Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 123: Vây Trần Sáng

Điên Phong Tàn Lang

04/03/2013

“Nhưng anh còn đáp ứng Hắc Long Hội, để bọn họ tới phát triển ở Tây Bắc, đây khong phải là dẫn sói vào nhà sao?” Trần Sáng có chút bất mãn nói.

Hướng Vĩ cười lạnh hai tiếng nói: “Hừ hừ, xử lý Tôn Lão Đầu xong, chờ ta trở thành người lãnh đạo của tập đoàn Tôn Thị thì cả Tây Bắc này đều nằm trong tây ta! Tuy Hắc Long Hội rất mạnh nhưng dù sao thì đây vẫn là nước Z, cho dù chúng ta có để bọn họ tới phát triển ở Tây Bắc thì bọn họ có thể làm được gì? Cường long bất áp địa đầu xà, cho dù bọn họ đến đây cũng phải tuân theo chúng ta.”

“Nói như vậy không sai, có điều…” Ngữ khí của Trần Sáng vẫn có chút lo lắng.

“Câm miệng, quyết định của ta khi nào tới lượt cậu bình phẩm? Nhớ kỹ thân phận của mình, làm cho tốt chuyện cảu cậu đi! Hừ!” Nói xong, Hướng Vĩ cũng rời khỏi phòng, mà Trần Sáng cũng thở dài đi ra ngoài, gian phòng bên cạnh trở nên yên tĩnh.

Đường Phong nhíu mày, tháo tai nghe đặt xuống bàn. Tên Hướng Vĩ này thật là ngủ ngốc Hắc Long Hội đưa ra đề nghị muốn được phát triển ở Tây Bắc hẳn là có âm mưu! Vậy mà hắn vẫn không nhận ra, tự cho là mình đúng! Thật không biết là có phải trời sinh chỉ số thông minh của hắn quá thấp hay là hắn quá tự đại.

Xoa xoa lông mày, Đường Phong nhìn Quỷ Diện nói: “Vừa rồi Hướng Vĩ, Trần Sáng và một đầu mục của Hắc Long Hội ở bên cạnh hội họp vowus nhau. Trước kia ta đã biết nơi này là địa bàn của Hướng Vĩ nên sắp xếp người trà trộn dò thám ở đây, chỉ là chưa kịp nói cho mọi người biết.” Chuyện tình của Ám Lang hắn cũng không định nói cho ai biết, không phải là hắn không tín nhiệm mà là vì chưa tới lúc.

Quỷ Diện gật đầu nói: “Thì ra là nhờ vậy mà anh tìm được em. Có điều Hướng Vĩ này lại cấu kết với Hắc Long Hội, có phải là hắn có âm mưu gì hay không?”

Đường Phong nhẹ gật đầu: “Đâu chỉ là âm mưu, nếu như hôm nay không tới đây thì không bao lâu nữa Hoa Hưng Xã của chúng ta thật sự sẽ biến mất. Mà Tây Bắc cũng sẽ rơi vào tay của Hắc Long Hội” Đường Phong cũng không phải là người thích nói chuyện giật gân, nhưng mà nếu như không phải hôm nay hắn tới đây đúng lúc, nghe được kế hoạch của Hướng Vĩ thì Hoa Hưng Xã chắc chắn sẽ gặp đại nạn! Đường Phong không khỏi cảm thán vận khí của mình.

“Lần đầu tiên thấy hắn ta đã thấy hắn không phải là người tốt, không ngờ lại là bây giờ lại cùng với Uy Nhân cấu kết, thật sự không thể tha thứ!” Quỷ Diện bi phẫn nói, người trong nước ai cũng đều vô cùng căm hận Uy Nhân.

Sắc mặt Đường Phong cũng rất âm trầm, Hướng Vĩ Cấu kết cùng với Hắc Long Hội, định mưu hại Tôn lão gia tử, thật sự là chán sống rồi! Tôn lão gia tử hiện giờ là gia gia của hắn, một mực chiếu cố, chăm lo cho hắn. Vô luận như thế nào thi hắn phải bảo vệ Tôn lão gia tử thật tốt!

