Chương 77: Nguy cơ qua đi
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
Từ khi Hắc Long hội tập kích, đã qua một tuần. Trong vòng một tuần này, XA xảy ra rất nhiều chuyện. Sau khi cùng Hắc Long hội đánh một trận, đám người Đường Phong chuyển chỗ ở, đến trang viên của Tôn lão gia tử tạm lánh. Ngay buổi tối ngày thứ hai, Tiểu Khuyển Nhất Đao dẫn theo mười mấy tinh anh đến biệt thự, đáng tiếc người đã đi từ lâu- nhà trống.
Vương Thắng và Quỷ Diện được điều trị kịp thời, mạng nhỏ cuối cùng cũng giữ được. Chỉ có điều phải nằm ở trên giường từ 3 đến 5 tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục như cũ. Ba người Đường Phong thương thế dù sao cũng nhẹ, hiện tại đã khôi phục gần như lúc trước.
Đến ngày thứ ba kể từ khi đánh với Hắc Long hội một trận, tổ điều tra cấp trên cuối cùng cũng tới. Tình huống tiếp theo tự nhiên có thể đoán ra được, Lâm gia xong, Lâm lão đầu bị cách ly thẩm tra. Còn Lâm thị trưởng lại mang theo lão bà, trước đó một ngày một đêm, thông qua thủ đoạn đặc thù của Tiểu Khuyển, bí mật tới Uy quốc. Tội trạng của Lâm gia được công bố với quần chúng chỉ là tham ô công quỹ. Dân chúng bình thường không một ai nghĩ tới cha con Lâm gia bình thường nhìn như quan chức thanh liêm, dĩ nhiên lại dơ bẩn như vậy.
Đoạn ghi âm của Đường Phong giao cho cấp trên, cấp trên phái người tới, đúng như suy nghĩ của Đường Phong, là Hứa Thiên. Bất quá hiện tại Đường Phong đối với chính phủ, với cao tầng, đã không còn tín nhiệm như trước. Trước khi giao đoạn ghi âm cho Hứa Thiên, hắn đã lén sao chép ra một bản, chỉ là không một ai biết. Nếu biết thân phận thực sự của Đường Phong, khẳng định sẽ không có ai hoài nghi hắn. Dù sao hắn từng là thành viên của Lam Ưng. Lam Ưng tuyệt đối trung thành với tổ quốc, cho nên không có bất kỳ ai hoài nghi.
Hoa Hưng Xã rốt cuộc được bảo vệ. Cấp trên thấy bọn Đường Phong dĩ nhiên lại có thể đứng vững dưới áp lực từ Hắc Long hội và chính quyền địa phương, cũng rất nể tình giúp bọn hắn vượt qua cửa ải khó khăn cuối cùng. Sau ba ngày làm việc, tổ điều tra, ngày hôm sau công bố toàn bộ các hành vi phạm tội của tập đoàn Hoa Hưng đều là do cha con Lâm gia vu khống và hãm hại. Mà toàn bộ súng ống đạn dược tìm thấy tại trung tâm giải trí của tập đoàn Hoa Hưng cũng đều do cha con Lâm gia tận lực sắp xếp. Đồng thời thả toàn bộ nhân viên của tập đoàn Hoa Hưng bị bắt giữ.
Lực hiệu triệu của chính phủ không thể nghi ngờ là cực lớn. Sau khi tổ điều tra làm sáng tỏ vụ việc của tập đoàn Hoa Hưng, hiện tại từ hang cùng ngõ hẻm đến đầu đường cuối phố đều có thể nghe thấy những lời bất bình giận dữ thay cho tập đoàn Hoa Hưng. Chính phủ cũng rất nể mặt, đối với tổn thất của tập đoàn Hoa Hưng trong khoảng thời gian này, chính phủ đặc biệt hứa hẹn sẽ giảm 30% thuế thu nhập. Đường Phong sao lại không rõ ý tứ của cấp trên? Sự kiện lần này, cấp trên không hỗ trợ cái gì, tạo ra một tổn thất cực lớn cho bản thân hắn cùng Hoa Hưng Xã. Cho nên cấp trên sợ hắn bất mãn, lúc này mới tặng cho hắn chút ít lợi ích.
