Chương 209: Xây dựng địa vị
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
Trận chiến giữa HHX và Nghịch Thiên Hội gần như đã thu hút được sức chú ý của tấ cả các thế lực lớn, sau khi biết được thông tin chính phủ phái quân đội đến trấn áp, tất cả lão đại của các thế lực về cơ bản đều ngay lúc đó bắt đầu trói buộc những tiểu đệ của mình lại, có thể bon chen được đến địa vị hiện nay của họ tự nhiên đều là những người thông minh, họ biết rất rõ chính phủ rất có khả năng sẽ mượn cơ hội lần này để dấy lên phong trào chống xã hội đen. Xét cho cùng thì chuyện lần này đúng là có sức ảnh hưởng quá lớn, nếu như chính phủ muốn dập tắt cơn oán hận của nhân dân, thì chỉ có thể dùng hành động thực tế để chứng minh.
Ngoài ra, lão đại của tứ đại bang phái trong lòng cũng thầm lo lắng, họ khó khăn lắm mới có được quyền tiêu thụ súng đạn, vẫn còn chưa thu hồi lại được vốn bỏ ra, nếu như HHX cứ như vậy xong đời thì họ đúng là oan gia. Có điều, cũng may là Đường Phong đã trở về một cách an toàn, mà lực lượng nòng cốt của Hoa Hưng Xã trong mấy ngày này cũng lục tục được phóng thích, lão đại của tứ đại bang phái lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cũng bắt đầu xem xét lại thực lực của HHX, gặp phải chuyện như vậy mà có thể không chết, có thể thấy đằng sau HHX chắc chắn có người đỡ mọi việc!
Đối với những cuộc điện thoại hỏi thăm liên tiếp không ngừng trong mấy ngày này của các vị lão đại, Đường Phong đều biểu thị sự cảm tạ, nhưng những vấn đề nhạy cảm mà họ nhắc tới thì Đường Phong hoàn toàn bế khẩu không nói gì.
Nghịch Thiên Hội xong đời, hiện nay cả tỉnh N rơi vào tay HHX, mà những người lãnh đạo nòng cốt của HHX cũng đều được phóng thích ra ngoài, cớ của chính phủ là, trải qua điều tra thì thấy những người này đều là bị liên lụy. Tuy mọi người đều biết đó chỉ là cái cớ, nhưng cũng có rất ít người kháng nghị. Trong số quần chúng bình thường thì những người biết thân phận của bọn Vương Thắng là cực ít, còn những người mà biết thân phận của họ thì cũng đại bộ phận lựa chọn sự im lặng, nếu không là sợ đắc tội với HHX, thì cũng là cảm thấy làm như vậy căn bản là không cần thiết.
Nhưng bất luận là như thế nào, hiện nay giới hắc đạo trong nước gần như đều khẳng định địa vị của HHX, đồng thời cũng đều biết phía sau lưng HHX chắc chắn có một nhân vật lớn nào đó nâng đỡ.
Đối với những tin đồn này, Đường Phong hoàn toàn không quan tâm, cũng không làm ra sự giải thích nào. Có lẽ như vậy cũng không tồi, ít nhất làm cho những người có dã tâm trong lòng cũng có chút kiêng nể. Hiện nay HHX tuy là đắc thắng, nhưng cũng là thắng một cách thảm hại, nếu như lúc này có người kiếm cớ sinh sự với HHX thì Đường Phong thật sự cũng không biết làm gì. Huống hồ những kẻ có thể bon chen được với đời thì sau lưng có thể không có vài nhân vật lớn nâng đỡ sao?
Mọi người chẳng qua là đều giữ trong lòng không nói ra mà thôi.
Quan Trí Dũng hiện nay vẫn đang trong thời kì hồi phục, đã có thể xuống giường đi lại, có điều vẫn phải có người đỡ. Vết thương trên người hắn là không nhẹ, trong thời gian một tuần ngắn ngủi là không thể hồi phục hoàn toàn được.
Mấy ngày trước Đường Phong phái Phó Thiên Thủy đến XY đón Quan Trí Dũng về XA, cùng về còn có Nhạc Linh, trải qua chuyện lần này, mối quan hệ giữa Quan Trí Dũng và Nhạc Linh cũng có được bước tiến vùn vụt, cũng coi như là trong cái họa có cái phúc.
Hứa Cường gần đây rất ít nói, hắn biết chuyện HHX lần này suýt chút nữa xong đời là có quan hệ rất lớn tới hắn, nếu như lúc đó hắn lựa chọn nghe lời, thì có lẽ sẽ không xuất hiện tình trạng như vậy.
