Chương 99: Phục kích Hắc Long hội (2)
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
10 giờ 40 phút tối, Đường Phong rõ ràng nghe được tiếng ô tô ầm ĩ từ phía bên trái truyền đến. Ở đây vào buổi đêm vô cùng yên tĩnh, vì thế âm thanh trở nên cực kỳ rõ ràng. Hắn biết thời gian giao dịch đã đến.
Lấy vũ khí ra kiểm tra lại lần cuối cùng, Đường Phong đeo kính hồng ngoại nhìn về phía căn phòng ở phía xa xa, mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng Đường Phong vẫn có thể nhìn thấy xung quanh căn phòng có các hắc y nhân đi đi lại lại.
Quan Trí Dũng thì đơn giản hơn, trực tiếp sử dụng ống ngắm cố bội số lớn trên súng ngắm quan sát tình hình trong phòng. Súng Quan Trí Dũng đang dùng là Barrett M82A có tầm sát thương 1830 thước, nói cách khác nếu như hắn muốn chỉ cần bóp cò là có thể kết thúc tính mạng một người trong phòng.
"Hắc Long Hội quả nhiên là Tiểu Khuyển, hắc hắc, lần trước để hắn thoát một lần, lần này để xem hắn còn có vận khí tốt như vậy nữa không!" Tiếng Quan Trí Dũng vang lên bên tai ba người còn lại.
Nghe thấy hai chữ Tiểu Khuyển, thân hình Thân Chính Hoán run lên nhè nhẹ, sau đó cũng thông qua cây súng yêu quý của mình, quan sát tình hình bên trong căn phòng.
Một lát sau, Thân Chính Hoán nghiến răng nghiến lợi nói: "Lát nữa Tiểu Khuyển giao cho ta giải quyết, các ngươi không ai được phép tranh đoạt, chỉ cần các ngươi nhường hắn cho ta, ta nguyện ý không lấy thù lao lần này!"
Đường Phong nhíu nhíu mày, với một tay súng bắn tỉa mà nói, bình tĩnh là quan trọng nhất. Đánh mất sự bình tĩnh thì tay súng bắn tỉa đó vô pháp tạo ra uy hiếp đối với địch nhân! Mà Thân Chính Hoán lúc này tâm tình vô cùng kích động. Để có thể tự tay giết chết Tiểu Khuyển, hắn dĩ nhiên nguyện ý vứt bỏ tiền thù lao! Phải biết rằng tiền thù lao lần này của hắn là 1000 vạn Mỹ kim!
"Ngươi làm sao vậy? Lẽ nào ngươi đã quên yêu cầu tối thiểu của một tay súng bắn tỉa sao? Cho dù gặp phải cừu nhân, ngươi cũng phải nhẫn nại! Phải bình tĩnh!" Đường Phong còn chưa nói, Quan Trí Dũng đã thông qua tai nghe lạnh lùng nói.
Nghe thấy tiếng Quan Trí Dũng, Thân Chính Hoán ngẩn người, giọng nói, lời răn dạy đều quá mức quen thuộc. Hắn không khỏi nhớ lại mấy năm trước, trong một con đường cụt, là lần đầu tiên mình thành công hoàn thành nhiệm vụ, không ngờ vì thiếu kinh nghiệm bị cận vệ của mục tiêu bao vây, chính vào lúc mình đã tuyệt vọng, có ba người xuất hiện. Bọn họ không chỉ cứu mình mà còn truyền thụ cho mình rất nhiều kỹ xảo. Trong đó có người từng nói với hắn: " Là một tay súng bán tỉa phải hội tụ đủ ba yếu tố: một, bình tĩnh. Hai, nhẫn nại. Ba, lòng tin!" Ba yếu tố này vẫn được hắn coi là thứ của cải quý giá nhất. Mấy năm nay hắn có thể ngang dọc trong giới sát thủ chinh là bởi hắn luôn nhớ kỹ ba điểm này!