- Lão đại, công tác thống kê sắp xong rồi.
Quan Trí Dũng đẩy cửa đi vào.
Gật đầu Đường Phong nói:
- Tình hình thế nào rồi?
- Ài, không tốt lắm đâu. Trải qua nhiều lần như thế, hiện giờ thực lực của Hoa Hưng Xã tổn hại rất lớn. Tư hôm qua đến bây giờ chỉ có hơn 800 người trở về, còn lại không phải là sợ vì Hoa Hưng Xã mà gặp phiền phức thì cũng là vì bán đứng Hoa Hưng Xã mà không dám trở về. Còn một phần nhỏ dường như là ăn phải chút mật đắng, cho nên hiện tại không muốn đi trên con đường này nữa.
Quan Trí Dũng thở dài nói.
- Ừm, tuy rằng ít người, nhưng trải qua sự kiện lần này, những huynh đệ còn lưu lại đa số đều là trung thành với Hoa Hưng Xã. Còn những người bất trung với Hoa Hưng Xã cho dù nhiều cũng vô dụng. Nói không chừng có ngày sẽ đâm lén sau lưng chúng ta. Cho nên chuyện này cũng không phải chuyện xấu. Bồi dưỡng tốt một chút, chúng ta cần có một đội ngũ có chiến lực mạnh mẽ. Hắc Long hội lần này đã cho chúng ta một bài học rất đáng giá.
Đường Phong có chút cảm khái nói.
Nhìn Quan Trí Dũng gật đầu tỏ ý đã hiểu rõ, Đường Phong lại nói:
- Các phương diện khác tổn thất thế nào?
- Chỉ có thể dùng chữ tổn thất thảm trọng để hình dung. Gần 50 tụ điểm ăn chơi của tập đoàn Hoa Hưng, một nửa cần phải sửa chữa. Các nơi khác cũng phải thay đổi đại bộ phận trang bị. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này không kinh doanh, tổn thất gần 4000 vạn.
Quan Trí Dũng phiền muộn nói. Suy nghĩ một lát, Đường Phong nói:
- Cái này cũng không có biện pháp, hiện tại cảnh sát với thổ phỉ như nhau. Mẹ nó. Bất quá cấp trên cũng rất có ý tứ nha, miễn giảm 30% thuế thu nhập. Công nghiệp giải trí tuy rằng là món lợi kếch xù nhưng thuế rất cao. Bởi vậy mấy nghìn vạn này không bao lâu sẽ thu hồi lại. Em gọi toàn bộ bọn lão Mã lên đây. Chúng ta thương lượng xem bây giờ nên làm gì.
- Được, em đi sắp xếp mọi việc.
Nói xong Quan Trí Dũng chuẩn bị xoay người rời đi.
- Chờ chút, Phỉ Phỉ hôm nay có tốt lên chút nào không?
Đường Phong cau mày hỏi. Xoay người lại, Quan Trí Dũng nhún vai cười khổ nói:
- Vẫn như vậy thôi. Ài, tình cảnh vừa rồi với nàng có đả kích rất lớn. Đừng nói là một tiểu cô nương, cho dù là các lão gia thấy chân cụt tay què rơi vãi đầy đất cũng sẽ phát rồ. Anh còn nhớ tay bác sĩ kia không? Vừa vào đến cửa đã lập tức phát ói. Đến bác sĩ đã quen với sống chết còn như thế còn chịu không nổi huống chi là Phỉ Phỉ.
Thở dài, Đường Phong im lặng. Quan Trí Dũng đi ra ngoài làm việc của hắn. Hoa Hưng Xã vừa mới tìm được đường sống từ trong cõi chết, hiện tại có quá nhiều chuyện cần hắn phải đi làm.
