Chương 134: Khởi hành
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
Đường Phong được như ý nghuyện, mua được xí nghiệp điện tử, nhưng mà trong lòng hắn không cách nào cao hứng được. Vốn chỉ cần bỏ ra hơn ba ngàn vạn là có thể mua được rồi, nhưng vì tiểu tử Đinh Lỗi kia mà phải trả tới năm ngàn vạn! Thật không biết là có phải tên này vì chuyện lần trước mà có tình đối nghịch với mình hay không.
Sau khi kết thúc hội đấu giá, Đinh Lỗi còn dang cân nhắc bằng cách nào mới có thể mua được với giá thấp, thì người bên cạnh hắn, là một ông chủ một công ty nhà đất nhìn hắn cười cười nói: “Lão đệ, tuổi còn trẻ mà đã có dũng khí như vậy. Bội phục! Bội phục!”
Người nọ ngoài miệng là khen nhưng mà Đinh Lỗi nghe thế nào cũng cảm thấy hắn đang châm chọc mình, níu mày hỏi: “Ưm? Có chuyện gì sao?”
Người nọ nhìn qua hắn nói: “Trước kia tựa hồ chưa từng thấy cậu? Cậu là người của xí nghiệp nào vậy? Ở bên ngoài tới sao? Cậu không biết vừa rồi cậu tranh với ai sao?”
Đinh Lỗi có chút khó hiểu nhìn người kia hỏi: “Hắn rất có lai lịch sao?”
Người nọ khinh thường nhìn Đinh Lỗi, sau đó nói: “Đâu chỉ có lai lịch, mà còn là lai lịch lớn nữa đo! Cậu có biết Hoa Hưng Xã không? Chính phủ còn không đụng đến bọn họ, vậy mà cậu dám tranh với họ sao? Có biết người vừa rồi là ai không? Hắn chính là lão đại của Hoa Hưng Xã, Tử Thần! Người thống trị toàn bộ thế giới ngầm ở XA! Tiểu tử, nước sâu lắm, cậu tự mà bơi đi nhé!” Nói xong thì xoay người đi, không để ý đến hắn nữa.
Đinh Lỗi cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra, nhỏ giọt xuống. Hoa Hưng Xã? Hắn sao lại không biết Hoa Hưng Xã chứ? Khi vừa về nước thì hắn đã nghe về Hoa Hưng Xã rồi, chỉ là không ngờ một người trẻ tuổi như vậy lại là lão đại của Hoa Hưng Xã. Làm sao bây giờ? Chính mình khiến cho hắn mất nhiều tiền như vậy, hắn chắc chắn sẽ không buông tha cho mình. Nghĩ đi nghĩ lại, Đinh Lỗi nghĩ ra được một biện pháp, tuy không biết là có tác dụng hay không, nhưng hắn cũng chỉ có thể làm như vậy.
Hội đấu giá kéo dài cho tới trưa, sau cùng Đường Phong cũng đã mua lại được xí nghiệp điện tử, là sản nghiệp của ba mẹ để loại. Ngoại trừ Đinh Lỗi không biết gì đôn giá lên ra, còn lại căn bản không ai dám tranh với hắn.
Mà hiện giờ Đinh Lỗi cũng đang rất buồn bực, vốn cũng không có ý gì, không ngờ lại dây vào Hoa Hưng Xã. Kể từ khi biết được thân phận của Đường Phong, hắn càng ngày càng lo lắng, cũng không dám tiếp tục cạnh tranh với Hoa Hưng Xã, chỉ có thể bỏ qua xí nghiệp điện tử này. Bản thân hắn đang suy nghĩ làm sao để về nói lại với ba mình. Vì chuyện này mà ba hắn đã tổn hao không ít tâm tư. Hoa Hưng Xã này rốt cuộc muốn gì?
Thấy Đường Phong đi về phía mình, Đinh Lỗi cảm giác trống ngực đập thình thịch, da đầu run lên, nghĩ đến chuyện lần trước mình thiếu chút nữa bị người này giết chết, Đinh Lỗi sợ đến mức hai chân run run.
“Không ngờ là chúng ta lại gặp nhau.” Đường Phong lạnh lùng nhìn Đinh Lỗi.
