Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào !
Chương 27: Bị Hủy Dung
Cherrie
04/01/2021
Trong căn phòng, Đinh Tiểu Lộ đang cắn răng giằng co với Mộc Hy Nhi, thuốc ngấm dần chân tay cô gần như không còn sức lực.
" Mày nghĩ mày thoát khỏi đây được sao? Thuốc mê sắp phát huy tác dụng rồi." Mộc Hy Nhi đưa khuôn mặt ma quái nhìn Đinh Tiểu Lộ cười nói.
" Tao sẽ không để mày đạt được ý đồ đâu, con khốn!" Đinh Tiểu Lộ giữ chặt tay của Mộc Hy Nhi lên tiếng.
" Aaaaaa"
Đinh Tiểu Lộ vừa nói xong, mũi kim đã đâm thẳng vào bắp tay cô, cô gào lên đau đớn
" Hahahahhaha!"
" Mày tiếp tục cao ngạo nữa đi!" Mộc Hy Nhi đạt được ý đồ, cô ta sung sướng cười phá lên.
Đinh Tiểu Lộ hít thở sâu, ở Mộc Hy Nhi đang mất cảnh giác, cô rút con dao nhỏ trong tay, rạch ngang một đường trên mặt Mộc Hy Nhi.
"Áaaaaaaaa"
Mộc Hy Nhi hét lên đầy đau đớn, cô ta ôm lấy gương mặt mình, vết thương khá sâu, máu chảy không ngừng. Đinh Tiểu Lộ từ từ đứng lên, nhân lúc Mộc Hy Nhi đang hoảng loạn, cô dùng hết sức lực chạy ra ngoài.
" Con điếm, mau đứng lại cho tao! Người đâu mau bắt cô ta lại." Mặt mày Mộc Hy Nhi đã nhiễm đầy máu, cô ta trông như ác quỷ, gào lên dữ dội.
" Có ai không? Làm ơn cứu với!" Đinh Tiểu Lộ yếu ớt, cô thều thào kêu cứu.
Tất cả cửa phòng đều đóng chặt, Đinh Tiểu Lộ dùng sức lực còn lại, cố gắng gõ cửa, nhưng không có ai đáp lại cô. Phía sau Đinh Tiểu Lộ đã có người đuổi theo, cô mệt nhọc lê từng bước chân đã mất cảm giác. Thuốc mà Mộc Hy Nhi tiêm cho cô, dường như đã phát huy tác dụng, cơ thể cô bắt đầu có cảm giác khó chịu.
Như có hàng ngàn, hàng triệu con kiến đang bò lổm ngổm bên trong da thịt của cô. Đinh Tiểu Lộ mặt đã tái nhợt.
" Đau quá, đau quá đi!"
" Mộc Hy Nhi, đồ khốn nạn!" Đinh Tiểu Lộ chà sát da thịt của mình, cô không quên chửi rủa Mộc Hy Nhi.
" Cô ta ở đằng kia!" Bọn người của Mộc Hy Nhi đã đuổi theo kịp, bọn chúng mau chân chạy đến.
Một tên nhanh tay tròng thòng lọng vào cổ Đinh Tiểu Lộ, kéo ngược cô trở lại, lôi cô sền sệt dưới đất. Đinh Tiểu Lộ bị dây thừng siết chặt vào cổ, cô cố gắng nắm lấy sợi dây, tìm kiếm chút không khí. Cô giẫy giụa, nhưng bất lực, thuốc mê cùng thuốc độc đã ngấm vào cơ thể cô.
" Con chó cái! Mày dám hủy dung của tao." Mộc Hy Nhi gấp không chờ nổi, cô ta không màng vết thương trên người mình, đi đến đấm đá vào người Đinh Tiểu Lộ.
Cô chỉ có thể nằm vùng vẫy dưới đất, cho Mộc Hy Nhi đấm đá. Mặc dù bị đánh đau, nhưng Đinh Tiểu Lộ không khóc, cô cắn răng chịu đựng.
" Như vậy thì quá dễ dãi cho mày, tao sẽ treo cổ mày lên. Sau khi mày chết đi, tao sẽ rạch nát mặt mày, gửi mày đến dinh thự của Đông Phương Tước." Mộc Hy Nhi giọng mang theo điên cuồng, cùng thích thú.
" Mang nó treo lên!" Mộc Hy Nhi nhìn thuộc hạ quát lên.
Dây thừng trên cổ Đinh Tiểu Lộ từ từ được kéo cao lên, Đinh Tiểu Lộ chỉ có thể nhắm mắt lại chịu đựng, không ai đến cứu cô, cô sẽ chết ở nơi này.
" Mẹ ơi, lần này con sẽ đến với hai người đây." Đinh Tiểu Lộ tự nói trong lòng, cô buông lỏng hai tay xuống, không còn chống cự nữa.
" Đoàngggg"
Tiếng súng chát chúa vang lên, tên thuộc hạ đang cầm dây kéo Đinh Tiểu Lộ lên ngã xuống đất. Đinh Tiểu Lộ theo đà rơi xuống, Đông Phương Tước đã nhanh như chớp chạy đến đỡ lấy cô.
" Cô không sao chứ? Đinh Tiểu Lộ, cô làm sao vậy?" Hắn cởi dây thừng trên cổ cô ra, tay vỗ mặt Đinh Tiểu Lộ hỏi.
" Tôi đau quá, cô ta đã tiêm thứ gì đó cho tôi." Đinh Tiểu Lộ khó khăn trả lời.
" Tôi đưa cô về!" Đông Phương Tước ôm Đinh Tiểu Lộ lên, hắn giao lại mọi thứ cho Lý Kiệt, rồi chân bước nhanh đi ra ngoài.
" Tước, cô ta hủy dung của em, em muốn cô ta phải chết." Mộc Hy Nhi đang bị Lý Kiệt giữ lại, cô ta hét lớn.
" Tôi nói cho cô biết, Đinh Tiểu Lộ mà có chuyện gì, tôi sẽ moi tim của cô ra, tế cho cô ấy." Đông Phương Tước dừng lại nói, rồi đi thẳng.
Mộc Hy Nhi tay nắm thành quyền, cô ta không thể tin, là Đông Phương Tước lại để ý Đinh Tiểu Lộ nhiều như vậy.
Trên xe, Đông Phương Tước lấy điện thoại gọi cho Hứa quản gia.
" Hứa quản gia, mau gọi cho Louis đến!"
Đông Phương Tước âm thanh gấp gáp nói. Tắt điện thoại, Đông Phương Tước giữ lấy hai tay của Đinh Tiểu Lộ, ngăn không cho cô cào cấu vào da thịt của mình.
" Cố gắng lên, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện gì đâu." Giọng hắn thật ôn nhu nói vào tai cô.
Xe về dinh thự, Louis đã ở đó.
" Lý Kiệt vừa gọi cho tôi, Mộc Hy Nhi đã khai ra loại thuốc mà cô ta sử dụng. Đưa người vào trong, tôi sẽ cố gắng chữa trị cho cô ấy." Thấy Đông Phương Tước bế Đinh Tiểu Lộ xuống xe, Louis tiến lại nói.
Đông Phương Tước gật đầu, nhanh chóng đưa Đinh Tiểu Lộ vào phòng.
" Tôi cần biết thành phần của loại thuốc kia, để làm thuốc giải, bây giờ tôi tiêm thuốc giảm đau cho cô ấy trước." Louis nói, rồi lấy một ống kim, tiêm thuốc cho Đinh Tiểu Lộ.
" Mày nghĩ mày thoát khỏi đây được sao? Thuốc mê sắp phát huy tác dụng rồi." Mộc Hy Nhi đưa khuôn mặt ma quái nhìn Đinh Tiểu Lộ cười nói.
" Tao sẽ không để mày đạt được ý đồ đâu, con khốn!" Đinh Tiểu Lộ giữ chặt tay của Mộc Hy Nhi lên tiếng.
" Aaaaaa"
Đinh Tiểu Lộ vừa nói xong, mũi kim đã đâm thẳng vào bắp tay cô, cô gào lên đau đớn
" Hahahahhaha!"
" Mày tiếp tục cao ngạo nữa đi!" Mộc Hy Nhi đạt được ý đồ, cô ta sung sướng cười phá lên.
Đinh Tiểu Lộ hít thở sâu, ở Mộc Hy Nhi đang mất cảnh giác, cô rút con dao nhỏ trong tay, rạch ngang một đường trên mặt Mộc Hy Nhi.
"Áaaaaaaaa"
Mộc Hy Nhi hét lên đầy đau đớn, cô ta ôm lấy gương mặt mình, vết thương khá sâu, máu chảy không ngừng. Đinh Tiểu Lộ từ từ đứng lên, nhân lúc Mộc Hy Nhi đang hoảng loạn, cô dùng hết sức lực chạy ra ngoài.
" Con điếm, mau đứng lại cho tao! Người đâu mau bắt cô ta lại." Mặt mày Mộc Hy Nhi đã nhiễm đầy máu, cô ta trông như ác quỷ, gào lên dữ dội.
" Có ai không? Làm ơn cứu với!" Đinh Tiểu Lộ yếu ớt, cô thều thào kêu cứu.
Tất cả cửa phòng đều đóng chặt, Đinh Tiểu Lộ dùng sức lực còn lại, cố gắng gõ cửa, nhưng không có ai đáp lại cô. Phía sau Đinh Tiểu Lộ đã có người đuổi theo, cô mệt nhọc lê từng bước chân đã mất cảm giác. Thuốc mà Mộc Hy Nhi tiêm cho cô, dường như đã phát huy tác dụng, cơ thể cô bắt đầu có cảm giác khó chịu.
Như có hàng ngàn, hàng triệu con kiến đang bò lổm ngổm bên trong da thịt của cô. Đinh Tiểu Lộ mặt đã tái nhợt.