Cẩn thận suy nghĩ xong, Đường Phong cũng không quá lo lắng. Nếu như không biết trước thì với thủ đoạn ám sát của Hắc Long Hội có lẽ bọn họ có thể thành công được nhưng mà bây giờ thì khác rồi. Hắn đã biết trước rồi thì cũng sẽ có cách giết chết người của Hắc Long hội! Hắc Long Hội tuy không thiếu tinh anh nhưng cũng không đáng lọt vào mắt mấy người Đường Phong. Mà thủ hạ của Tôn lão gia tử cũng không thua kém gì người của Hắc Long Hội! Chỉ cần bố trí cẩn thận mộ chút thì Hắc Long Hội chắc chắn không có cơ hội nào.

“Lão đại, bây giờ nên làm sao?” Quỷ Diện trong lòng rất muốn báo thù nhưng Đường Phong còn ở đây thì hắn không thể xông thẳng ra ngoài, cầm đao tìm Trần Sáng liều mạng, cho dù hắn làm thì Đường Phong cũng sẽ ngăn lại.

Đường Phong nhìn Quỷ Diện thật sâu rồi nói: “Quỷ Diện, cậu có tín nhiệm ta không?”

“Có!” Quỷ Diệm không chút do dự nói.

Đường Phong vỗ vỗ vai hắn nói: “Tốt lắm, hiện tại không phải là lúc động thủ, có điều ta cam đoan, đêm nay sẽ giao Trần Sáng cho ngươi tự mình xử lý.”

Quỷ Diện nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu. Kỳ thật khi nào ra tay cũng không quan trọng. Hắn chỉ muốn giết Trần Sáng, báo thù cho Quang Tử. Lão đại đã nói như vậy thì nhất định là có đạo lý trong đó.

Diện thoại của Đường Phong reo lên, là Quang Trí Dũng gọi báo rằng bọn họ đã bắt được Yamamoto và bốn vệ sĩ của hắn. Trong giọng nói ẩn ẩn ngữ khí chưa thỏa mãn, hiển nhiên chỉ bắt có mấy người này chưa đủ để hắn đã ghiền.

Tai nghe trên bàn đột nhiên vang lên tiếng động khẽ, Đường phong vội cầm tai nghe đeo lên tai, liền nghe thấy giọng của Ám Lang.

“Này, Tử Thần, có ai không? Mẹ kiếp!”



Đường Phong đưa tay nắm lấy tai nghe, bấm vào một cái nút ở trên đó nói: “Nói!”

“A! Anh vẫn còn ở đây. Em gọi lâu như vậy mà không thấy trả lời, còn tưởng rằng anh ném cái này đi rồi. Đây là đồ tốt em lấy được từ trong quân đội, một cái có giá hơn vạn đồng, lát nữa anh còn phải trả lại cho em.” Ám Lang thở phào nói.

“Biết rồi, có việc gì nói mau!” Đường Phong thầm cảm thấy có chút buồn cười, thứ này đích xác là bộ đàm của quân đội dùng trong tác chiến, trong quân đội cũng chỉ có chừng đơn vị được trang bị cái này. Công năng rất tiên tiến, có thể duy trì liên lạc trong phạm vi năm kilomét, hơn nữa có thể nối liền với thiết bị nghe trộm, rất hữu dụng.

“Yamamoto bị người của anh bắt đi, Hướng Vĩ thì rời đi rồi, còn Trần Sáng thì sẽ ở đây tới một giờ mới rời đi. Hiện giờ cũng không có chuyện gì của em, em sẽ rút đi trước. Vừa rồi số sáu có gọi điện nói có một ít trang bị mới, em phải về xem qua, tránh bị mua phải hàng dỏm.” Ám Lang từ sau khi đi theo Đường Phong thì có rất nhiều đất dụng võ, cả người cũng thay đổi rất nhiều, biểu hiện rõ ràng nhất càng ngày càng nói nhiều!

Mắt Đường Phong sáng lên nói: “Tốt lắm, ta biết rồi!” Đường Phong lại ấn vào nút ở trên tai nghe nói. Sau đó lại nhìn đồng hồ trên tay mình, lúc này đã gần tới một giờ rồi, hắn cười lạnh nhìn Quỷ Diện nói: “Đi thôi, cậu có thể báo thù ngay bây giờ!”