Lẽ nào bọn họ thực sự là sư phụ? Thân Chính Hoán yên lặng tự hỏi. Từ ngày đầu tiên gặp mặt, từ trong ánh mắt của mấy người Đường Phong hắn đã tìm được tia cảm giác quen thuộc. Lại thêm Hứa Cường buột miệng nói ra khiến cho hắn có chút hoài nghi bọn họ. Tuy rằng dung mạo không giống, nhưng vừa vặn hắn là con dân của quốc gia có ngành công nghiệp phẫu thuật thẩm mỹ hàng đầu thế giới, hắn biết rõ, trên thế giới này muốn thay đổi dung mạo một con người thực quá dễ dàng. Có điều là nhãn thần thì vĩnh viễn vô pháp thay đổi!
Vài ngày tiếp đó, hắn luôn chú đến hành vi cử chỉ của bọn họ. Nhưng hắn thất vọng, tuy rằng trong đầu hắn chung quy cảm thấy ba người này rất quen thuộc, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì không thể nào nghĩ ra quen thuộc ở chỗ nào. Ba người này ngoại trừ nhãn thần ra các biểu hiện khác không giống với các sư phụ chút nào! Chỉ là hắn không biết vì đề phòng hắn phát hiện ra, bọn Đường Phong mấy ngày nay trải qua biết bao thống khổ!
Lúc này, nghe thấy lời chỉ dạy của người tên là Thứ Đao, hắn đột nhiên tỉnh ngộ, đúng vậy, thảo nảo mình vẫn cảm thấy bọn họ rất quen thuộc, nguyên lai là thanh âm và ngữ khí!
Thân Chính Hoán có chút hưng phấn, hắn vẫn còn cho rằng ba vị sư phụ đang ở trong ngục giam. Hơn một năm qua hắn vẫn ẩn náu tại Z quốc. Hắn học xong Hán ngữ. Hắn cũng từng dùng nhiều biện pháp tìm kiếm ngục giam ba người. Ba người đó đã hai lần cho hắn sinh mạng, hắn phát thệ nhất định phải nghĩ biện pháp cứu ba người ra. Nhưng ba người trước mắt này là ba vị sự phụ sao? Nếu như không phải lẽ nào trên thế giới này thực sự có nhiều sự trùng hợp đến như vậy? Đồng dạng nhãn thần, đồng dạng thanh âm, ngay cả ngữ khí răn dạy cũng tương đồng. Hơn nữa bọn họ lại vừa có vặn ba người! Thân Chính Hoán vô pháp xác định, hắn quyết định tìm cơ hội thử lại lần nữa.
"Xin lỗi, sư phụ, ta biết lỗi rồi!" Thân Chính Hoán ổn định tâm tình, sau đó nhẹ giọng nói.
Ba người Đường Phong chấn động, lẽ nào tiểu tử này thực sự đã nhận ra?
"Ai là sư phụ của ngươi? Đừng gặp người thì gọi bừa như thế. Ngươi bái ta làm thầy ta cũng chẳng bằng lòng thu ngươi đâu. Những lời ta vừa mới nói chỉ là một điều kiện cơ bản mà một tay súng bắn tỉa phải có mà thôi. " Quan Trí Dũng ngẩn người, vỗi vã giải thích. Kỳ thực bọn họ ngược lại không sợ Thân Chính Hoán đoán biết được thân phận thật sự của mình, chỉ là bọn hắn không biết nên giải thích với Thân Chính Hoán như thế nào. Dù sao chuyện này liên quan đến cơ mật của quốc gia, huống hồ biết quá nhiều, với hắn cũng không có chút lợi ích nào, ngược lại có thể dẫn đến họa sát thân!
Thân Chính Hoán cười thầm trong lòng: không phải? Không phải vì sao phải vội vàng giải thích chứ? Lẽ nào ta không biết ngươi giải thích để che giấu sao? Đừng tưởng biểu tình kinh ngạc của ba người các ngươi qua được mắt ta. Nhưng các ngươi muốn lừa ta thì ta cứ chơi đùa với các ngươi đi, hừ hừ, chờ ta tìm được chứng cớ, ta muốn xem các ngươi làm sao có thể nói dối ta! Ngay cả đồ đệ của mình cũng không thèm nhận, thật tàn nhẫn mà!