Đinh Lỗi cười một tiếng nói: “Đúng…. Đúng vậy…. thật là trùng hợp.”
“Cậu tựa hồ rất quan tâm đến xí nghiệp điện tử?” Đường Phong thản nhiên nói, từ sau khi phát hiện ra Đinh Lỗi, Đường Phong một mực quan sát hắn, mãi sau Đường Phong mới phát hiện được sau khi mình mua được xi nghiệp điện tử thì sắc mặt của Đinh Lỗi càng ngày càng trắng bệch ra.
Thân thể Đinh Lỗi run lên, sau đó nói: “Đây là sản nghiệp của cha nuôi ta, ta chỉ là không muốn nó rơi vào tay người khác mà thôi. Có điều với thực lực của tập đoàn Hoa Hưng thì nhất định có thể phát triển xí nghiệp này rất tốt.” Đinh Lỗi đã suy nghĩ rất kỹ mới nói ra cái cớ này. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Đường Phong, hắn đã phát hiện ra là Đường Phong và cha nuôi tựa hồ có một quan hệ sâu sắc, hắn hiện tại cũng chỉ có thể mong rằng Đường Phong vì cha mẹ nuôi mà sẽ bỏ qua cho hắn một lần.
Nghe Đinh Lỗi nói như vậy, Đường Phong hơi sững sờ một chút, sau đó nói: “Chỉ mong là trong lòng ngươi thật sự nghĩ như vậy. ta nghĩ chúng ta còn có rất nhiều cơ hội gặp mặt.” Nói xong thì xoay người rời đi. Đường Phong cũng không có tin tưởng lời nói của Đinh Lỗi. Ý đồ của Đinh gia như thế nào hắn tự như là rõ ràng. Đơn giản là muốn thừa dịp này chiếm đoạt xí nghiệp điện tử, kết hợp với công ty điện Vạn Đạt cảu Đinh Gia thì có thể tiến quân ra phát triển trên toàn quốc.
Nghĩ đến đây, Đường Phong hơi khựng lại một chút, đột nhiên hắn thoáng có một ý nghĩ kỳ quái, liệu Vạn Đạt này có liên hệ gì tới cái chết của ba mẹ hay không? Đường Phong cũng không muốn nghĩ tiếp nữa, nhíu mày đi vào trong xem.
Sau khi trở lại biệt thử, Đường Phong gọi điện thoại cho Ám Lang, bảo hắn triệt để điều tra cái chết của ba mẹ mình. Ba mẹ chết quá ly kỳ. Theo chính phủ nói thì là vì ba lái xe trong lúc say rượu nên tông vào một chiếc xe tải, người lái xe tải đến bây giờ vẫn không có trở về quy án. Hiện tại nghĩ lại hắn đột nhiên cảm thấy có rất nhiều vấn đề. Nếu thật sự là bởi vì ba hắn say rượu nên mới phát sinh chuyện này, như vậy thì tại sao người lái xe tải lại phải chạy trốn? Mà ba hắn trước giờ không thích uống rượu, ngoại trừ lúc nào ở cùng với bạn bè thân thiết, tâm tình vui vẻ thì mới uống một chút, lúc bình thường căn bản là không uống, cho dù đi xã giao hay làm gì thì cũng vậy.
Trước đây vì quá bận nên Đường Phong cũng chưa có suy nghĩ kỹ càng chuyện của ba mẹ. Đến bây giờ cẩn thận xme xét lại thì thấy quả thực còn có rất nhiều điểm đáng ngờ. Trực giác nói cho hắn biết là trong cái chết của ba mẹ hắn có một âm mưu!
Nhưng trong nội tâm Đường Phong lại thầm cầu nguyện chuyện này ngàn vạn lần đừng có dính liếu gì đến Đinh gia. Đinh bá bá và ba là bạn học đại học, sau khi tốt nghiệp thì mỗi người gầy dựng sự nghiệp của mình, hai người vừa là đối thủ cạnh tranh trên thương trường lại vừa là bạn rất tốt của nhau. Hắn thật sự không muốn chuyện này có bất cứ liên hẹ gì với Đinh gia. Như vậy chỉ sợ không phải hắn không chấp nhận được, mà ba mẹ đã chết cũng không cách nào chấp nhận được.
