Hắc Đạo Thiên Kim Xuyên Thành Nữ Phụ
Chương 26: CHƯƠNG 27
PHƯƠNG THẢO
22/09/2016
Ánh nắng chiếu sáng cả căn phòng có một đôi trai gái ôm nhau ngủ.
"Um.... ngô.... đau quá" những chuyện xảy ra hôm qua nó cứ như thước phim chậm chậm trong đầu cô.
Không ngờ mình lại có thể như vậy. Cô nhìn người đàn ông đang còn ngủ cạnh mình. Cô không biết phải đối mặt với anh sao nữa. Cô luôn xem anh như anh trai mà kính trọng nhưng giờ.
Trong lúc cô đang suy nghĩ mênh mang thì người kia mở đôi mắt dài lười biếng ra. Anh biết có lẽ cô sẽ khó có thể chấp nhận và sẽ không tha thứ cho mình đâu nhưng anh lại không hối hận về việc đó.
Anh ôm cô vào lòng cô chống cự đẩy anh ra thì anh lại càng ôm chặt hơn nữa. Cô đáng anh, mắng anh nhưng anh vẫn không tránh. Hồi lâu khi mệt cô ôm anh khóc. Những giọt nước mắt của cô như kim đâm vào tim anh vậy đó.
"Anh xin lỗi nhiều lắm nhưng anh không hối hận"
"Em chỉ xem anh là anh trai thôi. Bây giờ em biết đối mặt sao với cả nhà đây. Anh nói cho em biết đi"
"Cả nhà biết hết cả rồi em đừng lo với lại tối qua người lớn đi chơi hết rồi giờ trong nhà chỉ có anh em tụi mình thôi"
"Em giờ rối lắm anh hãy cho em thời gian đi"
"Được rồi nhưng anh không muốn chờ quá lâu đâu"
Trong thời gian đó anh chăm sóc cho cô từng ly từng tí từ miếng ăn cho tới giấc ngủ. Cô công nhận anh là người đàn ông tuyệt vời.
Cốc cốc
"Vào đi"
"Ninh nhi anh vô nha!"
"Anh vào đi anh hai"
Anh đi vào đi tới trước mặt cô kéo cô vô lòng. Tối đó 2 anh em nói chuyện gì không có ai biết hơn. Nhưng sang sáng hôm sau cô đã tươi tỉnh hơn hẳn không còn u sầu về những chuyện đã qua nữa.
Đang ăn sáng thì có chuông cửa vang lên. Người tới là mấy anh em nhà Nam Cung.
"Hi chào mọi người" NAM CUNG HUYÊN HUYÊN
"CHÀO"
"Sao mấy người tới đây sớm vậy?" Cố trường hiên
"Có chút việc muốn bàn bạc tụi mình đi lên phòng Minh đi" NAM CUNG LÃNH THIÊN
"OK Công chúa em cứ ăn tiếp đi nhé!" Cả đám con trai đều lên phòng.
"Chán quá à!"
"Có gì làm không?"
"Ngày mốt là tiệc mừng thọ của ông nội mình nên mình đang tính đi mua quần áo đây. Mấy cậu đi chung không?"
"Ok vậy mình sẽ gọi cho mấy người kia nữa"
"Vậy để mình lên nói với mấy anh một tiếng"
"Cốc cốc"
"Vào đi"
"Mấy anh em đi mua sắm đây tối em sẽ về trễ đó"
"Được rồi nhớ mang theo vệ sĩ đi cùng để cầm đồ" CỐ TRƯỜNG HẠO
CÔ ĐI tới hôn má mỗi người một cái rồi đi.
"Um.... ngô.... đau quá" những chuyện xảy ra hôm qua nó cứ như thước phim chậm chậm trong đầu cô.
Không ngờ mình lại có thể như vậy. Cô nhìn người đàn ông đang còn ngủ cạnh mình. Cô không biết phải đối mặt với anh sao nữa. Cô luôn xem anh như anh trai mà kính trọng nhưng giờ.
Trong lúc cô đang suy nghĩ mênh mang thì người kia mở đôi mắt dài lười biếng ra. Anh biết có lẽ cô sẽ khó có thể chấp nhận và sẽ không tha thứ cho mình đâu nhưng anh lại không hối hận về việc đó.
Anh ôm cô vào lòng cô chống cự đẩy anh ra thì anh lại càng ôm chặt hơn nữa. Cô đáng anh, mắng anh nhưng anh vẫn không tránh. Hồi lâu khi mệt cô ôm anh khóc. Những giọt nước mắt của cô như kim đâm vào tim anh vậy đó.
"Anh xin lỗi nhiều lắm nhưng anh không hối hận"
"Em chỉ xem anh là anh trai thôi. Bây giờ em biết đối mặt sao với cả nhà đây. Anh nói cho em biết đi"
"Cả nhà biết hết cả rồi em đừng lo với lại tối qua người lớn đi chơi hết rồi giờ trong nhà chỉ có anh em tụi mình thôi"
"Em giờ rối lắm anh hãy cho em thời gian đi"
"Được rồi nhưng anh không muốn chờ quá lâu đâu"
Trong thời gian đó anh chăm sóc cho cô từng ly từng tí từ miếng ăn cho tới giấc ngủ. Cô công nhận anh là người đàn ông tuyệt vời.
Cốc cốc
"Vào đi"
"Ninh nhi anh vô nha!"
"Anh vào đi anh hai"
Anh đi vào đi tới trước mặt cô kéo cô vô lòng. Tối đó 2 anh em nói chuyện gì không có ai biết hơn. Nhưng sang sáng hôm sau cô đã tươi tỉnh hơn hẳn không còn u sầu về những chuyện đã qua nữa.
Đang ăn sáng thì có chuông cửa vang lên. Người tới là mấy anh em nhà Nam Cung.
"Hi chào mọi người" NAM CUNG HUYÊN HUYÊN
"CHÀO"
"Sao mấy người tới đây sớm vậy?" Cố trường hiên
"Có chút việc muốn bàn bạc tụi mình đi lên phòng Minh đi" NAM CUNG LÃNH THIÊN
"OK Công chúa em cứ ăn tiếp đi nhé!" Cả đám con trai đều lên phòng.
"Chán quá à!"
"Có gì làm không?"
"Ngày mốt là tiệc mừng thọ của ông nội mình nên mình đang tính đi mua quần áo đây. Mấy cậu đi chung không?"
"Ok vậy mình sẽ gọi cho mấy người kia nữa"
"Vậy để mình lên nói với mấy anh một tiếng"
"Cốc cốc"
"Vào đi"
"Mấy anh em đi mua sắm đây tối em sẽ về trễ đó"
"Được rồi nhớ mang theo vệ sĩ đi cùng để cầm đồ" CỐ TRƯỜNG HẠO
CÔ ĐI tới hôn má mỗi người một cái rồi đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.