Thân Chính Hoán nhẹ giọng nói: "Ồ, xin lỗi, chỉ là ngữ khí ôn tồn vừa rồi của ngươi rất giống với sư phụ ta cho nên ta mới gọi ngươi là sư phụ" Nói xong Thân Chính Hoán cười trộm trong lòng. Hiện tại hắn đã cơ bản xác nhận ba người này chính là các sư phụ của hắn, trong đầu khó tránh khỏi có chút kích động. Nhưng hắn biết, nếu ở bên cạnh sư phụ, ngày hôm nay mình phải biểu hiện cho thật tốt, bằng không thì không có mặt mũi nào mà nhận bọn họ!
Đường Phong nhíu nhíu mày, Thân Chính Hoán luôn là sát thủ lạnh lùng, ngày hôm nay dĩ nhiên lại chỉ vì một câu nói mà xin lỗi? Không phải là hắn đã đoán ra rồi chứ? Bất quá lúc này còn có công việc quan trọng phải làm, Đường Phong cũng không buồn suy nghĩ nữa.
"Chú ý, hình như bọn họ giao dịch xong rồi. Tiểu Khuyển đang loay hoay bên cạnh máy vi tính, có vẻ như đang chuyển khoản." Quan Trí Dũng đột nhiên nói.
Đường Phong nắm thật chặt súng trong tay, nói: "Một lát nữa nghe ta chỉ huy, hiểu chưa?"
Mấy người khác im lặng, chuẩn bị sẵn sàng đón nhận một trận chiến sống mái. Thân Chính Hoán và Quan Trí Dũng đồng thời rút găng tay ra, mười ngón ta đan vào nhau khởi động. Nhìn thấy động tác của Quan Trí Dũng, Thân Chính Hoán hắc hắc cười thầm. Động tác này chính là lúc trước sư phụ dạy cho hắn. Sư phụ nói tay súng bắn tỉa sau một thời gian dài ẩn núp phải hoạt động các ngón tay, làm cho máu tăng tốc độ tuần hoàn, bảo trì độ nhạy bén của hai bàn tay! Tuy rằng đạo lý này rất nhiều người biết, có thể cũng sẽ có nhiều người khác thích cách khởi động này, nhưng động tác này xuất hiện trước mắt hắn nguyên bản đang hoài nghi sẽ rất không bình thường. Trên thế giới không có chuyện trùng hợp như vậy, nếu như thực sự không đúng, chính mình khỏi cần làm sát thủ, trực tiếp ở nhà bán vé số được rồi.
"Đến rồi!" Mười phút sau, Quan Trí Dũng lạnh lùng nói.
Quan Trí Dũng vừa dứt lời, Đường Phong cũng mơ hồ nghe tiếng ô tô khởi động.
"Đều chuẩn bị cho tốt, Thứ Đao tùy thời báo cáo vị trí của mục tiêu, nhìn xem đối phương có mấy chiếc xe." Đường Phong an bài nói.
"Một chiếc Mitsubishi Koshino đi trước, hai chiếc xe tải Container đi ở giữa, đi cuối cùng có thêm một chiếc Mitsubishi Koshino nữa. Mỗi xe tải Container có 3 người bao gồm cả lái xe. Chiếc xe đầu tiên bao gồm cả Tiểu Khuyển tổng cộng 5 người. Chiếc cuối cùng ngồi ngồi trong khoang lái có 15 người, còn có 15 người ngồi trong thùng đựng hàng. " Quan Trí Dũng nhìn một chút rồi nói.
"Lát nữa nghe ta chỉ huy, Thứ Đao phụ trách giết chết tài xế của xe Container đầu tiên, nếu như có thể bắn xuyên táo là tốt nhất, Thân Chính Hoán phụ trách hai xe tải Container, yêu cầu tương đồng. Tả Thủ và ta chuẩn bị đón đánh đám tiểu quỷ tử chạy đến đây!" Đường Phong cấp tốc phân phó.
