Chương 157: Hội nghị cao cấp của Hắc đạo (4)
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
Mọi người đều có ý nghĩ giống với Điền Hùng, ai cũng muôn đạt được quyền tiêu thụ, sao có khả năng đề cử người khác?
Thấy hồi lâu không ai nói gì, Đường Phong đạm cười nói: "Nếu các vị chưa chọn được người thích hợp, lại không muốn tiêp thu biện pháp ta đưa ra. Vậy bây giờ cần phải làm thế nào?"
Đường Việt nhíu mày suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Đường Phong nói: "Tử Thần lão đại, thời gian một năm quả thực rất ngắn. Nhưng không thể nghi ngờ biện pháp của người là biện pháp tốt nhất. Ta thấy không bằng như vậy đi, chúng ta kéo dài thời gian hiệu lực ra, thế nào?"
Đường Phong thầm khen nhân cách của Đường Việt. Người này quả thực tốt, biết rõ hắn chiếm ưu thế nhất nhưng vẫn đồng ý đề nghị của mình, là môt người có thể thâm giao! Kỳ thực Đường Phong đã sớm nghĩ ra những người này sợ rằng sẽ không đồng ý với đề nghị của mình, dù sao một năm quả thực ngắn ngủi. Trong đầu Đường Phong, thời hạn hiệu lực chỉ cần không vượt quá 5 năm là có thể chấp nhận được! Dù sao Hoa Hưng Xã phát triển quá nhanh, ai biết 5 năm sau sẽ thành cái dạng gì nữa?
"Đường lão đại nói có lý. Vậy chúng ta kéo dài thời gian hiệu lực thành 3 năm đi! Sau đó mỗi ba năm lại mở hội nghị hắc đạo cao cấp tranh cử quyền tiêu thụ. Ý các vị lão đại thế nào?" Đường Phong nhẹ giọng nói. 3 năm thời gian cũng đủ để bang phái thu được quyền tiêu thụ kiếm được một khoản lớn, như thế bọn họ cũng sẽ không có ý kiến nữa.
Quả nhiên, những lão đại này tức thì gật đầu, sau đó Điền Hùng đại diện nói: "3 năm cũng không tệ. Chỉ là không biết Tử Thần lão đại định trao quyền tiêu thụ cho nhà nào trước tiên?"
Đường Phong nhìn một vòng rồi thản nhiên nói: "Quyền tiêu thụ ba năm đầu tiên, ta cho rằng hay là cấp cho Lang Xã đi. Đầu tiên là vì Lang Xã làm việc này trong nước lâu như vậy, tiếp thu là có thể làm việc luôn. Đây là ưu thế lớn nhất của Lang Xã. Thứ hai, bốn bang phái còn lại tuy rằng thực lực đều đủ để đảm đương việc này nhưng các ngươi chưa từng làm qua việc này, nếu như trao quyền tiêu thụ ba năm đầu tiên cho các ngươi cũng rất không thỏa đáng, dù sao các ngươi cũng cần phải có thời gian hoàn thiện mạng lưới tiêu thụ. Như vậy chắc chắn sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, mà chính các vị lão đại cũng không kiếm được lời lớn. Hơn nữa, bốn vị lão đại không bằng lợi dụng thời gian ba năm đầu này chuẩn bị sẵn sàng, chờ ba năm sau khi trở lại tranh cử, đến lúc đó tất cả đều đã chuẩn tốt chẳng phải sẽ thuận tiện hơn sao?"
Những lão đại này suy nghĩ một chút, đều cảm thấy Đường Phong nói có lý, liền gật đầu, Tuy rằng trong lòng không quá hài lòng, nhưng Điền Hùng cũng không còn lời nào để nói.
"Vậy chúc mừng Đường lão đại rồi!" Điền Hùng lạnh lùng liếc mắt nhìn Đường Việt.
Đường Việt nhận được quyền tiêu thụ, tự nhiên là trong lòng tràn đầy vui vẻ, với ánh mắt lạnh lẽo của Điền Hùng coi như không thấy, nhìn Đường Phong gật đầu cười cười.
