Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 244: Cực phẩm lộ si (2)
Nhất thế Phong Lưu
11/12/2013
Tinh linh? Lông mi Phong Vân khẽ chớp chớp mấy cái.
Ngày đó, nàng có đoán bộ dáng của Á Phi gì đó kia có khả năng là tinh linh, khi hỏi thì tiểu hoàng kim lại không nói, những người khác lại chưa từng thấy qua.
Hôm nay mới biết hóa ra là tinh linh thật.
Khó trách lại có thể xinh đẹp như thế , đúng là hại nước hại dân.
Giờ nàng cũng không khó hiểu khi hắn có thể nhìn ra linh lực của nàng, có thể trực tiếp tiếp cận nàng.Tinh linh vốn là là một loại sinh linh thuộc một chi của hệ mộc, có thể nói trong hệ mộc tinh linh tinh ranh hơn tất thảy.
Thế nhưng, từ những văn kiện do Ảo Ảnh đại lục lưu truyền tới nay chỉ ghi lại rằng trăm ngàn năm trước đúng là có bộ tộc tinh linh tồn tại , còn hiện tại đã sớm không biết tung tích ở đâu.Nhiều văn kiện ghi lại đều cho rằng tinh linh đã biến mất trong lịch sử.
Vậy mà, một thành viên của bộ tộc này, lại đang đứng lù lù trước mặt nàng.
Phong Vân khẽ chớp mắt, chủng tộc thần bí này bỗng đụng phải nàng.Là vận may hay vận rủi đây~
“Có nhãn lực đấy .” Xác ướp kia bị tiểu hoàng kim nói toạc ra thân phận, cư nhiên không có chút đề phòng hay hoảng sợ, ngược lại còn tán thưởng tiểu hoàng kim.
Cũng không biết là thần kinh quá lớn, hay căn bản là không có dây thần kinh.
Phong Vân cảm thấy vế đằng sau hợp lý hơn cả.
Sờ sờ lỗ tai, xác ướp nhìn Phong Vân , cười cực kì sáng lạn :“Tẩu tử, đi, ta mang ngươi trở về, người trong tộc nhất định sẽ rất bất ngờ .”
Dứt lời, bước về phía Phong Vân như chuẩn bị sẽ đến ôm lấy nàng rồi vác đi.
“Đứng lại cho ta.” Phong Vân đã có kinh nghiệm , lập tức lui về phía sau vài bước lớn tiếng nói.
Xác ướp dừng lại, chớp đôi mắt to tròn nhìn Phong Vân , vô cùng nghe lời dừng lại.
“Tiểu mộc……”
“Ta không phải là tiểu mộc, ta gọi là Á Lê.” Xác ướp phản bác.
Được rồi, không gọi là xác ướp ,cũng chẳng phải là tiểu mộc mà có danh xưng đàng hoàng như ai –Á Lê
“Á Lê, ta lặp lại một lần nữa, ta không phải tẩu tử của ngươi, ta là chủ nhân của Lão đại ngươi, chủ nhân ý, có hiểu không, không phải lão bà, ngươi có thể gọi ta là Phong Vân , còn dám gọi bậy thì đừng có trách ta.” Phong Vân hít sâu một hơi, quyết định phải phân rõ phải trái trước đã.
“Thiên địa mới là chủ nhân của chúng ta, ngươi……”
Nhìn Phong Vân vung quyền, Á Lê thông minh ngậm miệng lại, được rồi, được rồi, không cùng tẩu tử so đo, hắn là nam nhân, hắn nhường nữ nhân.
“Phong Vân , ta mang ngươi đến tộc chúng ta thăm thú nhé .” Á Lê rất biết nghe lời, gọi tên Phong Vân cười cười.
Ngày đó, nàng có đoán bộ dáng của Á Phi gì đó kia có khả năng là tinh linh, khi hỏi thì tiểu hoàng kim lại không nói, những người khác lại chưa từng thấy qua.
Hôm nay mới biết hóa ra là tinh linh thật.
Khó trách lại có thể xinh đẹp như thế , đúng là hại nước hại dân.
Giờ nàng cũng không khó hiểu khi hắn có thể nhìn ra linh lực của nàng, có thể trực tiếp tiếp cận nàng.Tinh linh vốn là là một loại sinh linh thuộc một chi của hệ mộc, có thể nói trong hệ mộc tinh linh tinh ranh hơn tất thảy.
Thế nhưng, từ những văn kiện do Ảo Ảnh đại lục lưu truyền tới nay chỉ ghi lại rằng trăm ngàn năm trước đúng là có bộ tộc tinh linh tồn tại , còn hiện tại đã sớm không biết tung tích ở đâu.Nhiều văn kiện ghi lại đều cho rằng tinh linh đã biến mất trong lịch sử.
Vậy mà, một thành viên của bộ tộc này, lại đang đứng lù lù trước mặt nàng.
Phong Vân khẽ chớp mắt, chủng tộc thần bí này bỗng đụng phải nàng.Là vận may hay vận rủi đây~
“Có nhãn lực đấy .” Xác ướp kia bị tiểu hoàng kim nói toạc ra thân phận, cư nhiên không có chút đề phòng hay hoảng sợ, ngược lại còn tán thưởng tiểu hoàng kim.
Cũng không biết là thần kinh quá lớn, hay căn bản là không có dây thần kinh.
Phong Vân cảm thấy vế đằng sau hợp lý hơn cả.
Sờ sờ lỗ tai, xác ướp nhìn Phong Vân , cười cực kì sáng lạn :“Tẩu tử, đi, ta mang ngươi trở về, người trong tộc nhất định sẽ rất bất ngờ .”
Dứt lời, bước về phía Phong Vân như chuẩn bị sẽ đến ôm lấy nàng rồi vác đi.
“Đứng lại cho ta.” Phong Vân đã có kinh nghiệm , lập tức lui về phía sau vài bước lớn tiếng nói.
Xác ướp dừng lại, chớp đôi mắt to tròn nhìn Phong Vân , vô cùng nghe lời dừng lại.
“Tiểu mộc……”
“Ta không phải là tiểu mộc, ta gọi là Á Lê.” Xác ướp phản bác.
Được rồi, không gọi là xác ướp ,cũng chẳng phải là tiểu mộc mà có danh xưng đàng hoàng như ai –Á Lê
“Á Lê, ta lặp lại một lần nữa, ta không phải tẩu tử của ngươi, ta là chủ nhân của Lão đại ngươi, chủ nhân ý, có hiểu không, không phải lão bà, ngươi có thể gọi ta là Phong Vân , còn dám gọi bậy thì đừng có trách ta.” Phong Vân hít sâu một hơi, quyết định phải phân rõ phải trái trước đã.
“Thiên địa mới là chủ nhân của chúng ta, ngươi……”
Nhìn Phong Vân vung quyền, Á Lê thông minh ngậm miệng lại, được rồi, được rồi, không cùng tẩu tử so đo, hắn là nam nhân, hắn nhường nữ nhân.
“Phong Vân , ta mang ngươi đến tộc chúng ta thăm thú nhé .” Á Lê rất biết nghe lời, gọi tên Phong Vân cười cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.