Hai người liền đứng lên rời khỏi hộp đêm, tiến về mấy cái xe ở bên kia đường.

“Lão đại!’ Quan Trí Dũng nhìn thấy Đường Phong thì hô lên một tiếng.

“Uhm, Yamamoto…..?” Đường Phong hỏi.

Quan Trí Dũng cười cười nói: “Tả Thủ đang trông chừng, ta sợ bọn họ nghi ngờ nên bảo mọi người tách ra mỗi người một nơi.

Đường Phong nhẹ gật đầu nói: “Dủy Diện, cậu đã gặp qua Trần Sáng rồi. Đúng một giờ đêm hắn sẽ rời khỏi đây, một lát nữa chúng ta sẽ đi theo hắn, chờ đến khi gặp chỗ vắng người thì sẽ bắt hắn.”

Quỷ Diện gật nhẹ đầu, liền tập nhìn qua cửa kính xe, sợ sơ ý để tiểu tử kia trốn thoát.

Đợi một lát, Đường Phong nhìn lại đồng hồ đã quá một giờ một chút, khi hắn ngẩn đầu lên nhìn ra ngoài thì Quỷ Diện nói: “Lão đại, hắn ra rồi, chính là tên mặc đồ tây màu đen.”

Đường Phong nhìn theo hướng tay của Quỷ Diện thì thấy một người mặc đồ tây màu đen, có hai tiểu đệ dáng vóc cũng không chênh lệch mấy đi theo sau.

Đợi Trần Sáng lái xe rời khỏi bãi đổ xe, tiểu đệ Chấp Pháp Đường liền khởi động ô tô đuổi theo, mà Quan Trí Dũng cũng dùng bộ đàm ở trên xe thông báo cho mọi người.

Chừng nửa giờ sau, Đường Phong thấy con đường bắt đầu trở nên thưa thớt, sợ bị đối phương phát hiện, hắn khẽ nói: “Vượt qua đi, ngăn ở trước xe hắn, để cho mấy anh em ở sau đuổi kịp!”

Tiểu đệ lái xe gật nhẹ đầu, nhấn mạnh ga, xe tải tăng tốc, lao đi rất nhanh, nhanh chóng vươt qua xe của Trần Sáng.

Sau khi kéo dài khoảng cách đủ xa để đảm bảo đối phương sẽ kịp phanh lại, không đụng vào xe mình thì tiểu đệ đạp mạnh chân thắng, dồn sức đánh tay lại, xe tải đánh đuôi một vòng, chắn ngang còn đường. Đường Phong kẻ cười một tiếng nói: “Kỹ thuật không tệ.” Được lão đại khen ngợi, tên tiểu đệ giống như uống thuốc, sắc mặt ửng hồng, cười khúc khích.

Tiểu đệ của Trần Sáng kinh hãi, vội vàng nhân phanh, cuối cùng cách xe khoảng chừng ba mét, tài xế kia thở ra một hơi, mở cửa xe bước xuống quát lên: “Con mẹ mày, có biết lái xe hay không hả?”



Trên xe tải không có ai đáp lại, Quỷ Diện mặt lạnh như tiền mở cửa xe, cầm cương đao đi xuống/

Tên tiểu đệ thấy tình hình không đúng thì liền định vào xe, lái xe bỏ chạy.

“Mày không thấy đường phía sau cũng bị chặn rồi sao?” Trần Sáng lạnh lùng nói. Từ lúc xe tải ngăn trở phía trước thì hắn đã biết là có chuyện rồi, khó trách cả đêm nay mắt phải cứ chớp hoài.

Tiểu đệ nghe Trần Sáng nói vậy vội quay đầu lại nhìn về phía sau, quả nhiên có bảy tám chiếc xe tải không có mở đen chậm rãi đi về phía bọn họ. Mấy anh em Hoa Hưng Xã sợ bì người ta phát hiện bị theo dõi nên không mở đèn, theo sau xe của bọn Đường Phong.