Lấy vũ khí ra kiểm tra lại lần cuối cùng, Đường Phong đeo kính hồng ngoại nhìn về phía căn phòng ở phía xa xa, mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng Đường Phong vẫn có thể nhìn thấy xung quanh căn phòng có các hắc y nhân đi đi lại lại.
Quan Trí Dũng thì đơn giản hơn, trực tiếp sử dụng ống ngắm cố bội số lớn trên súng ngắm quan sát tình hình trong phòng. Súng Quan Trí Dũng đang dùng là Barrett M82A có tầm sát thương 1830 thước, nói cách khác nếu như hắn muốn chỉ cần bóp cò là có thể kết thúc tính mạng một người trong phòng.
"Hắc Long Hội quả nhiên là Tiểu Khuyển, hắc hắc, lần trước để hắn thoát một lần, lần này để xem hắn còn có vận khí tốt như vậy nữa không!" Tiếng Quan Trí Dũng vang lên bên tai ba người còn lại.
Nghe thấy hai chữ Tiểu Khuyển, thân hình Thân Chính Hoán run lên nhè nhẹ, sau đó cũng thông qua cây súng yêu quý của mình, quan sát tình hình bên trong căn phòng.
Một lát sau, Thân Chính Hoán nghiến răng nghiến lợi nói: "Lát nữa Tiểu Khuyển giao cho ta giải quyết, các ngươi không ai được phép tranh đoạt, chỉ cần các ngươi nhường hắn cho ta, ta nguyện ý không lấy thù lao lần này!"
Đường Phong nhíu nhíu mày, với một tay súng bắn tỉa mà nói, bình tĩnh là quan trọng nhất. Đánh mất sự bình tĩnh thì tay súng bắn tỉa đó vô pháp tạo ra uy hiếp đối với địch nhân! Mà Thân Chính Hoán lúc này tâm tình vô cùng kích động. Để có thể tự tay giết chết Tiểu Khuyển, hắn dĩ nhiên nguyện ý vứt bỏ tiền thù lao! Phải biết rằng tiền thù lao lần này của hắn là 1000 vạn Mỹ kim!
"Ngươi làm sao vậy? Lẽ nào ngươi đã quên yêu cầu tối thiểu của một tay súng bắn tỉa sao? Cho dù gặp phải cừu nhân, ngươi cũng phải nhẫn nại! Phải bình tĩnh!" Đường Phong còn chưa nói, Quan Trí Dũng đã thông qua tai nghe lạnh lùng nói.
Nghe thấy tiếng Quan Trí Dũng, Thân Chính Hoán ngẩn người, giọng nói, lời răn dạy đều quá mức quen thuộc. Hắn không khỏi nhớ lại mấy năm trước, trong một con đường cụt, là lần đầu tiên mình thành công hoàn thành nhiệm vụ, không ngờ vì thiếu kinh nghiệm bị cận vệ của mục tiêu bao vây, chính vào lúc mình đã tuyệt vọng, có ba người xuất hiện. Bọn họ không chỉ cứu mình mà còn truyền thụ cho mình rất nhiều kỹ xảo. Trong đó có người từng nói với hắn: " Là một tay súng bán tỉa phải hội tụ đủ ba yếu tố: một, bình tĩnh. Hai, nhẫn nại. Ba, lòng tin!" Ba yếu tố này vẫn được hắn coi là thứ của cải quý giá nhất. Mấy năm nay hắn có thể ngang dọc trong giới sát thủ chinh là bởi hắn luôn nhớ kỹ ba điểm này!