"Hiện tại chúng ta thương lượng một chút về quyền tiêu thụ tại một số quốc gia ở Nam Á. Cái này ta nghĩ các vị không có gì cần dị nghị. Nói về khu vực Nam Á, hiển nhiên đường vận chuyển của Hồng Tinh Xã rộng nhất! Ta nghĩ trao quyền tiêu thụ này cho họ hẳn không ai phản đối chứ? Bất quá để cho công bằng, như trước cứ ba năm lại tuyển chọn một lần, các lão đại có ý với bên này sau khi trở về cũng nên chuẩn bị đi." Lúc trước chăn đệm đã làm xong, sự tình phía sau cũng dễ làm hơn rất nhiều, ba năm tuyển chọn lại một lần, hiện tại gặp bất kỳ kẻ nào phản đối, Đường Phong đểu có thể mượn cớ để giải quyết!
Hồng Tinh Xã tối dựa vào các bang phái phía Nam, mà bọn họ chủ yếu là buôn lậu, cho nên có rất nhiều đường qua lại trên biển, các bang phái khác tự nhiên không ý kiến.
Bất quá Hắc Hổ Hội tựa hồ có chút không muốn: "Tử Thần lão đại, không biết như ngươi nói thì các quốc gia Nam Á bao gồm những nước nào? Nếu như bao gồm các nước như: Việt, Lào, Miến Điện, Thái Lan, Campuchia thì Hắc Hổ Hội ta đây sẽ không đồng ý! Những nước này đều cách chúng ta không xa, mà chúng ta đã cùng giao tiếp với họ nhiều năm, tư nhiên sẽ càng quen thuộc với họ hơn!"
Đường Phong vốn không quá muốn cấp quyền tiêu thụ cho Hắc Hổ Hội, vừa định nói, thì lão đại Hồng Tinh Xã Trần Hạo Nam đã mở miệng nói: "Quyền tiêu thụ ở mấy quốc gia này Hồng Tinh Xã bỏ qua! Hồng Tinh Xã tự biết thực lực mình có hạn, chỉ cần quyền tiêu thụ ở đảo quốc là đủ rồi." Trần Hạo Nam rất thông minh, ưu thế của Hồng Tinh Xã là làm ăn bằng đường biển, mà mấy quốc gia này đều nối liền đại lục, từ trên biển muốn đến đó sẽ phải vòng một vòng lớn, trái lại độ mạo hiểm sẽ tăng lên! Hơn nữa mấy quốc gia này cũng chẳng béo bở gì!
Thấy hắn nói như vậy, Đường Phong cũng không nhiều lời, gật đầu nói: "Quyền tiêu thụ tại 5 quốc gia này hiển nhiên có thể cấp cho Hắc Hổ Hội, điểm ấy ta nghĩ mọi người không ai ý kiến gì chứ?" Kỳ thực trong lòng hắn thật sự muốn tất cả mọi người có ý kiến! Hắc Hổ Hội này câu kết với người Uy, đây là điểm hắn căm hận nhất.
Các lão đại đều biết đây là địa bàn của Hắc Hổ Hội, cho nên lắc đầu biểu thị mình không có ý kiến.
Hắc Hổ hài lòng cười cười, tiếp tục nói: "Không biết là quyền tiêu thụ tại Ấn Độ có nên cấp cho Hắc Hổ Hội chúng ta hay không? Dù sao chúng ta cũng ở rất gần Ấn Độ!"
Đường Phong trong lòng nghĩ thầm, Hắc Hổ Hội này đúng là được voi đòi tiên, Ấn Độ cũng là một miếng thịt béo, không kém trong nước là bao!
Suy nghĩ một chút, Đường Phong nghĩ ra một kế thở dài nói: "Quyền tiêu thụ vũ khí nóng ở Ấn Độ ta nguyên bản định cấp cho Hồng Bang, dù sao Điền lão đại tới đây cũng không dễ dàng gì, chung quy không thể để ngài ấy tay không mà về được. Nếu Hắc Hổ lão đại muốn, thì thương lượng với Điền lão đại đi, nếu như ngài ấy nguyện ý, ta đây tự nhiên không ý kiến!"
Điền Hùng nhìn thoáng qua Đường Phong, trong lòng thầm mắng: mẹ nó, nếu không phải Hắc Hổ Hội muốn, chỉ sợ hắn sẽ không trao quyền tiêu thụ tại Ấn Độ cho ta. Hừ hừ, thực sự là một tiểu hồ ly! Bất quá Ấn Độ đông dân, trị an lại kém, rất là béo bở nha.
Hắc Hổ thầm mắng trong lòng, nhưng trên mặt vẫn cười nói: "Nếu lão ca muốn thì ta đây sẽ không tranh giành nữa. Ấn Độ này khá gần bên ta. Ta cũng có chút đường đi, sau này lão ca cần dùng đến thì cứ tìm ta." Hắc Hổ cười nhạt trong lòng, muốn đi ngươi chỉ có thể từ Tây Tạng hoặc đi từ chỗ của ta! Bất quá những người bên kia cũng sẽ không dễ dàng để ngươi đến như vậy đâu.
Điền Hùng cười lạnh nói: "Cái này không nhọc Hắc Hổ lão đệ quan tâm. Hồng Bang thành lập trăm năm, đường của mình đương nhiên phải có, chẳng qua cũng chỉ là Ấn Độ mà thôi. Hồng Bang muốn từ chỗ nào đi vào cũng không có vấn đề gì hết!"
Thấy mọi người đều nói như vậy, Đường Phong nói: "Được rồi, quyền tiêu thụ ba năm đầu tiên cứ như vậy đi. Lang Xã như trước giữ quyền tiêu thụ trong nước, đồng thời hai nước Đại Hàn và Triều Tiên cách Lang Xã tương đối gần, quyền tiêu thụ ở đó cũng giao cho các ngươi. Hồng Bang được hưởng quyền tiêu thụ ở Ấn Độ. Hồng Tinh Xã được hưởng toàn bộ quyền tiêu thụ tại các quốc đảo. Hắc Hổ Hội được hưởng quyền tiêu thụ tại năm nước: Myanma, Lào... Ta có thể cam đoan, tại các địa phương này mấy nhà các ngươi có quyền kinh doanh độc nhất vô nhị! Hội nghị hôm nay rốt cục kết thúc tốt đẹp. Ngày mai mong mọi người nể mặt, ta đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu."
Nghe Đường Phong nói như thế, tất cả mọi người choáng váng, xong rồi sao? Còn quyền tiêu thụ tại rất nhiều địa phương khác chưa quyết định mà!
Điền Hùng nhíu mày nói: "Tử Thần lão đại, quyền tiêu thụ tại một ít địa phương khác nói rõ nốt ra đi chứ?"
Đường Phong cười nhạt nói: "Trước khi họp ta đã nói qua, quyền tiêu thụ tại một số địa phương nhạy cảm sẽ không nằm trong phạm vi thương lượng của hội nghị lần này, tỷ như Uy Quốc, vùng Trung Đông cùng một ít quốc gia Ả-rập. Mọi người đều biết, ngoài trừ Uy Quốc gia, những địa phương khác nhiều năm loạn chiến, thuộc về giải đất nhạy cảm. Nếu như cấp quyền tiêu thụ tại các địa phương này cho các vị lão đại, ta sợ sẽ liên lụy đến các ngươi. Phương diện này quá mức nguy hiểm!" Lời Đường Phong đích xác là nói thật, những quốc gia loạn chiến này tuy rằng rất béo bở, nhưng lại không dễ làm ăn, hệ số nguy hiểm quá lớn!
"Uy quốc không có chiến loạn, sinh ý bên đó hẳn là có thể làm chứ?" Lão đại Huyết Sư Bang ở ZJ Vương Triệu Đức Trí trầm giọng nói. Người này rất không đơn giản, thế lực cực lớn, chưa nói đến nhân viên của hắn cũng vô cùng tốt! Lão đại các bang phái lớn cả nước phân nửa có giao tình rất tốt với hắn. Mục đích hắn tới đây lần này chính là quyền tiêu thụ ở Uy Quốc!
Bĩu môi khinh thường, Đường Phong nói: "Người Uy lòng muông dạ thú, kháng chiến kết thúc nhiều năm như vậy, bọn chúng vẫn còn muốn xâm chiếm nước ta. Hay quá à! Định bán vũ khí cho chúng để chúng tới đánh chúng ta sao? Ở đây ta muốn nhắc nhở các vị lão đại, phàm là vũ khí nóng thông qua Hoa Hưng Xã bán ra ngoài, tuyệt đối không thể bán cho người Uy! Nếu như phát hiện có người đem súng ống đạn dược bán cho người Uy, thì xin lỗi, người đó vĩnh viễn mất đi cơ hội cạnh tranh quyền tiêu thụ!"
Điền Hùng lộ ra một tia tán thưởng, lớn tiếng nói: "Không ngờ Tử Thần lão đại vẫn căm tức chúng như thế! Tình nguyện không kiếm tiền cũng không chịu bán súng đạn cho người nước Uy, tốt, tốt lắm! Hồng Bang ta ở đây là người thứ nhất cam đoan, tuyệt đối sẽ không bán cho người Uy cho dù chỉ là một viên đạn!" Hồng Bang trong thời kỳ kháng chiến cũng đa xuất không ít lực, bọn họ đối với người Uy cũng luôn tỏ thái độ lãnh đạm.
"Đúng vậy, tiểu quỷ tử đều là một đám rác rưởi. Lão tử tình nguyện đem súng đạn bán ở đâu cũng không bán cho người Uy! Không bằng chúng ta tạo ra một hiệp nghị, sau đó mặc kệ là ai thu được quyền tiêu thụ, cũng không được bán súng đạn cho người Uy! Nếu không sẽ bị các bang phái khác liên hợp tiêu diệt! " Đường Việt cũng cất cao giọng nói. Muốn nói nhân dân trong nước ở đâu căm hận người Uy nhất, chỉ sợ đáp án chính là người ở Đông Bắc, năm đó bọn họ chịu không ít khi nhục của người Uy!
Kế tiếp, Hồng Tinh Xã Trần Hạo Nam cũng biểu thị mình sẽ không bán súng đạn cho người Uy. Chỉ có Hắc Hổ do dự một chút, cuối cùng hắn cũng đồng ý.
Thấy Hắc Hổ đồng ý, Đường Phong thầm cười nhạt. Ngươi tốt nhất đừng để ta phát hiện ra, bằng không Hắc Hổ ngươi chờ bị diệt đi!
Nói vài câu chúc mừng xong, hội nghị lần này cuối cùng kết thúc. Ngoại trừ tứ đại bang phái ra, các bang phái khác đều không được chút lợi ích nào. Nhưng đại đa số lão đại cũng không có ý kiến. Trước khi tới đây, bọn họ cũng đã nghĩ đến kết quả này rồi. Chỉ có vài lão đại cá biệt có chút khó chịu trong lòng.
Thời gian cũng đã tới hừng đông, sau khi nhìn toàn bộ các lão đại rời đi, trên mặt Đường Phong hiện ra một tia cười nhạt.
"Lão đại, Trần Hạo Nam lão đại Hồng Tinh Xã muốn em chuyển lời cho anh, sáng sớm ngày hắn muốn nói chuyện với anh, anh nên đến thẳng khách sạn mà hắn đang ở." Một tiểu đệ chạy đến nói với Đường Phong.
Đường Phong gật đầu, xoay người nói với Quan Trí Dũng: "Lão đại Hồng Tinh Xã này quả thực là một nhân vật, gặp một lần cũng được, tốt nhất là có thể duy trì quan hệ hữu hảo!"
"Trần Hạo Nam này đủ thông minh, biết là nếu mời ngay trước mặt ngươi chắc chắn sẽ gây ra hiểu lầm, lúc này mới cho tiểu đệ chuyển lời, ha ha, có ý tứ." Quan Trí Dũng nhàn nhạt cười khẽ.
Sau khi trở lại khách sạn, tam đương gia Hắc Hổ Hội nhíu mày nói: "Đại ca, sao ngươi lại có thể đáp ứng điều kiện kia của Hoa Hưng Xã chứ? Chúng ta đã đáp ứng với Anh Hoa Xã một khi đạt được quyền tiêu thụ súng đạn sẽ cung cấp cho bọn hắn mà!" Anh Hoa Xã là một tổ chức dưới quyền của Hắc Long Hội. Tuy rằng Uy Quốc có rất nhiều bang hội, nhưng kỳ thực những bang hội này đều do Hắc Long Hội âm thầm khống chế.
Hắc Hổ cười nhạt hai tiếng nói: "Dưới tình huống như vậy, ta không thể đáp ứng sao? Không quan hệ, chúng ta không thể công khai bán cho người Uy, vậy âm thầm nghĩ biện pháp bán đi!"
Trong một khách sạn khác, Điền Hùng nheo mắt nói với một thanh niên ở bên cạnh: "Đối với Hoa Hưng Xã ngươi có ý kiến gì không?"
Người nọ nhẹ nhàng cười nói: "Trong lúc ngài họp thì ta tận lực tiếp cận các thành viên phía dưới của Hoa Hưng Xã. Những thành viên bình thường đều có thực lực không tệ, trong đó có cả cao thủ! Nhưng so sánh với chúng ta thì còn kém rất xa."
Điền Hùng gật đầu nói: "Hoa Hưng Xã này không đơn giản, sau này phái ra nhiều nhân thủ một chút, chuyên môn phụ trách Hoa Hưng Xã. Ta muốn nhất cử nhất động của Hoa Hưng Xã đều phải rõ như lòng bàn tay! Miếng thịt béo ở vùng Trung Đông kia xem ra Hoa Hưng Xã định độc chiếm đây mà!"