Đường Phong và các huynh đệ đều không trách cứ hắn, nhưng trong lòng Hứa Cường cảm thấy rất không thoải mái, hắn thà để Đường Phong mắng hắn một trận thậm tệ, hoặc có thể đánh hắn một trận dã man, như vậy thì trong lòng hắn cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút. Nghĩ đến các huynh đệ bị chết do mình sơ xuất mà bị lừa, Hứa Cường lúc nào cũng cảm thấy có lỗi với họ. Mấy ngày này hắn giành thời gian rỗi hắn một mình đi đến một số nhà những huynh đệ vẫn còn có người thân, một mặt mang tiền đến an ủi, mặt khác là đến để sám hối.
Nếu nói hiện giờ ai vui vẻ nhất, có lẽ đó chính là Nhụy Nhi. Sự xuất hiện của Giả Tịnh Tiệp làm cô lúc nào cũng có cảm giác nguy cơ, từ ngày Đường Phong trở về, cô liền không ngừng thúc Đường Phong chuyện kết hôn, Đường Phong không biết làm thế nào đành hứa với cô qua nguyên đán (30 – 12 dương) sẽ làm đám cưới, điều này làm cho Nhụy Nhi rất vui, cô biết Đường Phong là người đàn ông rất có trách nhiệm, nếu như cô kết hôn với Đường Phong rồi, thì hắn sẽ không bao giờ có thể đến với Giả Tịnh Tiệp được nữa.
Một mặt xắp xếp chuyện chuẩn bị thiếp mời, trong lòng Nhụy Nhi vẫn có chút gì đó không yên tâm, hôm đó lúc Đường Phong trở về thì Giả Tịnh Tiệp và Giả Xương Hải đã rời khỏi, Nhụy Nhi cũng không nói với Đường Phong chuyện Giả Tịnh Tiệp trở về, cô không biết làm như vậy là đúng hay sai, cô có chút bất an, nếu như Đường Phong biết được cô giấu hắn chuyện này thì hắn có giận cô không?
Lúc này Đường Phong đang ở trong biệt thự cùng với các nhân vật nòng cốt của HHX mở cuộc họp bàn bạc về sự phát triển của HHX sau này.
“Thích Đao hiện nay bị thương nặng, mọi chuyện ở tỉnh N giao cho Quỷ Diện phụ trách, 4 huynh đệ Pháo Thủ, tiểu Mao, Phong Tử đến giúp đỡ Quỷ Diện. Tỉnh SX tiếp tục do Hữu Thủ phụ trách, Mãnh Tử và Phong tử hiệp trợ Hữu Thủ. Tả Thủ sau khi ăn tết xong sẽ dẫn dắt các thành viên của quân đánh thuê tử thần tiếp tục huấn luyện, đồng thời các cậu có thể nhận một số nhiệm vụ, hiện nay thực lực của quân đánh thuê tử thần đã có thể nhận các nhiệm vụ cấp s trở xuống. Mãnh Tử tiếp tục chịu trách nhiệm huấn luyện cho các tiểu đệ. Tạm thời rút ra trong quân đánh thuê tử thần một số người giỏi giúp cậu cùng huấn luyện, có điều cậu cần phải nhanh nhất có thể đào tạo được một số người có thể dùng được, quân đánh thuê tử thần còn có những việc khác của họ”. Đường Phong nhìn đám đông ở dưới, nói. Những người lãnh đạo của tỉnh N từ trên xuống dưới về cơ bản đều thay đổi một loạt, những người dân bình thường thì cho rằng là do họ không làm tròn trức trách nên mới vậy, còn Đường Phong thì biết rất rõ ràng, một bộ phận nguyên nhân trong đó là do bên trên vì muốn dọn sạch trở ngại cho HHX nên mới đặc biệt làm như vậy.
Những người bên dưới đều gật gật đầu, Vương Thắng nghĩ một lát rồi nói: “Lão đại, tôi cảm thấy lãnh đạo cao cấp của chúng ta hiện nay là quá ít, chỉ dựa vào mấy người này mà muốn quản lí tốt mọi việc ở cả hai tỉnh là quá khó khăn, tôi kiến nghị lựa chọn những huynh đệ có biểu hiện tương đối tốt ở bên dưới đề bạt lên”.
“Ừm, được, các cậu thường xuyên tiếp xúc với những huynh đệ bên dưới, các cậu xem xét rồi lên danh sách giao cho tôi”. Đối với kiến nghị này Đường Phong tự nhiên là không có ý kiến gì, HHX hiện nay thiếu nhất chính là thiếu người lãnh đạo cao cấp.
“Lão đại, hiện nay có rất nhiều người muốn gia nhập HHX, trong đó một bộ phận rất lớn đều là thành viên của Nghịch Thiên Hội, anh xem chúng ta có nên thu nạp một bộ phận hay không?”. Quỷ Diện hỏi.
