Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 324
Nhất thế Phong Lưu
25/12/2013
Hơi thở đó chợt lóe rồi biến mất, biến mất rất nhanh vào trong bóng
đêm,đến ngay cả Hoàng Kim sư tử cũng không phát hiện ra.Mộc Hoàng nhăn
mày lại, bình tĩnh nhìn vào trong màn đêm đen kịt hắc ám kia.
Không hiểu sao hơi thở âm hàn kia khiến hắn rùng mình.Nơi tinh linh cư trú này quả thật rất quỷ dị.Linh lực này…… sắc mặt Mộc Hoàng bỗng trầm xuống.
Ở xung quanh ngân hồ,các tinh linh hoàn toàn không nhận thấy được hơi thở vừa rồi, tất cả sự chú ý đều dồn vào Phong Vân.Toàn bộ linh lực của Phong Vân rất nhanh bị cây sinh mệnh hấp thụ.Phong Vân cảm giác được linh lực trong cơ thể mình rất nhanh chóng cạn khô, bất giác hơi nhíu mày.Nàng cảm thấy có chút không ổn, định nâng tay dời khỏi cây sinh mệnh.Nếu cứ tiếp tục bị hấp thụ linh lực, nàng sẽ gặp nguy hiểm .
Phong Vân vừa nghĩ trong đầu, chỉ mới hơi động tay, còn chưa kịp nâng tay rời khỏi cây sinh mệnh,linh lực cổ quái trong cơ thể nàng bị Mộc Hoàng phong ấn lại phá vỡ linh lực áp chế trong người Phong Vân. Trong nháy mắt, linh lực đó bộc phát phá vỡ hoàn toàn phong ấn, ngay lập tức đánh vào kinh mạch của Phong Vân.
“Phốc.” Phong Vân không thể nào khống chế được, bị đánh bất ngờ thẳng vào kinh mạch, một ngụm máu tươi phun ra.Thân thể chao đảo, lập tức ngã nhào xuống.
“Không ổn rồi.” Mãi Mộc Hoàng mới lấy lại tinh thần sau khi cảm nhận được linh lực âm trầm kia, quay đầu lại thì bị cảnh tượng kia đập ngay vào mắt, mặt biến sắc, nhanh chóng phi tới chỗ Phong Vân, nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Phong Vân. Đám người Hỏa Lôi trưởng lão cũng rất nhanh chóng phát hiện ra Phong Vân có gì đó không ổn,đang vui mừng bỗng chốc khôi phục lại tinh thần, chưa kịp hành động đã thấy Mộc Hoàng lao đến, ôm lấy Phong Vân đang sắp ngã xuống.
Mộc Hoàng nhanh chóng đánh một chưởng vào ngực Phong Vân, một tay mạnh mẽ phong bế các huyệt lớn trên người Phong Vân, cản trở sự tiến công của linh lực cổ quái kia.Đồng thời hắn nhanh chóng lùi về phía sau, ôm Phong Vân rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của cây sinh mệnh kia.
Trong khoảnh khắc, linh lực của Mộc Hoàng cứ liên tiếp xâm nhập thân thể Phong Vân, chống lại linh lực cổ quái đang cố chiếm lấy cơ thể Phong Vân kia.Mộc Hoàng nhíu chặt mày lại, ghé vào tai Phong Vân trầm thấp ôn nhu nói:“Cứ bình tĩnh, hãy ổn định khí lực, để đó cho ta.”
Phong Vân bị Mộc Hoàng ôm vào trong ngực, không nói gì, chỉ nhắm mắt lại, giao toàn bộ thân xác cho Mộc Hoàng.Hơi thở của Mộc Hoàng làm cho nàng an tâm.
Linh lực của Mộc Hoàng dao động, lôi điện lực trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ Phong Vân .Thủ pháp của Mộc Hoàng rất thuần thục, bắt đầu phong ấn linh lực kia lại .
Không hiểu sao hơi thở âm hàn kia khiến hắn rùng mình.Nơi tinh linh cư trú này quả thật rất quỷ dị.Linh lực này…… sắc mặt Mộc Hoàng bỗng trầm xuống.
Ở xung quanh ngân hồ,các tinh linh hoàn toàn không nhận thấy được hơi thở vừa rồi, tất cả sự chú ý đều dồn vào Phong Vân.Toàn bộ linh lực của Phong Vân rất nhanh bị cây sinh mệnh hấp thụ.Phong Vân cảm giác được linh lực trong cơ thể mình rất nhanh chóng cạn khô, bất giác hơi nhíu mày.Nàng cảm thấy có chút không ổn, định nâng tay dời khỏi cây sinh mệnh.Nếu cứ tiếp tục bị hấp thụ linh lực, nàng sẽ gặp nguy hiểm .
Phong Vân vừa nghĩ trong đầu, chỉ mới hơi động tay, còn chưa kịp nâng tay rời khỏi cây sinh mệnh,linh lực cổ quái trong cơ thể nàng bị Mộc Hoàng phong ấn lại phá vỡ linh lực áp chế trong người Phong Vân. Trong nháy mắt, linh lực đó bộc phát phá vỡ hoàn toàn phong ấn, ngay lập tức đánh vào kinh mạch của Phong Vân.
“Phốc.” Phong Vân không thể nào khống chế được, bị đánh bất ngờ thẳng vào kinh mạch, một ngụm máu tươi phun ra.Thân thể chao đảo, lập tức ngã nhào xuống.
“Không ổn rồi.” Mãi Mộc Hoàng mới lấy lại tinh thần sau khi cảm nhận được linh lực âm trầm kia, quay đầu lại thì bị cảnh tượng kia đập ngay vào mắt, mặt biến sắc, nhanh chóng phi tới chỗ Phong Vân, nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Phong Vân. Đám người Hỏa Lôi trưởng lão cũng rất nhanh chóng phát hiện ra Phong Vân có gì đó không ổn,đang vui mừng bỗng chốc khôi phục lại tinh thần, chưa kịp hành động đã thấy Mộc Hoàng lao đến, ôm lấy Phong Vân đang sắp ngã xuống.
Mộc Hoàng nhanh chóng đánh một chưởng vào ngực Phong Vân, một tay mạnh mẽ phong bế các huyệt lớn trên người Phong Vân, cản trở sự tiến công của linh lực cổ quái kia.Đồng thời hắn nhanh chóng lùi về phía sau, ôm Phong Vân rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của cây sinh mệnh kia.
Trong khoảnh khắc, linh lực của Mộc Hoàng cứ liên tiếp xâm nhập thân thể Phong Vân, chống lại linh lực cổ quái đang cố chiếm lấy cơ thể Phong Vân kia.Mộc Hoàng nhíu chặt mày lại, ghé vào tai Phong Vân trầm thấp ôn nhu nói:“Cứ bình tĩnh, hãy ổn định khí lực, để đó cho ta.”
Phong Vân bị Mộc Hoàng ôm vào trong ngực, không nói gì, chỉ nhắm mắt lại, giao toàn bộ thân xác cho Mộc Hoàng.Hơi thở của Mộc Hoàng làm cho nàng an tâm.
Linh lực của Mộc Hoàng dao động, lôi điện lực trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ Phong Vân .Thủ pháp của Mộc Hoàng rất thuần thục, bắt đầu phong ấn linh lực kia lại .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.