Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 395
Nhất thế Phong Lưu
05/06/2014
“Cái này là có ý gì? Di tộc thượng cổ định biểu diễn tay nghề rèn sắt ư?” Sau một khoảng thời gian im lặng ngắn ngủn, người đứng gần nhất là Mộ
Dung Tỉnh đè thấp giọng quay sang nói với người bên cạnh hắn là Phong Ma Thiên.
Phong Ma Thiên lắc lắc đầu rồi cũng nói với giọng thì thầm, “Không thể nào!” Nếu đúng là vậy thì quả thực đã làm mất mặt đám người Nam Viên bọn họ rồi.
Tất cả mọi người đều chăm chú tìm hiểu, bao gồm cả hai vị đế quân đang ngồi trên cao.
“Nhìn không ra có điểm gì đặc biệt.” Phượng Vũ Náo lấy tay chống cằm rồi vừa lắc lắc đầu vừa lên tiếng.
“Chỉ là một khối sắt.” Ngàn Dạ Cách khẳng định.
Mộc Hoàng ngồi giữa bọn họ không hề đáp lời, hai mắt nheo lại nhìn về phía Phong Vân. Cái người này lại dám tham gia đại hội giao lưu, kỳ thực là đại hội kén rể, còn dám chuẩn bị một cái thứ rác rưởi này, nàng rắp tâm muốn làm hắn mất thể diện có phải không?
Cả đấu trường yên tĩnh vang lên những tiếng ong ong thì thầm, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao. Không ai biết đây là cái gì.
Những tiếng xôn xao vang lên đến tai Phong Vân, không ai có thể nhìn ra đống sắt vụn này kỳ thực chính là hồng y đại pháo đã từng uy chấn tám phương vào thời đại Khang Hy năm đó.
“Xem ra không ai hiểu được sự ảo diệu trong đó. Được rồi, Phong Dương, Lâm Quỳnh!” Phong Vân vẻ mặt đầy tà khí dựa lưng vào Hoàng Kim Sư Tử thấy cảnh tượng trước mặt liền lười biếng mỉm cười rồi hướng về phía khán đài búng tay một cái.
Tay vừa hạ xuống, hai bóng người từ trên khán đài lập tức nhảy xuống giữa võ đài.
Mộc Hoàng từ xa nhìn thấy hai người vừa xuất hiện thì đen mặt lại, Lâm Quỳnh và Phong Dương.
Sau khi lên võ đài, Lâm Quỳnh và Phong Dương giả bộ làm một động tác thi lễ với Phong Vân. Tiếp đó, hai người cùng tiến đến chỗ hồng y đại pháo.
Từ khi còn ở Thiên Khung, bọn họ vì ghét bỏ đám người tinh linh hay gây chú ý nên hai người tách ra và đi tới Nam Viên trước. Mấy ngày trước đây Phong Vân đã liên lạc với bọn họ và bày ra nhiệm vụ ngày hôm nay.
Đi tới phía trước hồng y đại pháo, Lâm Quỳnh và Phong Dương đưa mắt nhìn nhau, trong mắt cả hai đều hiện lên vẻ buồn cười cố gắng kìm nén. Ngay sau đó, Phong Dương ho khan một tiếng rồi tiến lên vỗ vỗ vào hồng y đại pháo do Phong Vân tạo ra đang đứng sững sững một bên. Hắn hướng ra xung quanh rồi bắt đầu nói, “Đây là thứ tiểu chủ của chúng ta tạo ra để chơi đùa, sử dụng vật này thế nào thì mời mọi người nhìn cho rõ!”
Lời nói vừa dứt, Phong Dương kéo hồng y đại pháo xuống, đem khẩu pháo nhắm ngay Lâm Quỳnh. Lâm Quỳnh liền vung tay lên, một quả cầu linh lực đã được giảm bớt sức mạnh xuất hiện trên tay hắn.
Mọi người xung quanh thấy vậy thì không khỏi mở to mắt ra nhìn. Một quả cầu linh lực do một kẻ có cấp bậc linh hoàng nho nhỏ tạo ra thì có gì đẹp đẽ mà biểu diễn?
Lâm Quỳnh nâng tay ném quả cầu linh lực vào khẩu pháo.
Phong Dương điều chỉnh chốt dưới rồi đem khẩu pháo nhắm ngay vào bức tường linh lực ở trước mặt quần chúng tại tầng thứ tư của khán đài. Đó là vị trí ngồi của Phong môn thế gia, người đứng đầu có cấp bậc linh tông thứ chín.
“Chú ý!” Phong Dương khẽ vẫy tay một cái với đám người ở phía đó rồi đột nhiên dùng linh lực châm ngòi ở phía sau hồng y đại pháo.
Hồng y đại pháo đã trải qua sự sửa đổi của Phong Vân lập tức nổ vang một tiếng. Ngay sau đó, một luồng linh lực mãnh liệt xé gió bắn ra, linh lực này hoàn toàn vượt qua thực lực và tốc độ của Lâm Quỳnh, lao thẳng về một phương.
“Ầm…” Một tiếng ầm ầm vang lên.
Trong nháy mắt, cả khán đài ngập tràn sương khói, giữa màn sương khói ngập ngụa còn có tiếng kêu sợ hãi truyền đến.
Những người ngồi xung quanh khán đài nhất thời đồng loạt đứng dậy. Đám người cấp bậc linh tông bên cạnh chỗ vừa nổ vung tay lên, sương khói lập tức tiêu tán để lộ ra tình hình bên trong.
Cảnh tượng bên trong đập vào mắt mọi người, tại các khán đài kín người của mấy đại gia tộc xung quanh, ai nấy đều trưng ra vẻ mặt khiếp sợ và khó tin trước khung cảnh trước mắt.
Trước khán đài của Phong môn thế gia, bức tường linh lực do đám người có cấp bậc linh tông tạo ra đang ầm ầm sụp xuống làm lộ ra đám người của Phong môn đang ở phía sau.
Mà người có cấp bậc linh tông thứ chín của Phong môn cũng đã đứng lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bức tường linh lực trước mặt đang sụy đổ.
Đây là bước tường linh lực do cấp bậc linh tông tạo ra đó.
Phong Ma Thiên lắc lắc đầu rồi cũng nói với giọng thì thầm, “Không thể nào!” Nếu đúng là vậy thì quả thực đã làm mất mặt đám người Nam Viên bọn họ rồi.
Tất cả mọi người đều chăm chú tìm hiểu, bao gồm cả hai vị đế quân đang ngồi trên cao.
“Nhìn không ra có điểm gì đặc biệt.” Phượng Vũ Náo lấy tay chống cằm rồi vừa lắc lắc đầu vừa lên tiếng.
“Chỉ là một khối sắt.” Ngàn Dạ Cách khẳng định.
Mộc Hoàng ngồi giữa bọn họ không hề đáp lời, hai mắt nheo lại nhìn về phía Phong Vân. Cái người này lại dám tham gia đại hội giao lưu, kỳ thực là đại hội kén rể, còn dám chuẩn bị một cái thứ rác rưởi này, nàng rắp tâm muốn làm hắn mất thể diện có phải không?
Cả đấu trường yên tĩnh vang lên những tiếng ong ong thì thầm, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao. Không ai biết đây là cái gì.
Những tiếng xôn xao vang lên đến tai Phong Vân, không ai có thể nhìn ra đống sắt vụn này kỳ thực chính là hồng y đại pháo đã từng uy chấn tám phương vào thời đại Khang Hy năm đó.
“Xem ra không ai hiểu được sự ảo diệu trong đó. Được rồi, Phong Dương, Lâm Quỳnh!” Phong Vân vẻ mặt đầy tà khí dựa lưng vào Hoàng Kim Sư Tử thấy cảnh tượng trước mặt liền lười biếng mỉm cười rồi hướng về phía khán đài búng tay một cái.
Tay vừa hạ xuống, hai bóng người từ trên khán đài lập tức nhảy xuống giữa võ đài.
Mộc Hoàng từ xa nhìn thấy hai người vừa xuất hiện thì đen mặt lại, Lâm Quỳnh và Phong Dương.
Sau khi lên võ đài, Lâm Quỳnh và Phong Dương giả bộ làm một động tác thi lễ với Phong Vân. Tiếp đó, hai người cùng tiến đến chỗ hồng y đại pháo.
Từ khi còn ở Thiên Khung, bọn họ vì ghét bỏ đám người tinh linh hay gây chú ý nên hai người tách ra và đi tới Nam Viên trước. Mấy ngày trước đây Phong Vân đã liên lạc với bọn họ và bày ra nhiệm vụ ngày hôm nay.
Đi tới phía trước hồng y đại pháo, Lâm Quỳnh và Phong Dương đưa mắt nhìn nhau, trong mắt cả hai đều hiện lên vẻ buồn cười cố gắng kìm nén. Ngay sau đó, Phong Dương ho khan một tiếng rồi tiến lên vỗ vỗ vào hồng y đại pháo do Phong Vân tạo ra đang đứng sững sững một bên. Hắn hướng ra xung quanh rồi bắt đầu nói, “Đây là thứ tiểu chủ của chúng ta tạo ra để chơi đùa, sử dụng vật này thế nào thì mời mọi người nhìn cho rõ!”
Lời nói vừa dứt, Phong Dương kéo hồng y đại pháo xuống, đem khẩu pháo nhắm ngay Lâm Quỳnh. Lâm Quỳnh liền vung tay lên, một quả cầu linh lực đã được giảm bớt sức mạnh xuất hiện trên tay hắn.
Mọi người xung quanh thấy vậy thì không khỏi mở to mắt ra nhìn. Một quả cầu linh lực do một kẻ có cấp bậc linh hoàng nho nhỏ tạo ra thì có gì đẹp đẽ mà biểu diễn?
Lâm Quỳnh nâng tay ném quả cầu linh lực vào khẩu pháo.
Phong Dương điều chỉnh chốt dưới rồi đem khẩu pháo nhắm ngay vào bức tường linh lực ở trước mặt quần chúng tại tầng thứ tư của khán đài. Đó là vị trí ngồi của Phong môn thế gia, người đứng đầu có cấp bậc linh tông thứ chín.
“Chú ý!” Phong Dương khẽ vẫy tay một cái với đám người ở phía đó rồi đột nhiên dùng linh lực châm ngòi ở phía sau hồng y đại pháo.
Hồng y đại pháo đã trải qua sự sửa đổi của Phong Vân lập tức nổ vang một tiếng. Ngay sau đó, một luồng linh lực mãnh liệt xé gió bắn ra, linh lực này hoàn toàn vượt qua thực lực và tốc độ của Lâm Quỳnh, lao thẳng về một phương.
“Ầm…” Một tiếng ầm ầm vang lên.
Trong nháy mắt, cả khán đài ngập tràn sương khói, giữa màn sương khói ngập ngụa còn có tiếng kêu sợ hãi truyền đến.
Những người ngồi xung quanh khán đài nhất thời đồng loạt đứng dậy. Đám người cấp bậc linh tông bên cạnh chỗ vừa nổ vung tay lên, sương khói lập tức tiêu tán để lộ ra tình hình bên trong.
Cảnh tượng bên trong đập vào mắt mọi người, tại các khán đài kín người của mấy đại gia tộc xung quanh, ai nấy đều trưng ra vẻ mặt khiếp sợ và khó tin trước khung cảnh trước mắt.
Trước khán đài của Phong môn thế gia, bức tường linh lực do đám người có cấp bậc linh tông tạo ra đang ầm ầm sụp xuống làm lộ ra đám người của Phong môn đang ở phía sau.
Mà người có cấp bậc linh tông thứ chín của Phong môn cũng đã đứng lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bức tường linh lực trước mặt đang sụy đổ.
Đây là bước tường linh lực do cấp bậc linh tông tạo ra đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.