Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 139: Chuẩn bị trước cuộc chiếnn

Điên Phong Tàn Lang

04/03/2013

Hứa Cường nói đúng, những quan lớn một khi nhìn thấy một rương đầy tiền trước mặt thì hai mắt liền mờ đi. Tuy rằng ban đầu họ còn làm dáng, nhưng không bao lâu sau đó bọn họ sẽ buông vũ khí đầu hàng, sức hấp dẫn của tiền tài vô cùng lớn, đây là một chân lý vĩnh hằng.

Chỉ là một lần bỏ đi mấy trăm vạn khiến cho Hứa Cường có chút đau lòng, Có điều Đường Phong cũng không để ý chuyện này, heo như lời hắn nói: “Lông dê thì sẽ sẽ ở trên người dê, hiện tại cho dê ăn càng nhiều thì se thu hoạch được càng nhiều!”

Bên chính phủ khoog có vấn đề gì, Đường Phong cũng bắt đầu hành động vào buổi tối, trước mắt hắn vừa mới liên lạc cùng với bọn Quỷ Diện một phen, biết được bên bọn họ rất thuận lợi, Đường Phong cũng biết là thời khắc mấu chốt đã đến.

Một đêm này sẽ có vai trò rất lớn đối với địa vị của Hoa Hưng Xã trong giới hắc đạo sau này! Nếu như thành công thì Hoa Hưng Xã sẽ thu toàn bộ nam bộ của tỉnh N vào tay, có tiền vốn để chống lại Nghịch Thiên Hội, đánh vỡ được cục diện một mình Nghịch Thiên Hội độc chiếm tỉnh N suốt mười mấy năm qua! Nếu như thất bại thì Hoa Hưng Xã cũng chỉ có thể rời khỏi tỉnh N, hơn nữa còn chuẩn bị thừa nhận sự công kích điên cuồng của Nghịch Thiên Hội!

Bởi vì lần này Hoa Hưng Xã đã vượt qua ranh giới, nếu thất bại rút về XA thì Nghịch Thiên Hội cũng sẽ lấy cớ mà đánh tới XA. Người khác cũng không có gì để nói. Bởi vậy trong nội tâm Đường Phong chỉ có một mục tiêu duy nhất là chiến thắng! Trận chiến này không thể bại!

Nhìn sắc trời dần tối đi Đường Phong lấy điện thoại di động ra bấm số gọi cho Ám Lang.

“Tình huống thế nào?” Đường Phong trầm giọng hỏi.

“Tử Thần, với tốc độ của Nghịch Thiên Hội thì đại khái khoảng chừng nửa đêm sẽ đến bảy thành phố nam bộ. Sớm nhất hẳn là ZM. Bọn họ tập kết khoảng hai ngàn người, trong đó có một ngàn người tới XY, còn lại một ngàn người khác chia thành hai đội đi ZM và J. Theo chúng ta biết thì Nghịch Thiên Hội sẽ lần lượt chia ra các thành phố còn lại, mỗi thành phố sẽ có chừng năm trăm người. Lần này Nghịch Thiên Hội phát động chừng bốn ngàn tiểu đệ!” Ám Lang có chút lo lắng nói, nhân số chênh lệch quá lớn! Bên mình chỉ có một ngàn người, mà đối phương lại có tới bốn ngàn, hắn cũng không đánh giá quá cao.

“Hừm! Tình huống ở tổng bộ Nghịch Thiên Hội hiện giờ như thế nào?” Đường Phong hỏi.

“Lần này bọn họ đi rất gấp, hai ngàn người quanh các thành phố ở tổng bộ đều được điều đi, lực phòng thủ giảm đi rất nhiều, về phần tình huống cụ thể thì không rõ lắm. Dù sao thì thời gian xây dựng ngắn như vậy, tin tức tình báo được bao nhiêu đó cũng là nhiều lắm rồi.” Ám Lang nói. Nếu như cho hắn thêm một tháng thời gian thì hắn có lòng tin có thể nắm rõ cả tỉnh N này, trước mắt Ám Đường cũng chỉ mới cái đặt tại một ít thành thị trọng yếu ở tỉnh N.

Đường Phong gật nhẹ đầu nói: “Cứ tiếp tục theo dõi hành động của bọn hắn.”

