Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 217: Bắt đầu lên cấp (10)
Nhất thế Phong Lưu
11/12/2013
Bọn họ chính là tiên phong, bọn họ phải nhanh chóng xuất quân, phải mau lên mới được.
“Vâng.” Lập tức mười vị linh hoàng kết hợp thành một trận thế, linh lực của tất cả điên cuồng mà trào ra, tại trận thế linh lực của tất cả một hội tụ tại một điểm .
Chỉ trong khoảnh khắc, linh lực kia từ một dấu chấm nhỏ biến thành lớn dần, từ một quả cầu tuyết bình thường mà điên cuồng mở rộng ra.
“Chết tiệt, ngươi nhanh lên cho ta.” Trong trận thế hoàng kim sư tử thấy vậy,nguyên hình cả người đã khôi phục lại to lớn như thường, tập trung cao độ vào trận thế bên kia.
Mười người đều cùng xuất thủ, nó làm sao có thể chống đỡ.
Gió thổi tứ phương, phía chân trời lưu tinh xẹt qua.
Xa xa, có người điên cuồng đuổi đến phía này.
Phải chống đỡ , chống đỡ , bọn họ nhất định phải vượt qua, phải giết hắn, nếu không sẽ không còn cơ hội, không còn cơ hội nào nữa.
—-
Cùng lúc đó , bảy linh hoàng còn lại cũng đang giao chiến với một người khác….
“Không xong rồi .” Phong Vân đã nhìn thấy xa xa bọn họ đang tập hợp lại thành một trận địa mới, do đó tinh thần nàng bị kích động, một ngụm máu tươi phun ra.
Bất quá trong lúc này, quanh thân Phong Vân được bao vây bởi một trận thế vững chắc.
Cả người cơ hồ đều tắm trong huyết sắc, vết thương đang bị lan ra.
Bảy người đều là linh hoàng cấp bảy, dù cho thế nào nàng cũng phải liều mạng mà chống đỡ, nhưng quả thật vẫn còn kém xa bọn họ.
“Đi, mau lên.” Bảy người kia cũng cảm giác được khí lực khổng lồ kia, do đó bọn họ phải toàn lực liên thủ công kích , đây có thể là trận thế lớn nhất .
Bọn họ cố gắng không kém gì Phong Vân , điên cuồng mà truy đuổi.
Phong Vân thấy vậy, cố nén đau xót, hướng trở về chỗ ngồi.
Sắc trời xanh thẳm, nhưng lại có cảm giác lạnh như băng.
Quả cầu linh lực khổng lồ được hội tụ ở trên bầu trời, giống như thái dương có uy lực vô hạn.
Hoàng kim sư tử đã dốc toàn bộ sức lực của mình, huyết mạch đã sôi sục như muốn trào cả ra ngoài.
Mà phía sau nó, linh lực trên người Mộc Hoàng đang lưu chuyển nhanh chóng, toàn bộ linh lực đã bao quanh hắn, đã đến thời điểm cuối cùng.
“Đi.” Ngay tại lúc giương cung bạt kiếm, trên bầu trời người trung niên rống to một tiếng, mười đại linh hoàng mạnh mẽ di chuyển quả cầu linh lực.
Quả cầu linh lực mang hơi thở của sự hủy diệt, gào thét mà phóng tới chỗ Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử.
“Rống.” Hoàng kim sư tử ngửa đầu thét lớn, linh lực màu vàng chói lóa một vùng trời điên cuồng phóng ra, chống lại quả cầu khổng lồ kia.
Cả bầu trời trong nháy mắt chỉ mang một màu ảm đạm, trong khoảnh khắc đó vạn vật đều không một tiếng động.
“Vâng.” Lập tức mười vị linh hoàng kết hợp thành một trận thế, linh lực của tất cả điên cuồng mà trào ra, tại trận thế linh lực của tất cả một hội tụ tại một điểm .
Chỉ trong khoảnh khắc, linh lực kia từ một dấu chấm nhỏ biến thành lớn dần, từ một quả cầu tuyết bình thường mà điên cuồng mở rộng ra.
“Chết tiệt, ngươi nhanh lên cho ta.” Trong trận thế hoàng kim sư tử thấy vậy,nguyên hình cả người đã khôi phục lại to lớn như thường, tập trung cao độ vào trận thế bên kia.
Mười người đều cùng xuất thủ, nó làm sao có thể chống đỡ.
Gió thổi tứ phương, phía chân trời lưu tinh xẹt qua.
Xa xa, có người điên cuồng đuổi đến phía này.
Phải chống đỡ , chống đỡ , bọn họ nhất định phải vượt qua, phải giết hắn, nếu không sẽ không còn cơ hội, không còn cơ hội nào nữa.
—-
Cùng lúc đó , bảy linh hoàng còn lại cũng đang giao chiến với một người khác….
“Không xong rồi .” Phong Vân đã nhìn thấy xa xa bọn họ đang tập hợp lại thành một trận địa mới, do đó tinh thần nàng bị kích động, một ngụm máu tươi phun ra.
Bất quá trong lúc này, quanh thân Phong Vân được bao vây bởi một trận thế vững chắc.
Cả người cơ hồ đều tắm trong huyết sắc, vết thương đang bị lan ra.
Bảy người đều là linh hoàng cấp bảy, dù cho thế nào nàng cũng phải liều mạng mà chống đỡ, nhưng quả thật vẫn còn kém xa bọn họ.
“Đi, mau lên.” Bảy người kia cũng cảm giác được khí lực khổng lồ kia, do đó bọn họ phải toàn lực liên thủ công kích , đây có thể là trận thế lớn nhất .
Bọn họ cố gắng không kém gì Phong Vân , điên cuồng mà truy đuổi.
Phong Vân thấy vậy, cố nén đau xót, hướng trở về chỗ ngồi.
Sắc trời xanh thẳm, nhưng lại có cảm giác lạnh như băng.
Quả cầu linh lực khổng lồ được hội tụ ở trên bầu trời, giống như thái dương có uy lực vô hạn.
Hoàng kim sư tử đã dốc toàn bộ sức lực của mình, huyết mạch đã sôi sục như muốn trào cả ra ngoài.
Mà phía sau nó, linh lực trên người Mộc Hoàng đang lưu chuyển nhanh chóng, toàn bộ linh lực đã bao quanh hắn, đã đến thời điểm cuối cùng.
“Đi.” Ngay tại lúc giương cung bạt kiếm, trên bầu trời người trung niên rống to một tiếng, mười đại linh hoàng mạnh mẽ di chuyển quả cầu linh lực.
Quả cầu linh lực mang hơi thở của sự hủy diệt, gào thét mà phóng tới chỗ Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử.
“Rống.” Hoàng kim sư tử ngửa đầu thét lớn, linh lực màu vàng chói lóa một vùng trời điên cuồng phóng ra, chống lại quả cầu khổng lồ kia.
Cả bầu trời trong nháy mắt chỉ mang một màu ảm đạm, trong khoảnh khắc đó vạn vật đều không một tiếng động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.