Đường Phong trau mày nghĩ ngợi, hỏi: “Hiện nay HHX có bao nhiêu thành viên chính thức và thành viên ngoại vi?”.
“Thành viên chính thức có hơn 3 vạn 4 nghìn người, các thành viên ngoại vi đã vượt qua 10 vạn”. Vương Thắng trả lời.
Đường Phong gật gật đầu, nói: “Hiện nay nhân số đã đủ nhiều rồi, tạm thời không suy nghĩ đến việc thu nạp thành viên mới nữa, đối với những thành viên ngoại vi có biểu hiện tốt thì có thể nâng lên làm thành viên chính thức, mười mấy vạn huynh đệ, đây là một con số cực lớn. Đầu tiên chưa nói chúng ta có thể nuôi được càng nhiều người hơn hay không, người nhiều quá cũng chưa chắc là chuyện tốt. Không những không thu nạp thêm, chúng ta còn cần bắt đầu từng bước đào thải, khống chế tất cả các thành viên trong con số khoảng 10 vạn, tỉ lệ giữa các thành viên chính thức và thành viên ngoại vi các cậu xem xét rồi làm, nếu như cả 10 vạn huynh đệ đều có thể trở thành thành viên chính thức thì không gì tốt bằng. Nhưng các cậu phải chú ý, trong quá trình đề bạt người tài cần phải được kiểm định nghiêm ngặt”. Thật ra nếu như muốn khai chiến với một bang phái nào đó, thì những người có thể dùng được ít đến đáng thương, có thể nói, nhiều huynh đệ như vậy nếu có 1/20 số người có thể trực tiếp tham gia chiến đấu đã là không còn gì bằng. Các huynh đệ thủ hạ, tác dụng lớn nhất thực chất chỉ là trông coi địa bàn.
Những người bên dưới đều gật đầu, cốt là cần chất lượng chứ không cần nhiều, đạo lí này họ đương nhiên là biết.
“Đúng vậy, HHX hiện nay uy danh lừng lẫy, rất nhiều huynh đệ đã bắt đầu có hiện tượng tự mãn. Tôi nghe nói có một số người bên dưới lấy danh của HHX để tác oai tác quái. Xem ra chúng ta phải ra tay chỉnh đốn thật nghiêm túc. Thời gian trước vì trận chiến với Nghịch Thiên Hội, đã ồ ạt thu nạp các tiểu đệ, tố chất mỗi người có cao có thấp”. Quỷ Diện hiển nhiên rất tán thành ý kiến của Đường Phong.
“Đối với những loại người như vậy, phát hiện một lần thì trực tiếp cho hắn cút luôn, nếu như hành vi nghiêm trọng xúc phạm đến bang quy thì trực tiếp chấp hành gia pháp, về phương diện này tôi muốn tất cả các huynh đệ của HHX đều cần phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân!”. Đường Phong trau mày nói.
Nói xong hắn quay đầu nhìn Hữu Thủ, nói: “Sắp đến tết Nguyên Đán rồi, việc họp thường niên cũng cần phải bắt đầu chuẩn bị, ta thấy có thể chia làm hai nơi họp, tỉnh SX và N cùng đồng thời tiến hành, tỉnh N do Quỷ Diện chủ trì, cần phải để cho tất cả các huynh đệ đều phải biết rõ, muốn xuất đầu ở HHX không khó, có công tất được thưởng, có lỗi ắt phải chịu phạt!”.
Vương Thắng và Quỷ Diện cùng gật đầu đồng ý.
Đường Phong thấy mọi người không còn vấn đề gì khác, nói: “Hôm nay tôi giới thiệu với mọi người một người, người này thật ra từ lâu đã gia nhập HHX, nhưng do một số nguyên nhân nên vẫn chưa giới thiệu được với mọi người, hiện nay cũng đến lúc rồi”. Nói xong, Đường Phong bấm nút trên điều khiển từ xa, trên màn hình tivi xuất hiện hình ảnh của Ám Lang.
“Chào mọi người, mọi người có thể gọi tôi là Ám Lang. Tôi là đường chủ Ám Đường của HHX, hiện nay đang phụ trách cung cấp các thông tin tình báo cho HHX, do hiện nay đang co việc bận, chỉ có thể thông qua phương thức này để gặp mặt mọi người, hi vọng mọi người có thể thông cảm”. Ám Lang hôm nay nhìn rất có tinh thần, trên người mặc chế phục của HHX, ở ngực áo lấp lánh 4 ngôi sao bạc, cho thấy địa vị thân phận của hắn hiện nay ở HHX.
Những người bên dưới, ngoài Đường Phong ra thì ai đấy đều kinh ngạc. Còn Hứa Cường thì dường như ý thức được điều gì đó, liếc nhìn Ám Lang sau đó cúi đầu xuống không nói gì.