“Lão đại bây giờ phải làm sao?” Một tiểu đệ nhíu mày nói.

“Làm sao bây giờ? Hôm nay chúng ta chắc chắn phải chết rồi! Có điều, ta cũng không thể chết một cách dễ dàng!” Trần Sáng cười lạnh một tiếng, nhìn Quỷ Diện mặt lạnh như tiền đang tiến tới.

Hai tiểu đệ của hắn liếc nhìn nhau, sau đó lấy ra khảm đao, hung ác nói: “Đúng! Cho dù chết cũng phải kéo theo mất tên làm đệm lưng!”

Trong tâm Trần Sáng hiện giờ rất bình tĩnh, mấy năm trước hắn đã không sợ chết, bây giờ hắn cũng không khác gì đã chết một lần rồi. Cho dù có chết thêm một lần nữa cũng không có gì. Có điều người nào muốn hắn chết nhất định sẽ phải trả giá thật nhiều. Hắn bình tĩnh châm điếu thuốc, thuận tay quơ lấy khảm đao bước ra khỏi xe.

“Là mày dụ dỗ Quang Tử nghiện ma túy?” Quỷ Diện giơ đao trong tay lên, lạnh lùng nhìn Trần Sáng nói.

Trần Sáng rít một hơi thuốc, sau đó cười lạnh nói: “Ý mày nói đến thằng ngốc đó sao? Hừ! Là tao thì sao?”

Hắn vừa nói xong thì tám chiếc xe tải ở phía sau cũng đuổi tới, đèn xe đồng thời mở lên, nhất thời quang cảnh trở nên sáng như ban ngày. Bảy mưởi đệ tử Chấp Pháp Đường cầm súng ống trong tay bước xuống, vây quanh Trần Sáng.

Trần Sáng nhìn một màng này, thấy hỏa khí trong tay đối Phương thì hít một hơi, mồ hôi lạnh túa ra, hắn biết hôm nay coi như xong rồi, cho dù có muốn kéo một hai người theo làm đệm lưng cũng không được.

Hắn cười lạnh một tiếng nói: “Thật không ngờ là Trần Sáng của ta lại được coi trọng như vậy. Vì mình ta mà nhiều hỏa khí như vậy. Hoa Hưng Xã thật là rất có năng lực.” Thẳng đến lúc này, Trần Sáng vẫn không quên châm chọc vài câu.

Hứa Cường hai tay không cầm gì hết đi đến trước mặt Trần Sáng, cười cười nói: “Tiểu tử, đối phó với mày thì ta chỉ cần một tay là đủ rồi!”

Trần Sáng cũng rất có lòng tin vào thân thủ của mình, nhếch miệng nói: “Không bằng mày nói mày chỉ cần dùng mấy ngón tay bóp cò là có thể giết được tao đi.”

Hứa Cường cười hắc hắc nói: “Thật không? Đối phó với mày không cần dùng hỏa khí. Mày nếu gặp sống sót qua mười phút dưới tay tao thì tao sẽ thả mày!” Hứa Cường tính tình nóng nảy, lại thêm đã lâu không có đánh nhau với ai nên đã sớm ngứa chân ngứa tay. Nghe nói Trần Sáng còn mạnh hơn Quỷ Diện một chsut tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội hoạt động gân cốt này. Với thân thủ của hắn, người có thể chống đỡ được mười phút cũng không có mấy. Ít nhất là Quỷ Diện cũng không duy trì được năm phút.

Mắt của Trần Sáng sáng lên, hắn không tin là đối phương có thể trong mười phút đánh chết được hắn. Xem ra ông trời vẫn còn thương hắn, cho hắn gặp được người ngông cuồng tự đại như vậy! nhưng vạn nhất đối phương không tuân thủ lời hứa thì sao?

“Hay! Nhưng mà tao làm sao có thể tin mày được?” Trần Sáng có chút lo lắng nói.

“Mày còn có quyền lựa chọn sao? Mày tin hay không không quan trọng, bởi vì mày căn bản không có khả năng chống đỡ được mười phút!!!’ Hứa Cường thấy vẻ mặt hoài nghi của Trần Sáng thì lạnh lùng cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook