Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 219: Sự xuất hiện của Ngụy Lượng

Điên Phong Tàn Lang

04/03/2013

Ra khỏi cửa hàng hoa, Đường Phong lại đi dạo trên phố thêm một lúc nữa, đến lúc cảm thấy chán thì hắn mới bắt xe về nhà.

Vừa ngồi xuống ghế thì chuông điện thoại reo, thấy là số của Vương Thắng, Đường Phong liền bấm nút nhận cuộc gọi.

“A lô, Hữu Thủ, có chuyện gì vậy?”. Đường Phong dựa lưng vào ghế sôpha, bình đạm hỏi.

“Lão đại, ở đây có mấy tên tiểu tử nói là anh bảo chúng đến tìm tôi, có phải là có chuyện này không?”. Vương Thắng trước đó không ở Black Datura, ban ngày Black Datura không kinh doanh, nhưng do là tổng bộ của HHX, nên ban ngày cũng mở cửa.

Mấy người thanh niên đó sau khi đến Black Datura thì trong lòng cảm thấy vô cùng kích động, đẩy cửa chuẩn bị bước vào, ai ngờ liền bị các tiểu đệ của HHX đuổi ra ngoài, đợi họ nói rõ mục đích đến đây liền bị các tiểu đệ của HHX khinh thường cực độ, họ không hề tin lời của mấy người này, dễ dàng như vậy có thể có được sự chấp nhận của Tử Thần? Đúng là nói đùa.

Đối diện với bộ dạng hung thần của các tiểu đệ HHX, mấy người thanh niên này tuy sợ hãi, nhưng vẫn không muốn từ bỏ cơ hội. Sự kiên trì của họ cuối cùng đã chọc giận các tiểu đệ của HHX, một đám người to khỏe lao đến vây mấy người này ở giữa đập cho một trận nên thân.

Chính tại lúc đó, Vương Thắng mang theo mấy tiểu đệ vừa từ sân huấn luyện quay về, thấy cảnh tượng đó thì mới hỏi, sau khi nghe xong mấy người đó nói Vương Thắng trau mày, tuy hắn không tin lắm đó là ý của Tử Thần, nhưng nhìn mấy người này không giống như là đang nói dối, cuối cùng Vương Thắng đành bảo họ đợi ở bên ngoài, còn hắn gọi điện cho lão đại hỏi một chút, có phải là thật hay không thì gọi một cú điện thoại là biết ngay.

Đường Phong nở một nụ cười, không ngờ mấy tên tiểu tử này lại nóng vội đến vậy, người vẫn còn đang bị thương mà đã trực tiếp đi tìm Hữu Thủ, hắn ra tay mạnh thế nào bản thân hắn biết rất rõ, tuy chỉ dùng mấy phần sức lực, nhưng cũng đủ để mấy tên đó chịu không thấu.

“Là tôi bảo chúng đến, như thế này đi, hiện giờ tôi đang ở nhà, cậu cho người lái xe đưa chúng đến đây, mấy tên nhóc này cũng thú vị lắm”. Đường Phong bình đạm nói.

Nghe được chính xác là ý của lão đại, Vương Thắng ừm một tiếng, cho hai tiểu đệ lái xe đưa mấy người thanh niên đó về biệt thự, hắn không đi cùng, lúc này hắn vẫn đang bận, hôm nay là tết dương, hắn phải xắp xếp hoạt động cho các huynh đệ vào buổi tối.

Ngồi trên xe, mấy người thanh niên này đều cảm thấy rất căng thẳng, Vương Thắng không nói gì với họ cả, chỉ bảo họ lên xe đưa đến một nơi nào đó. Không những thế, lúc Vương Thắng nói trên mặt hắn không chút biểu lộ tình cảm nào cả, thậm chí còn có chút bộ dạng hung dữ, họ hoàn toàn không biết đó là do Vương Thắng cố tình giả vờ vậy để dọa cho họ một trận, lúc này ngoài căng thẳng ra thì nhiều hơn là sự sợ hãi, họ không biết mình đang bị đưa đi đâu, nhưng nghĩ đến Tử Thần thì trong lòng chúng bỗng cảm thấy có chút chắc dạ, nếu như Tử Thần lão đại muốn gây phiền phức cho họ, hoàn toàn không cần phải như thế này.

Trên quãng đường hơn 30 phút từ Black Datura đến biệt thự, mấy người thanh niên này không nói gì, hai tiểu đệ ngồi ở phía trên cũng không thèm để ý đến họ, chỉ quan tâm đến nói chuyện của họ, xem mấy người thanh niên này như không khí.

