Chương 135: Hoán Đổi Thiên Kim (6)
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
09/06/2019
Edt: Mítt
Chương trình học cao trung thật sự rất nhàm chán, tuy rằng Tô Vãn đối với chuyện trốn học hoàn toàn không có bất kì áp lực gì.
Nhưng bên người lại đi theo một nữ chủ đại nhân nhiều chuyện kiêm “Học sinh ba tốt”, thấy Tô Vãn muốn trốn tiết để đi với Tô Duệ cùng Tiêu Vân Nghị, Tưởng Du đầu tiên là tận tình khuyên bảo một phen, cuối cùng dứt khoát ăn vạ bên cạnh Tiêu Vân Nghị không cho đi, rất có tư thế khuyên không được Tô Vãn “Quay đầu là bờ”, cô liền phải “Hy sinh thân mình”. (Tém tém lại đi chị ơiii:v)
Đối với nữ chủ đại nhân “Thiện lương” như vậy, Tô Vãn cũng cảm thấy say say.
Cuối cùng Tô Vãn đành phải bất đắc dĩ trở về đi học, Tô Duệ đưa Tô Vãn đến cổng lớn trường học, trước khi chia tay, hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, híp mắt hướng về phía Tô Vãn mở bàn tay.
“Hiện tại anh được em bao dưỡng, cấp chút tiền boa đi, kim chủ đại nhân?”...
Tô tướng quân, ngươi lại nghịch ngợm!
“Tiêu đại ca?”
Tưởng Du một bên lại mở to hai mắt không thể tin được nhìn Tô Duệ.
“Tiêu đại ca, các người, các người hiện tại rất thiếu tiền sao? Tôi…… Tôi nơi này còn một chút.”.
Nói xong Tưởng Du liền bắt đầu móc túi áo của mình, móc nửa ngày, được ba trăm mười lăm đồng.
Tô tướng quân:……
Này đều không đủ để bản tướng quân mua một cái cà vạt có biết không?
Nhìn thấy ánh mắt Tô Duệ nhìn mình có chút quái dị, Tưởng Du theo bản năng nắm chặt nguyên tiền trong lòng bàn tay.
“Có phải không đủ hay không? Nhà anh có phải xảy ra chuyện gì hay không? Tôi…… Tôi có thể về nhà lấy tiền.”
“Sao?”
Nghe Tưởng Du nói, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe, bỗng nhiên vươn bàn tay to đem ba trăm đồng trong lòng bàn tay cô lấy qua.
“Nghe cô nói như vậy, tôi thật ra nghĩ tới, lúc trước thời điểm dì Triệu nằm viện cùng qua đời, tôi còn cho cô mượn ba vạn đồng tiền, cô hiện tại đã là đại tiểu thư Tô gia, sẽ không cùng người nghèo như tôi quỵt nợ chứ?”
Nghe Tô Duệ nhắc tới chuyện cũ, sắc mặt Tưởng Du lập tức trở nên tái nhợt...
“Tiêu đại ca, anh, anh đừng hiểu lầm! Tôi không phải cố ý không trả tiền, tôi thật ra tôi...……”
Tưởng Du nôn nóng muốn giải thích cái gì, lại bị Tô Duệ không kiên nhẫn đánh gãy.
“Chút tiền lẻ này xem như lãi, tiền còn lại cô trực tiếp giao cho Tô Vãn là được.”
Nói xong Tô Duệ cũng không thèm nhìn tới tiền trong tay liền ném cho Tiêu Vân Nghị phía sau...
“Cầm, giữ lại mua táo ăn.”
Tiêu Vân Nghị:……
Đại ca, em có thể nói em không thích ăn táo không?
Cho dù trì độn như Tiêu Vân Nghị cũng sớm phát hiện thái độ của đại ca mình đối với Tưởng Du có chuyển biến, ngay từ đầu Tiêu Vân Nghị còn cảm thấy là ảo giác của mình, hiện tại xem ra đại ca giống như…… hình như là thật sự thực chán ghét Tưởng Du?
Đây là vì sao chứ?
Tiêu Vân Nghị yên lặng nhận tiền, tuy rằng đáy lòng có một vạn cái vì sao, nhưng hắn lại không có mở miệng, chỉ là yên lặng sắm vai một cái đồ tham ăn ~
“Em phải vào, đến giờ học rồi.”