“Tôi biết các huynh đệ đều cảm thấy rất nghi hoặc, Ám Lang gia nhập vào HHX trước lúc chúng ta diệt long chiến thiên nhai, do trước đây thực lực của HHX quá yếu, Ám Lang không được lộ thân phận quá sớm, cho nên cậu ấy trước giờ đều âm thầm hành động. Chúng ta sở dĩ có thể liên tiếp giành được thành công cũng chính là nhờ vào những thông tin tình báo của Ám Lang”. Đường Phong thấy bộ dạng nghi hoặc của mọi người thì liền mở miệng giải thích.
Những người bên dưới đột nhiên đều hiểu ra, trả trách HHX trước giờ đều thuận lợi vậy, chuyện gì lão đại cũng có được thông tin trước. Hóa ra là do có sự tồn tại của Ám Lang. Tiếp đó đám đông chào hỏi Ám Lang một cách nhiệt tình.
Đối với bọn Vương Thắng mà nói, Ám Lang là người lạ, nhưng đối với Ám Lang mà nói, những người có mặt tại đây hắn đều vô cùng quen thuộc. Ngay từ lúc bắt đầu, Ám Lang đã tiến hành điều tra một lượt về họ, đương nhiên đó không phải là ý của Đường Phong, chỉ là bệnh nghề nghiệp của Ám Lang mà thôi, hắn muốn điều tra làm quen một chút những người sau này sẽ cùng sống cùng phấn đấu với hắn.
Sau khi mọi người giải tán, Đường Phong vươn vai một cái đi về phòng nghỉ ngơi. Mấy ngày này hắn cảm thấy rất mệt, trước lúc bọn Vương Thắng được thả ra, chuyện gì cũng là do đích thân hắn làm, đến bây giờ hắn mới thể hội được bọn Vương Thắng ngày thường tại sao lúc nào cũng cằn nhằn như vậy.
Địa vị hiện nay của HHX cơ bản đã được khẳng định, nhìn khắp trong nước, có thể so sánh với HHX thì cũng chỉ có tứ đại bang phái mà thôi. Trong thời gian ngắn ngủi, HHX đã trở thành đạ bang phái thứ năm trong nước!
Vừa về đến phòng thì chuông điện thoại reo lên, nhìn số điện thoại trên màn hình, trên mặt Đường Phong nở một nụ cười, người gọi đến là Phi Phi. Nha đầu này mấy tháng trước bị Tôn lão gia tử cho đi nước ngoài, nói là huấn luyện đặc biệt. Đã lâu lắm rồi Đường Phong không được gặp cô, nói là không nhớ thì là không phải.
“A lô, nha đầu, sao đến bây giờ mới nhớ đến gọi điện cho anh vậy?”. Nghĩ đến việc Phi Phi đi đến mấy tháng rồi mà đây là cuộc điện thoại đầu tiên cô gọi cho hắn, trong lòng Đường Phong có chút không hài lòng.
“Đâu có đâu, người ta chả phải là sợ quấy rầy anh làm việc sao, anh, gần đây thế nào rồi? Có nhớ em không?”. Phi Phi có chút gì đó nũng nịu, có thể nghe được giọng nói của Đường Phong, Phi Phi tự nhiên cảm thấy rất vui. Thật ra trong thời gian này không gọi điện cho Đường Phong, Phi Phi cũng là trong lòng có nỗi khổ khó nói, từ ngày cô bị đưa đến cái hòn đảo chết tiệt này thì điện thoại bị tịch thu, 2 tháng mới có thể được liên hệ một lần, mà ngày hôm nay vừa đẹp chính là ngày liên hệ.
“Cũng bình thường, còn em? Một mình ở bên ngoài cần học biết cách tự chăm sóc bản thân, nếu như không thích thì quay về đi”. Giọng nói của Đường Phong là dịu dàng vô cùng, đối với đứa em này, Đường Phong luôn hi vọng có thể cho nó những điều tốt nhất.
“Anh, anh yên tâm đi, chỗ em ở đây rất tốt, anh không cần lo lắng, đúng rồi, nghe nói anh sắp kết hôn với chị Nhụy Nhi?”. Trước đó Phi Phi gọi điện cho Đường Phong, nhưng Đường Phong đang họp, điện thoại tắt máy, Phi Phi đành gọi điện trước cho chị em của ám thiên sứ, từ trong mồm của họ, Phi Phi biết được một số những chuyện xảy ra gần đây.
“Đúng vậy, sao vậy?”. Đường Phong cười cười, hỏi.
Bên đó im lặng một lát, Phi Phi nhẹ nhàng hỏi: “Anh, chị Tĩnh đã nói rõ với anh chưa? Giữa hai người thật sự là đã kết thúc rồi sao?”.
