Chương 8: Bức Thư Nhập Học
Nhị Cửu Địch Phù
09/06/2022
Năm tháng thấm thoát trôi qua, ngày đêm u tối cuối cùng cũng dừng nhưng ai biết được bình yên này khi nào lại dậy sóng?
Nếu Merlin trên cao luôn ngắm nhìn phàm trần bằng đôi mắt thần thánh của mình, vậy xin hỏi ngài. Vì sao thế gian này lại kì lạ đến thế? Trắng đen lẫn lộn, người người thay nhau làm kẻ ác, kẻ thiện. Rút cuộc mục đích cuối cùng của họ là gì? Hay chỉ thoả mãn cái mong muốn tội lỗi của mình? Ngắm nhìn phàm trần đã lâu như vậy, ngài nhìn thấy được điều gì Merlin?
Tham lam, mù quáng, tội lỗi ngài có thấy không? Ánh sáng mà ngài mong muốn lúc bấy lâu vẫn còn hiện diện không? Hay chỉ đơn giản là lời nói khoác lác của những kẻ tính ngưỡng? Thế giới thay đổi, vận mệnh của từng người sẽ không còn như ngài mong muốn nữa, Merlin à.
-
Dưới gốc cây cổ thụ già cõi của khu vườn, nơi đó, có cậu thiếu niên với mái tóc nhung đen uốn xoăn được xoã xuống nền cỏ xanh mướt. Đôi mắt cậu nhắm lại, say trong giấc nồng như không bận thế sự trần gian. Những chú bướm đẹp đẽ lặng lẽ thoả sức bay lượn, những làn gió mát nhẹ nhàng thổi qua, những tia nắng vàng ấm áp chiếu xuống sân vườn to lớn ấy làm chi cậu thiếu niên đang say giấc tựa như một thiên thần sa ngã. Khung cảnh lúc này thật khó mà diễn tả được một từ ngữ nào. Cậu thiếu niên như một chàng vương tử, kế bên chàng là những kẻ kị sĩ trung thành.
"Cuối cùng cũng tìm được em rồi, Harry!"
"Sao vậy, Asher?"
Người được gọi là Asher chậm rãi bước tới trước mặt cậu thiếu niên. Anh ta có mái tóc tím màu violet cùng đôi mắt đồng màu, gương mặt non nớt nhưng đã có góc cạnh vô cùng tinh xảo, trên người vận một bộ đồ màu tím xen lẫn màu đen tựa như mái tóc cùng đôi mắt của anh ta vậy.
"Em làm chúng ta chạy loạn lên! Voldemort không thấy, tưởng gặp nguy hiểm liền kêu cả đám truy tìm!"
Asher tức giận, gương mặt tinh xảo nhăn nhó lại. Cả một ngày người nọ biết mất, không để lại thư hay thông báo gì, làm cả chúng thuộc hạ phải chạy loạn đi tìm! Nhất là tên Voldemort kia! Y thế nhưng lại lệnh tất cả Tử Thần Thực Tử đang ẩn thân phải đi tìm!
"Bình tĩnh nào, Asher."
Chàng trai với mái tóc bạch kim cùng đôi mắt xám tro nằm lên nền cỏ mềm mại, cậu chàng hạ cuốn sách ngang tầm mắt với mình xuống, nhìn chằm người mới bước đến.
"Draco nói đúng. Ở đây làm sao có ai gây hại được đến điện hạ cơ chứ, phải không?"
Gần đấy có hai cô gái trẻ đắm chìm trong cuốn tập trí thời trang đang nổi tiếng của giới Muggle. Bọn họ công nhận thời trang của Muggle rất đẹp và vô cùng sang trọng, khác với những trang phục của thế giới phù thuỷ. Tầm mắt hai người từ đầu không thay đổi nhưng một trong cả hai ngẩn đầu lên, hướng Asher cái gật đầu cùng một nụ cười nhẹ. Pansy Parkinson và Daphne Greengrass đang thì thầm to nhỏ dường như họ sợ sẽ làm vị vương tử đang say giấc tỉnh dậy nhưng khi người kia bước đến, giọng nói người nọ cất lên, bọn họ không cần phải nhỏ giọng nữa.
Kế bên có cậu trai với nước da ngâm đang đau đầu khi chơi bộ môn Cờ Phù Thuỷ thịnh hành cùng cậu bạn Theodore Nott.