Cúp điện thoại, Đường Phong nhíu mày suy tư, Nghịch Thiên Hội thật là mạnh mẽ, thoáng một cái liền phái ra bốn ngàn người tới nam bộ! Có điều cái này vẫn còn nằm trong dự tính của hắn! Trước mắt xem ra trong bảy thành phố thì XY là nguy hiểm nhất, phải tiếp đón một ngàn người của Nghịc Thiên Hội. Những thành thị khác thì Đường Phong lại không lo lắn. Hắn rất có lòng tin vào lực lượng cả tiểu đệ của Hoa Hưng Xã, dùng hai trăm đấu với năm trăm hẳn là không vấn đề gì, huống chi trong các thành phố kia còn có rất nhiều bang phái nhỏ đầu nhập vào Hoa Hưng Xã, những bang phái này tuy thực lực kém nhưng có bọn họ làm pháo hôi thì thương vong của Hoa Hưng Xã cũng sẽ giảm đi rất nhiều!

HIện tại tình huống ở XY đã sáng tỏ, có hơn hai mươi tiểu bang phái hợp lại, lực lượng chừng ba ngàn, trải qua một trận chiến thì thực lại tổn hại rất lớn, có không lão đại của các bang phái nhỏ bị giết chết, các tiểu đệ đều chút mù mờ, không hiêu rõ tình huống. Cũng có các bang phái tổ chức thành liên minh tiếp tục cuộc chiến đầu máu tanh.

Đường Phong bấm một dãy số điện thoại, trên miệng lộ ra một nụ cười tà dị. Giờ đã đến lúc truyền một ít lửa cho các lão đầu ở XY! Đường Phong bấm nút gọi, lẳng lặng chờ đối phương nhận cuộc gọi!

“Alo! Mẹ kiếp, ai?” Ưng lão đại đang rất bực tức, trận chiến ngày hôm qua, Ưng lão đại tính sai một bước, hắn đã đánh giá thấp thực lực của các bang phái kia. Bình thường thì có vẻ yếu đuối, không làm nên được trò trống gì, không ngờ lại làm cho hắn tổn thất lớn như vậy! Cả Ưng Bang có hai mươi chín người chết, năm mươi người bị thương nặng, bây giờ còn có thể chiến đấu chỉ được một trăm người! Ưng lão đại cũng không phải là kẻ ngốc, một đêm chiến đấu kia, hắn phát hiện các bang phái kia không phải là không biết chút nào, trong lòng hắn biết rõ là mình đã bị người ta chơi rồi!

Đường Phong tự nhiên hiểu được tâm tình của Diêu Hâu lúc này, cười nhẹ nhàng nói: “Ưng lão đại! Thật là tốt! Ngày hôm người Ưng Bang chiến đấu có thỏa mãn không?”



“Con mẹ nó, rốt cuộc mày là ai?” Ưng lão đại lúc này lại đang cùng với lão đại của ba bang hội kia thương lượng nên làm gì bây giờ thì nhận được điện thoại của Đường Phong, hắn tức giận nói.

Đường Phong không hề để ý nói khẽ: “Tao là ai không quan trọng, chỉ là tao xem trúng bọn mày, không đành lòng để bọn mày bị người ta giết nên muốn nhắc nhở mày một chút.”

“Mày biết ai tính kế chúng ta?” Ưng lão đại có chút mơ hồ hỏi.

“Đương nhiên, mà tao con biết là đêm khuya hôm nay bọn mày phải chết!” Đường Phong thản nhiên nói, trong giọng nói không có chút tình cảm nào.

“Nói cho tao biết là ai? Lão tử muốn róc da xẻ thịt hắn!” Ưng lão đại rít gào.

“Hà hà, mày không róc da xẻ thịt được người này đâu. Tao nghĩ đêm nay cả bảy thành phố sẽ đồng thời nổ ra một cuộc chiến. Chẳng lẽ mày không thấy kỳ quái sao? Nếu như mày muốn biết, tao có thể nói cho mày biết. có điều dựa vào cái gì mà ta phải nói cho mày biết. Mày hiểu ý của tao không?”

Ưng lão đại nghĩ nghĩ rồi nói: “Chỉ cần mày nói cho tao biết thì ta sẽ cho mày tiền! Một trăm vạn, thế nào?” Trong lòng hắn cũng có chút hoài nghi, vì người ta khi bị rắng cắn một lần thì thấy dây thừng cũng sợ! Hôm qua mới bị ám toán một lần, hắn không thể không cẩn thận được.

“Ài… xem ra tao tìm lộn người rồi, chẳng lẽ lão đại của bốn đại bang phái coi tính mệnh và địa bàn của thành phố XY chỉ đáng một trăm vạn thôi sao? Được rồi, mày tiếp tục công việc của mày, coi như tao chưa từng gọi!” Đường Phong nói xong cúp điện thoại.

Ưng lão đại thấy Đường Phong cúp điện thoại thì ngược lại lại có chút thoải mái. Hắn đã suy nghĩ kỹ trước khi nói ra một trăm vạn, nếu như đối phương đồng ý thì hẳn là muốn lừa gjat tiền của hắn! Lăn lộn nhiều năm, hắn cũng biết rõ tin tức như thế này có giá trị rất lớn.

Sau khi thương lượng với ba lão đại khác một phen, bốn người đi đến kết luận rằng rất có thể đây là thật! Cho dù là giả thì bọn họ cũng không có biện pháp nào, đến bây giờ trước mắt cũng không còn con đường nào khác để chọn. Bọn họ đều rất muốn biết được người đã tính kế bọn họ để bầm thây hắn thành vạn đoạn! Về phương diện khác, bọn họ rất để ý đến câu nói cuối cùng của Đường Phong: “Đêm nay bọn mày đều phải chết!”

Đường Phong ngồi tựa ở trên ghế sa *** uống trà, nhìn nhìn điện thoại. Mấy phút sau, điện thoại reo lên, Đường Phong cười đắc ý, hắn biết rõ đối phương nhất định sẽ gọi lại.

Sau khi điện thoại reo một lúc lâu, Đường Phong mới chậm rãi nâng điện thoại lên nói: “Xem ra Ưng lão đại đã nghỉ thông suốt.”

“Bớt nói nhảm đi, báo giá đi, chỉ cần có thể chấp nhận được thì chúng ta sẽ chấp nhận. Nhưng mà mày phải báo lại thông tin cho thật rõ ràng! Nếu như mày lừa bọn tao thì tao thề là cho dù chết cũng phải kéo mày theo!” Ưng lão đại lạnh lùng nói.

Đường Phong cũng không để ý cười nói: “Đương nhiên, chúng ta làm cái này tự nhiên phải có uy tín, nếu không sau này làm sao có thể lăn lộn giang hồ được nữa? Một ngàn vạn! Chỉ cần một ngàn vạn tao sẽ nói cho mày biết những điều cần thiết.”

Ưng lão đại thầm mắng trong lòng, mẹ kiếp, mở miệng ra là đòi một ngàn vạn! Cũng may là bốn đại bang phái cùng gánh, nếu không chỉ một mình hắn xuất ra một sốt tiền lớn như vậy thì hắn cũng thật không nỡ!

Ưng lão đại cắn răng nói: “Được! Một ngàn vạn thì một ngàn vạn! Có điều hiện tại ngân hàng đóng cửa. Tới sáng ngày mai mới có thể chuyển được.”



Đường Phong cười lạnh nói: “Mày nghĩ rằng tao ngu sao? Ai biết được bọn mày có còn mạng sống đến ngày mai không? Vì tin tức này mà tao đã phải hao phí không ít công sức! ngân hàng không mở cửa thì mày đưa chi phiếu đây, cho dù ngày mai mày có chết thì tao vẫn lấy được tiền.”

Ưng lão đại thầm mắng trong lòng, ngoài miệng nói: “Mày thật là ngoan độc! Giao dịch ở đâu?”

“Đường Hổ Khẩu, mày cho người đưa tới. Sau khi người của tao nhận được tiền thì sẽ giao tư liệu cho mày.” Đường Phong thản nhiên nói.