Thấy hồi lâu không ai nói gì, Đường Phong đạm cười nói: "Nếu các vị chưa chọn được người thích hợp, lại không muốn tiêp thu biện pháp ta đưa ra. Vậy bây giờ cần phải làm thế nào?"
Đường Việt nhíu mày suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Đường Phong nói: "Tử Thần lão đại, thời gian một năm quả thực rất ngắn. Nhưng không thể nghi ngờ biện pháp của người là biện pháp tốt nhất. Ta thấy không bằng như vậy đi, chúng ta kéo dài thời gian hiệu lực ra, thế nào?"
Đường Phong thầm khen nhân cách của Đường Việt. Người này quả thực tốt, biết rõ hắn chiếm ưu thế nhất nhưng vẫn đồng ý đề nghị của mình, là môt người có thể thâm giao! Kỳ thực Đường Phong đã sớm nghĩ ra những người này sợ rằng sẽ không đồng ý với đề nghị của mình, dù sao một năm quả thực ngắn ngủi. Trong đầu Đường Phong, thời hạn hiệu lực chỉ cần không vượt quá 5 năm là có thể chấp nhận được! Dù sao Hoa Hưng Xã phát triển quá nhanh, ai biết 5 năm sau sẽ thành cái dạng gì nữa?
"Đường lão đại nói có lý. Vậy chúng ta kéo dài thời gian hiệu lực thành 3 năm đi! Sau đó mỗi ba năm lại mở hội nghị hắc đạo cao cấp tranh cử quyền tiêu thụ. Ý các vị lão đại thế nào?" Đường Phong nhẹ giọng nói. 3 năm thời gian cũng đủ để bang phái thu được quyền tiêu thụ kiếm được một khoản lớn, như thế bọn họ cũng sẽ không có ý kiến nữa.
Quả nhiên, những lão đại này tức thì gật đầu, sau đó Điền Hùng đại diện nói: "3 năm cũng không tệ. Chỉ là không biết Tử Thần lão đại định trao quyền tiêu thụ cho nhà nào trước tiên?"
Đường Phong nhìn một vòng rồi thản nhiên nói: "Quyền tiêu thụ ba năm đầu tiên, ta cho rằng hay là cấp cho Lang Xã đi. Đầu tiên là vì Lang Xã làm việc này trong nước lâu như vậy, tiếp thu là có thể làm việc luôn. Đây là ưu thế lớn nhất của Lang Xã. Thứ hai, bốn bang phái còn lại tuy rằng thực lực đều đủ để đảm đương việc này nhưng các ngươi chưa từng làm qua việc này, nếu như trao quyền tiêu thụ ba năm đầu tiên cho các ngươi cũng rất không thỏa đáng, dù sao các ngươi cũng cần phải có thời gian hoàn thiện mạng lưới tiêu thụ. Như vậy chắc chắn sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, mà chính các vị lão đại cũng không kiếm được lời lớn. Hơn nữa, bốn vị lão đại không bằng lợi dụng thời gian ba năm đầu này chuẩn bị sẵn sàng, chờ ba năm sau khi trở lại tranh cử, đến lúc đó tất cả đều đã chuẩn tốt chẳng phải sẽ thuận tiện hơn sao?"
Những lão đại này suy nghĩ một chút, đều cảm thấy Đường Phong nói có lý, liền gật đầu, Tuy rằng trong lòng không quá hài lòng, nhưng Điền Hùng cũng không còn lời nào để nói.
"Vậy chúc mừng Đường lão đại rồi!" Điền Hùng lạnh lùng liếc mắt nhìn Đường Việt.
Đường Việt nhận được quyền tiêu thụ, tự nhiên là trong lòng tràn đầy vui vẻ, với ánh mắt lạnh lẽo của Điền Hùng coi như không thấy, nhìn Đường Phong gật đầu cười cười.
"Hiện tại chúng ta thương lượng một chút về quyền tiêu thụ tại một số quốc gia ở Nam Á. Cái này ta nghĩ các vị không có gì cần dị nghị. Nói về khu vực Nam Á, hiển nhiên đường vận chuyển của Hồng Tinh Xã rộng nhất! Ta nghĩ trao quyền tiêu thụ này cho họ hẳn không ai phản đối chứ? Bất quá để cho công bằng, như trước cứ ba năm lại tuyển chọn một lần, các lão đại có ý với bên này sau khi trở về cũng nên chuẩn bị đi." Lúc trước chăn đệm đã làm xong, sự tình phía sau cũng dễ làm hơn rất nhiều, ba năm tuyển chọn lại một lần, hiện tại gặp bất kỳ kẻ nào phản đối, Đường Phong đểu có thể mượn cớ để giải quyết!