Lúc này Tô Vãn một bên nhìn vừa đồng hồ vừa nói một bên từ cặp sách của mình móc ra thẻ ngân hàng buổi sáng mới tìm ra.
“Toàn bộ gia sản của em đều cho anh, mật mã là sáu số sáu, anh trước mang Vân Nghị đi đổi quần áo, chờ em tan học chúng ta cùng đi xem phòng ở.”
Nói xong, Tô Vãn liền xoay người rời đi, kết quả Tô Duệ một bên tiếp nhận thẻ ngân hàng, nháy mắt trực tiếp bắt được tay Tô Vãn, tay hơi dùng sức, liền đem cả người Tô Vãn trực tiếp kéo vào vào trong ngực mình.
Nhẹ nhàng hôn môi Tô Vãn, hai người trán chạm trán, lúc này Tô Duệ mới cảm thấy mỹ mãn hướng về phía Tô Vãn ôn nhu cười cười.
“Tan học gặp.”
"Vâng.”
Tô Vãn cong khóe môi gật gật đầu, lúc này mới rời khỏi cái ôm của Tô Duệ, xoay người hướng về phía phòng học mà đi.
Từ đầu tới cuối, Tưởng Du đều đứng ở một bên, ngây ngốc nhìn hai người.
Nếu đến lúc này, cô còn nhìn không ra giữa hai người kia có gì mờ ám, thì cô thật sự là một tên ngốc.
“Tiêu đại ca, anh cùng Tiểu Vãn……”.
“Như cô nhìn thấy.”
Tô Duệ giơ lên thẻ ngân hàng trong tay mình.
“Cô biết cái gì gọi là nhất kiến chung tình không? Được rồi, cô cũng đi học đi, đúng rồi, ngàn vạn lần đừng quên đem tiền còn lại giao cho Tô Vãn!”
Nói rồi Tô Duệ dùng thẻ ngân hàng trong tay vỗ vỗ đầu Tiêu Vân Nghị ở một bên.
“Vân Nghị! Đi, đại ca mang chú đi mua sắm, đều tính cho chị dâu của chú.”
Tiêu Vân Nghị: Mua sắm gì đó cũng thật tốt quá, nghe nói ở gần trung tâm thương mại của thành phố D có một cái phố ăn vặt đặc biệt ~
Mắt thấy anh em Tiêu gia không chút nào dừng lại xoay người rời đi, Tưởng Du dùng sức túm túm giáo phục của mình, trên mặt tràn đầy ủy khuất....
Tiêu đại ca giống như thật yêu tiền, chẳng lẽ bởi vì hắn biết mình biến thành tiểu thư nhà giàu, hiểu lầm mình phú quý liền trở mặt không nhận người quen cho nên mới cố ý cùng mình phân rõ giới hạn sao?
Lúc này tiếng trong vào học vừa lúc vang lên, phục hồi tinh thần lại, Tưởng Du nhớ tới tiết đầu tiên buổi chiều chính là tiết của chủ nhiệm lớp, cô hít sâu một hơi, xoay người chạy nhanh về phía lớp học, bởi vì Tưởng Du tốc độ quá nhanh, ở thời điểm trải qua ngã rẻ ở bồn hoa, thiếu chút nữa cùng bóng người phía trước va chạm nhau, cũng may Tưởng Du thân thủ không tồi, độ mềm dẻo của thân thể cũng đặc biệt tốt, ở trước khi cùng đối phương chạm vào nhau, Tưởng Du một tay chống đỡ một bên bồn hoa, một cái lộn mèo, cả người đã từ bên cạnh người nọ bay qua.
Hai chân xinh đẹp rơi xuống đất, Tưởng Du hít sâu một hơi, có chút xin lỗi ngẩng đầu.
“Bạn học, tôi không…… Ôn lão sư?”
Nam nhân trước mắt mang mắt kính gọng vàng, trên người mặc áo sơmi trắng như tuyết, cổ tay áo sơmi tinh tế xắn lên, ở trên tay phải của hắn còn cầm giáo án chỉnh tề.
Nam nhân trước mắt văn nhã tuấn dật này, đúng là chủ nhiệm lớp của Tưởng Du - Ôn Văn Hạo.
“Tưởng Du?”
Ôn Văn Hạo nhìn Tưởng Du, ôn hòa cười cười.