Lẽ nào bọn họ thực sự là sư phụ? Thân Chính Hoán yên lặng tự hỏi. Từ ngày đầu tiên gặp mặt, từ trong ánh mắt của mấy người Đường Phong hắn đã tìm được tia cảm giác quen thuộc. Lại thêm Hứa Cường buột miệng nói ra khiến cho hắn có chút hoài nghi bọn họ. Tuy rằng dung mạo không giống, nhưng vừa vặn hắn là con dân của quốc gia có ngành công nghiệp phẫu thuật thẩm mỹ hàng đầu thế giới, hắn biết rõ, trên thế giới này muốn thay đổi dung mạo một con người thực quá dễ dàng. Có điều là nhãn thần thì vĩnh viễn vô pháp thay đổi!
Vài ngày tiếp đó, hắn luôn chú đến hành vi cử chỉ của bọn họ. Nhưng hắn thất vọng, tuy rằng trong đầu hắn chung quy cảm thấy ba người này rất quen thuộc, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì không thể nào nghĩ ra quen thuộc ở chỗ nào. Ba người này ngoại trừ nhãn thần ra các biểu hiện khác không giống với các sư phụ chút nào! Chỉ là hắn không biết vì đề phòng hắn phát hiện ra, bọn Đường Phong mấy ngày nay trải qua biết bao thống khổ!
Lúc này, nghe thấy lời chỉ dạy của người tên là Thứ Đao, hắn đột nhiên tỉnh ngộ, đúng vậy, thảo nảo mình vẫn cảm thấy bọn họ rất quen thuộc, nguyên lai là thanh âm và ngữ khí!
Thân Chính Hoán có chút hưng phấn, hắn vẫn còn cho rằng ba vị sư phụ đang ở trong ngục giam. Hơn một năm qua hắn vẫn ẩn náu tại Z quốc. Hắn học xong Hán ngữ. Hắn cũng từng dùng nhiều biện pháp tìm kiếm ngục giam ba người. Ba người đó đã hai lần cho hắn sinh mạng, hắn phát thệ nhất định phải nghĩ biện pháp cứu ba người ra. Nhưng ba người trước mắt này là ba vị sự phụ sao? Nếu như không phải lẽ nào trên thế giới này thực sự có nhiều sự trùng hợp đến như vậy? Đồng dạng nhãn thần, đồng dạng thanh âm, ngay cả ngữ khí răn dạy cũng tương đồng. Hơn nữa bọn họ lại vừa có vặn ba người! Thân Chính Hoán vô pháp xác định, hắn quyết định tìm cơ hội thử lại lần nữa.
"Xin lỗi, sư phụ, ta biết lỗi rồi!" Thân Chính Hoán ổn định tâm tình, sau đó nhẹ giọng nói.
Ba người Đường Phong chấn động, lẽ nào tiểu tử này thực sự đã nhận ra?
"Ai là sư phụ của ngươi? Đừng gặp người thì gọi bừa như thế. Ngươi bái ta làm thầy ta cũng chẳng bằng lòng thu ngươi đâu. Những lời ta vừa mới nói chỉ là một điều kiện cơ bản mà một tay súng bắn tỉa phải có mà thôi. " Quan Trí Dũng ngẩn người, vỗi vã giải thích. Kỳ thực bọn họ ngược lại không sợ Thân Chính Hoán đoán biết được thân phận thật sự của mình, chỉ là bọn hắn không biết nên giải thích với Thân Chính Hoán như thế nào. Dù sao chuyện này liên quan đến cơ mật của quốc gia, huống hồ biết quá nhiều, với hắn cũng không có chút lợi ích nào, ngược lại có thể dẫn đến họa sát thân!
Thân Chính Hoán cười thầm trong lòng: không phải? Không phải vì sao phải vội vàng giải thích chứ? Lẽ nào ta không biết ngươi giải thích để che giấu sao? Đừng tưởng biểu tình kinh ngạc của ba người các ngươi qua được mắt ta. Nhưng các ngươi muốn lừa ta thì ta cứ chơi đùa với các ngươi đi, hừ hừ, chờ ta tìm được chứng cớ, ta muốn xem các ngươi làm sao có thể nói dối ta! Ngay cả đồ đệ của mình cũng không thèm nhận, thật tàn nhẫn mà!