" Đau quá, đau quá đi!"
" Mộc Hy Nhi, đồ khốn nạn!" Đinh Tiểu Lộ chà sát da thịt của mình, cô không quên chửi rủa Mộc Hy Nhi.
" Cô ta ở đằng kia!" Bọn người của Mộc Hy Nhi đã đuổi theo kịp, bọn chúng mau chân chạy đến.
Một tên nhanh tay tròng thòng lọng vào cổ Đinh Tiểu Lộ, kéo ngược cô trở lại, lôi cô sền sệt dưới đất. Đinh Tiểu Lộ bị dây thừng siết chặt vào cổ, cô cố gắng nắm lấy sợi dây, tìm kiếm chút không khí. Cô giẫy giụa, nhưng bất lực, thuốc mê cùng thuốc độc đã ngấm vào cơ thể cô.
" Con chó cái! Mày dám hủy dung của tao." Mộc Hy Nhi gấp không chờ nổi, cô ta không màng vết thương trên người mình, đi đến đấm đá vào người Đinh Tiểu Lộ.
Cô chỉ có thể nằm vùng vẫy dưới đất, cho Mộc Hy Nhi đấm đá. Mặc dù bị đánh đau, nhưng Đinh Tiểu Lộ không khóc, cô cắn răng chịu đựng.
" Như vậy thì quá dễ dãi cho mày, tao sẽ treo cổ mày lên. Sau khi mày chết đi, tao sẽ rạch nát mặt mày, gửi mày đến dinh thự của Đông Phương Tước." Mộc Hy Nhi giọng mang theo điên cuồng, cùng thích thú.
" Mang nó treo lên!" Mộc Hy Nhi nhìn thuộc hạ quát lên.
Dây thừng trên cổ Đinh Tiểu Lộ từ từ được kéo cao lên, Đinh Tiểu Lộ chỉ có thể nhắm mắt lại chịu đựng, không ai đến cứu cô, cô sẽ chết ở nơi này.
" Mẹ ơi, lần này con sẽ đến với hai người đây." Đinh Tiểu Lộ tự nói trong lòng, cô buông lỏng hai tay xuống, không còn chống cự nữa.
" Đoàngggg"
Tiếng súng chát chúa vang lên, tên thuộc hạ đang cầm dây kéo Đinh Tiểu Lộ lên ngã xuống đất. Đinh Tiểu Lộ theo đà rơi xuống, Đông Phương Tước đã nhanh như chớp chạy đến đỡ lấy cô.
" Cô không sao chứ? Đinh Tiểu Lộ, cô làm sao vậy?" Hắn cởi dây thừng trên cổ cô ra, tay vỗ mặt Đinh Tiểu Lộ hỏi.
" Tôi đau quá, cô ta đã tiêm thứ gì đó cho tôi." Đinh Tiểu Lộ khó khăn trả lời.
" Tôi đưa cô về!" Đông Phương Tước ôm Đinh Tiểu Lộ lên, hắn giao lại mọi thứ cho Lý Kiệt, rồi chân bước nhanh đi ra ngoài.
" Tước, cô ta hủy dung của em, em muốn cô ta phải chết." Mộc Hy Nhi đang bị Lý Kiệt giữ lại, cô ta hét lớn.
" Tôi nói cho cô biết, Đinh Tiểu Lộ mà có chuyện gì, tôi sẽ moi tim của cô ra, tế cho cô ấy." Đông Phương Tước dừng lại nói, rồi đi thẳng.
Mộc Hy Nhi tay nắm thành quyền, cô ta không thể tin, là Đông Phương Tước lại để ý Đinh Tiểu Lộ nhiều như vậy.
Trên xe, Đông Phương Tước lấy điện thoại gọi cho Hứa quản gia.
" Hứa quản gia, mau gọi cho Louis đến!"
Đông Phương Tước âm thanh gấp gáp nói. Tắt điện thoại, Đông Phương Tước giữ lấy hai tay của Đinh Tiểu Lộ, ngăn không cho cô cào cấu vào da thịt của mình.
" Cố gắng lên, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện gì đâu." Giọng hắn thật ôn nhu nói vào tai cô.
Xe về dinh thự, Louis đã ở đó.
" Lý Kiệt vừa gọi cho tôi, Mộc Hy Nhi đã khai ra loại thuốc mà cô ta sử dụng. Đưa người vào trong, tôi sẽ cố gắng chữa trị cho cô ấy." Thấy Đông Phương Tước bế Đinh Tiểu Lộ xuống xe, Louis tiến lại nói.
Đông Phương Tước gật đầu, nhanh chóng đưa Đinh Tiểu Lộ vào phòng.
" Tôi cần biết thành phần của loại thuốc kia, để làm thuốc giải, bây giờ tôi tiêm thuốc giảm đau cho cô ấy trước." Louis nói, rồi lấy một ống kim, tiêm thuốc cho Đinh Tiểu Lộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.