“Công phu không tồi!”
Ách ~
Tưởng Du sắc mặt đỏ lên, vẻ mặt xấu hổ xoa xoa tóc mình.
“Ôn lão sư, em…… em không phải cố ý! Nha! Em bị muộn rồi! Đến muộn sẽ bị lão sư mắng! Ôn lão sư hẹn gặp lại!”
Nhìn Tưởng Du hoang mang rối loạn rời đi, Ôn Văn Hạo buồn cười đẩy đẩy mắt kính trên mũi ——
Hình như, lão sư mà cô nói chính là hắn đi?
Nha đầu Tưởng Du này thật là mơ mơ màng màng……
Buổi chiều, các học sinh ở học viện Phong Hằng đại đa số đều còn đi học, lúc này trên diễn đàn trường đột nhiên xuất hiện một cái bài đăng, tiêu đề bài đăng này đặc biệt dẫn người chú ý, mà vai chính trong đó chỉ có một, đó chính là Tô Vãn.....
Hoa hậu giảng đường Tô Vãn cùng nam tử vườn trường thần bí hôn nồng nhiệt!
Nụ hôn đầu tiên của hoa hậu giảng đường dâng cho ai?
Lại có việc này! Bạch phú mỹ chi số tiền lớn bao dưỡng thiếu niên anh tuấn?
Trong trường học vốn không có gì bí mật, mà diễn đàn trường càng là vô số bát quái tai tiếng phát sinh, về chuyện Tô Vãn cùng Tô Duệ, có hình ảnh có video còn có nhân chứng, rất nhanh liền trở thành đề tài nóng nhất diễn đàn Phong Hằng, cho nên, hôm đó thời điểm tan học Tô Duệ mặc tây trang mới mua xuất hiện ở ngoài cổng trường không hề ngoài ý muốn, lại lần nữa tao ngộ các đạo nhân mã cường thế vây xem.....
Nhân khí bạo phát, Tô tướng quân tỏ vẻ mình có áp lực rất lớn nha ~
~~~~~~~~~
Mọi người ai thấy có lỗi gì nhiều hay chương ta đăng bị lỗi thì nói với ta 1 tiếng với..ta sửa ngay... Pls ♥️♥️♥️
Chương trình học cao trung thật sự rất nhàm chán, tuy rằng Tô Vãn đối với chuyện trốn học hoàn toàn không có bất kì áp lực gì.
Nhưng bên người lại đi theo một nữ chủ đại nhân nhiều chuyện kiêm “Học sinh ba tốt”, thấy Tô Vãn muốn trốn tiết để đi với Tô Duệ cùng Tiêu Vân Nghị, Tưởng Du đầu tiên là tận tình khuyên bảo một phen, cuối cùng dứt khoát ăn vạ bên cạnh Tiêu Vân Nghị không cho đi, rất có tư thế khuyên không được Tô Vãn “Quay đầu là bờ”, cô liền phải “Hy sinh thân mình”. (Tém tém lại đi chị ơiii:v)
Đối với nữ chủ đại nhân “Thiện lương” như vậy, Tô Vãn cũng cảm thấy say say.
Cuối cùng Tô Vãn đành phải bất đắc dĩ trở về đi học, Tô Duệ đưa Tô Vãn đến cổng lớn trường học, trước khi chia tay, hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, híp mắt hướng về phía Tô Vãn mở bàn tay.
“Hiện tại anh được em bao dưỡng, cấp chút tiền boa đi, kim chủ đại nhân?”...
Tô tướng quân, ngươi lại nghịch ngợm!
“Tiêu đại ca?”
Tưởng Du một bên lại mở to hai mắt không thể tin được nhìn Tô Duệ.
“Tiêu đại ca, các người, các người hiện tại rất thiếu tiền sao? Tôi…… Tôi nơi này còn một chút.”.
Nói xong Tưởng Du liền bắt đầu móc túi áo của mình, móc nửa ngày, được ba trăm mười lăm đồng.
Tô tướng quân:……
Này đều không đủ để bản tướng quân mua một cái cà vạt có biết không?
Nhìn thấy ánh mắt Tô Duệ nhìn mình có chút quái dị, Tưởng Du theo bản năng nắm chặt nguyên tiền trong lòng bàn tay.