Hồng Tinh Xã tối dựa vào các bang phái phía Nam, mà bọn họ chủ yếu là buôn lậu, cho nên có rất nhiều đường qua lại trên biển, các bang phái khác tự nhiên không ý kiến.
Bất quá Hắc Hổ Hội tựa hồ có chút không muốn: "Tử Thần lão đại, không biết như ngươi nói thì các quốc gia Nam Á bao gồm những nước nào? Nếu như bao gồm các nước như: Việt, Lào, Miến Điện, Thái Lan, Campuchia thì Hắc Hổ Hội ta đây sẽ không đồng ý! Những nước này đều cách chúng ta không xa, mà chúng ta đã cùng giao tiếp với họ nhiều năm, tư nhiên sẽ càng quen thuộc với họ hơn!"
Đường Phong vốn không quá muốn cấp quyền tiêu thụ cho Hắc Hổ Hội, vừa định nói, thì lão đại Hồng Tinh Xã Trần Hạo Nam đã mở miệng nói: "Quyền tiêu thụ ở mấy quốc gia này Hồng Tinh Xã bỏ qua! Hồng Tinh Xã tự biết thực lực mình có hạn, chỉ cần quyền tiêu thụ ở đảo quốc là đủ rồi." Trần Hạo Nam rất thông minh, ưu thế của Hồng Tinh Xã là làm ăn bằng đường biển, mà mấy quốc gia này đều nối liền đại lục, từ trên biển muốn đến đó sẽ phải vòng một vòng lớn, trái lại độ mạo hiểm sẽ tăng lên! Hơn nữa mấy quốc gia này cũng chẳng béo bở gì!
Thấy hắn nói như vậy, Đường Phong cũng không nhiều lời, gật đầu nói: "Quyền tiêu thụ tại 5 quốc gia này hiển nhiên có thể cấp cho Hắc Hổ Hội, điểm ấy ta nghĩ mọi người không ai ý kiến gì chứ?" Kỳ thực trong lòng hắn thật sự muốn tất cả mọi người có ý kiến! Hắc Hổ Hội này câu kết với người Uy, đây là điểm hắn căm hận nhất.
Các lão đại đều biết đây là địa bàn của Hắc Hổ Hội, cho nên lắc đầu biểu thị mình không có ý kiến.
Hắc Hổ hài lòng cười cười, tiếp tục nói: "Không biết là quyền tiêu thụ tại Ấn Độ có nên cấp cho Hắc Hổ Hội chúng ta hay không? Dù sao chúng ta cũng ở rất gần Ấn Độ!"
Đường Phong trong lòng nghĩ thầm, Hắc Hổ Hội này đúng là được voi đòi tiên, Ấn Độ cũng là một miếng thịt béo, không kém trong nước là bao!
Suy nghĩ một chút, Đường Phong nghĩ ra một kế thở dài nói: "Quyền tiêu thụ vũ khí nóng ở Ấn Độ ta nguyên bản định cấp cho Hồng Bang, dù sao Điền lão đại tới đây cũng không dễ dàng gì, chung quy không thể để ngài ấy tay không mà về được. Nếu Hắc Hổ lão đại muốn, thì thương lượng với Điền lão đại đi, nếu như ngài ấy nguyện ý, ta đây tự nhiên không ý kiến!"
Điền Hùng nhìn thoáng qua Đường Phong, trong lòng thầm mắng: mẹ nó, nếu không phải Hắc Hổ Hội muốn, chỉ sợ hắn sẽ không trao quyền tiêu thụ tại Ấn Độ cho ta. Hừ hừ, thực sự là một tiểu hồ ly! Bất quá Ấn Độ đông dân, trị an lại kém, rất là béo bở nha.
Hắc Hổ thầm mắng trong lòng, nhưng trên mặt vẫn cười nói: "Nếu lão ca muốn thì ta đây sẽ không tranh giành nữa. Ấn Độ này khá gần bên ta. Ta cũng có chút đường đi, sau này lão ca cần dùng đến thì cứ tìm ta." Hắc Hổ cười nhạt trong lòng, muốn đi ngươi chỉ có thể từ Tây Tạng hoặc đi từ chỗ của ta! Bất quá những người bên kia cũng sẽ không dễ dàng để ngươi đến như vậy đâu.
