Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 456
Nhất thế Phong Lưu
12/07/2014
“Oa oa, tinh thạch chói mắt quá, rực rỡ quá!” Một người đá văng cửa phòng đánh “Bang” một tiếng rồi từ bên ngoài xông vào, người lùn này có mái tóc đỏ rực.
“Tinh khiết quá!” Vài bóng người từ xa liền nhào tới.
“Oa, nhiều quá, nhiều quá…”
Những âm thanh hưng phấn vang lên liên tiếp, vô số người lùn từ bốn phương tám hướng đã tụ tập cả lại đây, bọn họ đều nhào vào bên trong đống tinh thạnh hảo hạng.
Phong Vân ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng tạm thời đem chuyện Mộc Hoàng và Phong Lôi bỏ sang một bên, chỉ chăm chú nhìn sự việc đang diễn ra.
“Ha ha…” Hỏa Phượng cười ha hả, “Chỉ biết tộc người lùn rất thích tinh thạch, quả nhiên!”
“Tộc người lùn giỏi nhất trong việc chế tạo binh khí, họ là chủng tộc khéo tay nhất thiên hạ.” Á Phi đứng bên ngoài tiếp tục chậm rãi lấy ra một đống tinh thạch hảo hạng từ trong kho chứa không gian của hắn.
“Mộc Hoàng đáng thương!” Hoàng Kim sư tử thấy vậy liền lắc lắc đầu, đoán chừng bảo khố của Mộc Hoàng đã bị Á Phi này vét sạch sành sanh rồi.
Còn đám người lùn xung quanh thì đã kích động đến đỏ cả mắt.
“Các người tạo cho cô ta một chiến giáp tốt nhất trên thế giới này, đám tinh thạch thừa ra coi như là thù lao.” Á Phi nói nhẹ nhàng một tiếng.
“Đàm phán xong!” Đám người lùn đang bổ nhào trong đống tinh thạch đồng loạt rống to.
“Khoan đã!” Vị trưởng trấn của Ải nhân tộc bỗng ngẩng cái đầu bị vùi trong đống tinh thạch lên hết nhìn Á Phi lại nhìn sang Phong Vân.
“Tốt nhất? Tinh thạch của ngươi không làm được chiến giáp tốt nhất. Nếu muốn tạo ra cái tốt nhất thì phải lấy được Hải chi thần thạch mang tới đây, chúng ta sẽ làm ra một tấm chiến giáp tuyệt thế vô song cho ngươi.”
“Hải chi thần thạch?” Á Phi chay mày hỏi lại.
“Đúng, Hải chi thần thạch của Mỹ nhân ngư tộc.” Trưởng trấn người lùn gật mạnh một cái.
Mỹ nhân ngư tộc? Phong Vân nhíu mày. Lại một di tộc thượng cổ chân chính, việc này…
“Ngươi đừng có đem ân oán của Ải nhân tộc với Mỹ nhân ngư tộc ném lên đầu chúng ta.” Á Phi hiếm khi nhíu mày.
“Nếu muốn làm ra cái tốt nhất thì nhất định phải là Hải chi thần thạch.” Trưởng trấn người lùn ngóc cao đầu lên.
“Ân oán?” Phong Vân nhẹ nhàng kéo Á Lê lại gần mình.
Á Lê lập tức xoay người nói nhỏ vào tai Phong Vân, “Việc này…”
Bóng đêm chìm sâu, mặt trăng nhanh chóng lặn về phía tây, trong nháy mắt mặt trời đã xuất hiện ở hướng đông.
Trong lúc Phong Vân còn đắm chìm trong Mỹ nhân ngư tộc, vòng thi thứ ba của đại hội giao lưu do Đế quân Nam Viên tổ chức đã khai cuộc trong nắng sớm.
“Tinh khiết quá!” Vài bóng người từ xa liền nhào tới.
“Oa, nhiều quá, nhiều quá…”
Những âm thanh hưng phấn vang lên liên tiếp, vô số người lùn từ bốn phương tám hướng đã tụ tập cả lại đây, bọn họ đều nhào vào bên trong đống tinh thạnh hảo hạng.
Phong Vân ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng tạm thời đem chuyện Mộc Hoàng và Phong Lôi bỏ sang một bên, chỉ chăm chú nhìn sự việc đang diễn ra.
“Ha ha…” Hỏa Phượng cười ha hả, “Chỉ biết tộc người lùn rất thích tinh thạch, quả nhiên!”
“Tộc người lùn giỏi nhất trong việc chế tạo binh khí, họ là chủng tộc khéo tay nhất thiên hạ.” Á Phi đứng bên ngoài tiếp tục chậm rãi lấy ra một đống tinh thạch hảo hạng từ trong kho chứa không gian của hắn.
“Mộc Hoàng đáng thương!” Hoàng Kim sư tử thấy vậy liền lắc lắc đầu, đoán chừng bảo khố của Mộc Hoàng đã bị Á Phi này vét sạch sành sanh rồi.
Còn đám người lùn xung quanh thì đã kích động đến đỏ cả mắt.
“Các người tạo cho cô ta một chiến giáp tốt nhất trên thế giới này, đám tinh thạch thừa ra coi như là thù lao.” Á Phi nói nhẹ nhàng một tiếng.
“Đàm phán xong!” Đám người lùn đang bổ nhào trong đống tinh thạch đồng loạt rống to.
“Khoan đã!” Vị trưởng trấn của Ải nhân tộc bỗng ngẩng cái đầu bị vùi trong đống tinh thạch lên hết nhìn Á Phi lại nhìn sang Phong Vân.
“Tốt nhất? Tinh thạch của ngươi không làm được chiến giáp tốt nhất. Nếu muốn tạo ra cái tốt nhất thì phải lấy được Hải chi thần thạch mang tới đây, chúng ta sẽ làm ra một tấm chiến giáp tuyệt thế vô song cho ngươi.”
“Hải chi thần thạch?” Á Phi chay mày hỏi lại.
“Đúng, Hải chi thần thạch của Mỹ nhân ngư tộc.” Trưởng trấn người lùn gật mạnh một cái.
Mỹ nhân ngư tộc? Phong Vân nhíu mày. Lại một di tộc thượng cổ chân chính, việc này…
“Ngươi đừng có đem ân oán của Ải nhân tộc với Mỹ nhân ngư tộc ném lên đầu chúng ta.” Á Phi hiếm khi nhíu mày.
“Nếu muốn làm ra cái tốt nhất thì nhất định phải là Hải chi thần thạch.” Trưởng trấn người lùn ngóc cao đầu lên.
“Ân oán?” Phong Vân nhẹ nhàng kéo Á Lê lại gần mình.
Á Lê lập tức xoay người nói nhỏ vào tai Phong Vân, “Việc này…”
Bóng đêm chìm sâu, mặt trăng nhanh chóng lặn về phía tây, trong nháy mắt mặt trời đã xuất hiện ở hướng đông.
Trong lúc Phong Vân còn đắm chìm trong Mỹ nhân ngư tộc, vòng thi thứ ba của đại hội giao lưu do Đế quân Nam Viên tổ chức đã khai cuộc trong nắng sớm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.