“Có phải không đủ hay không? Nhà anh có phải xảy ra chuyện gì hay không? Tôi…… Tôi có thể về nhà lấy tiền.”
“Sao?”
Nghe Tưởng Du nói, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe, bỗng nhiên vươn bàn tay to đem ba trăm đồng trong lòng bàn tay cô lấy qua.
“Nghe cô nói như vậy, tôi thật ra nghĩ tới, lúc trước thời điểm dì Triệu nằm viện cùng qua đời, tôi còn cho cô mượn ba vạn đồng tiền, cô hiện tại đã là đại tiểu thư Tô gia, sẽ không cùng người nghèo như tôi quỵt nợ chứ?”
Nghe Tô Duệ nhắc tới chuyện cũ, sắc mặt Tưởng Du lập tức trở nên tái nhợt...
“Tiêu đại ca, anh, anh đừng hiểu lầm! Tôi không phải cố ý không trả tiền, tôi thật ra tôi...……”
Tưởng Du nôn nóng muốn giải thích cái gì, lại bị Tô Duệ không kiên nhẫn đánh gãy.
“Chút tiền lẻ này xem như lãi, tiền còn lại cô trực tiếp giao cho Tô Vãn là được.”
Nói xong Tô Duệ cũng không thèm nhìn tới tiền trong tay liền ném cho Tiêu Vân Nghị phía sau...
“Cầm, giữ lại mua táo ăn.”
Tiêu Vân Nghị:……
Đại ca, em có thể nói em không thích ăn táo không?
Cho dù trì độn như Tiêu Vân Nghị cũng sớm phát hiện thái độ của đại ca mình đối với Tưởng Du có chuyển biến, ngay từ đầu Tiêu Vân Nghị còn cảm thấy là ảo giác của mình, hiện tại xem ra đại ca giống như…… hình như là thật sự thực chán ghét Tưởng Du?
Đây là vì sao chứ?
Tiêu Vân Nghị yên lặng nhận tiền, tuy rằng đáy lòng có một vạn cái vì sao, nhưng hắn lại không có mở miệng, chỉ là yên lặng sắm vai một cái đồ tham ăn ~
“Em phải vào, đến giờ học rồi.”
Lúc này Tô Vãn một bên nhìn vừa đồng hồ vừa nói một bên từ cặp sách của mình móc ra thẻ ngân hàng buổi sáng mới tìm ra.
“Toàn bộ gia sản của em đều cho anh, mật mã là sáu số sáu, anh trước mang Vân Nghị đi đổi quần áo, chờ em tan học chúng ta cùng đi xem phòng ở.”
Nói xong, Tô Vãn liền xoay người rời đi, kết quả Tô Duệ một bên tiếp nhận thẻ ngân hàng, nháy mắt trực tiếp bắt được tay Tô Vãn, tay hơi dùng sức, liền đem cả người Tô Vãn trực tiếp kéo vào vào trong ngực mình.
Nhẹ nhàng hôn môi Tô Vãn, hai người trán chạm trán, lúc này Tô Duệ mới cảm thấy mỹ mãn hướng về phía Tô Vãn ôn nhu cười cười.
“Tan học gặp.”
"Vâng.”
Tô Vãn cong khóe môi gật gật đầu, lúc này mới rời khỏi cái ôm của Tô Duệ, xoay người hướng về phía phòng học mà đi.
Từ đầu tới cuối, Tưởng Du đều đứng ở một bên, ngây ngốc nhìn hai người.
Nếu đến lúc này, cô còn nhìn không ra giữa hai người kia có gì mờ ám, thì cô thật sự là một tên ngốc.
“Tiêu đại ca, anh cùng Tiểu Vãn……”.
“Như cô nhìn thấy.”
Tô Duệ giơ lên thẻ ngân hàng trong tay mình.
“Cô biết cái gì gọi là nhất kiến chung tình không? Được rồi, cô cũng đi học đi, đúng rồi, ngàn vạn lần đừng quên đem tiền còn lại giao cho Tô Vãn!”
Nói rồi Tô Duệ dùng thẻ ngân hàng trong tay vỗ vỗ đầu Tiêu Vân Nghị ở một bên.
“Vân Nghị! Đi, đại ca mang chú đi mua sắm, đều tính cho chị dâu của chú.”
Tiêu Vân Nghị: Mua sắm gì đó cũng thật tốt quá, nghe nói ở gần trung tâm thương mại của thành phố D có một cái phố ăn vặt đặc biệt ~
Mắt thấy anh em Tiêu gia không chút nào dừng lại xoay người rời đi, Tưởng Du dùng sức túm túm giáo phục của mình, trên mặt tràn đầy ủy khuất....
Tiêu đại ca giống như thật yêu tiền, chẳng lẽ bởi vì hắn biết mình biến thành tiểu thư nhà giàu, hiểu lầm mình phú quý liền trở mặt không nhận người quen cho nên mới cố ý cùng mình phân rõ giới hạn sao?
Lúc này tiếng trong vào học vừa lúc vang lên, phục hồi tinh thần lại, Tưởng Du nhớ tới tiết đầu tiên buổi chiều chính là tiết của chủ nhiệm lớp, cô hít sâu một hơi, xoay người chạy nhanh về phía lớp học, bởi vì Tưởng Du tốc độ quá nhanh, ở thời điểm trải qua ngã rẻ ở bồn hoa, thiếu chút nữa cùng bóng người phía trước va chạm nhau, cũng may Tưởng Du thân thủ không tồi, độ mềm dẻo của thân thể cũng đặc biệt tốt, ở trước khi cùng đối phương chạm vào nhau, Tưởng Du một tay chống đỡ một bên bồn hoa, một cái lộn mèo, cả người đã từ bên cạnh người nọ bay qua.
Hai chân xinh đẹp rơi xuống đất, Tưởng Du hít sâu một hơi, có chút xin lỗi ngẩng đầu.
“Bạn học, tôi không…… Ôn lão sư?”
Nam nhân trước mắt mang mắt kính gọng vàng, trên người mặc áo sơmi trắng như tuyết, cổ tay áo sơmi tinh tế xắn lên, ở trên tay phải của hắn còn cầm giáo án chỉnh tề.
Nam nhân trước mắt văn nhã tuấn dật này, đúng là chủ nhiệm lớp của Tưởng Du - Ôn Văn Hạo.
“Tưởng Du?”
Ôn Văn Hạo nhìn Tưởng Du, ôn hòa cười cười.
“Công phu không tồi!”
Ách ~
Tưởng Du sắc mặt đỏ lên, vẻ mặt xấu hổ xoa xoa tóc mình.
“Ôn lão sư, em…… em không phải cố ý! Nha! Em bị muộn rồi! Đến muộn sẽ bị lão sư mắng! Ôn lão sư hẹn gặp lại!”
Nhìn Tưởng Du hoang mang rối loạn rời đi, Ôn Văn Hạo buồn cười đẩy đẩy mắt kính trên mũi ——
Hình như, lão sư mà cô nói chính là hắn đi?
Nha đầu Tưởng Du này thật là mơ mơ màng màng……
Buổi chiều, các học sinh ở học viện Phong Hằng đại đa số đều còn đi học, lúc này trên diễn đàn trường đột nhiên xuất hiện một cái bài đăng, tiêu đề bài đăng này đặc biệt dẫn người chú ý, mà vai chính trong đó chỉ có một, đó chính là Tô Vãn.....
Hoa hậu giảng đường Tô Vãn cùng nam tử vườn trường thần bí hôn nồng nhiệt!
Nụ hôn đầu tiên của hoa hậu giảng đường dâng cho ai?
Lại có việc này! Bạch phú mỹ chi số tiền lớn bao dưỡng thiếu niên anh tuấn?
Trong trường học vốn không có gì bí mật, mà diễn đàn trường càng là vô số bát quái tai tiếng phát sinh, về chuyện Tô Vãn cùng Tô Duệ, có hình ảnh có video còn có nhân chứng, rất nhanh liền trở thành đề tài nóng nhất diễn đàn Phong Hằng, cho nên, hôm đó thời điểm tan học Tô Duệ mặc tây trang mới mua xuất hiện ở ngoài cổng trường không hề ngoài ý muốn, lại lần nữa tao ngộ các đạo nhân mã cường thế vây xem.....
Nhân khí bạo phát, Tô tướng quân tỏ vẻ mình có áp lực rất lớn nha ~
~~~~~~~~~
Mọi người ai thấy có lỗi gì nhiều hay chương ta đăng bị lỗi thì nói với ta 1 tiếng với..ta sửa ngay... Pls ♥️♥️♥️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.