Đến biệt thự, những tiểu đệ ở biệt thự đã nhận được thông báo của Đường Phong, sau khi đưa mấy người đó đến đại sảnh thì đi ra ngoài.

Đường Phong lúc này trên tay đang cầm tờ báo xem tin tức trên đó, biết mấy người này đến nhưng hắn không thèm để ý đến, cứ đọc báo của mình.

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trước mắt, trong lòng mấy người thanh niên này tràn đầy sự kích động, thấy Đường Phong không để ý đến mình, họ cũng không dám lên tiếng, ngoan ngoãn đứng ở một bên nhìn Tử Thần.

Xem báo xong, Đường Phong thở ra một hơi vứt tờ báo lên mặt bàn, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn họ, cười nói: “Vừa nãy ở Black Datura chịu không ít thiệt thòi phải không?”. Mấy người này lúc này đều là mặt mũi bầm dập, rất rõ ràng là vừa bị mấy tiểu đệ của HHX chào hỏi một trận.



Mấy người thanh niên này khi đối diện với thần tượng trong lòng họ là Đường Phong thì đến thở mạnh cũng không dám, đều lắc lắc đầu ý nói là không sao cả.

Đường Phong khẽ cười một tiếng, sau đó chỉ vào ghế sôpha, nói: “Ngồi đi”.

Mấy người thanh niên ngơ ngác nhìn nhau, không ai dám ngồi xuống, đúng là nói đùa, người trước mặt này là Tử Thần, ai dám ngồi bên cạnh anh ấy?

“Tôi không thích nhắc lại lời mình nói, càng không thích ngẩng đầu nhìn người khác”. Đường Phong khẽ trau mày, trước đó tên tiểu từ này rất là rắn rỏi, bản thân mình cũng chính là nhìn vào điểm đó của hắn, hiện nay sao tên tiểu tử này lại sợ hãi đến vậy? Chẳng nhẽ mình nhìn nhầm?

Mấy tên tiểu tử đó thấy Đường Phong nói vậy thì vội vàng ngồi xuống, Đường Phong nhìn tên cầm đầu, nói: “Cậu tên là gì?”.

“Tử…Tử Thần lão đại, tôi tên là Ngụy Lượng, mọi người đều gọi tôi là Lượng Tử”. Người thanh niên đó khi đối diện với Đường Phong rõ ràng là có chút căng thẳng, đến giọng nói cũng có chút run run.

Đường Phong gật gật đầu, sau đó nhìn hắn, nói: “Các cậu đi đi, hôm nay coi như là chưa đến đây, những lời trước đó ta nói với các cậu toàn bộ rút lại”.

Mấy thanh niên này bỗng ngớ người ra, hiện nay sắp thực hiện được mục tiêu phấn đấu bấy lâu, sao lại biến thành như thế này?

“Tử Thần lão đại, anh..anh đây là có ý gì vậy?”. Ngụy Lượng vội vàng hỏi.

Đường Phong cười nhạt một tiếng, uống một ngụm trà, sau đó dựa vào thành ghế sôpha, nhìn cũng không nhìn Ngụy Lượng một cái, nói: “Bởi vì ta đã nhìn sai người, vốn dĩ ta cho rằng các cậu rất có khí phách, rất có lòng gan dạ, hiện nay thấy thì cũng chỉ như vậy mà thôi, những người giống như các cậu, HHX không cần”.

Nghe thấy Đường Phong nói vậy, Ngụy Lượng lập tức đứng dậy, nói: “Tử Thần lão đại, chúng tôi có gan, thật đấy! Cái gì chúng tôi cũng dám làm!”.

Đường Phong hơi có vẻ khinh thường, nói: “Nhìn thấy ta đến giọng nói còn run run, đó chính là sự gan dạ của các cậu sao?”.

Ngụy Lượng kể cả là có sợ Đường Phong hơn đi chăng nữa thì lúc này trong lòng cũng cảm thấy rất không sảng khoái, không có ai thích mình bị khinh thường cả, nhất là bị thần tượng của mình khinh thường! Ngụy Lượng trầm giọng xuống, nói: “Tử Thần lão đại, huynh đệ chúng tôi đã rất căng thẳng, điều này tôi thừa nhận, nhưng điều đó hoàn toàn không có nghĩa là chúng tôi không có sự can đảm! Thấy căng thẳng khi gặp anh là bởi vì anh là thần tượng của chúng tôi, gặp được thần tượng thì tất nhiên chúng tôi sẽ cảm thấy căng thẳng”.