“Lão đại, sắp tới giờ rồi.” Quan Trí Dũng đẩy cửa đivào, nhìn Đường Phong nói. Hôm qua Đường Phong đã nói với Quan Trí Dũng mua cho hắn một vé máy bay chiều nay bay ới XY.
Nghe Quan Trí Dũng nói, Đường Phong nhẹ gật đầu, xoa xoa huyệt thái dương, đem suy nghĩ trong lòng đè nén xuống. Chuyện của ba mẹ còn cần phải điều tra thêm một thời gian, rốt cuộc là âm mưu gì thì với thực của Ám Lang hẳng là có thể điều tra rõ ràng. Hiện tại hắn còn chuyện trọng yếu hơn phải làm.
Đúng vậy, Đường Phong xách áo khoác đi thẳng ngoài, vừa đi vừa nói: “Thứ Đao, trong khoảng thời gian này, toàn bộ mọi chuyện ở XA do cậu phụ trách, có biến cố gì thì lập tức báo ch ota biết. Cón có, đừng quên chuyện lần trước ta nói với cậu và Hữu Thủ đó!”
Quan Trí Dũng gật đầu nói: “Lão đại, em làm việc mà còn cần anh phải lo lắng sao? Em cam đoan với anh là đến khi anh trở vì thì sẽ không có bất cứ chuyện gì.
Đường Phong thoải mái vỗ vỗ bả vai Quan Trí Dũng rồi sau đó xoay người rời đi. Đối với Quan Trí Dũng, Đường Phong hoàn toàn tin tưởng, bất luận là có chuyện gì thì với thực lực của hắn đều có thể gải quyết được. Nếu muốn nói đến khuyết điểm của Quan Trí Dũng, thì vấn đế lớn nhất của hắn là quá tin tưởng Đường Phong.
Không có chuyến bay trực tiếp từ XA bay đến XY, Đường Phong cũng chỉ có thể bay đến một thành thị gần đó rồi say đó đi xe tới XY. Có lẽ phải đến sáng sớm ngày hôm sau mới có thể tới được XY. Có điều như vậy cũng không muộn. Theo như lời Đường Phong yêu cầu thì tất cả thành viên Hoa Hưng Xã trễ nhất là ngày mai sẽ tới tập trung ở các địa điểm chỉ định. Mà lúc trời tối ngày mai, tinh anh của Hoa Hưng Xã sẽ cùng nhau sáng tạo nên một kỳ tích!
Ngồi lên máy bay, Đường Phong cảm giác được máy bay chậm rãi bay lên, hắn nhắm mắt loại hưởng thụ. Hắn yêu mến cái cảm giác không trọng lượng này. Đột nhiên hắn nhớ tới Cổ Tĩnh Tiệp. Ngày đó hắn đứng ở một góc khuất cuẩ sân bay lặng yên nhìn nàng, đưa tiễn nàng đi. Không biết bây giờ nàng có khỏe không? Có nhớ đến mình hay không?
Hoa Kỳ, Los Angeles, thành phố lớn thứ hai của nước Mỹ, diện tiesch gần bằng với New York. Nơi này có văn hóa từ khắp các nơi trên toàn cầu, khoa học kỹ thuật, truyền thông, kinh tế, là một trung tâm thương mại quốc tế.
Lúc này trong một trang viên hùng vĩ, Cổ Tĩnh Tiệp đang cùng ba của mình nói chuyện phiếm. Ba nàng là người bận rộn, rất hiếm khi có thời gian rảnh. Trong trí nhớ của Cổ Tĩnh Tiệp, khi nàng còn bé, điều nàng mong chờ nhất là có thể cùng chơi đùa với b aba, cùng nói chuyện phiếm với người. Nhưng hiện tại, nàng lại cảm thấy nó nhưng một loại dày vò.
Đột nhiên, Cổ Tĩnh Tiệp dùng bàn tay nhỏ che miệng, nôn khan vài tiếng. Ba nàng nhíu mày nhìn nàng nói: “Tĩnh Tiệp, con làm sao vậy? Trong thời gian này con cứ bị như vậy hoài, có phải là thân thể có gì đó không thoải mái? Hay để ba gọi quản gia kêu bác sĩ đến khám cho con.”