Nghĩ đến Phỉ Phỉ, Đường Phong không khỏi có chút không đành lòng. Hôm đó Phỉ Phỉ và Phong Tử sau khi tìm được bác sĩ trở về, nhìn thấy thi thể cùng chân tay đứt lìa đầy đất lập tức ngất lịm. Sau khi tỉnh lại thì thay đổi rất nhiều, không còn chút nào giống với trước đây. Chỉ cần không ai nói chuyện với nàng, có thể một ngày một đêm nàng không mở miệng. Đường Phong biết, cảnh tượng kia đả kích nàng rất lớn. Hiện tại chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng để thoát khỏi bóng ma kia mà thôi.
Vung vẩy cánh tay, vết thương đã khép lại, có lẽ không bao lâu nữa sẽ khỏi hẳn, nhìn ánh mặt trời ấm áp bên ngoài cửa sổ, Đường Phong phát hiện bản thân mình nên thả lỏng một chút.
Rời khỏi biệt thự, Đường Phong một mình tản bước ở trên đường phố nhỏ. Ngắn ngủi mấy thắng, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện. Chuyện tình mấy tháng qua tựa như một giấc mơ. Hắn càng ngày càng phát hiện hắc đạo không đơn giản như trong tưởng tượng của mình. Nếu chỉ dựa vào các siêu nhân có thực lực vẫn chưa đủ. Mặc dù trước đây hắn rất không muốn tới hối lộ các quan chức kia, nhưng hiện tại hắn mới phát hiện ra việc này vô cùng cần thiết. Nếu như lúc đầu Hoa Hưng Xã có quan hệ tốt với các nhân vật quyền lực tại XA thì đã không rơi vào tình trạng bi thảm như thế.
Trải qua sự kiện lần này, thực lực của Hoa Hưng Xã tổn hại lớn, cho đến lúc này đã khiến cho nhiều thế lực tại XA chú ý. Nếu như là nửa tháng trước, Hoa Hưng Xã sẽ không sợ bọn họ. Nhưng lúc này Đường Phong phải thừa nhận Hoa Hưng Xã không đủ năng lực bảo vệ toàn bộ XA. Bây giờ nên làm cái gì đây?
Một tiếng phanh gấp cắt đứt suy nghĩ của Đường Phong. Ngẩng đầu nhìn lên, thấy một chiếc Audi màu đỏ tươi dừng cách thân mình không tới một thước, Đường Phong thầm kêu mình quá mức sơ suất. Mải mê suy nghĩ đến mức xuất thần, quên cả việc chú ý mọi thứ xung quanh.
Vương Thắng và Quỷ Diện được điều trị kịp thời, mạng nhỏ cuối cùng cũng giữ được. Chỉ có điều phải nằm ở trên giường từ 3 đến 5 tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục như cũ. Ba người Đường Phong thương thế dù sao cũng nhẹ, hiện tại đã khôi phục gần như lúc trước.
Đến ngày thứ ba kể từ khi đánh với Hắc Long hội một trận, tổ điều tra cấp trên cuối cùng cũng tới. Tình huống tiếp theo tự nhiên có thể đoán ra được, Lâm gia xong, Lâm lão đầu bị cách ly thẩm tra. Còn Lâm thị trưởng lại mang theo lão bà, trước đó một ngày một đêm, thông qua thủ đoạn đặc thù của Tiểu Khuyển, bí mật tới Uy quốc. Tội trạng của Lâm gia được công bố với quần chúng chỉ là tham ô công quỹ. Dân chúng bình thường không một ai nghĩ tới cha con Lâm gia bình thường nhìn như quan chức thanh liêm, dĩ nhiên lại dơ bẩn như vậy.
Đoạn ghi âm của Đường Phong giao cho cấp trên, cấp trên phái người tới, đúng như suy nghĩ của Đường Phong, là Hứa Thiên. Bất quá hiện tại Đường Phong đối với chính phủ, với cao tầng, đã không còn tín nhiệm như trước. Trước khi giao đoạn ghi âm cho Hứa Thiên, hắn đã lén sao chép ra một bản, chỉ là không một ai biết. Nếu biết thân phận thực sự của Đường Phong, khẳng định sẽ không có ai hoài nghi hắn. Dù sao hắn từng là thành viên của Lam Ưng. Lam Ưng tuyệt đối trung thành với tổ quốc, cho nên không có bất kỳ ai hoài nghi.