Đường Phong ngơ ngác, nói: “Tại sao lại nhắc đến cô ấy vậy?”.
“Chị ấy chẳng phải là đã về nước rồi sao? Em nghĩ chắc hai người đã gặp nhau rồi chứ?”. Phi Phi hỏi.
“Cô ấy về nước rồi? Lúc nào vậy? Anh sao lại không biết?”. Đường Phong lập tức bật dậy, trầm giọng hỏi.
“Ả? Anh không biết ư?”.
Ngoài ra, lão đại của tứ đại bang phái trong lòng cũng thầm lo lắng, họ khó khăn lắm mới có được quyền tiêu thụ súng đạn, vẫn còn chưa thu hồi lại được vốn bỏ ra, nếu như HHX cứ như vậy xong đời thì họ đúng là oan gia. Có điều, cũng may là Đường Phong đã trở về một cách an toàn, mà lực lượng nòng cốt của Hoa Hưng Xã trong mấy ngày này cũng lục tục được phóng thích, lão đại của tứ đại bang phái lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cũng bắt đầu xem xét lại thực lực của HHX, gặp phải chuyện như vậy mà có thể không chết, có thể thấy đằng sau HHX chắc chắn có người đỡ mọi việc!
Đối với những cuộc điện thoại hỏi thăm liên tiếp không ngừng trong mấy ngày này của các vị lão đại, Đường Phong đều biểu thị sự cảm tạ, nhưng những vấn đề nhạy cảm mà họ nhắc tới thì Đường Phong hoàn toàn bế khẩu không nói gì.
Nghịch Thiên Hội xong đời, hiện nay cả tỉnh N rơi vào tay HHX, mà những người lãnh đạo nòng cốt của HHX cũng đều được phóng thích ra ngoài, cớ của chính phủ là, trải qua điều tra thì thấy những người này đều là bị liên lụy. Tuy mọi người đều biết đó chỉ là cái cớ, nhưng cũng có rất ít người kháng nghị. Trong số quần chúng bình thường thì những người biết thân phận của bọn Vương Thắng là cực ít, còn những người mà biết thân phận của họ thì cũng đại bộ phận lựa chọn sự im lặng, nếu không là sợ đắc tội với HHX, thì cũng là cảm thấy làm như vậy căn bản là không cần thiết.
Nhưng bất luận là như thế nào, hiện nay giới hắc đạo trong nước gần như đều khẳng định địa vị của HHX, đồng thời cũng đều biết phía sau lưng HHX chắc chắn có một nhân vật lớn nào đó nâng đỡ.
Đối với những tin đồn này, Đường Phong hoàn toàn không quan tâm, cũng không làm ra sự giải thích nào. Có lẽ như vậy cũng không tồi, ít nhất làm cho những người có dã tâm trong lòng cũng có chút kiêng nể. Hiện nay HHX tuy là đắc thắng, nhưng cũng là thắng một cách thảm hại, nếu như lúc này có người kiếm cớ sinh sự với HHX thì Đường Phong thật sự cũng không biết làm gì. Huống hồ những kẻ có thể bon chen được với đời thì sau lưng có thể không có vài nhân vật lớn nâng đỡ sao?
Mọi người chẳng qua là đều giữ trong lòng không nói ra mà thôi.
Quan Trí Dũng hiện nay vẫn đang trong thời kì hồi phục, đã có thể xuống giường đi lại, có điều vẫn phải có người đỡ. Vết thương trên người hắn là không nhẹ, trong thời gian một tuần ngắn ngủi là không thể hồi phục hoàn toàn được.
Mấy ngày trước Đường Phong phái Phó Thiên Thủy đến XY đón Quan Trí Dũng về XA, cùng về còn có Nhạc Linh, trải qua chuyện lần này, mối quan hệ giữa Quan Trí Dũng và Nhạc Linh cũng có được bước tiến vùn vụt, cũng coi như là trong cái họa có cái phúc.
Hứa Cường gần đây rất ít nói, hắn biết chuyện HHX lần này suýt chút nữa xong đời là có quan hệ rất lớn tới hắn, nếu như lúc đó hắn lựa chọn nghe lời, thì có lẽ sẽ không xuất hiện tình trạng như vậy.
Đường Phong và các huynh đệ đều không trách cứ hắn, nhưng trong lòng Hứa Cường cảm thấy rất không thoải mái, hắn thà để Đường Phong mắng hắn một trận thậm tệ, hoặc có thể đánh hắn một trận dã man, như vậy thì trong lòng hắn cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút. Nghĩ đến các huynh đệ bị chết do mình sơ xuất mà bị lừa, Hứa Cường lúc nào cũng cảm thấy có lỗi với họ. Mấy ngày này hắn giành thời gian rỗi hắn một mình đi đến một số nhà những huynh đệ vẫn còn có người thân, một mặt mang tiền đến an ủi, mặt khác là đến để sám hối.
