Hắc Đạo Thiên Kim Xuyên Thành Nữ Phụ
Chương 1: CHƯƠNG 1
PHƯƠNG THẢO
02/09/2016
"A... um" sao đầu mình đau vậy ta , mấy giờ rồi nhỉ.
Nhưng cô cố gắng thế nào thì cũng không thể mở mắt ra dk. Tự dưng có dòng kí ức hiện ra trong đầu cô.
Giờ thì cô mới biết mình đã xuyên vào nhân vật nữ phụ trong tiểu thuyết tối qua mới đọc.
Nữ phụ tên là CỐ TRƯỜNG NINH, cũng tội nghiệp cô nữ phụ này ba mẹ lấy nhau là vì gia tộc.
Mẹ cô yêu ba cô nhưng ông ta lại không quên được người tình cũ nên sau khi sinh anh trai cô ra thì ông ta quay lại với bà ta.
Bà ta cũng có thai khi anh cô sinh ra, bà ta cũng sinh con trai. Mẹ cô có thai sinh ra cô và anh trai sinh đôi.
Sau đó bà ta cũng sinh ra thêm đứa con gái đó chính là nữ chính và là em gái cùng cha khác mẹ của cô.
Ông ta ngày càng ít về nhà, mẹ cô sợ mất đi gia đình nên đã nghỉ làm ở nhà với chồng con nhưng ông ta ngày càng quá đáng đòi ly hôn với mẹ cô.
Bà ta đã gửi những hình ảnh thân mật của 2 người và con cho mẹ cô khiến mẹ cô sinh non em trai cô.
Sau khi ly hôn 4 anh em cô và mẹ đã trở về nhà ông ngoại đổi thành họ của mẹ họ CỐ.
Ông ta đã đưa mẹ con đó về nhưng không được ông nội cô cho phép. Vì việc đó ảnh hưởng đến cả hai gia tộc.
Cô rất ghét nữ chính nên thường xuyên xung đột với cô ta. Nhiều người ghét cô vì bị nước mắt nữ chủ lay động. Cô cướp nam chính nhưng không ngờ kết cục hại cả CỐ gia và bị các nam chủ giết chết.
Đó là phần mà cô đã đọc được trog truyện. Sau khi nhớ lại câu truyện cô ngủ thêm một giấc nữa.
Lúc tỉnh dậy mở mắt ra cô nhìn thấy ba vị phu nhân đag loay hoay làm việc gì đó.
"Khụ khụ" cô tính mở miệng nói chuyện nhưng lại đau họng nên ho. Họ nghe thấy tiếng ho và quay lại trên mặt mừng rỡ khi thấy cô tỉnh lại.
"Ninh nhi con tỉnh rồi"
"Con có khoe không?"
Nhìu câu hỏi được đặt ra khiến cô choáng váng. Cô sợ khi minh mở miệng nói chuyện sẽ làm người khác nghi ngờ vì vậy cô sẽ bắt chước giống trog tiểu thuyết là mất trí nhớ.
"Đây là đâu còn mấy người là ai?" Cô nói chuyện ngây thơ hết sức có thể. Oành oành câu nói của cô như sấm sét giữa trời quang vậy đó.
"Bác sĩ... bác sĩ ơi con của tôi"
"Đừng lo em con bé sẽ không sao đâu" một người khác khuyên nhủ người đang khóc. Sau một hồi bác sĩ kiểm tra xog đưa ra kết luận bệng nhân bị mất trí nhớ tạm thời.
"Tất cả đều tại thằng khốn nạn đó và cô ta" sau khi nghe xong cô đã biết hiện giờ mình 12 tuổi.
Nhưng cô cố gắng thế nào thì cũng không thể mở mắt ra dk. Tự dưng có dòng kí ức hiện ra trong đầu cô.
Giờ thì cô mới biết mình đã xuyên vào nhân vật nữ phụ trong tiểu thuyết tối qua mới đọc.
Nữ phụ tên là CỐ TRƯỜNG NINH, cũng tội nghiệp cô nữ phụ này ba mẹ lấy nhau là vì gia tộc.
Mẹ cô yêu ba cô nhưng ông ta lại không quên được người tình cũ nên sau khi sinh anh trai cô ra thì ông ta quay lại với bà ta.
Bà ta cũng có thai khi anh cô sinh ra, bà ta cũng sinh con trai. Mẹ cô có thai sinh ra cô và anh trai sinh đôi.
Sau đó bà ta cũng sinh ra thêm đứa con gái đó chính là nữ chính và là em gái cùng cha khác mẹ của cô.
Ông ta ngày càng ít về nhà, mẹ cô sợ mất đi gia đình nên đã nghỉ làm ở nhà với chồng con nhưng ông ta ngày càng quá đáng đòi ly hôn với mẹ cô.
Bà ta đã gửi những hình ảnh thân mật của 2 người và con cho mẹ cô khiến mẹ cô sinh non em trai cô.
Sau khi ly hôn 4 anh em cô và mẹ đã trở về nhà ông ngoại đổi thành họ của mẹ họ CỐ.
Ông ta đã đưa mẹ con đó về nhưng không được ông nội cô cho phép. Vì việc đó ảnh hưởng đến cả hai gia tộc.
Cô rất ghét nữ chính nên thường xuyên xung đột với cô ta. Nhiều người ghét cô vì bị nước mắt nữ chủ lay động. Cô cướp nam chính nhưng không ngờ kết cục hại cả CỐ gia và bị các nam chủ giết chết.
Đó là phần mà cô đã đọc được trog truyện. Sau khi nhớ lại câu truyện cô ngủ thêm một giấc nữa.
Lúc tỉnh dậy mở mắt ra cô nhìn thấy ba vị phu nhân đag loay hoay làm việc gì đó.
"Khụ khụ" cô tính mở miệng nói chuyện nhưng lại đau họng nên ho. Họ nghe thấy tiếng ho và quay lại trên mặt mừng rỡ khi thấy cô tỉnh lại.
"Ninh nhi con tỉnh rồi"
"Con có khoe không?"
Nhìu câu hỏi được đặt ra khiến cô choáng váng. Cô sợ khi minh mở miệng nói chuyện sẽ làm người khác nghi ngờ vì vậy cô sẽ bắt chước giống trog tiểu thuyết là mất trí nhớ.
"Đây là đâu còn mấy người là ai?" Cô nói chuyện ngây thơ hết sức có thể. Oành oành câu nói của cô như sấm sét giữa trời quang vậy đó.
"Bác sĩ... bác sĩ ơi con của tôi"
"Đừng lo em con bé sẽ không sao đâu" một người khác khuyên nhủ người đang khóc. Sau một hồi bác sĩ kiểm tra xog đưa ra kết luận bệng nhân bị mất trí nhớ tạm thời.
"Tất cả đều tại thằng khốn nạn đó và cô ta" sau khi nghe xong cô đã biết hiện giờ mình 12 tuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.