Thân Chính Hoán nhẹ giọng nói: "Ồ, xin lỗi, chỉ là ngữ khí ôn tồn vừa rồi của ngươi rất giống với sư phụ ta cho nên ta mới gọi ngươi là sư phụ" Nói xong Thân Chính Hoán cười trộm trong lòng. Hiện tại hắn đã cơ bản xác nhận ba người này chính là các sư phụ của hắn, trong đầu khó tránh khỏi có chút kích động. Nhưng hắn biết, nếu ở bên cạnh sư phụ, ngày hôm nay mình phải biểu hiện cho thật tốt, bằng không thì không có mặt mũi nào mà nhận bọn họ!
Đường Phong nhíu nhíu mày, Thân Chính Hoán luôn là sát thủ lạnh lùng, ngày hôm nay dĩ nhiên lại chỉ vì một câu nói mà xin lỗi? Không phải là hắn đã đoán ra rồi chứ? Bất quá lúc này còn có công việc quan trọng phải làm, Đường Phong cũng không buồn suy nghĩ nữa.
"Chú ý, hình như bọn họ giao dịch xong rồi. Tiểu Khuyển đang loay hoay bên cạnh máy vi tính, có vẻ như đang chuyển khoản." Quan Trí Dũng đột nhiên nói.
Đường Phong nắm thật chặt súng trong tay, nói: "Một lát nữa nghe ta chỉ huy, hiểu chưa?"
Mấy người khác im lặng, chuẩn bị sẵn sàng đón nhận một trận chiến sống mái. Thân Chính Hoán và Quan Trí Dũng đồng thời rút găng tay ra, mười ngón ta đan vào nhau khởi động. Nhìn thấy động tác của Quan Trí Dũng, Thân Chính Hoán hắc hắc cười thầm. Động tác này chính là lúc trước sư phụ dạy cho hắn. Sư phụ nói tay súng bắn tỉa sau một thời gian dài ẩn núp phải hoạt động các ngón tay, làm cho máu tăng tốc độ tuần hoàn, bảo trì độ nhạy bén của hai bàn tay! Tuy rằng đạo lý này rất nhiều người biết, có thể cũng sẽ có nhiều người khác thích cách khởi động này, nhưng động tác này xuất hiện trước mắt hắn nguyên bản đang hoài nghi sẽ rất không bình thường. Trên thế giới không có chuyện trùng hợp như vậy, nếu như thực sự không đúng, chính mình khỏi cần làm sát thủ, trực tiếp ở nhà bán vé số được rồi.
"Đến rồi!" Mười phút sau, Quan Trí Dũng lạnh lùng nói.
Quan Trí Dũng vừa dứt lời, Đường Phong cũng mơ hồ nghe tiếng ô tô khởi động.
"Đều chuẩn bị cho tốt, Thứ Đao tùy thời báo cáo vị trí của mục tiêu, nhìn xem đối phương có mấy chiếc xe." Đường Phong an bài nói.
"Một chiếc Mitsubishi Koshino đi trước, hai chiếc xe tải Container đi ở giữa, đi cuối cùng có thêm một chiếc Mitsubishi Koshino nữa. Mỗi xe tải Container có 3 người bao gồm cả lái xe. Chiếc xe đầu tiên bao gồm cả Tiểu Khuyển tổng cộng 5 người. Chiếc cuối cùng ngồi ngồi trong khoang lái có 15 người, còn có 15 người ngồi trong thùng đựng hàng. " Quan Trí Dũng nhìn một chút rồi nói.
"Lát nữa nghe ta chỉ huy, Thứ Đao phụ trách giết chết tài xế của xe Container đầu tiên, nếu như có thể bắn xuyên táo là tốt nhất, Thân Chính Hoán phụ trách hai xe tải Container, yêu cầu tương đồng. Tả Thủ và ta chuẩn bị đón đánh đám tiểu quỷ tử chạy đến đây!" Đường Phong cấp tốc phân phó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.