Nghe hắn nói như vậy, trong lòng Đường Phong cũng thấy vui vui, không ngờ mình cũng có fan hâm mộ, Đường Phong quay đầu lại nhìn Ngụy Lượng một lát, nói: “Nói cho ta biết cậu tại sao lại ra ngoài làm làm côn đồ?”.

Ngụy Lượng liếc nhìn mấy người huynh đệ của mình, sau đó nhìn Đường Phong, nói: “Mấy người chúng tôi vốn dĩ là học sinh của trường kĩ thuật Hồng Tinh, năm ngoái có mấy tên đầu gấu đến trường chúng tôi cướp tiền của các bạn học, chúng tôi nhìn không thuận mắt thế là lao lên đánh chúng. Lúc đó chúng tôi vì quá tức giận, không cẩn thận đánh mấy tên đó bị thương nặng, kết quả là bị cảnh sát bắt, trường vì muốn thoái thác trách nhiệm liền đuổi học bọn tôi”.

“Điều kiện gia đình mấy người chúng tôi đều không tốt, cộng thêm ở trường cũng chẳng học được thứ gì ra hồn, căn bản không thể tìm được việc làm. Sau đó vì không muốn tăng thêm gánh nặng cho bố mẹ, mấy người chúng tôi bắt đầu ra ngoài thu phí bảo vệ, hoặc nhận tiền để giúp người ta đánh nhau, lang thang ở ngoài hơn một năm, người mà chúng tôi sùng bái nhất chính là anh, hồi đó lúc HHX tuyển người chúng tôi cũng đã đi, nhưng đáng tiếc đều bị loại”.



Trên mặt Đường Phong từ đầu đến cuối đều nở nụ cười nhạt, điều này làm cho Ngụy Lượng không thể nhìn ra được trong lòng hắn đang nghĩ gì, thấy Ngụy Lượng nói xong, Đường Phong nói: “Bây giờ có hối hận không?”.

Ngụy Lượng hơi ngơ người, sau đó cười khổ một tiếng, nói: “Hối hận ư? Có lẽ vậy, nhưng thế giới này không có bán thuốc hối hận, chúng tôi đã quen với cuộc sống trong xã hội, nếu như cho tôi một cơ hội để lựa chọn lại, tôi nghĩ chúng tôi sẽ vẫn lựa chọn như vậy”.

Đường Phong gật gật đầu, nói: “Ngồi đi”.

Nghe thấy Đường Phong nói vậy, trong lòng Ngụy Lượng liền vô cùng mừng rỡ, Tử Thần lão đại nói như vậy, chứng tỏ mình vẫn còn có cơ hội.

“Tuổi của các cậu đều không lớn, mà còn có người nhà, HHX tuy là tổ chức xã hội đen, nhưng cũng tuyệt đối không làm hư hỏng con nhà người ta, ta thấy thôi vậy. Xã hội đen không giống như những trò đấm đá vặt vãnh bình thường của các cậu, làm xã hội đen bất kì lúc nào cũng có thể mất mạng! Ta không muốn đến lúc đó người nhà của các cậu đến tìm HHX đòi người”. Đường Phong lắc lắc đầu, nói.

Nghe thấy Đường Phong nói như vậy, mấy người thanh niên lập tức đều im lặng, họ cũng chỉ mới hơn 20 tuổi, tuy không ít hơn Đường Phong là bao, nhưng trong mắt của Đường Phong, họ vẫn chỉ là những đứa bé mới lớn. Trong lòng bọn họ cũng biết rất rõ ràng, những lời Đường Phong nói đều là thật, bình thường bọn họ ở ngoài đánh nhau đã làm cho người nhà vô cùng lo lắng, nếu như thật sự gia nhập xã hội đen, nhỡ sau này xảy ra chuyện gì thì không biết người nhà sẽ thế nào nữa.

Nhìn bộ dạng thất thểu của mấy người, trong lòng Đường Phong bất giác cảm thấy ngưỡng mộ chúng, đám nhóc này đúng là sống trong phúc mà không biết hưởng thụ! Biết bao nhiêu người khát vọng được ở bên cạnh người nhà mình nhưng không có cách nào thực hiện được, còn bọn chúng thì lại không biết trân trọng.

“Các cậu đi đi”. Đường Phong nói xong trực tiếp đứng dậy bước lên lầu.

Ngụy Lượng nhìn theo bóng dáng của Đường Phong, ánh mắt của hắn là cực kì phức tạp, hắn thật sự rất muốn được gia nhập HHX, hắn biết đó hoàn toàn không phải là sự nông nổi nhất thời, cuộc đời lang bạt hơn một năm này làm cho hắn cảm thấy hắn từ lúc sinh ra đã chỉ có thể đi theo con đường này. Nhưng nhìn ánh mắt của những huynh đệ bên cạnh mình, Ngụy Lượng thở dài một hơi đứng dậy rời khỏi biệt thự.