Cổ Tĩnh Tiệp vội khua tay nói: “Ba à, không cần đâu, con không sao mà.”
Ba nàng nhíu mày lại, cũng không nói gì, trong lòng hắn có một dự cảm không tốt, từ sau khi con giá về nước rồi quay lại thì đã hoàn toàn khác với trước kia, nhìn thấy con gái cứ thỉnh thoảng lại nôn khan, không phải là…… Ông thực sự không muốn nghĩ tiếp.
Cổ Tĩnh Tiệp thấy ánh mắt hoài nghi của ba thì lưng hơi run lên, tùy tiện tìm một cái cớ đi nhanh trở về phòng của mình. Mà ba nàng chờ sau khi nàng rời đi thì gọi quản gia tới.
“Lão gia, ngài tìm ta?” Quản gia là một người Trung Quốc, ngang tuổi với ba của Cổ Tĩnh Tiệp. Ba của hắn cũng là quản gia của Cổ gia, sau khi ba hắn qua đời thì hắn kế tục chức nghiệp của cha, tiếp tục phục vụ Cổ gia.
“Đức Xương, khi nha đầu Tĩnh Tiệp về nước rốt cuộc đã có chuyện gì? Cậu điều tra cho ta, nhất định khi về nước đã có chuyện gì đó.”
Quản gia nhẹ gật đầu, sau đó lui ra, mà ba của Cổ Tĩnh Tiệp thì ngả người ra ghế sa ***, tự nhủ: “Tĩnh Tiệp! Con không thể làm chuyện gì hồ đồ được! Nửa năm sau con sẽ gả cho Joshep của gia tộc Ford. Có sự ủng hộ của bọn họ thì Cổ gia nhất định sẽ lại tiến thêm một bước nữa!”
Trở về phòng ngủ, trên mặt của Cổ Tĩnh Tiệp rưng rưng nước mắt. Nàng vừa về tới nhà thì ba đã nói cho nàng chuyện hôn nhân đã được quyết định từ trước. Nàng sẽ lấy trưởng tử Joseph của một trong tứ đại gia tộc, gia tộc Ford. Đối với Joseph, Cổ Tĩnh Tiệp có một ấn tượng sâu sắc, hắn là một tên ăn chơi trác tang điển, hình, ỷ trong nhà có quyền có thế mà hại không biết bao nhiều đời người con gái. Hôm nay hắn lại chuyển chú ý lên mình! Mà đáng buồn hơn chính là ba lại vì lợi ích của gia tộc mà không hề quan tâm đến ý kiến của nàng. Chẳng lẽ trong amwsc ba, hạnh phúc của con gái không bằng địa vị, quyền thế sao? Trong nhà đã có đủ tiền rồi mà, rốt cuộc là ba đang theo đuổi cái gì?
Từ khi trở về, nàng thỉnh thoảng lại nhớ tới Đường Phong, bất tri bất giác Cổ Tĩnh Tiệp phát hiện là nàng đã thật sự yêu Đường Phong rồi. Điều này khiến cho nàng giật nảy mình! Vì cái gì mà nàng lại yêu một nam nhân chỉ mới gặp qua có vài lần? Chẳng lẽ là vì mình có quan hệ với hắn sao?
Mới đầu nàng còn cho rằng thời gian dài qua đi nàng sẽ quên được Đường Phong, nhưng mà nàng lại quên mất một chuyện quan trọng. Mấy ngày hôm trước, nàng đi ra ngoài chơi, nhàm chán nên đi kiểm tra sức khỏe thì phát hiện là mình đã có thai. Nên làm gì bây giờ? Nàng rất mê mang. Nàng biết rõ ba của đứa trẻ này la ai, nàng có thể lựa chọn loại bỏ đứa trẻ này, nhưng nàng không đành lòng. Dù sao thì nó cũng là cốt nhục của nàng, mà đứa bé cũng không có gì sai, nó có quyền được sống!
Nhưng nếu để ba biết là mình có con với người khác, người nhất định sẽ bắt mình phải bỏ đứa trẻ đi, đồng thời còn dùng thủ đoạn để giải quyết luôn ba của đứa trẻ.
Nàng thật sự không muốn nói những chuyện này với ba, một mực giấu diếm. Nhưng nàng biết là không thể cứ tiếp tục như vậy được. Nhiều lắm là thêm hai tháng nữa, khi đó bụng nàng lớn ra thì sẽ làm thế nào đây? Nàng còn có thể trông cậy vào ai đây?
Sau khi kết thúc hội đấu giá, Đinh Lỗi còn dang cân nhắc bằng cách nào mới có thể mua được với giá thấp, thì người bên cạnh hắn, là một ông chủ một công ty nhà đất nhìn hắn cười cười nói: “Lão đệ, tuổi còn trẻ mà đã có dũng khí như vậy. Bội phục! Bội phục!”
Người nọ ngoài miệng là khen nhưng mà Đinh Lỗi nghe thế nào cũng cảm thấy hắn đang châm chọc mình, níu mày hỏi: “Ưm? Có chuyện gì sao?”
Người nọ nhìn qua hắn nói: “Trước kia tựa hồ chưa từng thấy cậu? Cậu là người của xí nghiệp nào vậy? Ở bên ngoài tới sao? Cậu không biết vừa rồi cậu tranh với ai sao?”
Đinh Lỗi có chút khó hiểu nhìn người kia hỏi: “Hắn rất có lai lịch sao?”
Người nọ khinh thường nhìn Đinh Lỗi, sau đó nói: “Đâu chỉ có lai lịch, mà còn là lai lịch lớn nữa đo! Cậu có biết Hoa Hưng Xã không? Chính phủ còn không đụng đến bọn họ, vậy mà cậu dám tranh với họ sao? Có biết người vừa rồi là ai không? Hắn chính là lão đại của Hoa Hưng Xã, Tử Thần! Người thống trị toàn bộ thế giới ngầm ở XA! Tiểu tử, nước sâu lắm, cậu tự mà bơi đi nhé!” Nói xong thì xoay người đi, không để ý đến hắn nữa.
Đinh Lỗi cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra, nhỏ giọt xuống. Hoa Hưng Xã? Hắn sao lại không biết Hoa Hưng Xã chứ? Khi vừa về nước thì hắn đã nghe về Hoa Hưng Xã rồi, chỉ là không ngờ một người trẻ tuổi như vậy lại là lão đại của Hoa Hưng Xã. Làm sao bây giờ? Chính mình khiến cho hắn mất nhiều tiền như vậy, hắn chắc chắn sẽ không buông tha cho mình. Nghĩ đi nghĩ lại, Đinh Lỗi nghĩ ra được một biện pháp, tuy không biết là có tác dụng hay không, nhưng hắn cũng chỉ có thể làm như vậy.
Hội đấu giá kéo dài cho tới trưa, sau cùng Đường Phong cũng đã mua lại được xí nghiệp điện tử, là sản nghiệp của ba mẹ để loại. Ngoại trừ Đinh Lỗi không biết gì đôn giá lên ra, còn lại căn bản không ai dám tranh với hắn.
Mà hiện giờ Đinh Lỗi cũng đang rất buồn bực, vốn cũng không có ý gì, không ngờ lại dây vào Hoa Hưng Xã. Kể từ khi biết được thân phận của Đường Phong, hắn càng ngày càng lo lắng, cũng không dám tiếp tục cạnh tranh với Hoa Hưng Xã, chỉ có thể bỏ qua xí nghiệp điện tử này. Bản thân hắn đang suy nghĩ làm sao để về nói lại với ba mình. Vì chuyện này mà ba hắn đã tổn hao không ít tâm tư. Hoa Hưng Xã này rốt cuộc muốn gì?
Thấy Đường Phong đi về phía mình, Đinh Lỗi cảm giác trống ngực đập thình thịch, da đầu run lên, nghĩ đến chuyện lần trước mình thiếu chút nữa bị người này giết chết, Đinh Lỗi sợ đến mức hai chân run run.
“Không ngờ là chúng ta lại gặp nhau.” Đường Phong lạnh lùng nhìn Đinh Lỗi.
Đinh Lỗi cười một tiếng nói: “Đúng…. Đúng vậy…. thật là trùng hợp.”