Điền Hùng cười lạnh nói: "Cái này không nhọc Hắc Hổ lão đệ quan tâm. Hồng Bang thành lập trăm năm, đường của mình đương nhiên phải có, chẳng qua cũng chỉ là Ấn Độ mà thôi. Hồng Bang muốn từ chỗ nào đi vào cũng không có vấn đề gì hết!"
Thấy mọi người đều nói như vậy, Đường Phong nói: "Được rồi, quyền tiêu thụ ba năm đầu tiên cứ như vậy đi. Lang Xã như trước giữ quyền tiêu thụ trong nước, đồng thời hai nước Đại Hàn và Triều Tiên cách Lang Xã tương đối gần, quyền tiêu thụ ở đó cũng giao cho các ngươi. Hồng Bang được hưởng quyền tiêu thụ ở Ấn Độ. Hồng Tinh Xã được hưởng toàn bộ quyền tiêu thụ tại các quốc đảo. Hắc Hổ Hội được hưởng quyền tiêu thụ tại năm nước: Myanma, Lào... Ta có thể cam đoan, tại các địa phương này mấy nhà các ngươi có quyền kinh doanh độc nhất vô nhị! Hội nghị hôm nay rốt cục kết thúc tốt đẹp. Ngày mai mong mọi người nể mặt, ta đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu."
Nghe Đường Phong nói như thế, tất cả mọi người choáng váng, xong rồi sao? Còn quyền tiêu thụ tại rất nhiều địa phương khác chưa quyết định mà!
Điền Hùng nhíu mày nói: "Tử Thần lão đại, quyền tiêu thụ tại một ít địa phương khác nói rõ nốt ra đi chứ?"
Đường Phong cười nhạt nói: "Trước khi họp ta đã nói qua, quyền tiêu thụ tại một số địa phương nhạy cảm sẽ không nằm trong phạm vi thương lượng của hội nghị lần này, tỷ như Uy Quốc, vùng Trung Đông cùng một ít quốc gia Ả-rập. Mọi người đều biết, ngoài trừ Uy Quốc gia, những địa phương khác nhiều năm loạn chiến, thuộc về giải đất nhạy cảm. Nếu như cấp quyền tiêu thụ tại các địa phương này cho các vị lão đại, ta sợ sẽ liên lụy đến các ngươi. Phương diện này quá mức nguy hiểm!" Lời Đường Phong đích xác là nói thật, những quốc gia loạn chiến này tuy rằng rất béo bở, nhưng lại không dễ làm ăn, hệ số nguy hiểm quá lớn!
"Uy quốc không có chiến loạn, sinh ý bên đó hẳn là có thể làm chứ?" Lão đại Huyết Sư Bang ở ZJ Vương Triệu Đức Trí trầm giọng nói. Người này rất không đơn giản, thế lực cực lớn, chưa nói đến nhân viên của hắn cũng vô cùng tốt! Lão đại các bang phái lớn cả nước phân nửa có giao tình rất tốt với hắn. Mục đích hắn tới đây lần này chính là quyền tiêu thụ ở Uy Quốc!
Bĩu môi khinh thường, Đường Phong nói: "Người Uy lòng muông dạ thú, kháng chiến kết thúc nhiều năm như vậy, bọn chúng vẫn còn muốn xâm chiếm nước ta. Hay quá à! Định bán vũ khí cho chúng để chúng tới đánh chúng ta sao? Ở đây ta muốn nhắc nhở các vị lão đại, phàm là vũ khí nóng thông qua Hoa Hưng Xã bán ra ngoài, tuyệt đối không thể bán cho người Uy! Nếu như phát hiện có người đem súng ống đạn dược bán cho người Uy, thì xin lỗi, người đó vĩnh viễn mất đi cơ hội cạnh tranh quyền tiêu thụ!"
Điền Hùng lộ ra một tia tán thưởng, lớn tiếng nói: "Không ngờ Tử Thần lão đại vẫn căm tức chúng như thế! Tình nguyện không kiếm tiền cũng không chịu bán súng đạn cho người nước Uy, tốt, tốt lắm! Hồng Bang ta ở đây là người thứ nhất cam đoan, tuyệt đối sẽ không bán cho người Uy cho dù chỉ là một viên đạn!" Hồng Bang trong thời kỳ kháng chiến cũng đa xuất không ít lực, bọn họ đối với người Uy cũng luôn tỏ thái độ lãnh đạm.