Quay trở về thư phòng, Đường Phong cầm điện thoại gọi cho lão Mã.

“Alo, lão đại, có chuyện gì vậy?”. Lão Mã lúc này đang ở trong phòng làm việc để xử lí nghiệp vụ, thời gian này lão Mã bận đến tối tăm mặt mày, nhưng trong lòng lão Mã thì rất hài lòng, xét cho cùng thì lão đại cho hắn 5% cổ phần, HHX làm ăn càng lãi thì lợi ích thu được của hắn càng lớn. Vì lợi ích của mình, lão Mã đương nhiên là sẽ tận tâm tận lực phục vụ cho HHX rồi.

“Gần đây công ty thế nào?”. Mấy ngày gần đây trong thành phố XA, chỗ nào cũng thấy quảng cáo của tập đoàn Hoa Hưng, nhìn thấy những thành tích đạt được như hiện nay của tập đoàn Hoa Hưng, tuy Đường Phong không đích thân tham dự điều hành, nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy có một chút gì đó cảm giác thành tựu.

“Doanh thu gần đây của công ty không tồi, sự đầu tư trước đây hiện nay về cơ bản đã thu hồi lại được, công trình kì 1 hiện nay của hoa viên Hoa Hưng số 1 đã được xây dựng xong. Tất cả 1200 căn hộ đã bắt đầu được bán ra, do chúng ta ngay từ lúc bắt đầu đã xây dựng về hướng mục tiêu khu nhà ở thứ nhất của Tây Bắc, thành quả hiện nay là rất khả quan, chỉ trong ba ngày mà đã được đặt mua trước đến gần 1 nửa. Công ty điện tử Chính Tân cũng đang dần dần ổn định, mấy hôm trước vừa kí một hợp đồng trị giá 120 triệu với tập đoàn máy tính lớn nhất trong nước là công ty Sáng Tưởng, lợi nhuận khoảng 1000 vạn, tuy kiếm không nhiều, nhưng lần hợp tác này rất thuận lợi, công ty điện tử Chính Tân sẽ kề vai với các công ty sản xuất điện tử hàng đầu trong nước. Còn về công ty giải trí Hoa Hưng, tôi sự định sau khi đón tết xong sẽ bắt đầu dồn lực phát triển thị trường giải trí ở tỉnh N và thị trường giải trí ở các thành phố khác của tỉnh SX. Hiện nay tôi đã bắt đầu cho người đi điều tra, đợi đón năm mới xong về cơ bản là có thể xây dựng được lịch trình làm việc. Nói một cách tổng thể, sự phát triển hiện nay của tập đoàn Hoa Hưng là rất tốt, nếu cứ tiếp tục như thế này tôi thật sự không dám nghĩ trong tương lai tập đoàn Hoa Hưng sẽ như thế nào nữa”.

Nghe giọng nói vui sướng của lão Mã, trên mặt Đường Phong cũng là không dứt nụ cười, sự phát triển của tập đoàn Hoa Hưng đúng là rất thuận lợi, có điều đó là bởi vì có sự hẫu thuẫn của nguồn vốn khổng lồ! Nếu như không phải là sự đầu tư vô cùng lớn của Đường Phong trước giờ, thì tập đoàn Hoa Hưng tuyệt đối không thể có được thành tích như hiện nay! Cho dù là hiện nay, tiền vốn được đầu tư vào tập đoàn Hoa Hưng vẫn chưa thu hồi được hoàn toàn!

Đối với tập đoàn Hoa Hưng, cảm xúc lớn nhất của Đường Phong chính là có tiền thì dễ làm việc! Có tiền vốn khổng lồ làm hậu thuẫn, tập đoàn Hoa Hưng ngay từ lúc bắt đầu đã chưa từng phải sầu não về vấn đề tiền bạc, căn bản không hề suy nghĩ đến vấn đề lỗ hay lãi, điều này nếu như đặt ở địa vị một doanh nghiệp bình thường, là tuyệt đối không thể xảy ra, kể cả là họ muốn chơi kiểu đầu tư dài hạn như vậy thì cũng không phải ai cũng đều có năng lực này. Tập đoàn Hoa Hưng ngay từ lúc khởi điểm đã hơn hẳn các đối thủ khác, còn cần phải lo lắng đến sự phát triển sau này sao?

“Ừm, tình hình của Vạn Khoa thế nào rồi?”. Đường Phong nhẹ nhàng hỏi, đó mới là mục đích chính của hắn khi gọi điện cho lão Mã.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook