này có vẻ rất tốt, hoàn toàn không hề tức giận vì hành động né tránh của cô mà còn giơ tay véo má cô một cái.
Khương Tình cứ thế nhìn cô, nụ cười ôn nhuận dần chảy tràn vào đôi mắt.
Hạ Nhi thấy thế, sống lưng lại bắt đầu lạnh... ngôn tình sủng
Quả nhiên ngay sau đó, Khương Tình đưa tay ra nâng mặt cô lên, áp môi xuống.
Môi Khương Tình đè mạnh lên môi cô, nụ hôn nóng bỏng này tới rất đột ngột.
Hạ Nhi thở dốc, đang định đẩy ra thì Khương Tình cũng tự động rời khỏi môi cô, hơi thở trầm thấp phả xuống sống mũi cô.
Khàn giọng nói:
"Em thật sự là quá đáng yêu rồi!"
Mặt Hạ Nhi đỏ bừng lên, cô mím môi, cố quay mặt đi.
Khương Tình không nhịn được cười, im lặng quan sát cô, sau đó mở miệng nói:
"Đi cùng tôi."
Cái giọng điệu ra lệnh cùng nụ cười gợi cảm chết người kia, ít nhiều đã kéo lý trí của Hạ Nhi trở lại.
Cô lập tức muốn đẩy ra, nhưng càng đẩy Khương Tình lại càng ôm chặt hơn.
Khương Tình thấp giọng cười khẽ:
"Sợ tôi làm gì em à? Đúng là tôi đang có ý định đó."
Hạ Nhi giận dữ.
Nếu gan to hơn một chút nữa, cô nhất định sẽ giơ chân đạp thẳng vào đầu nữ nhân này.
Khương Tình cười khẽ, tảng lờ cô rồi bước vào phòng tắm.
Chỉ vài phút sau, Khương Tình đã chuẩn bị hoàn tất một bồn nước nóng toả mùi hương thơm ngát.
Hạ Nhi vô cùng ngoan ngoãn bước vào, chiếc váy ngủ bị nước làm cho bay nhẹ lơ đễnh, làn da trắng mịn của một đôi chân nuột nà thẳng tấp ẩn hiện mờ ảo dưới làn nước trong vắt.
Ánh đèn trên cao rọi xuống một khoảng sáng rực, nơi ngực áo bị thấm ướt loang lỗ dính sát vào da thịt.
Gò ngực căng đầy nhanh chóng lộ ra một cách như mời chào, mái tóc nâu nhạt xoăn gợn sóng hơi rối nhẹ phủ hờ hững nơi bờ vai gọn gàng tinh tế.
Nhìn Hạ Nhi bây giờ có chút hoang dại, lại điểm xuyến lên sự gợi cảm một cách vô thức.
Cơ thể cô mềm mại như một mảnh lụa đào, lại mỏng manh gợi cảm đến khó cưỡng lại được, trong sự mềm yếu lại như pha chút ương ngạnh đến câu hồn.
"Tình..." Giọng nói nhỏ xíu khẽ cất lên, âm thanh nhỏ bé lại đầy dụ hoặc...
Khương Tình nghe cách xưng hô thân mật đó từ chính cửa miệng của cô, cõi lòng thực sự dậy sóng như vũ bão.
Tâm trí như một vòng xoắn ốc, thần trí chao đảo say mê.
Khương Tình chậm rãi ghé sát người tới, khiến khoảng cách giữa hai người thu hẹp dần một cách rất vô thức.
Ngón tay thon dài đưa lên đặt nhẹ vào cánh môi mềm mượt của Hạ Nhi, nhẹ nhàng hệt như đang nâng niu một cánh hoa sắp rơi rụng, ngay sau đó liền áp môi xuống, chạm thật khẽ, cánh môi ôn nhu vô cùng, không chiếm đoạt, không ngông cuồng, không hề càn rỡ, trằn trọc hôn.
Hạ Nhi vòng tay tới câu lấy cổ Khương Tình, hai cánh môi anh đào hé mở, chiếc lưỡi đinh hương khả ái chậm rãi đưa ra tách lấy bờ môi mỏng mà tiến vào trong.
Khương Tình ghì chặt cô về trước, siết cơ thể ướt đẫm của cô vào người mình.
Trong nụ hôn, Hạ Nhi bỗng "Ưm..." khẽ một tiếng.
Khương Tình biến bị động thành chủ động, nụ hôn mạnh mẽ như cuồng phong, lại có chút điên dại như bạo vũ. Đầu lưỡi hung hăng khuấy động mọi ngóc ngách trong miệng cô, chiếc lưỡi của Hạ Nhi cũng bị quấn lấy rồi mút chặt.
Vòng tay mảnh mai của cô càng gắt gao siết lấy cổ Khương Tình, cơ thể cô như đang đắm chìm trong biển tình dậy sóng
Tình nồng mật ý.
Đến khi đầu óc của Hạ Nhi bị xoay đảo điên cuồng, cô mới cố gắng giữ lấy một ít lý trí cuối cùng còn sót lại trong mình mà đẩy Khương Tình ra.
"Tắm... tắm nha..." Cô nỉ non như van cầu.
Khương Tình bật cười, ngón tay thon dài đưa lên môi mình lau đi cánh môi vẫn còn đọng lại hương thơm kiều mị cùng sự ẩm ướt của nước bọt, Khương Tình khàn giọng nói với cô:
"Tối tôi xử lý em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.