“Làm sao tìm được bọn mày?” Ưng lão đại hỏi

“Người của mày tới đó chúng tao tự nhiên sé biết. Nửa giờ nhé! Cũng không phải là tao sốt ruột, chỉ là tao muốn cho bọn mày nhiều thời gian để chuẩn bị chờ chết thôi.” Nói xong, Đường Phong ngắt điện thoại, cười thầm, “Không tưởng được là mình lại có thiên phú diễn kịch như vậy! Hà hà! Sau này không có cơm ăn thì có thể đi làm diễn viên! Hồi trưa mới bỏ ra mấy trăm vạn, bây giờ lại thu lại cả ngàn vạn! Tổ chức tình báo quả thực là một cái máy kiếm tiền.”

Sau khi đó Đường Phong tìm Hứa Cường, đem tư liệu giao cho hắn, phân phó một hồi rồi để Hứa Cường đi. Hắn cũng không lo Hứa Cường không tìm được người, người của Ưng lão đại hẳn là rất nôn nóng, hắn cứ bảo Hứa Cường tìm người nào thật là vội vàng là được.

Ưng Bang quả thật rất đúng hẹn, có lẽ vì tính mạng của mình, nửa giờ sau, Hứa Cường về tới khách sạn, nử giờ này là hắn tiến hành phản theo dõi rồi mới về.

Đường Phong nhìn tờ chi phiếu một ngàn vạn, trên mặt nở hoa cười thản nhiên nói: “Gọi thủ hạ của cậu, tập hợp lại, chúng ta cũng nên chuẩn bị thôi.”

Ưng lão đại ở trong biệt thự, cầm tập tài liệu, trán nổi gân xanh. Nói là tài liệu thực sự cũng chỉ là mấy tờ giấy, bên trên có viết mấy câu: “Nghịch Thiên Hội quyết định thu hồi quyền khống chế nam bộ, đêm qua chỉ là bắt đầu. Xế chiều hôm nay, bốn ngàn người của Nghịch Thiên Hội sẽ đi đến bảy thành phố. Buổi tối ba giờ, sẽ có một ngàn người tới XY, mục tiêu là diệt trừ hết tất cả các thế lực ở XY!”

Sau khi xem xong, Ưng lão đại hung hăng xe nát tờ giấy! Lão tử sớm nghĩ đến lũ vương bát đản này! Tại tỉnh N còn có ai có thể đồng thời khai chiên sở bảy thành phố nữa?”

“Mẹ nó! Bọn chó đẻ! Bình thường thì hút máu của chúng ta, bây giờ còn muốn tiêu diệt chusnt ta!” Thiết Mâu cũng đứng lên, tức giận gầm thét.

Trần Tam thì trên mặt âm tình bất định, thản nhiên nói: “Cả tỉnh N đều là địa bàn của Nghịch Thiên Hội, chúng ta muốn trốn cũng không được nữa rồi! Lúc đó chắc hẳn sẽ bị Nghịch Thiên Hội đuổi giết đến chết!”

“Mẹ kiếp, dù sao thì cũng chết, cho dù chết lão tử cũng kéo theo vài thằng làm đệm lưng! Đã sớm không thích cái bang chó chết này! Bọn chúng đã muốn mạng chúng ta thì chúng ta liều mạng với chúng!” Lưu Hạo ngoan độc nói.

Mấy người nhìn nhau, trong mắt đều tràn ngập phẫn nộ. Một lát sau bốn người đồng thanh nói: “Mẹ kiếp! Làm! Chết cũng phải đánh một trận cho đã!”

“Ưng lão đại! Mày thấy chúng ta có nên thông tri cho các thế lực khác ở XY không? Tuy đêm qua chúng ta còn là địch nhân nhưng cũng chỉ có thể liên hợp lại mới có thể sống sót được! Chỉ dựa vào nhân số của chúng ta tuyệt đối không thể chống lại Nghịch thiên Hội!” Trần Tam nói.

Thiết Mâu nhẹ gật đầu nói: “Đúng vậy, các thế lực khác tuy thực lực yếu nhưng số lượng đông! Đêm qua là một ví dụ tốt nhất! Chỉ có liên hợp tất cả lại mới có thể chống lại Nghịch Thiên Hội! Huống hồ chuyện tối ngày hôm qua toàn bộ đều do Nghịch Thiên Hội bày ra! Ta nghĩ các thế lực kia sẽ không cự tuyệt đâu!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook