Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 133: Phiền toái không ngừng (7)
Nhất thế Phong Lưu
11/12/2013
Chỉ là tiểu thương thôi, hắn không sao cả.
Phong Vân thấy vậy ừ một tiếng, lại lần nữa cúi đầu thu gom chiến lợi phẩm.
“Oa, ba cái thập cấp hỏa diễm thú ma hạch, tuyệt vời, tuyệt vời.” Phong Vân lại lần nữa bị chiến lợi phẩm câu dẫn .
“Đó là ta đánh hạ đó nha~ .” Xa xa hoàng kim sư tử thấy vậy, lúc này mới mở miệng rống lên một tiếng.
Phong Vân tạm dừng, nhíu mày.
Sau đó quay đầu, vẻ mặt sáng lạn tươi cười:“Vì sao kêu bình đẳng khế ước, thì phải là bằng hữu, của ta là của ta, của bằng hữu cũng là của ta.”
“Vô lại.” Hoàng kim sư tử phát điên lên, ánh mắt như muốn bắn ra lửa.
“Hóa ra ngươi hôm nay mới biết được a.” Phong Vân lại bỏ thêm một câu, cấp hoàng kim sư tử một cái thương tiếc ánh mắt.
“Hảo, hảo……” Hoàng kim sư tử nghiến răng nghiến lợi oán hận nói, sau đó thân hình chợt lóe, mạnh mẽ thu nhỏ lại thành tiểu hoàng kim sư tử, từ không trung rơi xuống vai Phong Vân .
Mà Phong Vân một chút phản ứng cũng chưa kịp làm.
“Vì sao kêu bình đẳng khế ước, thì phải là bằng hữu, của ta là của ta, bằng hữu cũng là của ta. Của ngươi bả vai chính là của ta bả vai, hiện tại ta ở trên bả vai của ta .Ngươi nếu dám quấy rầy, ta cắn chết ngươi nha .” Hoàng kim sư tử ăn miếng trả miếng. * em ý cute vãi :* *
Sau đó, thân thể thực liền bất động, lại vững như núi Thái Sơn .
“Yêu a, ngươi , ngươi …..” Phong Vân phục hồi tinh thần lại, này còn lần đầu tiên có người dám phản bác lời của nàng như vậy nha~
Được lắm, đầu sư tử thật đúng là dạng cực phẩm vô lại.
Lúc này tóm lấy cái đuôi của hoàng kim sư tử , một bên lầu bầu nói:“Bả vai không thoải mái, ta giật nhẹ bả vai của chính mình nha~ ~ ‘’
Hoàng kim sư tử bất động như núi, chính là đối Phong Vân lộ ra sắc nhọn răng nanh.
Bên cạnh mấy người thấy vậy, nhất tề không nói gì, đây là cái hiện trạng gì vậy trời .
Một Phong Vân thông minh bình tĩnh , như thế nào ngây thơ thành như vậy?
Mà hoàng kim sư tử có chứa nhiều điều thắc mắc với đám người Phong Dương, lúc này mọi người lại càng thắc mắc hơn.
Một con ma thú siêu việt hơn hết thảy , như thế nào lại biến ra cái dạng này, làm bọn họ thực thương tâm nha .
Chẳng lẽ cực phẩm ma thú đều là vô lại?
“Có thể đi liền đứng lên, nơi đây không phải là địa phương dưỡng thương .” Mộc Hoàng đương nhiên không thèm so đo cùng với Phong Vân ngây thơi và hoàng kim sư tử , quay đầu nhìn Lâm Quỳnh.
Nơi đây vết máu quá nồng, thực dễ dàng bị theo dõi , vẫn là trước rời đi thì hơn.
“Có thể.” Lập tức, Lâm Quỳnh là người thứ nhất gật đầu, liền chống tay đứng lên.
Dương Vụ bên cạnh thương thế nhẹ nhất , thân thủ đồng thời đem nhân nâng dậy, cũng đỡ Phong Dương đứng lên, Phong Dương thuận tay nâng dậy Phong Vũ.
Phong Vân thấy vậy ừ một tiếng, lại lần nữa cúi đầu thu gom chiến lợi phẩm.
“Oa, ba cái thập cấp hỏa diễm thú ma hạch, tuyệt vời, tuyệt vời.” Phong Vân lại lần nữa bị chiến lợi phẩm câu dẫn .
“Đó là ta đánh hạ đó nha~ .” Xa xa hoàng kim sư tử thấy vậy, lúc này mới mở miệng rống lên một tiếng.
Phong Vân tạm dừng, nhíu mày.
Sau đó quay đầu, vẻ mặt sáng lạn tươi cười:“Vì sao kêu bình đẳng khế ước, thì phải là bằng hữu, của ta là của ta, của bằng hữu cũng là của ta.”
“Vô lại.” Hoàng kim sư tử phát điên lên, ánh mắt như muốn bắn ra lửa.
“Hóa ra ngươi hôm nay mới biết được a.” Phong Vân lại bỏ thêm một câu, cấp hoàng kim sư tử một cái thương tiếc ánh mắt.
“Hảo, hảo……” Hoàng kim sư tử nghiến răng nghiến lợi oán hận nói, sau đó thân hình chợt lóe, mạnh mẽ thu nhỏ lại thành tiểu hoàng kim sư tử, từ không trung rơi xuống vai Phong Vân .
Mà Phong Vân một chút phản ứng cũng chưa kịp làm.
“Vì sao kêu bình đẳng khế ước, thì phải là bằng hữu, của ta là của ta, bằng hữu cũng là của ta. Của ngươi bả vai chính là của ta bả vai, hiện tại ta ở trên bả vai của ta .Ngươi nếu dám quấy rầy, ta cắn chết ngươi nha .” Hoàng kim sư tử ăn miếng trả miếng. * em ý cute vãi :* *
Sau đó, thân thể thực liền bất động, lại vững như núi Thái Sơn .
“Yêu a, ngươi , ngươi …..” Phong Vân phục hồi tinh thần lại, này còn lần đầu tiên có người dám phản bác lời của nàng như vậy nha~
Được lắm, đầu sư tử thật đúng là dạng cực phẩm vô lại.
Lúc này tóm lấy cái đuôi của hoàng kim sư tử , một bên lầu bầu nói:“Bả vai không thoải mái, ta giật nhẹ bả vai của chính mình nha~ ~ ‘’
Hoàng kim sư tử bất động như núi, chính là đối Phong Vân lộ ra sắc nhọn răng nanh.
Bên cạnh mấy người thấy vậy, nhất tề không nói gì, đây là cái hiện trạng gì vậy trời .
Một Phong Vân thông minh bình tĩnh , như thế nào ngây thơ thành như vậy?
Mà hoàng kim sư tử có chứa nhiều điều thắc mắc với đám người Phong Dương, lúc này mọi người lại càng thắc mắc hơn.
Một con ma thú siêu việt hơn hết thảy , như thế nào lại biến ra cái dạng này, làm bọn họ thực thương tâm nha .
Chẳng lẽ cực phẩm ma thú đều là vô lại?
“Có thể đi liền đứng lên, nơi đây không phải là địa phương dưỡng thương .” Mộc Hoàng đương nhiên không thèm so đo cùng với Phong Vân ngây thơi và hoàng kim sư tử , quay đầu nhìn Lâm Quỳnh.
Nơi đây vết máu quá nồng, thực dễ dàng bị theo dõi , vẫn là trước rời đi thì hơn.
“Có thể.” Lập tức, Lâm Quỳnh là người thứ nhất gật đầu, liền chống tay đứng lên.
Dương Vụ bên cạnh thương thế nhẹ nhất , thân thủ đồng thời đem nhân nâng dậy, cũng đỡ Phong Dương đứng lên, Phong Dương thuận tay nâng dậy Phong Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.