Hoa Hưng Xã rốt cuộc được bảo vệ. Cấp trên thấy bọn Đường Phong dĩ nhiên lại có thể đứng vững dưới áp lực từ Hắc Long hội và chính quyền địa phương, cũng rất nể tình giúp bọn hắn vượt qua cửa ải khó khăn cuối cùng. Sau ba ngày làm việc, tổ điều tra, ngày hôm sau công bố toàn bộ các hành vi phạm tội của tập đoàn Hoa Hưng đều là do cha con Lâm gia vu khống và hãm hại. Mà toàn bộ súng ống đạn dược tìm thấy tại trung tâm giải trí của tập đoàn Hoa Hưng cũng đều do cha con Lâm gia tận lực sắp xếp. Đồng thời thả toàn bộ nhân viên của tập đoàn Hoa Hưng bị bắt giữ.
Lực hiệu triệu của chính phủ không thể nghi ngờ là cực lớn. Sau khi tổ điều tra làm sáng tỏ vụ việc của tập đoàn Hoa Hưng, hiện tại từ hang cùng ngõ hẻm đến đầu đường cuối phố đều có thể nghe thấy những lời bất bình giận dữ thay cho tập đoàn Hoa Hưng. Chính phủ cũng rất nể mặt, đối với tổn thất của tập đoàn Hoa Hưng trong khoảng thời gian này, chính phủ đặc biệt hứa hẹn sẽ giảm 30% thuế thu nhập. Đường Phong sao lại không rõ ý tứ của cấp trên? Sự kiện lần này, cấp trên không hỗ trợ cái gì, tạo ra một tổn thất cực lớn cho bản thân hắn cùng Hoa Hưng Xã. Cho nên cấp trên sợ hắn bất mãn, lúc này mới tặng cho hắn chút ít lợi ích.
- Lão đại, công tác thống kê sắp xong rồi.
Quan Trí Dũng đẩy cửa đi vào.
Gật đầu Đường Phong nói:
- Tình hình thế nào rồi?
- Ài, không tốt lắm đâu. Trải qua nhiều lần như thế, hiện giờ thực lực của Hoa Hưng Xã tổn hại rất lớn. Tư hôm qua đến bây giờ chỉ có hơn 800 người trở về, còn lại không phải là sợ vì Hoa Hưng Xã mà gặp phiền phức thì cũng là vì bán đứng Hoa Hưng Xã mà không dám trở về. Còn một phần nhỏ dường như là ăn phải chút mật đắng, cho nên hiện tại không muốn đi trên con đường này nữa.
Quan Trí Dũng thở dài nói.
- Ừm, tuy rằng ít người, nhưng trải qua sự kiện lần này, những huynh đệ còn lưu lại đa số đều là trung thành với Hoa Hưng Xã. Còn những người bất trung với Hoa Hưng Xã cho dù nhiều cũng vô dụng. Nói không chừng có ngày sẽ đâm lén sau lưng chúng ta. Cho nên chuyện này cũng không phải chuyện xấu. Bồi dưỡng tốt một chút, chúng ta cần có một đội ngũ có chiến lực mạnh mẽ. Hắc Long hội lần này đã cho chúng ta một bài học rất đáng giá.
Đường Phong có chút cảm khái nói.
Nhìn Quan Trí Dũng gật đầu tỏ ý đã hiểu rõ, Đường Phong lại nói:
- Các phương diện khác tổn thất thế nào?
- Chỉ có thể dùng chữ tổn thất thảm trọng để hình dung. Gần 50 tụ điểm ăn chơi của tập đoàn Hoa Hưng, một nửa cần phải sửa chữa. Các nơi khác cũng phải thay đổi đại bộ phận trang bị. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này không kinh doanh, tổn thất gần 4000 vạn.
Quan Trí Dũng phiền muộn nói. Suy nghĩ một lát, Đường Phong nói:
- Cái này cũng không có biện pháp, hiện tại cảnh sát với thổ phỉ như nhau. Mẹ nó. Bất quá cấp trên cũng rất có ý tứ nha, miễn giảm 30% thuế thu nhập. Công nghiệp giải trí tuy rằng là món lợi kếch xù nhưng thuế rất cao. Bởi vậy mấy nghìn vạn này không bao lâu sẽ thu hồi lại. Em gọi toàn bộ bọn lão Mã lên đây. Chúng ta thương lượng xem bây giờ nên làm gì.
- Được, em đi sắp xếp mọi việc.
Nói xong Quan Trí Dũng chuẩn bị xoay người rời đi.
- Chờ chút, Phỉ Phỉ hôm nay có tốt lên chút nào không?
Đường Phong cau mày hỏi. Xoay người lại, Quan Trí Dũng nhún vai cười khổ nói:
- Vẫn như vậy thôi. Ài, tình cảnh vừa rồi với nàng có đả kích rất lớn. Đừng nói là một tiểu cô nương, cho dù là các lão gia thấy chân cụt tay què rơi vãi đầy đất cũng sẽ phát rồ. Anh còn nhớ tay bác sĩ kia không? Vừa vào đến cửa đã lập tức phát ói. Đến bác sĩ đã quen với sống chết còn như thế còn chịu không nổi huống chi là Phỉ Phỉ.
Thở dài, Đường Phong im lặng. Quan Trí Dũng đi ra ngoài làm việc của hắn. Hoa Hưng Xã vừa mới tìm được đường sống từ trong cõi chết, hiện tại có quá nhiều chuyện cần hắn phải đi làm.
Nghĩ đến Phỉ Phỉ, Đường Phong không khỏi có chút không đành lòng. Hôm đó Phỉ Phỉ và Phong Tử sau khi tìm được bác sĩ trở về, nhìn thấy thi thể cùng chân tay đứt lìa đầy đất lập tức ngất lịm. Sau khi tỉnh lại thì thay đổi rất nhiều, không còn chút nào giống với trước đây. Chỉ cần không ai nói chuyện với nàng, có thể một ngày một đêm nàng không mở miệng. Đường Phong biết, cảnh tượng kia đả kích nàng rất lớn. Hiện tại chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng để thoát khỏi bóng ma kia mà thôi.
Vung vẩy cánh tay, vết thương đã khép lại, có lẽ không bao lâu nữa sẽ khỏi hẳn, nhìn ánh mặt trời ấm áp bên ngoài cửa sổ, Đường Phong phát hiện bản thân mình nên thả lỏng một chút.
Rời khỏi biệt thự, Đường Phong một mình tản bước ở trên đường phố nhỏ. Ngắn ngủi mấy thắng, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện. Chuyện tình mấy tháng qua tựa như một giấc mơ. Hắn càng ngày càng phát hiện hắc đạo không đơn giản như trong tưởng tượng của mình. Nếu chỉ dựa vào các siêu nhân có thực lực vẫn chưa đủ. Mặc dù trước đây hắn rất không muốn tới hối lộ các quan chức kia, nhưng hiện tại hắn mới phát hiện ra việc này vô cùng cần thiết. Nếu như lúc đầu Hoa Hưng Xã có quan hệ tốt với các nhân vật quyền lực tại XA thì đã không rơi vào tình trạng bi thảm như thế.
Trải qua sự kiện lần này, thực lực của Hoa Hưng Xã tổn hại lớn, cho đến lúc này đã khiến cho nhiều thế lực tại XA chú ý. Nếu như là nửa tháng trước, Hoa Hưng Xã sẽ không sợ bọn họ. Nhưng lúc này Đường Phong phải thừa nhận Hoa Hưng Xã không đủ năng lực bảo vệ toàn bộ XA. Bây giờ nên làm cái gì đây?
Một tiếng phanh gấp cắt đứt suy nghĩ của Đường Phong. Ngẩng đầu nhìn lên, thấy một chiếc Audi màu đỏ tươi dừng cách thân mình không tới một thước, Đường Phong thầm kêu mình quá mức sơ suất. Mải mê suy nghĩ đến mức xuất thần, quên cả việc chú ý mọi thứ xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.