"Cha lúc nào cũng làm quá lên, anh biết rõ sẽ không có việc gì mà?"
Giọng nói trong trẻo như những nốt nhạc vang lên, âm thanh trầm ấm khiến người nghe say mê. Harry từ từ mở đôi mắt xanh màu lục bảo tuyệt đẹp lại như mặt hồ tĩnh lặng không dính một chút bụi trần nào của trần gian.
Nếu có câu hỏi về một kẻ thiên thần, bọn họ sẽ không cần ngại trả lời. Chính là người trước mắt bọn họ đây. Cậu thiếu niên tóc nhung đen dài cùng với đôi con ngươi xinh đẹp ấy tựa như thiên sứ sa ngã. Cậu chính là tĩnh ngưỡng, cũng chính là số mệnh của bọn họ!
"Là tên đó! Mỗi lần liên quan đến em hắn ta y như kẻ điên!"
Asher cáu gắt. Chỉ cần Harry gặp chút khó khăn nào, Voldemort sẽ y như rằng chẳng bận tâm điều gì mà lệnh cho Tử Thần Thực Tử. Chính là, mỗi lần như thế, hậu quả đều là do anh gánh vác. Ai bảo anh là kẻ nguyện trung thành dưới chân điện hạ của mình?
"Harry!"
Từ đằng xa, một thanh niên với mái tóc đen mượt lướt nhẹ nhàng trên nền cỏ xanh mướt. Những con người đang ngồi trên nền cỏ xanh khi xác định kẻ đến là ai thì đứng lên cung kính cúi người chào và tiếp tục làm việc của mình, ngoài trừ Asher, anh không để một chút ánh mắt nào lên người kia cả.
"Nghe Asher bảo, cha tìm con?"
"Từ sáng sớm, Regulus đã không thấy con, con lại không để lời nhắn nào, ta đã tưởng con gặp chuyện gì!"
Voldemort hung hăng trừng Harry, lướt qua Asher, đi tới bên cậu. Tay của y như con rắn uốn lượn dễ dàng bế người thừa kế lên và đặt lên đùi mình. Harry dường như quen thuộc với hành động mà y làm ra, cậu không từ chối, thuận theo ý y.
Harry vùi đầu vào hõm cổ của Voldemort, tay y không yên phận lần mò vào trong áo cậu. Bàn tay y mát lạnh, nhiệt độ cơ thể y vốn trước giờ không giống những người khác luôn lạnh lẽo tựa như một khối băng. Harry hừ hừ vài tiếng vì xúc giác mới nhận được, cậu nhẹ giọng, thì thầm bên tai.
"Cha...người bỏ tay ra, đang có người đấy!"
Voldemort cong môi, mắt đỏ hướng mắt tím của Asher khiêu khích. Xong lại hạ tầm mắt xuống, khuôn mặt tứ giận đã hạ bớt xuống, giọng nói của y lại trầm thấp tới mức người khác phải run nhẹ.
"Nói ta biết, vì sao sáng giờ lại biến mất?"
"Không có gì...chỉ là...có chút việc bận...không báo trước...."
Harry khó khăn nhả ra từng chữ. Vì sao à? Chính là bàn tay của người kia! Hết vuốt ve rồi lại chọc chọc vào eo cậu!
Không biết từ lúc nào Voldemort và Harry trở nên thân mật như vậy. Cậu chỉ nhớ sau lần nói chuyện rõ về mối quan hệ của cậu và gia đình Potter thì y bỗng dưng, cứ một hai lần khi cậu ngồi cạnh y thì y như là sẽ sờ mó cậu!
Chỉ là trước mắt mọi người, bọn họ dường như không nhận thấy Harry cùng Voldemort có điểm nào bất thường. Tay Voldemort vòng về phía sau lưng của Harry, chiếc áo sơ mi rộng che lắp đi mọi hành động của y.
Có điều, đối với những người khác là thế, còn đối với Asher nó lại khác. Anh chàng thật sự muốn bùng nổ. Thân thể ngọc ngà của điện hạ, vì sao tên mặt rắn (mặc dù gương mặt đã trở lại thời thiếu niên) đó lại có thể vô liêm sỉ như thế? Chúa Tể Hắc Ám là cái gì cơ chứ? Đối với anh, y không bằng một góc của điện hạ nhà mình.