"Đúng vậy, tiểu quỷ tử đều là một đám rác rưởi. Lão tử tình nguyện đem súng đạn bán ở đâu cũng không bán cho người Uy! Không bằng chúng ta tạo ra một hiệp nghị, sau đó mặc kệ là ai thu được quyền tiêu thụ, cũng không được bán súng đạn cho người Uy! Nếu không sẽ bị các bang phái khác liên hợp tiêu diệt! " Đường Việt cũng cất cao giọng nói. Muốn nói nhân dân trong nước ở đâu căm hận người Uy nhất, chỉ sợ đáp án chính là người ở Đông Bắc, năm đó bọn họ chịu không ít khi nhục của người Uy!
Kế tiếp, Hồng Tinh Xã Trần Hạo Nam cũng biểu thị mình sẽ không bán súng đạn cho người Uy. Chỉ có Hắc Hổ do dự một chút, cuối cùng hắn cũng đồng ý.
Thấy Hắc Hổ đồng ý, Đường Phong thầm cười nhạt. Ngươi tốt nhất đừng để ta phát hiện ra, bằng không Hắc Hổ ngươi chờ bị diệt đi!
Nói vài câu chúc mừng xong, hội nghị lần này cuối cùng kết thúc. Ngoại trừ tứ đại bang phái ra, các bang phái khác đều không được chút lợi ích nào. Nhưng đại đa số lão đại cũng không có ý kiến. Trước khi tới đây, bọn họ cũng đã nghĩ đến kết quả này rồi. Chỉ có vài lão đại cá biệt có chút khó chịu trong lòng.
Thời gian cũng đã tới hừng đông, sau khi nhìn toàn bộ các lão đại rời đi, trên mặt Đường Phong hiện ra một tia cười nhạt.
"Lão đại, Trần Hạo Nam lão đại Hồng Tinh Xã muốn em chuyển lời cho anh, sáng sớm ngày hắn muốn nói chuyện với anh, anh nên đến thẳng khách sạn mà hắn đang ở." Một tiểu đệ chạy đến nói với Đường Phong.
Đường Phong gật đầu, xoay người nói với Quan Trí Dũng: "Lão đại Hồng Tinh Xã này quả thực là một nhân vật, gặp một lần cũng được, tốt nhất là có thể duy trì quan hệ hữu hảo!"
"Trần Hạo Nam này đủ thông minh, biết là nếu mời ngay trước mặt ngươi chắc chắn sẽ gây ra hiểu lầm, lúc này mới cho tiểu đệ chuyển lời, ha ha, có ý tứ." Quan Trí Dũng nhàn nhạt cười khẽ.
Sau khi trở lại khách sạn, tam đương gia Hắc Hổ Hội nhíu mày nói: "Đại ca, sao ngươi lại có thể đáp ứng điều kiện kia của Hoa Hưng Xã chứ? Chúng ta đã đáp ứng với Anh Hoa Xã một khi đạt được quyền tiêu thụ súng đạn sẽ cung cấp cho bọn hắn mà!" Anh Hoa Xã là một tổ chức dưới quyền của Hắc Long Hội. Tuy rằng Uy Quốc có rất nhiều bang hội, nhưng kỳ thực những bang hội này đều do Hắc Long Hội âm thầm khống chế.
Hắc Hổ cười nhạt hai tiếng nói: "Dưới tình huống như vậy, ta không thể đáp ứng sao? Không quan hệ, chúng ta không thể công khai bán cho người Uy, vậy âm thầm nghĩ biện pháp bán đi!"
Trong một khách sạn khác, Điền Hùng nheo mắt nói với một thanh niên ở bên cạnh: "Đối với Hoa Hưng Xã ngươi có ý kiến gì không?"
Người nọ nhẹ nhàng cười nói: "Trong lúc ngài họp thì ta tận lực tiếp cận các thành viên phía dưới của Hoa Hưng Xã. Những thành viên bình thường đều có thực lực không tệ, trong đó có cả cao thủ! Nhưng so sánh với chúng ta thì còn kém rất xa."
Điền Hùng gật đầu nói: "Hoa Hưng Xã này không đơn giản, sau này phái ra nhiều nhân thủ một chút, chuyên môn phụ trách Hoa Hưng Xã. Ta muốn nhất cử nhất động của Hoa Hưng Xã đều phải rõ như lòng bàn tay! Miếng thịt béo ở vùng Trung Đông kia xem ra Hoa Hưng Xã định độc chiếm đây mà!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.