“Cậu tựa hồ rất quan tâm đến xí nghiệp điện tử?” Đường Phong thản nhiên nói, từ sau khi phát hiện ra Đinh Lỗi, Đường Phong một mực quan sát hắn, mãi sau Đường Phong mới phát hiện được sau khi mình mua được xi nghiệp điện tử thì sắc mặt của Đinh Lỗi càng ngày càng trắng bệch ra.
Thân thể Đinh Lỗi run lên, sau đó nói: “Đây là sản nghiệp của cha nuôi ta, ta chỉ là không muốn nó rơi vào tay người khác mà thôi. Có điều với thực lực của tập đoàn Hoa Hưng thì nhất định có thể phát triển xí nghiệp này rất tốt.” Đinh Lỗi đã suy nghĩ rất kỹ mới nói ra cái cớ này. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Đường Phong, hắn đã phát hiện ra là Đường Phong và cha nuôi tựa hồ có một quan hệ sâu sắc, hắn hiện tại cũng chỉ có thể mong rằng Đường Phong vì cha mẹ nuôi mà sẽ bỏ qua cho hắn một lần.
Nghe Đinh Lỗi nói như vậy, Đường Phong hơi sững sờ một chút, sau đó nói: “Chỉ mong là trong lòng ngươi thật sự nghĩ như vậy. ta nghĩ chúng ta còn có rất nhiều cơ hội gặp mặt.” Nói xong thì xoay người rời đi. Đường Phong cũng không có tin tưởng lời nói của Đinh Lỗi. Ý đồ của Đinh gia như thế nào hắn tự như là rõ ràng. Đơn giản là muốn thừa dịp này chiếm đoạt xí nghiệp điện tử, kết hợp với công ty điện Vạn Đạt cảu Đinh Gia thì có thể tiến quân ra phát triển trên toàn quốc.
Nghĩ đến đây, Đường Phong hơi khựng lại một chút, đột nhiên hắn thoáng có một ý nghĩ kỳ quái, liệu Vạn Đạt này có liên hệ gì tới cái chết của ba mẹ hay không? Đường Phong cũng không muốn nghĩ tiếp nữa, nhíu mày đi vào trong xem.
Sau khi trở lại biệt thử, Đường Phong gọi điện thoại cho Ám Lang, bảo hắn triệt để điều tra cái chết của ba mẹ mình. Ba mẹ chết quá ly kỳ. Theo chính phủ nói thì là vì ba lái xe trong lúc say rượu nên tông vào một chiếc xe tải, người lái xe tải đến bây giờ vẫn không có trở về quy án. Hiện tại nghĩ lại hắn đột nhiên cảm thấy có rất nhiều vấn đề. Nếu thật sự là bởi vì ba hắn say rượu nên mới phát sinh chuyện này, như vậy thì tại sao người lái xe tải lại phải chạy trốn? Mà ba hắn trước giờ không thích uống rượu, ngoại trừ lúc nào ở cùng với bạn bè thân thiết, tâm tình vui vẻ thì mới uống một chút, lúc bình thường căn bản là không uống, cho dù đi xã giao hay làm gì thì cũng vậy.
Trước đây vì quá bận nên Đường Phong cũng chưa có suy nghĩ kỹ càng chuyện của ba mẹ. Đến bây giờ cẩn thận xme xét lại thì thấy quả thực còn có rất nhiều điểm đáng ngờ. Trực giác nói cho hắn biết là trong cái chết của ba mẹ hắn có một âm mưu!
Nhưng trong nội tâm Đường Phong lại thầm cầu nguyện chuyện này ngàn vạn lần đừng có dính liếu gì đến Đinh gia. Đinh bá bá và ba là bạn học đại học, sau khi tốt nghiệp thì mỗi người gầy dựng sự nghiệp của mình, hai người vừa là đối thủ cạnh tranh trên thương trường lại vừa là bạn rất tốt của nhau. Hắn thật sự không muốn chuyện này có bất cứ liên hẹ gì với Đinh gia. Như vậy chỉ sợ không phải hắn không chấp nhận được, mà ba mẹ đã chết cũng không cách nào chấp nhận được.
“Lão đại, sắp tới giờ rồi.” Quan Trí Dũng đẩy cửa đivào, nhìn Đường Phong nói. Hôm qua Đường Phong đã nói với Quan Trí Dũng mua cho hắn một vé máy bay chiều nay bay ới XY.
