Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 571
Nhất thế Phong Lưu
08/09/2014
Mà tại khoảng sân bây giờ chỉ còn lại Phong Vân và nam nhân tóc đen kia.
Tên nam nhân đứng ở khoảng sân vừa nhìn Phong Vân vừa chậm rãi đưa tay về phía nàng ý bảo mời Phong Vân ra đòn. Phong Vân thấy thế liền hướng về phía hắn mà chắp tay xem như đáp lễ.
Thi lễ xong, khí tức trên người Phong Vân đột nhiên thay đổi, tựa như kiếm ra khỏi vỏ, sắc bén muốn bổ nát trời cao.
Nam nhân tóc đen thấy thế thì đôi mắt băng lãnh bỗng lạnh lùng trầm xuống. Hắn dũng mãnh khua hai tay lên. Bên người hắn lập tức nhộn nhạo nổi lên những làn sóng màu lam.
Vô số cột sóng từ hư vô xuất hiện bên người hắn rồi bắt đầu hình thành một cơn lốc xoáy. Cơn lốc xoáy này bắt đầu xoay vòng. Trông nó có vẻ mềm mại nhưng kỳ thực lại hàm chứa một sức mạnh không gì phá nổi.
Thủy lực chính là linh lực mạnh nhất của thiên nhiên.
“Ồ ồ…” Đám phạm nhân bị giam trong nhà lao khi thấy cảnh tượng như thế thì một đám hưng phấn nhào ra cửa và bắt đầu la hét.
Thủy lực chính là sức mạnh của bậc vương giả ở trong lòng biển này. Hôm nay bọn chúng được mở mang kiến thức rồi, được mở mang kiến thức rồi!
Vẻ mặt không chút biến đổi, Phong Vân nhìn theo luồng linh lực này, dưới chân hơi hơi động đậy. Mà gần như chân chỉ vừa động đậy, cả bóng dáng của Phong Vân liền lập tức biến mất. Nàng biến mất ngay trước mặt mọi người, cơ hồ như thể đã phá vỡ không gian mà rời đi rồi.
“A…” Lập tức có người kêu lên.
Phong Vân này định lâm trận bỏ chạy sao?
Nhưng mà với sự canh giữ của tộc mỹ nhân ngư đặt trên luyện ngục này, nàng căn bản không thể phá vỡ không gian mà bỏ của chạy lấy người được.
“Tốc độ cực nhanh?” Đứng ở khoảng không phía trên luyện ngục, Li Giang vốn luôn có ý xem thường khi nhìn thấy vậy cũng phải đứng thẳng người lại.
Tốc độ cực nhanh chính là tuyệt học sở trường của Mặc đế. Đối với võ công mà nói, người ta không thắng nhau ở sự rườm rà của chiêu thức, cũng không thắng nhau ở chỗ chiêu thức đa dạng phong phú. Các thức chiến thắng thực sự chỉ có một, người nào có kỹ thuật giỏi và nhanh nhẹn thì sẽ là người vô địch. Đối với kẻ có sức mạnh cường đại tuyệt đối, mọi chiêu thức ở trước mặt hắn đều vô tác dụng. Còn nếu người nào có tốc độ nhanh đến cực hạn thì loại võ công nào ở trước mặt người đó cũng chỉ có thể cúi đầu chịu thua.
Tốc độ chính là đỉnh cao của võ học. Tộc người lùn vốn là những người không am hiểu đánh đấm, vậy mà Mặc đế lại có thể chiếm giữ một ghế giữa những cao thủ tuyệt thế của các di tộc thượng cổ, hắn làm được điều này chính là nhờ vào tốc độ, tốc độ tuyệt đối của hắn chính là sức mạnh tuyệt đối.
Mà hiện tại Phong Vân này…
Nước biển dao động như thủy triều dâng cao.
Tên nam nhân đứng ở khoảng sân vừa nhìn Phong Vân vừa chậm rãi đưa tay về phía nàng ý bảo mời Phong Vân ra đòn. Phong Vân thấy thế liền hướng về phía hắn mà chắp tay xem như đáp lễ.
Thi lễ xong, khí tức trên người Phong Vân đột nhiên thay đổi, tựa như kiếm ra khỏi vỏ, sắc bén muốn bổ nát trời cao.
Nam nhân tóc đen thấy thế thì đôi mắt băng lãnh bỗng lạnh lùng trầm xuống. Hắn dũng mãnh khua hai tay lên. Bên người hắn lập tức nhộn nhạo nổi lên những làn sóng màu lam.
Vô số cột sóng từ hư vô xuất hiện bên người hắn rồi bắt đầu hình thành một cơn lốc xoáy. Cơn lốc xoáy này bắt đầu xoay vòng. Trông nó có vẻ mềm mại nhưng kỳ thực lại hàm chứa một sức mạnh không gì phá nổi.
Thủy lực chính là linh lực mạnh nhất của thiên nhiên.
“Ồ ồ…” Đám phạm nhân bị giam trong nhà lao khi thấy cảnh tượng như thế thì một đám hưng phấn nhào ra cửa và bắt đầu la hét.
Thủy lực chính là sức mạnh của bậc vương giả ở trong lòng biển này. Hôm nay bọn chúng được mở mang kiến thức rồi, được mở mang kiến thức rồi!
Vẻ mặt không chút biến đổi, Phong Vân nhìn theo luồng linh lực này, dưới chân hơi hơi động đậy. Mà gần như chân chỉ vừa động đậy, cả bóng dáng của Phong Vân liền lập tức biến mất. Nàng biến mất ngay trước mặt mọi người, cơ hồ như thể đã phá vỡ không gian mà rời đi rồi.
“A…” Lập tức có người kêu lên.
Phong Vân này định lâm trận bỏ chạy sao?
Nhưng mà với sự canh giữ của tộc mỹ nhân ngư đặt trên luyện ngục này, nàng căn bản không thể phá vỡ không gian mà bỏ của chạy lấy người được.
“Tốc độ cực nhanh?” Đứng ở khoảng không phía trên luyện ngục, Li Giang vốn luôn có ý xem thường khi nhìn thấy vậy cũng phải đứng thẳng người lại.
Tốc độ cực nhanh chính là tuyệt học sở trường của Mặc đế. Đối với võ công mà nói, người ta không thắng nhau ở sự rườm rà của chiêu thức, cũng không thắng nhau ở chỗ chiêu thức đa dạng phong phú. Các thức chiến thắng thực sự chỉ có một, người nào có kỹ thuật giỏi và nhanh nhẹn thì sẽ là người vô địch. Đối với kẻ có sức mạnh cường đại tuyệt đối, mọi chiêu thức ở trước mặt hắn đều vô tác dụng. Còn nếu người nào có tốc độ nhanh đến cực hạn thì loại võ công nào ở trước mặt người đó cũng chỉ có thể cúi đầu chịu thua.
Tốc độ chính là đỉnh cao của võ học. Tộc người lùn vốn là những người không am hiểu đánh đấm, vậy mà Mặc đế lại có thể chiếm giữ một ghế giữa những cao thủ tuyệt thế của các di tộc thượng cổ, hắn làm được điều này chính là nhờ vào tốc độ, tốc độ tuyệt đối của hắn chính là sức mạnh tuyệt đối.
Mà hiện tại Phong Vân này…
Nước biển dao động như thủy triều dâng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.