Nếu nói hiện giờ ai vui vẻ nhất, có lẽ đó chính là Nhụy Nhi. Sự xuất hiện của Giả Tịnh Tiệp làm cô lúc nào cũng có cảm giác nguy cơ, từ ngày Đường Phong trở về, cô liền không ngừng thúc Đường Phong chuyện kết hôn, Đường Phong không biết làm thế nào đành hứa với cô qua nguyên đán (30 – 12 dương) sẽ làm đám cưới, điều này làm cho Nhụy Nhi rất vui, cô biết Đường Phong là người đàn ông rất có trách nhiệm, nếu như cô kết hôn với Đường Phong rồi, thì hắn sẽ không bao giờ có thể đến với Giả Tịnh Tiệp được nữa.
Một mặt xắp xếp chuyện chuẩn bị thiếp mời, trong lòng Nhụy Nhi vẫn có chút gì đó không yên tâm, hôm đó lúc Đường Phong trở về thì Giả Tịnh Tiệp và Giả Xương Hải đã rời khỏi, Nhụy Nhi cũng không nói với Đường Phong chuyện Giả Tịnh Tiệp trở về, cô không biết làm như vậy là đúng hay sai, cô có chút bất an, nếu như Đường Phong biết được cô giấu hắn chuyện này thì hắn có giận cô không?
Lúc này Đường Phong đang ở trong biệt thự cùng với các nhân vật nòng cốt của HHX mở cuộc họp bàn bạc về sự phát triển của HHX sau này.
“Thích Đao hiện nay bị thương nặng, mọi chuyện ở tỉnh N giao cho Quỷ Diện phụ trách, 4 huynh đệ Pháo Thủ, tiểu Mao, Phong Tử đến giúp đỡ Quỷ Diện. Tỉnh SX tiếp tục do Hữu Thủ phụ trách, Mãnh Tử và Phong tử hiệp trợ Hữu Thủ. Tả Thủ sau khi ăn tết xong sẽ dẫn dắt các thành viên của quân đánh thuê tử thần tiếp tục huấn luyện, đồng thời các cậu có thể nhận một số nhiệm vụ, hiện nay thực lực của quân đánh thuê tử thần đã có thể nhận các nhiệm vụ cấp s trở xuống. Mãnh Tử tiếp tục chịu trách nhiệm huấn luyện cho các tiểu đệ. Tạm thời rút ra trong quân đánh thuê tử thần một số người giỏi giúp cậu cùng huấn luyện, có điều cậu cần phải nhanh nhất có thể đào tạo được một số người có thể dùng được, quân đánh thuê tử thần còn có những việc khác của họ”. Đường Phong nhìn đám đông ở dưới, nói. Những người lãnh đạo của tỉnh N từ trên xuống dưới về cơ bản đều thay đổi một loạt, những người dân bình thường thì cho rằng là do họ không làm tròn trức trách nên mới vậy, còn Đường Phong thì biết rất rõ ràng, một bộ phận nguyên nhân trong đó là do bên trên vì muốn dọn sạch trở ngại cho HHX nên mới đặc biệt làm như vậy.
Những người bên dưới đều gật gật đầu, Vương Thắng nghĩ một lát rồi nói: “Lão đại, tôi cảm thấy lãnh đạo cao cấp của chúng ta hiện nay là quá ít, chỉ dựa vào mấy người này mà muốn quản lí tốt mọi việc ở cả hai tỉnh là quá khó khăn, tôi kiến nghị lựa chọn những huynh đệ có biểu hiện tương đối tốt ở bên dưới đề bạt lên”.
“Ừm, được, các cậu thường xuyên tiếp xúc với những huynh đệ bên dưới, các cậu xem xét rồi lên danh sách giao cho tôi”. Đối với kiến nghị này Đường Phong tự nhiên là không có ý kiến gì, HHX hiện nay thiếu nhất chính là thiếu người lãnh đạo cao cấp.
“Lão đại, hiện nay có rất nhiều người muốn gia nhập HHX, trong đó một bộ phận rất lớn đều là thành viên của Nghịch Thiên Hội, anh xem chúng ta có nên thu nạp một bộ phận hay không?”. Quỷ Diện hỏi.
Đường Phong trau mày nghĩ ngợi, hỏi: “Hiện nay HHX có bao nhiêu thành viên chính thức và thành viên ngoại vi?”.
“Thành viên chính thức có hơn 3 vạn 4 nghìn người, các thành viên ngoại vi đã vượt qua 10 vạn”. Vương Thắng trả lời.