Nghe Quan Trí Dũng nói, Đường Phong nhẹ gật đầu, xoa xoa huyệt thái dương, đem suy nghĩ trong lòng đè nén xuống. Chuyện của ba mẹ còn cần phải điều tra thêm một thời gian, rốt cuộc là âm mưu gì thì với thực của Ám Lang hẳng là có thể điều tra rõ ràng. Hiện tại hắn còn chuyện trọng yếu hơn phải làm.
Đúng vậy, Đường Phong xách áo khoác đi thẳng ngoài, vừa đi vừa nói: “Thứ Đao, trong khoảng thời gian này, toàn bộ mọi chuyện ở XA do cậu phụ trách, có biến cố gì thì lập tức báo ch ota biết. Cón có, đừng quên chuyện lần trước ta nói với cậu và Hữu Thủ đó!”
Quan Trí Dũng gật đầu nói: “Lão đại, em làm việc mà còn cần anh phải lo lắng sao? Em cam đoan với anh là đến khi anh trở vì thì sẽ không có bất cứ chuyện gì.
Đường Phong thoải mái vỗ vỗ bả vai Quan Trí Dũng rồi sau đó xoay người rời đi. Đối với Quan Trí Dũng, Đường Phong hoàn toàn tin tưởng, bất luận là có chuyện gì thì với thực lực của hắn đều có thể gải quyết được. Nếu muốn nói đến khuyết điểm của Quan Trí Dũng, thì vấn đế lớn nhất của hắn là quá tin tưởng Đường Phong.
Không có chuyến bay trực tiếp từ XA bay đến XY, Đường Phong cũng chỉ có thể bay đến một thành thị gần đó rồi say đó đi xe tới XY. Có lẽ phải đến sáng sớm ngày hôm sau mới có thể tới được XY. Có điều như vậy cũng không muộn. Theo như lời Đường Phong yêu cầu thì tất cả thành viên Hoa Hưng Xã trễ nhất là ngày mai sẽ tới tập trung ở các địa điểm chỉ định. Mà lúc trời tối ngày mai, tinh anh của Hoa Hưng Xã sẽ cùng nhau sáng tạo nên một kỳ tích!
Ngồi lên máy bay, Đường Phong cảm giác được máy bay chậm rãi bay lên, hắn nhắm mắt loại hưởng thụ. Hắn yêu mến cái cảm giác không trọng lượng này. Đột nhiên hắn nhớ tới Cổ Tĩnh Tiệp. Ngày đó hắn đứng ở một góc khuất cuẩ sân bay lặng yên nhìn nàng, đưa tiễn nàng đi. Không biết bây giờ nàng có khỏe không? Có nhớ đến mình hay không?
Hoa Kỳ, Los Angeles, thành phố lớn thứ hai của nước Mỹ, diện tiesch gần bằng với New York. Nơi này có văn hóa từ khắp các nơi trên toàn cầu, khoa học kỹ thuật, truyền thông, kinh tế, là một trung tâm thương mại quốc tế.
Lúc này trong một trang viên hùng vĩ, Cổ Tĩnh Tiệp đang cùng ba của mình nói chuyện phiếm. Ba nàng là người bận rộn, rất hiếm khi có thời gian rảnh. Trong trí nhớ của Cổ Tĩnh Tiệp, khi nàng còn bé, điều nàng mong chờ nhất là có thể cùng chơi đùa với b aba, cùng nói chuyện phiếm với người. Nhưng hiện tại, nàng lại cảm thấy nó nhưng một loại dày vò.
Đột nhiên, Cổ Tĩnh Tiệp dùng bàn tay nhỏ che miệng, nôn khan vài tiếng. Ba nàng nhíu mày nhìn nàng nói: “Tĩnh Tiệp, con làm sao vậy? Trong thời gian này con cứ bị như vậy hoài, có phải là thân thể có gì đó không thoải mái? Hay để ba gọi quản gia kêu bác sĩ đến khám cho con.”
Cổ Tĩnh Tiệp vội khua tay nói: “Ba à, không cần đâu, con không sao mà.”
Ba nàng nhíu mày lại, cũng không nói gì, trong lòng hắn có một dự cảm không tốt, từ sau khi con giá về nước rồi quay lại thì đã hoàn toàn khác với trước kia, nhìn thấy con gái cứ thỉnh thoảng lại nôn khan, không phải là…… Ông thực sự không muốn nghĩ tiếp.
Cổ Tĩnh Tiệp thấy ánh mắt hoài nghi của ba thì lưng hơi run lên, tùy tiện tìm một cái cớ đi nhanh trở về phòng của mình. Mà ba nàng chờ sau khi nàng rời đi thì gọi quản gia tới.
“Lão gia, ngài tìm ta?” Quản gia là một người Trung Quốc, ngang tuổi với ba của Cổ Tĩnh Tiệp. Ba của hắn cũng là quản gia của Cổ gia, sau khi ba hắn qua đời thì hắn kế tục chức nghiệp của cha, tiếp tục phục vụ Cổ gia.
“Đức Xương, khi nha đầu Tĩnh Tiệp về nước rốt cuộc đã có chuyện gì? Cậu điều tra cho ta, nhất định khi về nước đã có chuyện gì đó.”
Quản gia nhẹ gật đầu, sau đó lui ra, mà ba của Cổ Tĩnh Tiệp thì ngả người ra ghế sa ***, tự nhủ: “Tĩnh Tiệp! Con không thể làm chuyện gì hồ đồ được! Nửa năm sau con sẽ gả cho Joshep của gia tộc Ford. Có sự ủng hộ của bọn họ thì Cổ gia nhất định sẽ lại tiến thêm một bước nữa!”
Trở về phòng ngủ, trên mặt của Cổ Tĩnh Tiệp rưng rưng nước mắt. Nàng vừa về tới nhà thì ba đã nói cho nàng chuyện hôn nhân đã được quyết định từ trước. Nàng sẽ lấy trưởng tử Joseph của một trong tứ đại gia tộc, gia tộc Ford. Đối với Joseph, Cổ Tĩnh Tiệp có một ấn tượng sâu sắc, hắn là một tên ăn chơi trác tang điển, hình, ỷ trong nhà có quyền có thế mà hại không biết bao nhiều đời người con gái. Hôm nay hắn lại chuyển chú ý lên mình! Mà đáng buồn hơn chính là ba lại vì lợi ích của gia tộc mà không hề quan tâm đến ý kiến của nàng. Chẳng lẽ trong amwsc ba, hạnh phúc của con gái không bằng địa vị, quyền thế sao? Trong nhà đã có đủ tiền rồi mà, rốt cuộc là ba đang theo đuổi cái gì?
Từ khi trở về, nàng thỉnh thoảng lại nhớ tới Đường Phong, bất tri bất giác Cổ Tĩnh Tiệp phát hiện là nàng đã thật sự yêu Đường Phong rồi. Điều này khiến cho nàng giật nảy mình! Vì cái gì mà nàng lại yêu một nam nhân chỉ mới gặp qua có vài lần? Chẳng lẽ là vì mình có quan hệ với hắn sao?
Mới đầu nàng còn cho rằng thời gian dài qua đi nàng sẽ quên được Đường Phong, nhưng mà nàng lại quên mất một chuyện quan trọng. Mấy ngày hôm trước, nàng đi ra ngoài chơi, nhàm chán nên đi kiểm tra sức khỏe thì phát hiện là mình đã có thai. Nên làm gì bây giờ? Nàng rất mê mang. Nàng biết rõ ba của đứa trẻ này la ai, nàng có thể lựa chọn loại bỏ đứa trẻ này, nhưng nàng không đành lòng. Dù sao thì nó cũng là cốt nhục của nàng, mà đứa bé cũng không có gì sai, nó có quyền được sống!
Nhưng nếu để ba biết là mình có con với người khác, người nhất định sẽ bắt mình phải bỏ đứa trẻ đi, đồng thời còn dùng thủ đoạn để giải quyết luôn ba của đứa trẻ.
Nàng thật sự không muốn nói những chuyện này với ba, một mực giấu diếm. Nhưng nàng biết là không thể cứ tiếp tục như vậy được. Nhiều lắm là thêm hai tháng nữa, khi đó bụng nàng lớn ra thì sẽ làm thế nào đây? Nàng còn có thể trông cậy vào ai đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.