Mỗi người, mỗi một suy nghĩ, mỗi một hành động khác nhau. Không biết từ lúc nào lại hoà hợp tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp, những gương mặt sắc sảo, thanh tú thật khiến người ta phải ghen tị.
Trên bầu trời xanh thẳm, nắng nhẹ xuyên qua những tảng lá. Một con cú bay cao giữa trời xanh dần dần sà xuống cánh vườn đang tạo nên bức tranh khó tả.
"Hửm? Có thư?"
Con cú đáp xuống bên cạnh góc cây cổ thụ, làm cho mọi ánh mắt đang tập trung của những người đang ngồi đó dồn về một phía. Harry, người ngồi gần đó với tay lấy bức thư trên chân con cú, cậu lấy một chiếc bánh quy cho nó ăn. Khi con cú ăn xong cũng là lúc nó vỗ cánh bay đi, để lại bức thư đã được mang tới.
"Mở ra xem thử trong đó viết gì."
-
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thuỷ, chủ tịch liên đoàn pháp thuật thế giới, thẩm phán toà án pháp thuật tối cao)
Thân gửi: Harry Peverell Slytherin.
Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo rằng cậu đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách vở và thiết bị cần thiết cho năm học
Năm học khai giảng vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất đến ngày 31 tháng 7
Đến lúc đó chúng tôi sẽ phái một giáo sư đến trước dẫn cậu đi mua sắm đồ dùng
Kính thư: Minerva McGonagall
Phó hiệu trưởng
Danh mục đồ dùng
Đồng phục
Học sinh năm nhất cần:
- 3 bộ áo chùng làm việc trơn màu đen
- 1 mũ phù thuỷ chóp nhọn trơn đội ban ngày màu đen
- 1 đôi bao tay phòng hộ da rồng hoặc nguyên liệu tương đương
- 1 áo choàng mùa đông màu đen, cúc bạc
Chú ý: toàn bộ quần áo của học sinh nên có biển tên đi kèm
Sách giáo khoa
Học sinh nên có những sách sau:
- Cuốn sách căn bản về thần chú (năm nhất),Miranda Goshawk
- Lịch sử pháp thuật, Bathilda Bagshot
- Lí luận pháp thuật, Adalbert Waffling
- Hướng dẫn căn bản môn Biến hình, Emeric Switch
- Một nghìn loại thảo dược và nấm mốc, Phyllida Spore
- Đề cương nước thuốc ma pháp và độc dược, Arsenius Jigger
- Sinh vật thần kì và nơi tìm ra chúng, Newt Scamander
- Sức mạnh hắc ám: hướng dẫn tự vệ, Quentin Trimble
Thiết bị khác:
- 1 đũa phép
- 1 cái vạc (hợp kim thiếc, cỡ 2 loại tiêu chuẩn)
- 1 bộ chai lọ thuỷ tinh hoặc pha lê
- 1 kính viễn vọng
- 1 bộ cân bằng đồng
Học sinh có thể mang theo 1 con cú HOẶC 1 con mèo HOẶC 1 con cóc nếu muốn.
Lưu ý: phụ huynh là học sinh năm nhất không được phép mang theo chổi bay.
-
"Là thư nhập học của Hogwarts."
"Vẫn không thay đổi gì, loại thư này chỉ có mình lão Ong Mật là thích dùng nhất."
Voldemort lướt qua bức thư trên tay Harry một lượt, cáu kỉnh bình luận.
"Lão già đó vốn dĩ thích những thứ đã lâu đời, nhưng điều đó không phải tạo nên Hogwarts sao?"
Harry cười nhẹ, đời trước khi cậu nhận được bức thư này Voldemort cũng nói như vậy, nhưng trải qua những năm học ở đó cậu rút ra được một điều. Hogwarts thứ gì lâu đời, không cần thiết phải đổi, đó chính là những điều thú vị tạo nên ngôi trường với ngàn năm lịch sử.
"Ngày mai có muốn cùng ta mua đồ không?"
"Nha? Không phải người có việc sao cha? Để Sev cùng những người khác đi cùng con cũng được."
Harry nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt đỏ ẩn ẩn của Voldemort, nếu như nó nhớ không lầm, ngày mai cha nó cùng gia chủ Malfoy - Lucius Malfoy có công việc.
Voldemort có chút không vui, y dỗi rồi.
Harry nhìn gương mặt vạn người mê của cha mình, trên đó đang hiện lên một chữ 'dỗi' vô cùng lớn cũng chỉ biết cười chừ.
———————
Hôm qua với hôm nay siêng ghê~
2047 từ
08/02/2022
Nếu Merlin trên cao luôn ngắm nhìn phàm trần bằng đôi mắt thần thánh của mình, vậy xin hỏi ngài. Vì sao thế gian này lại kì lạ đến thế? Trắng đen lẫn lộn, người người thay nhau làm kẻ ác, kẻ thiện. Rút cuộc mục đích cuối cùng của họ là gì? Hay chỉ thoả mãn cái mong muốn tội lỗi của mình? Ngắm nhìn phàm trần đã lâu như vậy, ngài nhìn thấy được điều gì Merlin?
Tham lam, mù quáng, tội lỗi ngài có thấy không? Ánh sáng mà ngài mong muốn lúc bấy lâu vẫn còn hiện diện không? Hay chỉ đơn giản là lời nói khoác lác của những kẻ tính ngưỡng? Thế giới thay đổi, vận mệnh của từng người sẽ không còn như ngài mong muốn nữa, Merlin à.
-
Dưới gốc cây cổ thụ già cõi của khu vườn, nơi đó, có cậu thiếu niên với mái tóc nhung đen uốn xoăn được xoã xuống nền cỏ xanh mướt. Đôi mắt cậu nhắm lại, say trong giấc nồng như không bận thế sự trần gian. Những chú bướm đẹp đẽ lặng lẽ thoả sức bay lượn, những làn gió mát nhẹ nhàng thổi qua, những tia nắng vàng ấm áp chiếu xuống sân vườn to lớn ấy làm chi cậu thiếu niên đang say giấc tựa như một thiên thần sa ngã. Khung cảnh lúc này thật khó mà diễn tả được một từ ngữ nào. Cậu thiếu niên như một chàng vương tử, kế bên chàng là những kẻ kị sĩ trung thành.
"Cuối cùng cũng tìm được em rồi, Harry!"
"Sao vậy, Asher?"
Người được gọi là Asher chậm rãi bước tới trước mặt cậu thiếu niên. Anh ta có mái tóc tím màu violet cùng đôi mắt đồng màu, gương mặt non nớt nhưng đã có góc cạnh vô cùng tinh xảo, trên người vận một bộ đồ màu tím xen lẫn màu đen tựa như mái tóc cùng đôi mắt của anh ta vậy.
"Em làm chúng ta chạy loạn lên! Voldemort không thấy, tưởng gặp nguy hiểm liền kêu cả đám truy tìm!"
Asher tức giận, gương mặt tinh xảo nhăn nhó lại. Cả một ngày người nọ biết mất, không để lại thư hay thông báo gì, làm cả chúng thuộc hạ phải chạy loạn đi tìm! Nhất là tên Voldemort kia! Y thế nhưng lại lệnh tất cả Tử Thần Thực Tử đang ẩn thân phải đi tìm!
"Bình tĩnh nào, Asher."
Chàng trai với mái tóc bạch kim cùng đôi mắt xám tro nằm lên nền cỏ mềm mại, cậu chàng hạ cuốn sách ngang tầm mắt với mình xuống, nhìn chằm người mới bước đến.
"Draco nói đúng. Ở đây làm sao có ai gây hại được đến điện hạ cơ chứ, phải không?"
Gần đấy có hai cô gái trẻ đắm chìm trong cuốn tập trí thời trang đang nổi tiếng của giới Muggle. Bọn họ công nhận thời trang của Muggle rất đẹp và vô cùng sang trọng, khác với những trang phục của thế giới phù thuỷ. Tầm mắt hai người từ đầu không thay đổi nhưng một trong cả hai ngẩn đầu lên, hướng Asher cái gật đầu cùng một nụ cười nhẹ. Pansy Parkinson và Daphne Greengrass đang thì thầm to nhỏ dường như họ sợ sẽ làm vị vương tử đang say giấc tỉnh dậy nhưng khi người kia bước đến, giọng nói người nọ cất lên, bọn họ không cần phải nhỏ giọng nữa.
Kế bên có cậu trai với nước da ngâm đang đau đầu khi chơi bộ môn Cờ Phù Thuỷ thịnh hành cùng cậu bạn Theodore Nott.
"Cha lúc nào cũng làm quá lên, anh biết rõ sẽ không có việc gì mà?"
Giọng nói trong trẻo như những nốt nhạc vang lên, âm thanh trầm ấm khiến người nghe say mê. Harry từ từ mở đôi mắt xanh màu lục bảo tuyệt đẹp lại như mặt hồ tĩnh lặng không dính một chút bụi trần nào của trần gian.
Nếu có câu hỏi về một kẻ thiên thần, bọn họ sẽ không cần ngại trả lời. Chính là người trước mắt bọn họ đây. Cậu thiếu niên tóc nhung đen dài cùng với đôi con ngươi xinh đẹp ấy tựa như thiên sứ sa ngã. Cậu chính là tĩnh ngưỡng, cũng chính là số mệnh của bọn họ!
"Là tên đó! Mỗi lần liên quan đến em hắn ta y như kẻ điên!"
Asher cáu gắt. Chỉ cần Harry gặp chút khó khăn nào, Voldemort sẽ y như rằng chẳng bận tâm điều gì mà lệnh cho Tử Thần Thực Tử. Chính là, mỗi lần như thế, hậu quả đều là do anh gánh vác. Ai bảo anh là kẻ nguyện trung thành dưới chân điện hạ của mình?
"Harry!"
Từ đằng xa, một thanh niên với mái tóc đen mượt lướt nhẹ nhàng trên nền cỏ xanh mướt. Những con người đang ngồi trên nền cỏ xanh khi xác định kẻ đến là ai thì đứng lên cung kính cúi người chào và tiếp tục làm việc của mình, ngoài trừ Asher, anh không để một chút ánh mắt nào lên người kia cả.
"Nghe Asher bảo, cha tìm con?"
"Từ sáng sớm, Regulus đã không thấy con, con lại không để lời nhắn nào, ta đã tưởng con gặp chuyện gì!"
Voldemort hung hăng trừng Harry, lướt qua Asher, đi tới bên cậu. Tay của y như con rắn uốn lượn dễ dàng bế người thừa kế lên và đặt lên đùi mình. Harry dường như quen thuộc với hành động mà y làm ra, cậu không từ chối, thuận theo ý y.
Harry vùi đầu vào hõm cổ của Voldemort, tay y không yên phận lần mò vào trong áo cậu. Bàn tay y mát lạnh, nhiệt độ cơ thể y vốn trước giờ không giống những người khác luôn lạnh lẽo tựa như một khối băng. Harry hừ hừ vài tiếng vì xúc giác mới nhận được, cậu nhẹ giọng, thì thầm bên tai.
"Cha...người bỏ tay ra, đang có người đấy!"
Voldemort cong môi, mắt đỏ hướng mắt tím của Asher khiêu khích. Xong lại hạ tầm mắt xuống, khuôn mặt tứ giận đã hạ bớt xuống, giọng nói của y lại trầm thấp tới mức người khác phải run nhẹ.
"Nói ta biết, vì sao sáng giờ lại biến mất?"
"Không có gì...chỉ là...có chút việc bận...không báo trước...."
Harry khó khăn nhả ra từng chữ. Vì sao à? Chính là bàn tay của người kia! Hết vuốt ve rồi lại chọc chọc vào eo cậu!
Không biết từ lúc nào Voldemort và Harry trở nên thân mật như vậy. Cậu chỉ nhớ sau lần nói chuyện rõ về mối quan hệ của cậu và gia đình Potter thì y bỗng dưng, cứ một hai lần khi cậu ngồi cạnh y thì y như là sẽ sờ mó cậu!
Chỉ là trước mắt mọi người, bọn họ dường như không nhận thấy Harry cùng Voldemort có điểm nào bất thường. Tay Voldemort vòng về phía sau lưng của Harry, chiếc áo sơ mi rộng che lắp đi mọi hành động của y.
Có điều, đối với những người khác là thế, còn đối với Asher nó lại khác. Anh chàng thật sự muốn bùng nổ. Thân thể ngọc ngà của điện hạ, vì sao tên mặt rắn (mặc dù gương mặt đã trở lại thời thiếu niên) đó lại có thể vô liêm sỉ như thế? Chúa Tể Hắc Ám là cái gì cơ chứ? Đối với anh, y không bằng một góc của điện hạ nhà mình.
Mỗi người, mỗi một suy nghĩ, mỗi một hành động khác nhau. Không biết từ lúc nào lại hoà hợp tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp, những gương mặt sắc sảo, thanh tú thật khiến người ta phải ghen tị.
Trên bầu trời xanh thẳm, nắng nhẹ xuyên qua những tảng lá. Một con cú bay cao giữa trời xanh dần dần sà xuống cánh vườn đang tạo nên bức tranh khó tả.
"Hửm? Có thư?"
Con cú đáp xuống bên cạnh góc cây cổ thụ, làm cho mọi ánh mắt đang tập trung của những người đang ngồi đó dồn về một phía. Harry, người ngồi gần đó với tay lấy bức thư trên chân con cú, cậu lấy một chiếc bánh quy cho nó ăn. Khi con cú ăn xong cũng là lúc nó vỗ cánh bay đi, để lại bức thư đã được mang tới.
"Mở ra xem thử trong đó viết gì."
-
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thuỷ, chủ tịch liên đoàn pháp thuật thế giới, thẩm phán toà án pháp thuật tối cao)
Thân gửi: Harry Peverell Slytherin.
Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo rằng cậu đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách vở và thiết bị cần thiết cho năm học
Năm học khai giảng vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất đến ngày 31 tháng 7
Đến lúc đó chúng tôi sẽ phái một giáo sư đến trước dẫn cậu đi mua sắm đồ dùng
Kính thư: Minerva McGonagall
Phó hiệu trưởng
Danh mục đồ dùng
Đồng phục
Học sinh năm nhất cần:
- 3 bộ áo chùng làm việc trơn màu đen
- 1 mũ phù thuỷ chóp nhọn trơn đội ban ngày màu đen
- 1 đôi bao tay phòng hộ da rồng hoặc nguyên liệu tương đương
- 1 áo choàng mùa đông màu đen, cúc bạc
Chú ý: toàn bộ quần áo của học sinh nên có biển tên đi kèm
Sách giáo khoa
Học sinh nên có những sách sau:
- Cuốn sách căn bản về thần chú (năm nhất),Miranda Goshawk
- Lịch sử pháp thuật, Bathilda Bagshot
- Lí luận pháp thuật, Adalbert Waffling
- Hướng dẫn căn bản môn Biến hình, Emeric Switch
- Một nghìn loại thảo dược và nấm mốc, Phyllida Spore
- Đề cương nước thuốc ma pháp và độc dược, Arsenius Jigger
- Sinh vật thần kì và nơi tìm ra chúng, Newt Scamander
- Sức mạnh hắc ám: hướng dẫn tự vệ, Quentin Trimble
Thiết bị khác:
- 1 đũa phép
- 1 cái vạc (hợp kim thiếc, cỡ 2 loại tiêu chuẩn)
- 1 bộ chai lọ thuỷ tinh hoặc pha lê
- 1 kính viễn vọng
- 1 bộ cân bằng đồng
Học sinh có thể mang theo 1 con cú HOẶC 1 con mèo HOẶC 1 con cóc nếu muốn.
Lưu ý: phụ huynh là học sinh năm nhất không được phép mang theo chổi bay.
-
"Là thư nhập học của Hogwarts."
"Vẫn không thay đổi gì, loại thư này chỉ có mình lão Ong Mật là thích dùng nhất."
Voldemort lướt qua bức thư trên tay Harry một lượt, cáu kỉnh bình luận.
"Lão già đó vốn dĩ thích những thứ đã lâu đời, nhưng điều đó không phải tạo nên Hogwarts sao?"
Harry cười nhẹ, đời trước khi cậu nhận được bức thư này Voldemort cũng nói như vậy, nhưng trải qua những năm học ở đó cậu rút ra được một điều. Hogwarts thứ gì lâu đời, không cần thiết phải đổi, đó chính là những điều thú vị tạo nên ngôi trường với ngàn năm lịch sử.
"Ngày mai có muốn cùng ta mua đồ không?"
"Nha? Không phải người có việc sao cha? Để Sev cùng những người khác đi cùng con cũng được."
Harry nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt đỏ ẩn ẩn của Voldemort, nếu như nó nhớ không lầm, ngày mai cha nó cùng gia chủ Malfoy - Lucius Malfoy có công việc.
Voldemort có chút không vui, y dỗi rồi.
Harry nhìn gương mặt vạn người mê của cha mình, trên đó đang hiện lên một chữ 'dỗi' vô cùng lớn cũng chỉ biết cười chừ.
———————
Hôm qua với hôm nay siêng ghê~
2047 từ
08/02/2022
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.