Đường Phong gật gật đầu, nói: “Hiện nay nhân số đã đủ nhiều rồi, tạm thời không suy nghĩ đến việc thu nạp thành viên mới nữa, đối với những thành viên ngoại vi có biểu hiện tốt thì có thể nâng lên làm thành viên chính thức, mười mấy vạn huynh đệ, đây là một con số cực lớn. Đầu tiên chưa nói chúng ta có thể nuôi được càng nhiều người hơn hay không, người nhiều quá cũng chưa chắc là chuyện tốt. Không những không thu nạp thêm, chúng ta còn cần bắt đầu từng bước đào thải, khống chế tất cả các thành viên trong con số khoảng 10 vạn, tỉ lệ giữa các thành viên chính thức và thành viên ngoại vi các cậu xem xét rồi làm, nếu như cả 10 vạn huynh đệ đều có thể trở thành thành viên chính thức thì không gì tốt bằng. Nhưng các cậu phải chú ý, trong quá trình đề bạt người tài cần phải được kiểm định nghiêm ngặt”. Thật ra nếu như muốn khai chiến với một bang phái nào đó, thì những người có thể dùng được ít đến đáng thương, có thể nói, nhiều huynh đệ như vậy nếu có 1/20 số người có thể trực tiếp tham gia chiến đấu đã là không còn gì bằng. Các huynh đệ thủ hạ, tác dụng lớn nhất thực chất chỉ là trông coi địa bàn.
Những người bên dưới đều gật đầu, cốt là cần chất lượng chứ không cần nhiều, đạo lí này họ đương nhiên là biết.
“Đúng vậy, HHX hiện nay uy danh lừng lẫy, rất nhiều huynh đệ đã bắt đầu có hiện tượng tự mãn. Tôi nghe nói có một số người bên dưới lấy danh của HHX để tác oai tác quái. Xem ra chúng ta phải ra tay chỉnh đốn thật nghiêm túc. Thời gian trước vì trận chiến với Nghịch Thiên Hội, đã ồ ạt thu nạp các tiểu đệ, tố chất mỗi người có cao có thấp”. Quỷ Diện hiển nhiên rất tán thành ý kiến của Đường Phong.
“Đối với những loại người như vậy, phát hiện một lần thì trực tiếp cho hắn cút luôn, nếu như hành vi nghiêm trọng xúc phạm đến bang quy thì trực tiếp chấp hành gia pháp, về phương diện này tôi muốn tất cả các huynh đệ của HHX đều cần phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân!”. Đường Phong trau mày nói.
Nói xong hắn quay đầu nhìn Hữu Thủ, nói: “Sắp đến tết Nguyên Đán rồi, việc họp thường niên cũng cần phải bắt đầu chuẩn bị, ta thấy có thể chia làm hai nơi họp, tỉnh SX và N cùng đồng thời tiến hành, tỉnh N do Quỷ Diện chủ trì, cần phải để cho tất cả các huynh đệ đều phải biết rõ, muốn xuất đầu ở HHX không khó, có công tất được thưởng, có lỗi ắt phải chịu phạt!”.
Vương Thắng và Quỷ Diện cùng gật đầu đồng ý.
Đường Phong thấy mọi người không còn vấn đề gì khác, nói: “Hôm nay tôi giới thiệu với mọi người một người, người này thật ra từ lâu đã gia nhập HHX, nhưng do một số nguyên nhân nên vẫn chưa giới thiệu được với mọi người, hiện nay cũng đến lúc rồi”. Nói xong, Đường Phong bấm nút trên điều khiển từ xa, trên màn hình tivi xuất hiện hình ảnh của Ám Lang.
“Chào mọi người, mọi người có thể gọi tôi là Ám Lang. Tôi là đường chủ Ám Đường của HHX, hiện nay đang phụ trách cung cấp các thông tin tình báo cho HHX, do hiện nay đang co việc bận, chỉ có thể thông qua phương thức này để gặp mặt mọi người, hi vọng mọi người có thể thông cảm”. Ám Lang hôm nay nhìn rất có tinh thần, trên người mặc chế phục của HHX, ở ngực áo lấp lánh 4 ngôi sao bạc, cho thấy địa vị thân phận của hắn hiện nay ở HHX.
Những người bên dưới, ngoài Đường Phong ra thì ai đấy đều kinh ngạc. Còn Hứa Cường thì dường như ý thức được điều gì đó, liếc nhìn Ám Lang sau đó cúi đầu xuống không nói gì.
“Tôi biết các huynh đệ đều cảm thấy rất nghi hoặc, Ám Lang gia nhập vào HHX trước lúc chúng ta diệt long chiến thiên nhai, do trước đây thực lực của HHX quá yếu, Ám Lang không được lộ thân phận quá sớm, cho nên cậu ấy trước giờ đều âm thầm hành động. Chúng ta sở dĩ có thể liên tiếp giành được thành công cũng chính là nhờ vào những thông tin tình báo của Ám Lang”. Đường Phong thấy bộ dạng nghi hoặc của mọi người thì liền mở miệng giải thích.
Những người bên dưới đột nhiên đều hiểu ra, trả trách HHX trước giờ đều thuận lợi vậy, chuyện gì lão đại cũng có được thông tin trước. Hóa ra là do có sự tồn tại của Ám Lang. Tiếp đó đám đông chào hỏi Ám Lang một cách nhiệt tình.
Đối với bọn Vương Thắng mà nói, Ám Lang là người lạ, nhưng đối với Ám Lang mà nói, những người có mặt tại đây hắn đều vô cùng quen thuộc. Ngay từ lúc bắt đầu, Ám Lang đã tiến hành điều tra một lượt về họ, đương nhiên đó không phải là ý của Đường Phong, chỉ là bệnh nghề nghiệp của Ám Lang mà thôi, hắn muốn điều tra làm quen một chút những người sau này sẽ cùng sống cùng phấn đấu với hắn.
Sau khi mọi người giải tán, Đường Phong vươn vai một cái đi về phòng nghỉ ngơi. Mấy ngày này hắn cảm thấy rất mệt, trước lúc bọn Vương Thắng được thả ra, chuyện gì cũng là do đích thân hắn làm, đến bây giờ hắn mới thể hội được bọn Vương Thắng ngày thường tại sao lúc nào cũng cằn nhằn như vậy.
Địa vị hiện nay của HHX cơ bản đã được khẳng định, nhìn khắp trong nước, có thể so sánh với HHX thì cũng chỉ có tứ đại bang phái mà thôi. Trong thời gian ngắn ngủi, HHX đã trở thành đạ bang phái thứ năm trong nước!
Vừa về đến phòng thì chuông điện thoại reo lên, nhìn số điện thoại trên màn hình, trên mặt Đường Phong nở một nụ cười, người gọi đến là Phi Phi. Nha đầu này mấy tháng trước bị Tôn lão gia tử cho đi nước ngoài, nói là huấn luyện đặc biệt. Đã lâu lắm rồi Đường Phong không được gặp cô, nói là không nhớ thì là không phải.
“A lô, nha đầu, sao đến bây giờ mới nhớ đến gọi điện cho anh vậy?”. Nghĩ đến việc Phi Phi đi đến mấy tháng rồi mà đây là cuộc điện thoại đầu tiên cô gọi cho hắn, trong lòng Đường Phong có chút không hài lòng.
“Đâu có đâu, người ta chả phải là sợ quấy rầy anh làm việc sao, anh, gần đây thế nào rồi? Có nhớ em không?”. Phi Phi có chút gì đó nũng nịu, có thể nghe được giọng nói của Đường Phong, Phi Phi tự nhiên cảm thấy rất vui. Thật ra trong thời gian này không gọi điện cho Đường Phong, Phi Phi cũng là trong lòng có nỗi khổ khó nói, từ ngày cô bị đưa đến cái hòn đảo chết tiệt này thì điện thoại bị tịch thu, 2 tháng mới có thể được liên hệ một lần, mà ngày hôm nay vừa đẹp chính là ngày liên hệ.
“Cũng bình thường, còn em? Một mình ở bên ngoài cần học biết cách tự chăm sóc bản thân, nếu như không thích thì quay về đi”. Giọng nói của Đường Phong là dịu dàng vô cùng, đối với đứa em này, Đường Phong luôn hi vọng có thể cho nó những điều tốt nhất.
“Anh, anh yên tâm đi, chỗ em ở đây rất tốt, anh không cần lo lắng, đúng rồi, nghe nói anh sắp kết hôn với chị Nhụy Nhi?”. Trước đó Phi Phi gọi điện cho Đường Phong, nhưng Đường Phong đang họp, điện thoại tắt máy, Phi Phi đành gọi điện trước cho chị em của ám thiên sứ, từ trong mồm của họ, Phi Phi biết được một số những chuyện xảy ra gần đây.
“Đúng vậy, sao vậy?”. Đường Phong cười cười, hỏi.
Bên đó im lặng một lát, Phi Phi nhẹ nhàng hỏi: “Anh, chị Tĩnh đã nói rõ với anh chưa? Giữa hai người thật sự là đã kết thúc rồi sao?”.
Đường Phong ngơ ngác, nói: “Tại sao lại nhắc đến cô ấy vậy?”.
“Chị ấy chẳng phải là đã về nước rồi sao? Em nghĩ chắc hai người đã gặp nhau rồi chứ?”. Phi Phi hỏi.
“Cô ấy về nước rồi? Lúc nào vậy? Anh sao lại không biết?”. Đường Phong lập tức bật dậy, trầm giọng hỏi.
“Ả? Anh không biết ư?”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.